Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 214: Di Truyền (20)

Cập nhật lúc: 2025-12-05 14:46:09
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cô đang ?”

Lộc Kim Triều thấy giọng do dự vang lên từ bên cạnh.

đầu liền bắt gặp ánh mắt cảnh giác của hai .

Sự cảnh giác vì họ nghĩ cô gì bất thường, mà bởi trong tình trạng tỉnh táo, họ cảm thấy con cô… cực kỳ nguy hiểm.

Dù họ cũng thấy Hứa Minh gì đó đúng, nhưng ý nghĩ nhiều hơn của họ là “ xem rốt cuộc Hứa Minh định gì” để tìm thêm manh mối.

Còn những nguy cơ thể kéo theo—ví dụ như dân làng g.i.ế.c, hoặc Hứa Minh quỷ nhập gây tai họa… những thứ đó, họ hầu như mặc định sẵn .

trạng thái của Hứa Minh, chắc chắn còn xảy chuyện.

họ ngờ Lộc Kim Triều trực tiếp g.i.ế.c luôn Hứa Minh!

Sự dứt khoát , quả thật vượt xa bình thường.

Cô hành động với suy nghĩ “thà bỏ bớt manh mối còn hơn giữ mối nguy tiềm tàng”, lập tức tay.

Nghĩ đến chuyện xảy hôm qua, họ càng thêm kiêng dè một cách khó diễn tả đối với Lộc Kim Triều.

Vị đặc cấp nhận lẽ đây là kiểu thể đưa quyết định mà cô cho là “đúng” bất kỳ thời điểm nào.

Cô quá lý trí, đến mức trở nên phần đáng sợ.

Loại , nhất đừng đối đầu, bởi cô khó “sai sót”, và khả năng vận dụng năng lực của bản cũng chính xác hơn hẳn những hành khách khác. Điều đó khiến cô trở thành … cực kỳ khó đồng loại g.i.ế.c c.h.ế.t.

Vì thế, giọng điệu hỏi câu ban nãy chất vấn, mà chỉ là dò hỏi bình thường.

Thậm chí họ chuẩn sẵn tinh thần phớt lờ.

ngoài dự đoán của họ, g.i.ế.c Hứa Minh trong nháy mắt dùng giọng khá ôn hòa đáp :

“Trực giác của với . cảm thấy phát hiện điều gì đó bất lợi cho chúng . chính xác là gì, nhưng tiếp tục sống.”

“Hơn nữa, quan sát thì vẫn còn một triệu chứng nghiêm trọng hơn. Dựa hành vi hôm nay của cô , chúng thể đoán về Hứa Minh sẽ gì.”

Nên cô mới quyết đoán g.i.ế.c Hứa Minh?

Vị đặc cấp khựng một giây, nhưng ngay lập tức phủ định suy đoán đó, thiên về khả năng—dù để quan sát, Lộc Kim Triều cũng sẽ lập tức g.i.ế.c Hứa Minh.

Nếu trong đám hành khách cấp một đông như , ai thể sống mà rời khỏi nơi , thì khả năng lớn nhất… chính là Lộc Kim Triều.

Nghĩ đến đây, sắc mặt hành khách đặc cấp biến đổi khẽ.

Hóa … thành phố của họ chỉ hai trạm .

Trong khoảnh khắc , mức độ nguy hiểm của Lộc Kim Triều trong lòng cô tăng thêm, thậm chí ngang hàng với các đặc cấp khác.

Đều thuộc loại: nếu cần thiết thì đừng đối đầu, cố gắng hợp tác hữu hảo; nếu buộc đối địch, tính đến khả năng sẽ c.h.ế.t.

“Được , xác của cô định xử lý thế nào?”

nhanh chóng điều chỉnh tâm thái. Tuy lời Lộc Kim Triều như bừa, nhưng cô cho rằng Lộc Kim Triều đang dối. Ngược , lời đó xác nhận phán đoán của cô , càng khiến cô chắc chắn về bản tính của mặt.

khi g.i.ế.c Hứa Minh, xác và xác dân làng xử lý thế nào?

Lộc Kim Triều lập tức trả lời: “Gọi dân làng đến dọn.”

là một cách .”

Gọi dân làng đến, họ thể quan sát thái độ của dân làng và thêm nhiều điều.

Người … đúng là thông minh.

“Để gọi .” Hành khách cấp một ở bên cạnh lập tức xung phong.

rõ cục diện: thể để đặc cấp chạy việc vặt, còn địa vị của Lộc Kim Triều thì quá rõ ràng qua thái độ của đặc cấp . Vậy trong ba còn ai thể chân sai vặt?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-gap-quy/chuong-214-di-truyen-20.html.]

Chỉ thôi.

Dân làng đến nhanh, chỉ một . Đi hành khách cấp một là ba dân làng vội vã chạy đến.

Lộc Kim Triều quan sát kỹ mấy đang chạy đến. Dù thấy xác nhưng vẻ họ chuyện . Biểu cảm mặt họ phức tạp—lo lắng, hoảng sợ, bất an, xen lẫn một nỗi sốt ruột khó tả.

Hình như họ đang lo điều gì đó.

Khi chạy đến gần, họ lập tức tìm xác Hứa Minh . Và ngay khoảnh khắc thấy đầu và thể tách rời, họ rõ ràng thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó, họ mới trông thấy xác dân làng, biểu hiện những cảm xúc bi thương mà bình thường sẽ khi thấy quen g.i.ế.c.

“Xác … bọn sẽ xử lý.”

Một dân làng lớn tuổi hơn thở hổn hển .

“Cháu , định xử lý thế nào?” Lộc Kim Triều chút ngại ngần hỏi.

Từ thái độ của trưởng thôn và bé gái, cô nhận dân làng đối xử với họ thiện, nên cô mới chọn cách hỏi thẳng.

Quả nhiên, phụ nữ hề do dự, lập tức giải thích:

“Xác ngoài đem thiêu. Còn A Thành… tối nay chôn, thể để xác qua đêm trong làng.”

“Không để xác qua đêm? Vì ?” Lần là hành khách cấp một hỏi.

“Xui xẻo lắm, dễ rước thứ . Tập tục của làng là .” Dân làng chỉ thế.

“Vậy tại xác ngoài chôn mà thiêu luôn?” Cấp một hỏi tiếp.

Người dân làng bảo hai gọi thêm , còn trông xác, mới trả lời:

“Hắn là ngoài, g.i.ế.c , phạm kiêng kỵ. Theo quy củ tổ tiên truyền , bắt buộc thiêu.”

“Quy củ? Còn những quy củ nào nữa?”

Người dân trả lời, chỉ :

“Giờ lúc để các cháu .”

“Nếu cháu g.i.ế.c thì ?” Lộc Kim Triều đột nhiên hỏi.

Dân làng sững , sang cô: “Cháu g.i.ế.c tên ngoại lai ? Không cả, cháu lắm.”

Lộc Kim Triều lắc đầu: “Không. Ý là… nếu g.i.ế.c trong làng thì ?”

Biểu cảm dân đổi ngay lập tức. Câu của Lộc Kim Triều khiến bà cảm nhận một loại sợ hãi khó hiểu. Bà cuống quýt xua tay:

“Không ! Cháu thể , con gái! Không g.i.ế.c .”

“Một cũng g.i.ế.c.” Bà nhấn mạnh, mắt chằm chằm Lộc Kim Triều, như cô cam kết.

Nhất Tiếu Hồng Trần

Lộc Kim Triều hoãn nét mặt, giọng cũng dịu :

“Dì , cháu chỉ tò mò hỏi thôi, định g.i.ế.c ai cả.”

“Vậy thì , thì .” Dân làng vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm.

Lộc Kim Triều xác Hứa Minh, với hai còn trong kho:

“Ở đây trông chừng . việc cần , lát nữa liên lạc .”

“Cô định tìm ?” Hành khách đặc cấp tên Trình Ảnh cô hỏi.

nhận mục đích của Lộc Kim Triều.

“Chỉ đến xem thôi.” Lộc Kim Triều đáp.

, trong lòng cô chắc chắn: 80% phụ nữ sẽ sống nổi nữa.

Triệu chứng của cô nghiêm trọng hơn Hứa Minh nhiều. Nếu g.i.ế.c thì chẳng thể tỉnh táo —mà đối tượng cô nhắm đến… là hành khách.

Loading...