Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 190: Kiểm Soát

Cập nhật lúc: 2025-10-10 13:41:24
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi bước căn nhà nghỉ , Lộc Kim Triều ngửi thấy trong khí phảng phất mùi trầm hương nhè nhẹ. Cô sang góc phòng, thấy khói nhang nghi ngút, hương thơm bình thường, phổ biến, gì đặc biệt.

Trong phòng hầu như đồ dùng cá nhân. Là khách thuê, Thiên Lệ để nhiều dấu ấn riêng.

“Xin chào, là Lộc Kim Triều, chắc cô nhỉ?” Lộc Kim Triều chủ động đưa tay bắt, cô nghĩ Thiên Lệ chắc cũng thích như .

“Vâng, chào cô, tên là…”

kịp hết thì Lộc Kim Triều cố ý cắt ngang: “Không cần lặp nữa, Thiên Lệ, .”

Nói xong, Lộc Kim Triều thẳng cô gái mặt, cẩn thận quan sát phản ứng của cô với sự “bất lịch sự” .

giận, chỉ lúng túng, nhưng xen lẫn trong đó một chút cảm giác như thở phào.

Rõ ràng cắt ngang phần tự giới thiệu, thái độ của đối phương cũng phần sắc bén, mà cô gái tên Thiên Lệ phản ứng khác hẳn bình thường.

Nhất Tiếu Hồng Trần

Hơn nữa, khi cắt ngang, cô im lặng, gì để xoa dịu khí, cũng tỏ vẻ bất mãn phản kích, chỉ cúi xuống đất, lặng lẽ chờ đợi.

Lộc Kim Triều đoán : cô đang chờ mở miệng tiếp.

nhường thế chủ động của cuộc chuyện, nhường cả quyền quyết định buổi gặp , và vì thế mà thở phào.

Trông vẻ “nhút nhát”, nhưng lẽ đây chính là cách sinh tồn của cô ?

Sự im lặng của Lộc Kim Triều luôn mục đích, còn sự im lặng của Thiên Lệ dường như , mà giống như một bản năng.

Lộc Kim Triều cảm thấy cô mang rõ rệt khí chất của một con vật nhỏ.

“Chúng bắt đầu từ mấy tư liệu cô gửi cho nhé?” Lộc Kim Triều cố gắng dịu giọng, xem thử thái độ ôn hòa thể mang kết quả gì.

Lời đề nghị thốt , Thiên Lệ lập tức đáp ngay: “Được ạ!”

Rồi gì thêm nữa.

gợi ý nên bắt đầu từ phần nào, vẫn chờ Lộc Kim Triều quyết định.

đúng.

Tư liệu do chính cô gửi đến, nghĩa là khi nhận tin dự báo về ga Tử Vong , Thiên Lệ một “dự định” mơ hồ, mới tìm những thông tin đó.

Trong lòng cô rõ ràng suy nghĩ riêng.

Thế mà lúc bộc lộ.

“Rắc rối thật.”

“Cái… gì ạ?” Giọng Thiên Lệ vẻ mơ hồ.

Lộc Kim Triều che giấu: “Cô đấy, rắc rối.”

Khuôn mặt vốn căng thẳng của Thiên Lệ lập tức tái nhợt. Rõ ràng, đ.á.n.h giá là “rắc rối” khiến cô xao động.

Đó là điều cô sợ hãi.

“Xin… xin .” Cô lời xin .

Càng rắc rối hơn. cách giải quyết.

“Thực trong lòng cô nhiều suy nghĩ về ga ?” Lộc Kim Triều dùng câu hỏi mà khẳng định. Nói xong, cô để Thiên Lệ thời gian giải thích, tiếp tục: “Tư liệu của cô rõ ràng sắp xếp , hữu ích, kinh nghiệm của cô cũng nhiều hơn , nhưng trông cô thiếu tự tin ?”

Lộc Kim Triều tiến gần, thấy tròng mắt Thiên Lệ run rẩy ngừng.

sắc mặt cô dịu hơn nhiều.

Lộc Kim Triều hiểu, đó là nhờ những “lời khen” của , nhất là câu “ hữu ích”.

“… tự tin.” Thiên Lệ khẽ .

.” Giọng Lộc Kim Triều dịu xuống: “Là vì bệnh ?”

“Cô kiểm soát nghĩ lung tung, cũng thể chủ động đưa ý kiến của đúng ?” Cô bằng giọng thông cảm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-gap-quy/chuong-190-kiem-soat.html.]

Ánh mắt Thiên Lệ thoáng hiện chút kinh ngạc: “… đúng .”

“Không , , hiểu mà.” Lộc Kim Triều lặp ba chữ “ ” nhiều , cố ý khắc sâu ấn tượng đó Thiên Lệ.

sẽ coi cô là gánh nặng, nhưng tính cách của cô quả thật rắc rối. cần suy nghĩ thật sự của cô, dù chúng sắp thành đồng đội mà, đúng ?”

Nói xong, mặt Thiên Lệ hiện lên vẻ khó xử.

Đó là vì cô thể tin lời Lộc Kim Triều, tin cô thực sự coi là gánh nặng. Hơn nữa cô cũng thấy cần thiết hiểu quá nhiều.

Dù là đồng đội, ga lâu, chuyện xảy ?

Lộc Kim Triều nhận , chỉ thái độ ôn hòa thôi là đủ. Con ngươi đen láy của cô thẳng Thiên Lệ, một cảm xúc mấy dễ chịu vụt qua, giọng cô trở nên nghiêm khắc.

“Nếu cô cứ giữ thái độ như hiện giờ, cho dù là vì bệnh, vẫn thấy cô rắc rối. Vì thế cần vài biện pháp, chứ?”

“Hả?” Thiên Lệ ngẩng đầu ngơ ngác: “Biện pháp… gì ạ?”

như Lộc Kim Triều dự đoán, phản ứng đầu tiên của cô “từ chối”, mà là hỏi , như thể chỉ cần quá đáng là cô sẽ đồng ý.

“Trước khi ga Tử Vong, chúng hãy thường xuyên gặp nhé. Còn bây giờ, cho cô nghĩ cuộc thảo luận nên bắt đầu từ hướng nào?” Lộc Kim Triều .

Vừa xong, nhận ý của Lộc Kim Triều, thở Thiên Lệ dồn dập, đầu óc hỗn loạn, cô câu nào, cổ họng như dán chặt.

Rõ ràng cô từ chối, nhưng sợ “từ chối khác”, nên cứ lúng túng yên.

Câu “thường xuyên gặp ” vượt ngoài dự liệu của Thiên Lệ. Nếu Lộc Kim Triều chỉ yêu cầu cô kế hoạch của thì cô còn , vì chỉ cần liên quan sống c.h.ế.t, cô vốn giỏi từ chối, dù gượng ép bản .

thường xuyên gặp xa lạ vượt ngoài khả năng chịu đựng của cô, khiến cô thấy khó xử, vô cùng, vô cùng khó xử.

Lộc Kim Triều đợi mười giây, thấy áp lực đủ thì bước lên gần hơn, đưa tay nắm cổ tay Thiên Lệ, giọng dịu : “Đừng lo, chuyện gì cũng thể bàn bạc, đúng ? Giờ chỉ cô nghĩ thế nào về ga .”

Câu “chuyện gì cũng thể bàn bạc” khiến Thiên Lệ thở phào, lập tức khẽ : “Bắt đầu từ câu ‘Không ai thể thoát’.”

Nói xong, cảm giác Lộc Kim Triều nới lỏng bàn tay, cô liền rút cổ tay về.

“Rất .” Giọng Lộc Kim Triều pha chút : “Đó chẳng điểm then chốt gợi mở ?”

“Cô thông minh đấy. Nếu là , thể sẽ bắt đầu từ ‘di truyền’ hoặc ‘huyết mạch’, nhưng nghĩ kỹ thì ‘Không ai thể thoát’ đúng là thông tin then chốt.”

【Mày đang lừa cô .】

Tấm da dê lạnh lùng vạch trần lớp mặt nạ của Lộc Kim Triều.

Quỷ cũng chẳng tin lời Lộc Kim Triều.

Đáng tiếc, cô gái mặt - một tâm lý và tinh thần đều vấn đề - tin. Trên mặt cô còn hiện chút ngượng ngùng, tâm trạng rõ ràng hơn.

Dù vẫn thấy bất an về chuyện “thường xuyên gặp lướt qua, nhưng giờ tỏ mạnh mẽ còn “rắc rối” khen ngợi, điều đó khiến Thiên Lệ chuyển sự chú ý sang chủ đề hiện tại.

【Tại mày nhiều như thế với một bình thường nhút nhát ?】

【Vòng vo Tam Quốc chỉ để cô chịu nhiều hơn, tin mày hơn một chút?】

【Cô cũng chắc giúp gì cho mày mà.】

Bình thường ?

Lộc Kim Triều cô gái trông vẻ vô hại mặt. Nếu cô chỉ nét rụt rè, sợ giao tiếp, thần kinh một chút như bề ngoài, thì cô để danh tiếng như trong nhóm hành khách, khiến kiêng dè.

Mà cô cũng “đặc cấp” của Vân Thành “xử lý”, chứng tỏ mối nguy của cô còn kiểm soát . Còn ga Tử Vong… Lộc Kim Triều tự tin rằng thể vượt qua một .

Cô gái mặt tuy nguy hiểm, nhưng vẫn điểm đáng giá.

Điều Lộc Kim Triều cần bây giờ là biến mối nguy kiểm soát thành một tồn tại ít nhất thể kiểm soát , ít nhất là… do cô kiểm soát.

Lộc Kim Triều mỉm cô gái mặt, khuyến khích: “Tiếp , chúng bắt đầu từ điểm ‘Không ai thể thoát’, đó thì ?”

nắm lấy cổ tay Thiên Lệ - cổ tay mà nãy cô mới rút .

—Tiểu Lộc, nhà dẫn đường vĩ đại.

Loading...