Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 212: Di truyền (18)

Cập nhật lúc: 2025-12-04 16:50:20
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm ngày thứ ba.

Lộc Kim Triều vẫn ngủ. Đêm qua, tầm ba giờ sáng, nhà kho bên cạnh mới yên tĩnh , đó còn truyền bất kỳ âm thanh nào nữa.

Sáng sớm, Lộc Kim Triều rời khỏi phòng, đến cổng sân, chờ đàn bà bẻ gãy bài vị hôm qua đến thực hiện lời hứa.

Nhất Tiếu Hồng Trần

Trời tờ mờ sáng, cửa nhà kho mở , đàn ông tên Hứa Minh—kẻ giành bài vị—từ bên trong bước .

Lộc Kim Triều tiếng động, đầu , liền thấy trạng thái hiện tại của Hứa Minh rõ ràng vấn đề.

Sắc mặt quá mức tái nhợt, mồ hôi đầm đìa, tóc đen dính bết trán, áo phông ướt sũng, cực kỳ nhếch nhác. Quầng mắt thâm đen lộ rõ khiến trông như kiệt sức quá độ. Lộc Kim Triều cảm thấy kỳ lạ — đêm qua cô hề thấy bất kỳ âm thanh vận động nào đủ để khiến đổ nhiều mồ hôi như .

Anh ngẩng đầu cửa, ánh mắt âm trầm, mang theo vài phần đờ đẫn. đó kiểu đờ đẫn “ quỷ nhập”, mà giống như mệt mỏi tột độ.

Lo lắng, mệt mỏi, kinh hoảng, và một loại nôn nóng khó diễn tả.

Như thể thứ gì đó đang thúc ép .

Khi ngang qua Lộc Kim Triều, thèm cô một cái. Điều bất thường — dù hôm qua cô g.i.ế.c đồng đội , còn phá một bài vị. lúc , để tâm nữa.

Không lâu khi , đồng đội cũng từ phòng bước . Thấy Lộc Kim Triều, một lộ vẻ dè chừng, nhưng họ còn việc quan trọng hơn, chỉ gật đầu chào vội vàng đuổi theo hướng Hứa Minh rời .

Có vẻ họ theo dõi Hứa Minh.

Đêm qua xảy chuyện gì?

Biểu hiện bất thường của Hứa Minh quá rõ ràng. Có lẽ hôm nay sẽ biến cố gì đó.

Lộc Kim Triều ghi nhớ hướng họ rời tiếp tục đợi cần gặp.

Buổi sáng ở thôn núi phủ một lớp sương mỏng, trong khí lạnh lẽo phảng phất mùi củi đốt — chắc ai đó bắt đầu nấu bữa sáng.

Người cô chờ đến muộn hơn dự tính một chút. khi đó đến gần, Lộc Kim Triều lập tức hiểu nguyên nhân.

giống như một Hứa Minh thứ hai — sắc mặt trắng bệch, cả mồ hôi thấm ướt, thần trí mơ hồ.

khác với Hứa Minh, cơ thể cô xuất hiện dị dạng rõ rệt.

Như thể một loại phóng xạ quá mức mà cơ thể thể chịu nổi — một vùng da bắt đầu lở loét, móng tay xuất hiện rãnh dọc, nhãn cầu đục ngầu, và tệ nhất… Lộc Kim Triều cảm giác đầu cô to hơn hôm qua một chút.

Lộc Kim Triều cảnh giác mở lời, bảo cô dừng , cho tiếp cận.

Người phụ nữ ngoan ngoãn , mặt hiện lên vẻ đau đớn, mơ hồ Lộc Kim Triều hỏi:

?”

Lộc Kim Triều đáp: “Chính cô ?”

Bóng da áo khoác của Lộc Kim Triều âm thầm cảnh giới, đôi mắt cô tập trung quan sát phản ứng mặt phụ nữ, lắng động tĩnh xung quanh, phòng trường hợp điều gì bất thường.

Nghe câu trả lời, phụ nữ trầm mặc. Cô vẻ đang cố suy nghĩ, nhưng cái đầu to hơn hôm qua rõ ràng hoạt động chậm chạp hơn.

nghĩ mãi, chậm rãi :

“… thất bại .”

Giọng cô mang theo mơ hồ, xen lẫn cam lòng:

định chặn đường đồng đội khi họ nhiệm vụ để cướp bài vị… nhưng thất bại. dám về, nên tìm đại một căn nhà trống trong thôn để ngủ.”

“Hôm nay tỉnh dậy… cảm thấy cơ thể .”

Vừa , tay vô thức gãi mạnh cánh tay trái, phát tiếng gãy rốp đáng sợ. Vùng da bắt đầu thối rữa cào rách, m.á.u tươi chảy dọc theo ngón tay. dường như hề cảm thấy đau.

“Hơi ngứa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-gap-quy/chuong-212-di-truyen-18.html.]

trống , ngón tay càng lúc càng dùng sức. Lộc Kim Triều rõ — ngón tay cô cào sâu tận lớp thịt bên trong.

“nhiễm” thứ gì đó.

Triệu chứng đổ mồ hôi giống hệt Hứa Minh, nhưng tình trạng của cô nặng hơn nhiều. Là vì cô bẻ gãy bài vị nên trừng phạt ?

Lộc Kim Triều bình tĩnh khuyên:

“Cô nên tìm đồng đội. Họ sẽ lo cho cô.”

chắc thứ gây “nhiễm” là gì. Để an , nên tiếp xúc quá gần.

Điều cô cần xác minh chỉ là — bài vị chắc chắn sẽ gặp nạn, và phá bài vị sẽ chịu hậu quả nghiêm trọng.

Việc khuyên cô về gặp đồng đội, chẳng qua là ném quả b.o.m nổ chậm về đúng chỗ nó thuộc về.

Cô vẫn nhớ đồng đội lúc nào cũng theo cô . Cô kế hoạch của phụ nữ ?

Người thử thăm dò cô hôm qua, lẽ cũng là cùng thành phố với họ.

Cách xử lý “ngòi nổ” … cứ để thành phố họ tự lo.

Nghe lời Lộc Kim Triều, phụ nữ xoay chuyển đôi mắt đục ngầu, dần dần dừng động tác cào. Cô buông tay xuống — kẽ móng đầy m.á.u và thịt vụn — :

“Được.”

xoay rời .

Lộc Kim Triều theo, thầm suy nghĩ:

“Vẫn còn tư duy của con , nhưng chậm chạp. Mất cảm giác đau. Cơ thể thối rữa. Não bộ to … rốt cuộc ám chỉ điều gì?”

phòng. Thiên Lệ cũng đang chuẩn ngoài. Lộc Kim Triều lập tức kể chuyện, bảo Thiên Lệ theo phụ nữ để quan sát tiếp diễn biến. Còn cô, sẽ theo hướng Hứa Minh rời .

So với chuyện sẽ xảy khi phụ nữ trở về gặp đồng đội, điều Lộc Kim Triều hơn là: Hứa Minh — triệu chứng “nhiễm” nhẹ hơn — lúc đang gì? Anh sẽ biến đổi ?

Có lẽ quá trình dị biến sẽ cung cấp manh mối quan trọng.

Còn phụ nữ

hết cứu .

Lộc Kim Triều đưa kết luận.

Vì ngôi làng nhỏ, kỹ năng hiện tại của cô khiến việc tìm khá dễ dàng. Tốc độ nhanh, mắt tinh — tìm dấu vết trong nơi thế khó.

Rời khỏi tiểu viện, cô nhanh chóng đuổi kịp. Trước tiên thấy hai đồng đội ở kho ngày hôm qua. Họ cổng một hộ dân, lưng thẳng đơ, nhúc nhích.

Lộc Kim Triều che giấu bước chân, nhanh chóng tiến gần.

Hai tiếng, đầu . Thấy là “hành khách”, biểu cảm căng thẳng của họ mới giãn đôi chút.

Đã xảy chuyện gì?

Lộc Kim Triều tiến lên, và thấy cảnh tượng khiến ngay cả cô cũng ngạc nhiên.

Cổng sân mở rộng. Bên trong, một , một đất.

Người chính là Hứa Minh.

Toàn nhuốm máu, gương mặt dữ tợn, tay cầm một lưỡi liềm, đang liên tục bổ xuống.

Còn … chỉ là một dân làng bình thường.

Hứa Minh đang… g.i.ế.c ?!

Loading...