Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 229: Di truyền (35)
Cập nhật lúc: 2025-12-11 15:06:24
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đáng tiếc là cô món đạo cụ linh dị bóng da nào thể dùng để tìm kiếm đồ vật, nên thể lập tức xác định nơi gia phả . Sau khi tìm qua loa nhưng thấy vật gì tương tự, Lộc Kim Triều liền tiếp tục nán .
Cô rời khỏi đây, về phía từ đường.
Nếu trong ngôi làng nơi nào khiến cô để ý nhất, thì đó chính là từ đường.
Cô xem, khi dân làng lượt c.h.ế.t , liệu ngôi làng đổi gì , và từ đường khác biệt nào .
Dân cư trong làng vốn ít, hôm nay đột ngột c.h.ế.t thêm mấy — chẳng lẽ cả làng chút biến động nào?
Trên đường đến từ đường, Lộc Kim Triều quan sát nhà cửa, ruộng đồng hai bên. Vài ngày tuy ít , nhưng vẫn thỉnh thoảng thấy bóng dân làng hoặc việc. Thế mà lúc , cô thấy một ai.
Do họ nhận điều gì, xảy chuyện khác?
Trên đường , cô nhớ cảnh đó — khi hành khách bài vị phát điên g.i.ế.c dân làng. Lúc đó cô từng thử thăm dò, hỏi dân làng đến thu dọn t.h.i t.h.ể rằng nếu cô g.i.ế.c thì sẽ thế nào. Phản ứng hôm đó của họ khiến cô thấy nghi ngờ.
Giờ nghĩ , dân làng nơi dù chân tướng thực sự là gì, nhưng ít nhất cũng hiểu rằng tuyệt đối giảm dân trong làng.
Tuy nhiên… dân làng định xử lý những hành khách g.i.ế.c nhưng phát điên thế nào đây?
Bỏ mặc? Đến tìm họ rõ lợi hại? Hay dùng một hình thức nào đó để ràng buộc họ?
Hệ quả của việc g.i.ế.c ban ngày… sẽ là gì?
Có lẽ, cô thể dùng chuyện để hỏi thêm nhiều thông tin — với điều kiện là tìm trưởng thôn .
Khi đến từ đường, nơi vẫn vắng tanh như .
Cửa lớn đóng, dường như ai đó đến đây lúc rời quên đóng cửa.
Lộc Kim Triều bước . Bố cục bên trong hầu như khác lúc cô nhiệm vụ những , điểm khác biệt duy nhất là nhang nến trong từ đường thắp lên.
Nhìn mức độ cháy, chắc chỉ đốt nửa tiếng đổ .
Cô lập tức nhớ đến nhang nến thắp trong nhà trưởng thôn. Vậy là — khi rời nhà, trưởng thôn đến từ đường? Hay hôm nay dân làng đều đến cúng tế?
Từ đường trông sạch sẽ, lẽ mấy ngày gần đây đều đến dọn dẹp.
Cô tiến gần, đến chỗ bàn thờ từng chất đầy bài vị. Hai đây vì nhiệm vụ nên tuy quan sát, nhưng chắc mấy ngày qua đổi gì.
Lộc Kim Triều đối chiếu hồi ức từng chút một, khẳng định nơi thực sự gì đổi — ngoại trừ nhang nến đang cháy.
“Ở đây thứ nhất bài vị, thứ hai tượng thần. Vậy thắp hương để cúng ai?”
Không thêm manh mối nào khác, cô rời khỏi từ đường. Cô định tìm trưởng thôn .
cô tìm suốt một tiếng trong khắp làng — đừng trưởng thôn, ngay cả bóng dáng một dân làng cũng thấy!
“…Người hết ?”
Lộc Kim Triều cảm giác bất , chắc chắn xảy chuyện. Cô lập tức đến nơi các hành khách thể tụ tập. Hành khách thì vẫn còn, ngôi làng đột nhiên chỉ còn cô — nhưng dân làng thì biến mất sạch.
Không chỉ cô nhận điều . Những hành khách khác cũng phát hiện.
Một trong đó mặt mày tuyệt vọng:
“Xong … nhiệm vụ của còn thành, tiền mua mạng cũng đủ!”
Vài phút , Thiên Lệ cũng chạy đến, lẽ cô nhận thấy hành khách đang tụ tập bất thường.
Lộc Kim Triều thấy cô , màng cách 5 mét, vội vàng bước tới hỏi:
“Sao ?”
Thiên Lệ gật nhẹ, giơ lên 2.
Nghĩa là — cô chỉ tìm thấy 2 nhiệm vụ.
Không nhiều. Cộng thêm Lộc Kim Triều, tổng cộng cũng chỉ ba nhiệm vụ. Và một thậm chí còn kịp .
“Gay thật…” Giọng cô gần như sụp đổ. “ tìm thấy . Mấy dân làng đó hết ?!”
Lộc Kim Triều hỏi Thiên Lệ:
“Cô thấy ai ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-gap-quy/chuong-229-di-truyen-35.html.]
Thiên Lệ gật đầu:
“Ban đầu thấy vài , nhưng bao lâu thì chẳng còn một ai.”
Chuyện gì ?
“Có khi nào… họ chúng đang g.i.ế.c , nên tất cả đều trốn ?!”
Người hành khách thành nhiệm vụ, cũng chẳng còn tiền sửa nhiệm vụ hét lên.
Vậy… đây chính là cách dân làng giải quyết vấn đề?
Tất cả cùng biến mất?
Lộc Kim Triều nhớ tới nhang nến ở nhà trưởng thôn và trong từ đường. Chẳng lẽ những nén hương đó là để cúng những dân làng c.h.ế.t hôm nay?
Nhất Tiếu Hồng Trần
Vậy dân làng biến mất, khi nào sẽ ?
Rất thể… là khi thời hạn nhiệm vụ kết thúc.
Bởi lúc đó, hành khách còn cần g.i.ế.c dân làng nữa.
Lộc Kim Triều còn suy nghĩ sâu hơn, nhưng bên cạnh bỗng vang lên tiếng tuyệt vọng:
“Không còn cách nào .”
“Đến nước , c.h.ế.t, nên…”
Đó là còn tiền sửa nhiệm vụ, cũng tìm dân làng.
Cô đầu nhóm hành khách đang tụ tập:
“Chúng … hiện giờ cũng tính là dân làng đúng ?”
“Phải ?”
Lời dứt, mặt vài biến sắc. Họ đều là những ưu thế trong chiến đấu với hành khách khác — và họ hiểu rõ hàm ý trong lời đó.
Nếu tìm dân làng, thì chỉ còn cách g.i.ế.c hành khách.
Cô đương nhiên sẽ dám động đặc cấp, cũng sẽ dám đụng đến Lộc Kim Triều — lập uy ngay từ đầu. Cô nhất định sẽ chọn một “miếng mồi mềm”.
Ánh mắt cô đảo một vòng. Tuy tinh thần suy sụp, nhưng vẫn lạnh lùng cân nhắc lợi - hại.
Lộc Kim Triều phiền phức, đ.á.n.h . Người cô bảo hộ, đương nhiên cũng chọn.
Hai ở kho hàng — . Đội họ c.h.ế.t hai . Đặc cấp trong đội chắc chắn sẽ để cô g.i.ế.c thêm một đồng đội nữa.
Cô là cùng thành phố với Hạng Lương. Người cùng thành phố với cô còn đông nhất. Cô cũng rõ thực lực đồng đội cỡ nào.
Thế nên — cuối cùng cô về hướng những thuộc thành phố của Lạc Vũ.
Biểu cảm Lạc Vũ vẫn là dáng vẻ tùy ý, nhưng khiến cô cảm thấy nguy hiểm. Tuy , trong đội cùng thành phố với Lạc Vũ… đúng là vài mục tiêu khá “phù hợp”.
Do dự hai ba giây, cô đưa quyết định.
Thời gian còn nhiều — cô chọn tấn công một hành khách cấp một trong đội của Lạc Vũ!
Lộc Kim Triều kéo Thiên Lệ lùi , biểu thị cô tuyệt đối sẽ can thiệp.
Hai ở kho hàng thấy cũng cẩn thận lùi . cả bốn đều rời khỏi đây.
Bởi họ hiểu rõ — trận chiến thể sẽ biến thành cuộc đối đầu giữa hai thành phố.
Phải xem hai đặc cấp bảo vệ trong đội .
Dù thế nào thì hôm nay — cũng chắc chắn một c.h.ế.t.
Lộc Kim Triều chợt nhớ đến nhiệm vụ bài vị đầu tiên.
Khi đó, nhiệm vụ thể hiện sự ác ý vô cùng rõ rệt. Thiếu một bài vị, tức là một hành khách c.h.ế.t.
Hiện giờ dân làng biến mất quá nhanh, khiến hành khách nếu lập tức tìm dân làng để g.i.ế.c ngay khi nhận nhiệm vụ, thì cuối cùng đều rơi cảnh thể thành nhiệm vụ → buộc tự g.i.ế.c .
“Đây… cũng là điều nó mong ?”