Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 227: Di truyền (33)
Cập nhật lúc: 2025-12-10 14:27:47
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“ thể chắc chắn đồng đội của dối.”
Vừa bước khỏi sân, giọng của Hạng Lương trở nên nặng nề.
Không cần nhấn mạnh, Lộc Kim Triều và Lạc Vũ cũng hiểu rõ.
Có vấn đề… rõ ràng ở đồng đội của , mà là ở dân trong làng .
“Ban đêm biến thành quỷ, ban ngày thành ?”
“Còn kiểu ?”
Hạng Lương hiển nhiên kinh ngạc.
Nhất Tiếu Hồng Trần
Trong những trải nghiệm ở các nhà ga đây, từng gặp chuyện như .
“Có lẽ vì chỉ ở nơi , chỉ khi là dân làng ở đây mới như .”
Nơi đặc biệt.
Lý do dân làng thể rời khỏi cũng trở nên rõ ràng — lẽ ngoài, họ căn bản giữ nổi hình dạng “con ”.
“Giờ một vấn đề.”
Hạng Lương hít sâu, vẻ mặt trầm trọng hơn.
“Nếu chúng cũng trở thành dân làng… chúng di truyền cái bệnh kỳ quái đó ? Ban đêm thành quỷ, ban ngày thành , mắc kẹt vĩnh viễn ở trong cái làng ?”
Lộc Kim Triều và Lạc Vũ lập tức hiểu đang lo gì.
Quỷ thì thể lên tàu.
Nếu họ trở thành “dân làng”, tàu phán định thành “quỷ”, thì coi như c.h.ế.t chắc!
Qua những ngày qua, họ xác định rằng:
Cách hòa nhập làng chính là tấm bài vị.
Muốn hòa nhập thì đơn giản — đừng cầm bài vị.
thể để bài vị rời khỏi mãi . Làng sẽ bài xích ngoài, và họ cũng sẽ c.h.ế.t.
Vừa nghĩ đến đây, Lộc Kim Triều đột nhiên khựng .
“Ngôi làng …”
Trong đầu cô vô mảnh vụn thoáng qua, ghép thành một khả năng kinh .
Quỷ ở đây, “một con”, cũng “ai đó”… mà là cả cái làng.
Toàn bộ.
Không ai quỷ nhất định mang hình dạng “con ”. Những vật phẩm linh dị mà hành khách vẫn dùng, chẳng cũng muôn hình vạn trạng đó ?
Nên việc cả ngôi làng là một con quỷ — khả năng.
Điều mới giải thích cảm giác xâm nhập khắp nơi khi bài vị rời khỏi cô ban ngày.
Bởi vì bản cô đang ở trong “cơ thể” của con quỷ đó.
Theo hướng suy nghĩ , thậm chí còn giải thích vì 2 đầu tiên c.h.ế.t vì quy tắc g.i.ế.c của làng: ngoài bước đây.
Trong mắt họ, hai trông như phát điên.
thực chất, họ ngôi làng tấn công.
Làng khiến họ “phát điên”, cơ thể bắt đầu biến dị, lý trí tước đoạt.
khi g.i.ế.c bản xứ, họ lấy một chút tỉnh táo — chẳng cho thấy ngôi làng lượng dân làng giảm ?
Nên khi “phát điên”, họ sẽ tấn công dân trong làng, sát ý mạnh.
Nếu mãi g.i.ế.c bản xứ, họ sẽ thể cứu vãn, trở thành con rối của ngôi làng.
Từ đó thể rút kết luận:
G.i.ế.c dân làng là điều con quỷ thấy.
Vậy khi dân làng c.h.ế.t, điều gì sẽ xảy ?
Ban đêm họ hóa quỷ — theo lý mà , quỷ giảm lẽ lợi cho hành khách.
theo giả thuyết , quỷ “dân làng” giảm cực kỳ bất lợi cho hành khách.
Tại ?
Nếu nơi còn ai…
Sẽ xảy chuyện gì?
Đó chắc chắn là điều mà dân làng — dù kẹt ở đây, dù ban đêm mất tri giác — cũng cố gắng bằng giá để tránh.
Và đó cũng chính là bộ mặt thật của con “quỷ” của nhà ga t.ử vong .
“Phiền …”
Lộc Kim Triều nhắm mắt , cảm nhận một nguy cơ từng .
Nhà ga thật sự khó hơn tất cả những .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-gap-quy/chuong-227-di-truyen-33.html.]
Không kiểu khó vì đối mặt với một con quỷ mạnh khủng khiếp, mà là kiểu rơi vũng lầy t.ử vong — giãy thế nào cũng thoát, chỉ thể bản chìm dần.
Không mang bài vị thì làng tấn công, phát điên, g.i.ế.c dân làng.
G.i.ế.c dân làng cũng . Dù rõ hậu quả, nhưng chắc chắn vô cùng… vô cùng bất lợi.
Mang bài vị dần đồng hóa thành “quỷ”.
Mà quỷ thì lên tàu — cái c.h.ế.t đến dần.
Không lựa chọn thứ ba.
Lộc Kim Triều thậm chí hy vọng đoán sai, rằng cô đang nghĩ quá lên.
Rằng làng chỉ là ngôi làng bình thường, chỉ dân làng vấn đề thôi.
Cô thậm chí còn thà xuất hiện một con quỷ mạnh mẽ khó đối phó.
Ít nhất như , cô còn thể nghĩ chiến lược.
“Khoan.”
Cô đột nhiên nhận — nếu vấn đề chỉ đến mức , thì gợi ý của ga đó chẳng còn tác dụng.
【Dòng m.á.u tội sẽ kéo dài tội ác, ai thể thoát khỏi.】
“Không ai thể thoát” thì dễ hiểu — làng thì đúng là ai thoát nổi.
“dòng m.á.u tội kéo dài tội ác”… hiện tại vẫn đối chiếu .
Việc dân làng ban đêm biến thành quỷ… chỉ thế mà gọi là “dòng m.á.u tội ”?
Quá đơn giản.
Lộc Kim Triều cảm thấy sự thật lẽ .
giờ cô nghĩ gì thêm.
Cô cần nhiều manh mối hơn.
“Cô phát hiện gì ?”
Giọng Lạc Vũ vang lên bên cạnh. Trên mặt cô cũng còn vẻ nhẹ nhõm từ lúc xuống tàu, mà phủ đầy bóng tối.
“Ừ.” Lộc Kim Triều giấu: “ nghĩ bản ngôi làng vấn đề. Không chỉ dân làng. Giảm nhân thể gây hậu quả, nhưng hiện giờ chắc.”
Cô bộ suy đoán, chỉ thể nhắc nhở.
Cô dẫn sai khác, cũng cảm thấy “giảm nhân ” lúc điều .
Dù hành khách cũng tính là một phần của làng.
“Những dân làng hóa quỷ ban đêm… là do di truyền ?”
Hạng Lương cố gắng phân tích — rõ ràng cũng chú ý tới từ “Di truyền”.
ngay khi dứt lời, sắc mặt của tất cả đều đổi mạnh.
Bởi vì họ cảm nhận cơn đau rát cháy bỏng dọc cánh tay.
Đó là cảm giác đặc trưng khi nhiệm vụ công bố.
Bây giờ xuất hiện nhiệm vụ mới !
【Bạn phát hiện rằng dân làng nguy hiểm. Trong vòng 2 giờ, hãy g.i.ế.c một dân làng.】
Vừa xong nhiệm vụ, Lộc Kim Triều như ai đó đập mạnh đầu.
Cô lập tức nhận — nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm!
Không vì việc g.i.ế.c dân làng khó…
Mà vì sẽ dẫn đến hậu quả họ thể gánh nổi!
“Nhiệm vụ … thể .”
Cô Hạng Lương và Lạc Vũ, nhấn từng chữ.
Hoặc đúng hơn — thể để tất cả cùng .
Phải đủ tiền mua mạng hủy nhiệm vụ của .
Bằng , dân làng sẽ giảm quá nhiều.
Nhiệm vụ … ngược chứng thực suy đoán của cô — khả năng là thật.
Không thể để dân làng tiếp tục giảm lượng.
Hạng Lương tuy nghĩ nhanh như Lộc Kim Triều, nhưng thấy nhiệm vụ, cũng hiểu phần nào.
Không đời nào nhiệm vụ lợi cho hành khách.
Ban ngày dân làng đối với những hành khách mệnh cách và linh vật thì yếu như trái chín mềm.
Họ g.i.ế.c tuyệt đối thể phản kích.
Thế mà nhà ga đưa một nhiệm vụ gần như “biếu ” như ?
Không đời nào.
Chắc chắn… đó là bẫy.