Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 191: Tự Ti Và Kiêu Ngạo

Cập nhật lúc: 2025-10-10 14:12:34
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giọng điệu khích lệ của Lộc Kim Triều, thái độ tán đồng đó của cô, cộng thêm việc chủ đề chuyển sang lĩnh vực mà Thiên Lệ am hiểu hơn, khiến tốc độ của cô dần nhanh lên, thần sắc cũng trở nên hoạt bát hẳn.

“Dựa theo những thông tin thu thập về ga tử vong, một điều thể khẳng định — trong ga gần như thể nào tránh việc chạm điều cấm kỵ của quỷ.”

“Dù là nhiệm vụ vai trò mà chúng đảm nhận khi bước trong, đều khả năng trực tiếp khiến chúng phạm cấm kỵ đó, từ đó quỷ tấn công.”

cho rằng, cụm ‘ ai thoát khỏi’ trong thông tin đó về chúng — những hành khách, chứ những ở trong ga.”

Lộc Kim Triều gật đầu, bằng ánh mắt đầy mong đợi. Thiên Lệ chỉ ngừng thoáng chốc, tiếp tục:

cảm thấy, khi chúng bước ga, khả năng trở thành cái mà thông tin gọi là huyết mạch tội . Chỉ cần đặt chân , quỷ sẽ ngay lập tức chú ý đến chúng .”

Điều khó đoán, nhưng Lộc Kim Triều vẫn mỉm tán thưởng.

“Vấn đề là, nếu đáp án chỉ đến thế, thì nó sẽ chẳng xứng đáng với cái tên ga tử vong nữa. Vì , dù tin rằng phần lớn khả năng là như , nhưng mối nguy trong ga chắc chắn chỉ dừng ở đó.”

Thiên Lệ thao thao bất tuyệt về hàng loạt khả năng và phán đoán của — bao gồm việc những họ gặp trong ga tưởng chừng là sống nhưng thực c.h.ế.t, hoặc thể “tội trong huyết mạch” sẽ dần kích phát, dẫn đến cái c.h.ế.t từng bước một.

còn một suy đoán khác.” - cô , liếc Lộc Kim Triều. Thấy đối phương khẽ gật đầu, hiệu tiếp tục, còn ánh mắt mang vẻ hứng thú, cô liền nhanh hơn: “Cũng thể, khi chúng trong, chúng hề kế thừa huyết mạch tội đó.”

Nói đến đây, đôi mắt cô sáng rực lên:

những khác trong ga — tất cả những cư dân bản địa mà chúng thể tiếp xúc — đều là hậu duệ của huyết mạch .”

“Chỉ m.á.u của chúng là thuần khiết.”

“Và huyết mạch thuần khiết thể hoán đổi, hiến tế, hoặc thế cho huyết mạch tội … Đại khái là ý đó.”

Vậy chẳng việc họ bước trong chẳng khác gì nhân sâm rơi miệng Trư Bát Giới ? “Không thể .” - Lộc Kim Triều đồng tình gật đầu.

? Với cái kiểu ác thú vị của con tàu , khả năng đó hề thấp.”

“Vậy nếu xuất phát từ cụm ‘ ai thoát khỏi’, mà từ góc độ khác thì ?” - Lộc Kim Triều hỏi tiếp.

Những điều Thiên Lệ , phần lớn cô từng nghĩ tới khi thông tin về ga tử vong, nhưng một khiến cô nảy hướng tư duy mới — những góc mà cô từng cân nhắc.

Điều đó khiến Lộc Kim Triều càng nhận giá trị của Thiên Lệ, càng kiên định hơn với ý định “kết bạn” cùng cô .

“Ờm… nhỉ…” - Thiên Lệ lộ vẻ do dự.

cho rằng tên của ga quan trọng — Di Truyền chắc chắn là một manh mối cực kỳ then chốt.”

“Sau khi trong, chúng nhất định điều tra kỹ về từ khóa .”

“Ít nhất rõ chuyện gì xảy ở ngôi thị trấn đó — cái gọi là tội di truyền rốt cuộc là gì. Biết sẽ hữu ích.”

“Từ những gì hiện tại, chuyện ở thị trấn đó dường như giống với mô-típ ‘nghiệp tổ tông truyền cho hậu duệ’ trong tiểu thuyết phim ảnh, nhưng trong ga tử vong, chắc chắn sự thật thể đơn giản như thế.”

thông tin quá ít, dù nêu ví dụ thì khả năng cũng vô cùng đa dạng, nên khuyến khích đoán quá nhiều ở thời điểm — dễ khiến suy nghĩ lệch hướng.”

Nói xong, cô lo lắng liếc Lộc Kim Triều.

Cô lo rằng bảo “đừng nghĩ theo hướng khác” thể khiến đối phương vui.

May , Lộc Kim Triều vẫn gật đầu đồng ý:

“Cô đúng, khả năng thực sự quá nhiều. Đoán mò dễ tạo thành định kiến. Những manh mối trọng yếu như nên để khi bước ga mới giải mã.”

Nhất Tiếu Hồng Trần

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-gap-quy/chuong-191-tu-ti-va-kieu-ngao.html.]

Thiên Lệ lập tức phấn khích trở :

“Cô cũng nghĩ ?”

“Đôi khi, thật sự thấy ngốc đến khó tin — chẳng nắm trọng tâm, cứ phí thời gian những chuyện dù bàn cũng chẳng kết luận.”

chợt ngừng , dè dặt sắc mặt Lộc Kim Triều. Thấy đối phương tỏ vẻ khó chịu vì lời “vạ miệng” , cô mới thở phào, nhưng tiếp nữa.

Bề ngoài Lộc Kim Triều vẫn điềm nhiên, song trong lòng cô thêm một phát hiện mới.

Thật vi diệu — cô bạn Thiên Lệ , dù dùng từ cẩn trọng như “đôi khi”, “một vài ”, nhưng điều đó che giấu nổi sự kiêu ngạo và khinh miệt trong lòng.

Cái vẻ rụt rè, nội hướng, tự phiền bản là bản chất thật, là lớp vỏ che giấu phần kiêu ngạo thực sự của cô .

hẳn coi thường những cho là “ngu ngốc”, và thật lòng tin rằng đối thoại với họ là vô ích.

Một cực kỳ… lấy bản trung tâm.

Có lẽ cô tìm đến gặp , cũng là để quan sát — xem đồng đội là một kẻ ngu xuẩn khác .

đó, cô hẳn tìm hiểu về “Lộc Kim Triều”, đến tốc độ và cách thăng cấp kỳ quái của cô, từ đó hình thành nhận thức ban đầu: đơn giản.

Định kiến ban đầu , khi gặp thái độ điềm tĩnh và mạnh mẽ của Lộc Kim Triều, càng củng cố — khiến cô đặt Kim Triều vị thế “ngang hàng, thậm chí cao hơn ”.

Tính tự ti và nhu cầu công nhận của cô là thật; sự kiêu ngạo và tự cho là trung tâm — cũng là thật.

thể dễ thuyết phục, đôi lúc còn tỏ dễ bắt nạt, nhưng bản chất hề quan tâm đến ai khác. Trong một vài khoảnh khắc, cô thể lạnh lùng và tàn nhẫn hơn bất kỳ ai.

Muốn đổi nhận thức của kiểu , dùng đến cách mạnh tay hơn — phá vỡ lớp kiêu ngạo , để cô xây dựng một nhận định tuyệt đối:

“Người mặt — dù về sức mạnh trí tuệ — đều vượt trội.”

Khi lòng tự ti kích phát và che lấp kiêu ngạo, thì hình tượng Lộc Kim Triều trong cô sẽ trở nên khác hẳn. Sự tán dương và công nhận đó sẽ khắc sâu hơn nhiều.

Nụ môi Lộc Kim Triều khẽ đậm hơn:

“Giờ thì, chúng hãy cùng tìm hiểu về mệnh cách của .”

Trên gương mặt Thiên Lệ thoáng hiện rõ sự kinh ngạc thật sự: “Hả? Cái …”

chút do dự từ chối.

Rất ít mệnh cách của cô . Những kẻ từng thì đều c.h.ế.t trong ga . Hiện tại chỉ còn ít , mà họ dạng nhiều chuyện.

Nếu cần thiết, cô thực sự trao đổi mệnh cách với đồng đội — bởi mệnh cách của cô kín đáo, cực kỳ khó nhận .

Ngay cả khi khác đề nghị “cùng chia sẻ thông tin và mệnh cách”, cô thường từ chối — và kết quả là cô lập.

, Lộc Kim Triều cho cô cơ hội từ chối.

Từ cổ áo Kim Triều, Tần Mộng bò , khí tức của quỷ lập tức tràn ngập căn phòng nhỏ.

Cổ tay Thiên Lệ đau nhói, cô thử giãy giụa nhưng phát hiện thể lung lay Lộc Kim Triều dù chỉ một chút.

“Bắt đầu thôi.”

Giọng Kim Triều nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt kiên định — cô cho phép từ chối.

Loading...