Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 175: Ngôi Nhà Ác Quỷ (19)
Cập nhật lúc: 2025-10-09 15:01:19
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cùng lắm chỉ thể bắt thêm một nữa thôi, đó buộc đổi sang căn hộ khác.”
Cô sử dụng chiếc đồng hồ quả quýt nhiều , hơn nữa đêm nay chắc chắn sẽ vô cùng hung hiểm, bắt buộc để dành thời gian sử dụng đồng hồ cho tối nay. Bóng da của cô cũng hỏng gần một nửa, dù đòn chí mạng, nhưng thêm vài tấn công nữa e rằng cũng sẽ hư hại.
Về phần những đạo cụ linh dị khác thì ở trạm cấp Giáp tác dụng thực sự hạn, cô chẳng thể trông mong bao nhiêu.
“Đã thể nhiều đối đầu trực diện với quỷ, thì bây giờ đến phòng 302.”
Phải để chỗ trống cho những bất trắc thể gặp dọc đường.
Lộc Kim Triều còn để ý đến Tần Mộng đang chậm rãi bám theo phía , nâng đôi chân phần rã rời, chạy lên tầng ba.
Khi ngang tầng hai, cô liếc hành lang, nơi đó trống .
Xem , ba tên quỷ đồng đội của cô chỉ cần ở cùng thì thể liên lạc , hai con quỷ còn vẫn rằng cô trở tầng ba theo cầu thang.
“Vậy thì càng .”
Quần áo Lộc Kim Triều m.á.u thấm từ vết thương ướt đẫm, nhưng dung lượng và sức chứa của balô hạn, bắt buộc giữ ở mức ảnh hưởng hành động cũng thêm gánh nặng, cho nên cô mang theo đồ dự phòng, chỉ thể tiếp tục mặc bộ đồ ướt sũng máu, dính nhớp và khó chịu .
Chất vải dày hút m.á.u bám dính da thịt khiến cô nhớ đến cảm giác da thịt của Tần Mộng áp sát — ẩm ướt, ghê tởm.
Nhất Tiếu Hồng Trần
Mỗi bước , khi quần áo dính tách khỏi những vết thương còn da che chở, đều mang đến từng đợt đau đớn như thuỷ triều.
Khi những vết thương cơ thể quá nhiều, cho dù Lộc Kim Triều là chịu đựng giỏi đến , thì chỉ riêng việc cũng khiến cô đau đến bực bội.
Cô nhanh chóng chạy lên tầng ba, trong hành lang thấy bóng quỷ, Lộc Kim Triều cũng chần chừ, lao thẳng phòng 302 dứt khoát đổi gian căn hộ.
“Chắc bọn chúng cũng chẳng mất bao lâu là tìm đến nơi.”
Theo kinh nghiệm đó, tuy quỷ thể lập tức định vị cô ở tòa nào, nhưng dường như chỉ cần chuyển sang cùng một tòa căn hộ với cô là chúng thể cảm nhận .
Điều duy nhất khiến tạm thở phào là ở đây là tấm vải trắng vén lên, chứng tỏ đây một căn hộ mới, mà là nơi cô từng đến .
Cho dù việc đổi gian sẽ mang đến hậu quả gì, bản năng của Lộc Kim Triều cũng căn hộ mới nữa.
Cô chỉ đổi một , bất chấp sàn nhà dơ bẩn, ngay sát cửa, lôi băng gạc trong balô quấn quanh mắt cá, đầu gối, khuỷu tay — những vị trí trọng yếu.
Băng nhiều, cô chỉ xử lý những chỗ quan trọng, đó ăn qua loa chút đồ bổ sung thể lực bệt xuống vũng m.á.u mà thở dốc.
Mỗi thấy động tĩnh vang lên từ phòng bên cạnh, Lộc Kim Triều đều tranh thủ nhanh hơn quỷ một bước, đổi sang căn hộ khác khi chúng mở cửa.
Làm giúp cô tiết kiệm ít sức, nhưng áp lực vô hình theo từng đóng mở cửa mà tích lũy, đến mức gần như ngưng tụ thành thực thể. Ngay khi tay chạm tay nắm cửa, cô cảm thấy khó thở.
Cái “áp lực” đến từ sâu trong lòng, từ tiềm thức.
Não bộ đang cảnh báo cô: cứ tiếp tục thế , nguy hiểm.
“ còn cách nào khác ?” Lộc Kim Triều bất lực thở dài.
Không đổi căn hộ thì sẽ trực diện ba tên đồng đội , chỉ một chạm trán thôi, cô dùng đến đồng hồ bấm giây mới thoát nổi.
Còn ý định leo cửa sổ giờ cũng bất khả thi, mấy đốt xương ngón tay gãy, căn bản thể bám trụ ở mép cửa sổ nữa.
Không cô đang buông xuôi, cũng chẳng thấy cách đó an tiện lợi, mà là thật sự còn cách nào .
Sau thứ bảy đổi gian căn hộ, mặt trời lặn.
Ánh hoàng hôn cam rực xuyên qua những tờ báo dán cửa sổ hắt phòng, Lộc Kim Triều để ý thấy gần một tiếng mà ba tên đồng đội vẫn tìm đến.
Chắc chắn vì lạc đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-gap-quy/chuong-175-ngoi-nha-ac-quy-19.html.]
“Là bảng quy tắc bảng đen hạn chế chúng?”
“Hay là… vì nguyên nhân nào khác?”
Nếu quy tắc, trong tòa căn hộ còn thứ gì thể kiềm chế chúng?
Trời dần tối, Lộc Kim Triều bật đèn. Ánh sáng vốn mờ tối m.á.u trong phòng nhuộm thành một màu đỏ sẫm. Cô cảm thấy bất kể là căn phòng, mùi trong khoang mũi, bộ quần áo đang mặc, thứ gì thoát khỏi chữ “máu”.
Giống như, cả cô ngâm trong một thế giới m.á.u tươi.
Khi mặt trời lặn xuống, thần kinh của Lộc Kim Triều căng chặt thêm nữa.
Cô thả bóng da , mảng trần nhà nhỏ bé duy nhất m.á.u nhuộm đỏ, nhưng chỗ đó nhiều lắm chỉ giữ hai phút. Không, nếu đêm nay “dị thường” càng dữ dội, lẽ hai phút cũng trụ nổi.
Quả nhiên, khi mặt trời khuất hẳn, dị thường xuất hiện, nhưng khác với đó.
Trong phòng, bắt đầu “mưa”.
Từ trần nhà nhỏ xuống vô giọt mưa đỏ máu, lớp m.á.u mỏng như màng bọc sàn nhanh chóng tích tụ thành vũng, hệt như cảnh ngập nước trong ngày mưa lớn.
Tệ hơn là, những giọt mưa rơi ba t.h.i t.h.ể chảy , mà hút .
Đây là một hiện tượng cực kỳ nguy hiểm, Lộc Kim Triều lập tức nhận đêm nay nguy cơ sẽ đến từ !
“Những đêm , tất cả dị thường đều ám chỉ nguy hiểm đến từ trong tường.”
“Còn bây giờ, mưa m.á.u từ trong tường xác trong phòng hấp thụ… chúng sẽ trở thành môi giới cho quỷ trong tường ?”
Còn căn phòng nhuộm đỏ bởi m.á.u nữa.
Trong đầu cô lướt qua những suy nghĩ chỉ mất hai giây, lập tức đưa quyết định — cô lao tới cửa sổ, thử đập vỡ kính, nhưng…
Cửa sổ phòng 302 giống nhà vệ sinh, cô phá , ngay cả khi dùng bóng da cũng thể.
Không còn kịp nữa. Lộc Kim Triều bỏ qua cửa sổ, vươn tay kéo một xác c.h.ế.t cửa, định ném nó ngoài.
Dù chẳng ích gì , nhưng ít nhất thử.
Điều khiến cô may mắn là khi cô nắm lấy và kéo lê thi thể, thứ m.á.u thấm đẫm cũng bất chợt bật dậy sinh biến hóa nào khác.
“Có lẽ vẫn còn kịp?”
Nghĩ , cô mở cửa phòng 302, chuẩn vứt xác ngoài.
Nắm cửa xoay mà gặp chút cản trở nào, dường như căn phòng hề ngăn cản ý định rời của cô.
Điều khiến Lộc Kim Triều thoáng thấy kỳ quái. Trong khoảnh khắc đó, đủ thứ ý nghĩ lướt qua, thậm chí cô còn tưởng tượng đến cảnh ba tên đồng đội đang chực chờ ngoài cửa — thật khủng khiếp.
May mắn , khi mở cửa, cô thấy chúng.
xui xẻo là, khi mở cửa, cô thấy một mảnh đỏ thẫm.
Không hành lang, căn phòng đối diện, chỉ một căn phòng giống hệt 302 và ba xác c.h.ế.t giống hệt.
Cứ như thể, cô đang ở hành lang, mở cửa bước 302 .
Lộc Kim Triều đầu , phía vẫn là căn phòng 302 quen thuộc, vì cô đang kéo một cái xác, trong phòng giờ chỉ còn hai xác.
Cô về phía , sai, vẫn là 302.
Hành lang biến mất, đúng hơn, ngoại trừ phòng 302, thứ khác đều biến mất.