Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 171: Ngôi Nhà Ác Quỷ (15)

Cập nhật lúc: 2025-10-09 14:58:42
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi ngang qua phòng 302, Lộc Kim Triều bước , nhưng cô mở cửa .

Đây là đường lui cô chuẩn sẵn, đề phòng chuyện cô định thành công.

yên ở cuối hành lang, quan sát ba đồng đội đang đuổi theo phía .

Quy tắc rõ: 【Cấm chạy trong hành lang】. cách di chuyển của quỷ chỉ “chạy”, mà ba đồng đội của cô ngoan ngoãn bộ tiến gần.

Thậm chí tốc độ còn cố ý chậm rãi.

Bởi vì bọn chúng chẳng hề vội.

Trong mắt chúng, tình cảnh là “vây rùa trong chậu” - con mồi trong tay.

Trong hành lang u ám, ba “” di chuyển như một cây thước kẻ đang từng chút tiến đến vị trí cuối cùng. Khi cây thước chạm đến đích, cũng là lúc tử vong giáng xuống.

Lộc Kim Triều hít sâu vài . Cô còn đang chờ, chờ ba kẻ đó tiến đủ gần. Ít nhất, dụ bọn chúng hết nhà vệ sinh - nơi gian rộng rãi hơn, chứ để bọn chúng canh giữ ngay cửa phòng 302.

Thực chất, ba con quỷ khoác da chẳng phòng 302 để đổi gian, chọn chỗ c.h.ế.t. Chúng “suy nghĩ”, chỉ men theo khí tức mà tiến gần.

Khi cách chỉ còn đầy năm mét, giữa và quỷ chỉ còn một đoạn ngắn, “Thu” nhịn nổi mà giơ tay lên, định xuyên qua khí tóm lấy con mồi duy nhất mắt.

Áp lực tinh thần mà Lộc Kim Triều đang chịu lúc vô cùng lớn.

Hành lang chật hẹp, ánh sáng mờ tối, tường vách bẩn thỉu, mùi hôi thối thoang thoảng trong khí - tất cả như đang đè nén cô, huống chi thêm ba đồng đội với vẻ mặt quái dị .

cô vẫn hoảng. Dù tay đeo lục lạc, nhịp tim cô vẫn đều đặn, chậm rãi.

Khi ba đồng đội cô dẫn dụ hết , chỉ còn cách cô một ngắn, Lộc Kim Triều dứt khoát xoay , lao thẳng nhà vệ sinh.

Không gian bên trong so với hành lang rộng rãi hơn, dễ xoay sở hơn, hơn nữa…

Lộc Kim Triều chạy nhà vệ sinh bừa bộn, ánh mắt liền bắt trúng mục tiêu.

Cửa sổ!

Khác với phòng ở dán kín bằng báo, cửa sổ nhà vệ sinh rộng hơn, là kính, tuy lâu lau chùi nên mờ mịt, nhưng vẫn còn ánh sáng xuyên , thể mơ hồ thấy bóng dáng bên ngoài.

Trước khi lũ quỷ bước , Lộc Kim Triều quả quyết lao đến cửa sổ, giơ tay đ.ấ.m vỡ kính.

Mảnh kính vỡ cứa rách ngón tay, song khiến m.á.u chảy nhiều.

Vết thương nhỏ nhặt cô chẳng mảy may để ý. Thể chất hiện giờ của cô quái dị: rèn võ khiến cơ thể khỏe mạnh, hồi phục nhanh hơn thường nhân, còn xương quỷ giảm “hoạt tính” nào đó của m.á.u thịt.

Kỳ lạ là hai thứ chẳng hề xung đột.

Kết quả, vết thương còn chí mạng như thường, ít chảy máu, chóng lành.

Ngoài việc cơ thể lạnh, tim đập chậm, hô hấp nhẹ, thì dường như chẳng tác động nào.

Giờ đây, cô phá vỡ kính, nhanh chóng dùng khuỷu tay hất sạch mảnh vỡ, hai tay nắm chặt khung cửa, bật nhảy, thể thoát ngoài cửa sổ!

“Thông tin ghi là bước cửa chính của chung cư, cửa, cửa sổ chẳng ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-gap-quy/chuong-171-ngoi-nha-ac-quy-15.html.]

Hơn nữa, cô cũng chẳng rời khỏi tòa nhà, chỉ là đường vòng.

Song Lộc Kim Triều vẫn chắc cách hiệu nghiệm. Thế nên khi lộn ngoài, cô vẫn giữ tay buông khung cửa.

Ngay đó, cảm giác quái dị giống hệt đêm qua khi rời phòng ập đến, chỉ khác là mãnh liệt hơn nhiều. Nếu kéo dài hai phút, e rằng cô sẽ mất ý thức.

Có hiệu quả.

Xác nhận điều đó, Lộc Kim Triều chần chừ nữa, mũi chân chống khe gạch, ngón tay bám rãnh tường, dựa thể cường tráng mà nhanh chóng leo xuống mặt phẳng thẳng .

Ngay ngày đầu, cô từng cùng vài “đồng đội” dò xét tòa chung cư, vị trí nhà vệ sinh là cố định, cửa sổ cũng !

Chẳng bao lâu, dựa cảm giác, cô đến phía cửa sổ nhà vệ sinh tầng hai. Lộc Kim Triều buông tay, cơ thể rơi nhanh xuống, ngay lập tức nắm bắt khoảnh khắc ngắn ngủi, mười ngón siết chặt mép khung cửa sổ, dễ dàng chịu bộ sức nặng và lực rơi!

“Tiểu Lộc!”

tiếng gọi từ phía .

Lộc Kim Triều ngẩng đầu, cảnh tượng mắt khiến sống lưng cô lạnh buốt.

Ba “đồng đội” đồng loạt thò đầu khỏi cửa sổ nhà vệ sinh tầng ba, cúi mặt xuống. Miệng chúng mấp máy gọi tên cô, nhưng phần đầu vượt ngoài cửa sổ biến thành khô quắt, như bong bóng xì , chỉ còn tấm da nhăn nheo phất phơ trong gió.

Ba gương mặt kinh tởm, quỷ dị tựa hồ chẳng bản đang thành bộ dạng gì, vẫn cố chìa tay định chộp lấy Lộc Kim Triều. thò ngoài, cánh tay liền như rút sạch m.á.u thịt - hoặc vốn dĩ chẳng hề - rũ xuống, đập cái “bẹp” lên cửa sổ.

Bàn tay bất lực cố với xuống, song chỉ thể bám tường, vặn vẹo như giòi bò.

Chỉ còn ba cái đầu xẹp lép như bóng bay trôi trong khí, gió thổi qua chúng xoắn dính chặt .

Lộc Kim Triều mới thoáng rùng , vội ép gối, bật mạnh thể, “rầm” một tiếng, phá vỡ kính mặt, chen trong khi cơn choáng ngất ập đến.

“Rốt cuộc đó là cái gì…”

còn thấy, nhưng nỗi sợ do ba cái đầu mang đến vẫn hề phai nhạt. Nỗi sợ gần như xuất phát từ bản năng, chỉ cần liếc qua, làn da nổi gai ốc, ngay cả thể dị thường của Lộc Kim Triều cũng run rẩy.

Nhất Tiếu Hồng Trần

Đã lâu lắm , cô mới phản ứng sinh lý dữ dội chỉ vì thấy thứ đáng sợ.

“Ba thứ tuyệt đối đơn giản.”

Có điều, dường như gì đó đang hạn chế chúng, khiến chúng thể bộc lộ bộ uy lực kinh khủng .

“Có lẽ, vì sớm vạch trần sự thật rằng bọn chúng ?”

Nếu như vạch trần, đến phút cuối lẽ sẽ đối diện trực tiếp với hình thái khủng bố nhất của ba đồng đội ?

Chưa thể chắc chắn, nhưng cuối cùng Lộc Kim Triều hiểu, tại tấm da dê cho rằng cô chắc chắn sẽ c.h.ế.t.

Một đơn độc đối phó ba con quỷ như thế, dẫu ít thủ đoạn giữ mạng, cô cũng cảm thấy lực bất tòng tâm.

Hơn nữa, khác với rời hành lang, cảm giác quái dị lập tức biến mất khi về phòng, từ cửa sổ ngoài tường khác - sức ép hề tan biến dù cô trở trong nhà.

Áp lực như đè thẳng tinh thần. Chỉ một chuyến ngắn ngủi, Lộc Kim Triều cảm thấy đầu óc nặng nề, nhận bản thể ở ngoài lâu, dù hề thực sự rời chung cư.

thể dựa cách để sống sót cả một ngày.

Loading...