Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 183: “Cứ Đợi Đấy.”

Cập nhật lúc: 2025-10-09 15:09:57
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đầu tư thiên thần . Còn chuyện như ?

chẳng điều đó cũng nghĩa là bọn họ cho rằng khả năng c.h.ế.t cao ư?

Lộc Kim Triều nhớ đến mệnh cách — mỗi một khác. Biết đằng cái gọi là “đầu tư thiên thần” còn ẩn giấu một cái giá nào đó mà một khi cô chấp nhận, nhất định trả?

Tuy nhiên, cô hề do dự: “ cần một tấm da và một khúc xương.”

“Phải là da , xương , hoặc da quỷ, xương quỷ.”

“Nếu là của , thì mệnh cách.”

“Còn về mệnh cách gì, thì tùy các cô thấy ga Tử Vong cần năng lực nào nhất.”

Thần Toán Tử chớp mắt: “Cái khó, là để dùng cho mệnh cách của cô, đúng chứ?”

“Biết , bọn sẽ tìm.”

Cô như đoán Lộc Kim Triều đang lo lắng gì, nên nghiêm túc giải thích: “Cô đừng sợ trả cái giá ngầm gì khi nhận khoản đầu tư .”

“Không đặc cấp nào thả câu dài câu sâu thiên phú xuất chúng cả. Loại như cô, chắc chắn sẽ chọn ga Tử Vong .”

“Nói thẳng — là một gương mặt mang tướng c.h.ế.t.”

“Còn bọn , dù là đặc cấp, cũng chẳng còn sống bao lâu.”

“Hơn nữa, lượng ga Tử Vong vốn ít, nào cũng là trạm liên hợp, chẳng xếp chung .”

Nhất Tiếu Hồng Trần

“Còn ngoài đời thật... giao đồ ăn, từng là giáo viên, là thiếu gia nhà giàu, chỉ là học sinh vị thành niên bình thường.”

“Bọn đều là bình thường, cần cô gì cả.”

Nói đến đây, cô chợt mỉm :

chẳng sống bao lâu nữa. Sự xuất hiện của cô ngoài dự đoán của lẽ cũng ngoài dự đoán của đoàn tàu?”

“Tóm , dù là lý trí cảm tính, đều lý do gì để hại cô cả.”

“Nói thế thôi, mạnh mẽ khuyên cô nên tin đấy.”

Lộc Kim Triều cảm thấy , với tư cách một bình thường, ít nhiều cũng nên xúc động đôi chút, nên gật đầu: “ tin cô.”

Thần Toán Tử cô, khẽ lắc đầu:

“Cô tin . thôi, cả. Thứ cô cần, sẽ sớm báo tin.”

“Ngoài , đến cũng để với cô vài thông tin liên quan đến ga Tử Vong.”

“Nghe thì khó tin thật, nhưng đoán trạm kế tiếp của cô, khả năng lớn sẽ là ga Tử Vong.”

tự cảm thán:

“Trời ạ, từ hạng Ất lên ngay hạng Giáp, trực tiếp ga Tử Vong — nếu thật sự như , thì cô sẽ là duy nhất còn sống ở trạm Vân Thành điều đó.”

“Cô nhất định sống sót trở đấy.”

“Ừm.. sẽ cố.” — Lộc Kim Triều ánh mắt đầy kỳ vọng của cô mà đáp .

“Phải , tiếp theo sẽ nhiều thứ, cô cần ghi âm ?”

Lộc Kim Triều lắc đầu: “Không cần, nhớ .”

“Trí nhớ ?” Thần Toán Tử lẩm bẩm, “Thật sự là nhiều đó nha?”

Nghe vẻ, đặc cấp giống cô — những từng trải qua vô trạm, trí nhớ cũng vì thế mà trở nên mạnh mẽ hơn.

Có lẽ là do cơ thể đổi chăng?

Sau khi Lộc Kim Triều xác nhận, Thần Toán Tử bắt đầu tỉ mỉ giảng giải các điều cần lưu ý trong ga Tử Vong, còn chia sẻ thêm ba trải nghiệm của chính .

sống sót qua ba ga Tử Vong — chuyện thật sự cực kỳ hiếm. Trong ga Vân Thành, nhiều nhất cũng chỉ một vượt qua bốn ga Tử Vong mà thôi.

Giống như tân binh thường c.h.ế.t ở trạm đầu tiên, thì đa hành khách cấp cao cũng sẽ c.h.ế.t trong đầu bước ga Tử Vong.

thì chắc chẳng mong vượt mười ga Tử Vong . Hy vọng cô thể .”

Thần Toán Tử chân thành chúc phúc — đó cũng là tâm nguyện của cô, mong vượt qua mười ga Tử Vong, để chứng thực lời đồn , chạm đến chân tướng của đoàn tàu.

Chỉ là... xem , còn xa lắm.

xong , nếu chỗ nào nhớ rõ thì cứ nhắn hỏi .”

“À đúng .” — Cuối cùng cô dặn dò: “Đừng cho hành khách đạt cấp một chuyện về ga Tử Vong.”

“Tri thức, đôi khi là một lời nguyền.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-gap-quy/chuong-183-cu-doi-day.html.]

hiểu .”

Tạm biệt Thần Toán Tử xong, Lộc Kim Triều về nhà, hẹn thời gian trả chiếc đồng hồ bỏ túi với Tần Vãn, mới lấy nguyên liệu trong ba lô , bước phòng việc.

“Nhắc mới nhớ...” — Lộc Kim Triều bật đèn, chiếu sáng bàn thao tác. 

“Sao mày im re ?” — Cô lấy tấm da dê , đặt lên bàn.

Giờ đây, dù để da dê bên , chiếc hộp gỗ cũng chẳng phản ứng gì nữa, như thể c.h.ế.t hẳn.

Da dê vẫn im lặng.

“Sao thế, tao c.h.ế.t trong trạm, mày thấy quê quá nên câm ?”

“Giờ bày đặt lạnh lùng hả?”

Cô vẫn quên dáng vẻ đắc ý vênh váo của nó trong trạm, cùng câu còn kịp dứt .

“Mày tao trạm là vì hấp thụ xương quỷ, nhưng khác bảo . Vậy là mày sai hả?”

Câu đ.á.n.h trúng chỗ đau của tấm da dê.

【Con đó thì cái gì!】

【Còn mày cái gì!】

【Tin lời nó , tin !】

【Ha, giao dịch với tao, giao cả thể lẫn linh hồn cho cái thứ ?】

【Tao sẽ để mày toại nguyện !】

Nó giận dữ, rõ ràng đang đến m.á.u quỷ mà Lộc Kim Triều dung nhập cơ thể.

Sắc mặt cô lạ, cảm thấy tấm da dê hiểu nhầm gì đó. Cô ý định bán bán linh hồn cho m.á.u quỷ, nhưng nếu nó hiểu nhầm thế thì... cũng thôi.

Thế là cô chẳng thèm giải thích, còn cố tình :

“Tao tự nguyện đấy, liên quan gì đến mày?”

【Tao cho phép!!】

“Ủa, mày là ai?”

【?】

【Ha ha.】

【Cứ đợi đấy.】

【Mày với cái thứ trong mày cứ đợi đấy.】

Tấm da bàn khẽ ngọ nguậy một cái, phát hiện như chẳng dọa ai, bèn im như từng động đậy.

Lộc Kim Triều nó, trầm ngâm.

Rõ ràng nó cũng là da, nhưng cô chẳng cảm nhận chút khí tức “nguyên liệu” nào từ nó.

Không do kích thước quá nhỏ, cũng vì mệnh cách cô còn yếu — mà đơn giản là, thể.

Không hề tùy chọn đó.

“Lại chờ hả? Hình như tao bảo chờ nhiều đấy.” — Giọng cô thản nhiên, khiến tấm da dê tức đến mức chỉ nhảy dựng lên.

【Ga Tử Vong sắp đến , đến lúc đó mày sẽ cầu xin tao!】

“Vậy hả? Khi nào đến? Ngày mai ? Tao mong lắm .”

Tấm da dê câm lặng.

Trông thì vẻ “ đây tiện tiết lộ”, nhưng thực ...

“À, xem còn lâu mới đến nhỉ?”

Lộc Kim Triều thấu hết.

【Mày thì cái gì...】

Tấm da dê giãy giụa yếu ớt.

, tao , chắc biến mày thành đạo cụ linh dị thì rõ hơn mày nhỉ?”

Câu như b.o.m hạt nhân, khiến tấm da vốn im lập tức bắt đầu ngọ nguậy điên cuồng.

【Câm miệng!】

【Ghê tởm, ghê tởm, ghê tởm, ghê tởm, ghê tởm, ghê tởm!】

Loading...