Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 195: Di Truyền (1)

Cập nhật lúc: 2025-10-15 15:51:41
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày khởi hành đến sân Ga Tử Vong.

Hôm đó, Lộc Kim Triều mượn chiếc đồng hồ bỏ túi của Tần Vãn. Ga Tử Vong thời hạn về cố định, cô thể chắc chắn sẽ trở kịp khi Tần Vãn bước ga kế tiếp. Hơn nữa, cùng cô chỉ Thiên Lệ — chẳng ai dám đảm bảo chiếc đồng hồ sẽ thất lạc.

【Nếu bây giờ mày chịu vài lời dễ với tao, tao sẽ gợi ý chút gì đó, để mày đỡ c.h.ế.t trông khó coi hơn nhé?】

Khi đang đeo ba lô tới ga tàu, tấm da dê nhảy giọng giễu cợt.

Lần , nó thực sự tin rằng Lộc Kim Triều sắp toi đời .

Dù ở Ga Tử Vong nó thể can thiệp trực tiếp, nhưng chỉ cần gì thêm, cũng đủ khiến cô c.h.ế.t sống một phen!

Lộc Kim Triều chẳng buồn để tâm đến mớ rác rưởi mà tấm da dê tuôn .

Gần đây, nó thường xuất hiện vô cớ, buông vài lời khiêu khích hòng chọc giận cô. chung, chẳng mấy hiệu quả — nó thể nào chạm trúng điểm yếu thực sự của Lộc Kim Triều

Cho dù thỉnh thoảng vài câu khó chịu, cô cũng thể diễn qua loa để đối phó.

thì, con quỷ đó chẳng bao giờ chịu cung cấp tin gì hữu ích; thế nên cô quyết định mặc kệ luôn cho xong.

Đến ga ngầm, Thiên Lệ chờ sẵn trong phòng chờ.

Thông tin hiển thị trong phòng chờ khác gì những gì họ đó:

【Cấp độ tàu đến ga : Đặc cấp】

【Số khởi hành tại ga Vân Thành: 2】

【Danh sách hành khách: Lộc Kim Triều, Thiên Lệ】

【Tên ga: Di Truyền】

【Dòng m.á.u tội sẽ kéo dài tội nghiệt — chẳng ai thể thoát.】

“Tiểu Lộc.”

Thiên Lệ thấy cô, còn vẻ căng thẳng, dè dặt như đầu gặp. Cô thậm chí còn thể cất tiếng gọi tên đối phương khá mật, chỉ là ánh mắt vẫn vô thức mang chút sợ sệt — đó là thói quen in sâu, khó mà đổi .

Lộc Kim Triều gật đầu tỏ ý thấy, cùng Thiên Lệ xem qua thông tin ga tàu. Mặt Thiên Lệ tái, chắc là do căng thẳng khi sắp bước Ga Tử Vong.

rõ ràng quen với kiểu căng thẳng — khi gần Lộc Kim Triều, sự run rẩy dường như giảm đôi chút.

Bây giờ, cô xem Lộc Kim Triều như một nửa đồng đội đáng tin.

Sở dĩ chỉ là “một nửa”, thứ nhất là vì cô thể tin tưởng bất kỳ ai; thứ hai, cô từng thực sự cùng Lộc Kim Triều chiến đấu trong ga, nên trong lòng vẫn giữ chút cảnh giác.

lẽ do nửa tháng qua hình thành thói quen, chỉ cần ở gần Lộc Kim Triều, cô thấy bình tâm hơn.

, trong phần lớn thời gian ở bên , Lộc Kim Triều luôn thể nắm bắt chính xác giới hạn chịu đựng của cô đối với việc, khiến cô cảm thấy ngoài còn quá ngột ngạt.

Tiếng máy móc rền vang, con tàu chở tử vong chậm rãi tiến ga.

Lộc Kim Triều và Thiên Lệ tới cửa soát vé. Dáng vẻ con quái vật khổng lồ vẫn quen thuộc, bàn tay thò từ khe cửa chẳng khác gì đầu họ thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-gap-quy/chuong-195-di-truyen-1.html.]

nó lấy trả — con đó từ 4200 tăng thành 7200.

Cấp hành khách của cô nâng lên thành Đặc cấp, nhưng chỉ là “Chuẩn Đặc cấp”. Chỉ khi nào sống sót rời khỏi sân Ga Tử Vong, cô mới chính thức thăng cấp và hưởng đặc quyền.

Điều đó nghĩa là hiện tại, cô vẫn chỉ là hành khách cấp 1 — và tấm vé thể giúp cô cơ hội “đặt cược mạng sống một cuối”.

Bất kể ở ga cấp thấp, ga cao cấp ga đặc biệt như sân Ga Tử Vong, thời gian tàu lưu cho họ vẫn chỉ mười phút.

Trong đầu, Lộc Kim Triều lặp những quy tắc mà Lâm Lâm từng kể về sân Ga Tử Vong. Điều đáng lưu tâm nhất — chính là “Nhiệm vụ”.

Khác với các ga khác, nơi nhiệm vụ in sẵn trong thông tin chờ tàu, thì ở sân Ga Tử Vong, nhiệm vụ sẽ cập nhật theo thời gian thực.

Sau khi bước ga, một thời điểm và địa điểm ngẫu nhiên, hành khách sẽ thông báo nhiệm vụ của họ.

Bắt buộc thành nhiệm vụ. Nếu , vé tàu sẽ tự bốc cháy — và sở hữu tấm vé đó sẽ c.h.ế.t cháy cùng nó.

Mỗi nhiệm vụ trong Ga Tử Vong đều vô cùng hiểm độc — cách khác, mỗi nhiệm vụ chắc chắn mang theo rủi ro c.h.ế.t . Cách duy nhất để giảm rủi ro là “mua mạng”: tiền ghi thể dùng để sửa chữ trong nội dung nhiệm vụ. Mỗi chữ đều cực kỳ đắt đỏ, và giá cả còn tăng theo độ khó của nhiệm vụ.

Ngoài , Ga Tử Vong yêu cầu khắt khe hơn về “ phận”. Nếu là học sinh, thì đúng bổn phận của học sinh; trốn học cũng , chỉ cần trả tiền là xong, sẽ truy cứu.

Sau khi thành một nhiệm vụ, hành khách sẽ nhận một khoản “tiền mua mạng” hậu hĩnh, nhưng khoản thưởng đó chỉ tính khi họ trở tàu.

Thời gian tàu tàu là xác định, phụ thuộc tiến độ nhiệm vụ của hành khách. Điều đó cũng nghĩa — thể dùng tiền để sửa “thời gian” trong nhiệm vụ nhằm kéo dài mạng sống chờ tàu đến. Hoàn thành nhiệm vụ càng chậm, nguy hiểm càng cao.

Mười phút nhanh chóng trôi qua, cửa tàu mở — và đầu tiên, Lộc Kim Triều trông thấy nơi gọi là “Tử Vong”.

Đó là cổng của một ngôi làng. Trời mưa lâm râm, khí âm u đến mức khó chịu, mây đen nặng trĩu như sắp đè sập xuống đất. Ngẩng đầu lên, chỉ thấy một bầu trời tối sầm và cảm giác đè nén khó thở.

Mặt đất sũng nước, mùi bùn đất ngai ngái xộc mũi, xen lẫn một thứ hương tanh lạ — như mùi xác thực vật, động vật đang thối rữa, hòa tan trong mưa, len sâu khứu giác.

Ngôi làng ở cuối con đường, cách nơi tàu dừng chừng trăm mét. Qua màn mưa mờ mịt, chỉ thể lờ mờ thấy bóng dáng những căn nhà, cùng dãy núi cao sừng sững nối dài vô tận phía .

Lộc Kim Triều bước xuống tàu, luồng khí lạnh buốt hòa cùng mưa quất lên .

Gió rít qua khe núi, lẫn với ẩm và rét lạnh, khiến chỉ thôi cũng thấy khó chịu.

Nhất Tiếu Hồng Trần

Cơn gió chẳng hề nhỏ, mỗi thổi qua mang theo thứ âm thanh quái dị, ngắt quãng, như tiếng ai đó đang nức nở… đang than .

“Chỗ thật xui xẻo.”

Một giọng vang lên bên cạnh. Lộc Kim Triều ngoảnh , thấy cửa các toa khác cũng mở , lục tục bước xuống.

Cô chợt nhớ đến Ngôi Nhà Ác Quỷ — khi , cô chỉ thấy “đồng đội” chờ ngoài tàu chứ tận mắt thấy họ bước . Lần , ít nhất cô thể xác định: những đúng là những hành khách còn sống.

“Trời đang mưa ? mang ô. Cơn mưa … sẽ vấn đề gì chứ?”

“Mà vấn đề thì cũng thế thôi, chúng đều ướt như .”

“Trong khí mùi gì thế? Sao tanh … trong làng c.h.ế.t ?”

“Có cần đây bàn chuyện đó ?”

“Dù cũng quy định là làng đúng giờ nào.”

Mọi kẻ đáp, nhưng đều chỉ trao đổi với nhóm cùng ga của .

Loading...