Quy Tắc Quái Đàm: Cô Ấy Hoang Tưởng Trốn Thoát Khỏi Nơi Này - Chương 28: Dự án Hạt giống 4

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-15 13:09:56
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Quy tắc. Nghĩ về những quy tắc của giữ trẻ — nhất định lời giải.

 

Trong tình huống căng thẳng, các tế bào thần kinh của Lạc Dao hoạt động khác thường; những quy tắc cứ lặp lặp trong đầu cô, ngừng xoáy sâu.

 

Trong phó bản , đường c.h.ế.t.

 

Bị kẹt bàn ăn vì một quy tắc còn vô lý hơn cả việc mắc xương cá.

 

Nói lý lẽ chẳng ích gì — bà lão mắc bẫy những lời quanh co của cô.

 

Cô chỉ còn một cách duy nhất: dùng quy tắc để đ.á.n.h bại quy tắc.

 

Quy tắc giữ trẻ 1

 

【1. Thời gian việc của quý vị quy định từ 7 giờ sáng đến 7 giờ tối mỗi ngày. Trong thời gian , quý vị mặc đồng phục giữ trẻ đầy đủ để thể hiện sự chuyên nghiệp, đồng thời tâm ý thực hiện chỉ thị của gia đình chủ nhà.】

 

Sự chuyên nghiệp. Toàn tâm ý thực hiện chỉ thị.

 

Cô hiểu — “chỉ thị” ở đây chia thành hai loại: chỉ thị tức thì và chỉ thị hoãn .

 

Ví dụ, khi cô Lãng bảo cô phòng dọn dẹp — đó là chỉ thị tức thì. Cô lập tức thành ngay.

 

Còn khi bà lão “nếu dọn sạch phòng khách thì ăn cơm” — đó là chỉ thị hoãn . Nghĩa là cô dọn xong phòng khách khi phép ăn.

 

Tất cả những chỉ thị … đều trong quy tắc.

 

Lạc Dao hít sâu một , rút từ túi quần sợi lông trắng mà cô lén mang từ phòng cô Lãng, thổi mạnh nó bay xa xuống sàn nhà.

 

“Bà ơi, cháu là một giữ trẻ chuyên nghiệp, tâm ý thực hiện chỉ thị của bà. Bà phòng khách dọn sạch thì ăn cơm. Bây giờ sàn còn một sợi lông, cháu dọn . Không cần để phần cơm cho cháu .”

 

Bà lão đập bàn điên cuồng:

 

“Khặc khặc khặc khặc! Tức giận! Vô cùng tức giận! Khặc khặc khặc! Thục Phương, mày còn dọn sạch phòng khách mà dám bàn ăn ? Mau cút vệ sinh ngay!”

 

Lạc Dao giả vờ cúi đầu, vẻ mặt buồn bã, rời khỏi bàn ăn. Cô từ từ xổm xuống đất, nhẹ nhàng thổi sợi lông bay xa thêm một chút nữa.

 

“Đồ lười biếng! Phạt mày ăn cơm trưa!”

 

Bà lão xổm ngay bàn ăn, nhét hết thức ăn trong bát của Lạc Dao miệng , nhai khặc khặc.

 

Lạc Dao khom nhận , trong lòng chỉ cầu mong từ nay ăn chung bàn với bọn họ nữa.

 

Cô tìm sợi lông sàn suốt hơn nửa tiếng, cho đến khi bọn họ ăn xong và rời khỏi bàn.

 

Sau bữa ăn, ông Nhiếp vẫn ghế, lướt điện thoại, ngón tay chậm rãi trượt qua những điệu nhảy nóng bỏng của đám quái vật nữ màn hình.

 

Lạc Dao cố nén mùi tanh nồng và thối ẩm ướt lan từ bàn ăn, ôm đống bát đĩa dính đầy dầu mỡ bếp.

 

Cô định dùng chiêu cũ — đưa “quái tệ” cho bà lão để đổi lấy việc dọn dẹp.

 

từ phòng khách, giọng bà già đột nhiên vang lên, khàn khàn mà đanh thép:

 

“Mày c.h.ế.t hả? Ăn xong cũng rửa bát! Tưởng là cô chủ chắc? Cả ngày chỉ xài tiền của con trai tao, việc nhà ! Đừng tưởng thuê bảo mẫu là mày phép lười biếng! Tao ngủ trưa đây, mày dọn sạch cả nhà cho tao!”

 

Cô Lãng lặng lẽ bước bếp, gương mặt ủ rũ, bụng to đến mức gần chạm đất.

 

Khi cô cúi quét nhà, mỡ bụng dồn sang hai bên, mềm nhão như bùn; đến khi thẳng, nó chảy về vị trí cũ.

 

Lạc Dao khẽ cau mày — cô lo đứa bé trong bụng cô Lãng chuyện.

 

Nếu dự án Hạt giống thất bại, tiêu chuẩn thông quan cấp S của cô chắc chắn sẽ đạt .

 

“Để cho.”

 

Lạc Dao dùng quái tệ để hối lộ cô Lãng nữa.

 

Cô tự lấy chai xịt tẩy rửa mua ở Tao Ngọc, xịt điên cuồng khắp nhà bếp.

 

Cô Lãng nhẹ nhàng xoa bụng, ánh mắt chan chứa vẻ mẫu tính dịu dàng.

 

Lạc Dao kiểm tra kỹ: loại xịt gây hại cho phụ nữ mang thai, vì cô yên tâm sử dụng.

 

Cô Lãng rút 648 quái tệ, đưa cho Lạc Dao:

 

“Đi nạp điện thoại cho ông Nhiếp, bảo tiếp tục xem video.”

 

Quái tệ do chủ nhà trực tiếp giao, mà việc nạp tiền cũng là một chỉ thị hợp lệ, nên việc vi phạm bất kỳ quy tắc nào.

 

Lạc Dao nhận tiền, đến mặt ông Nhiếp, rõ đó là ý của cô Lãng.

 

Ông hài lòng cô, cúi đầu, chậm rãi trượt ngón tay màn hình, tiếp tục xem những đoạn video ngắn ngừng phát sáng trong bóng tối.

 

“Thục Phương, cô đúng là một phụ nữ hào phóng, hiểu chuyện.”

 

Hả? Quái tệ của cô.

 

“Ông Nhiếp, nghĩ ông hiểu lầm , đây quái tệ của .”

 

“Ê, Phương Phương, hiểu, cô cần giải thích nữa.”

 

Cả buổi chiều trôi qua trong tiếng nhạc nền vũ điệu nóng bỏng phát từ điện thoại của ông Nhiếp, âm thanh vang lên ngắt quãng mà lặp , như một nhịp điệu méo mó dứt.

 

Trời nhanh chóng tối. Bà già lặng lẽ bếp, bắt đầu nấu bữa tối.

 

Ở phòng khách, ông Nhiếp thản nhiên móc hai nhãn cầu , dụi mạnh như thể đang xoa mắt, phả những làn khói trắng dày đặc.

 

Mùi khói hăng hắc lan khắp nhà, nồng đến mức cay mắt. Trong làn khói trắng mờ, Lạc Dao cảm giác như đang bước một “bồng lai tiên cảnh” giả tạo, nơi thứ đều tan chảy, mờ ảo và sai lệch.

 

May mà cô chuẩn — khẩu trang và kính bảo hộ mua từ Tao Ngọc.

 

Khi đói, cô chỉ cần một nắm cơm lớn là thể cầm cự qua bữa.

 

Có bình xịt sạch , nên cô cũng cần quá nghiêm túc việc. Đang lúc lười biếng cạnh ghế sofa thì —

 

Cánh cửa bỗng mở .

 

Một nữ sinh mặc đồng phục trường Trung học Thanh Hà bước . Toàn cô bé ướt đẫm, đôi tất trắng dính đầy bùn xám. Mỗi bước của cô để một dấu bùn sàn nhà.

 

Dãy dấu chân kéo dài đến một căn phòng mà Lạc Dao từng .

 

Lúc , Lạc Dao mới hiểu: ông Nhiếp và ông ngủ chung một phòng, cô Lãng phòng riêng, còn cô nữ sinh — con gái nuôi của họ — cũng một phòng riêng.

 

Lạc Dao vội vàng theo cô bé để lau sạch những dấu bùn, bước thẳng phòng cô.

 

Lạc Dao :

“Chào em, chị là Thục Phương, giúp việc trông trẻ mà cô Lãng thuê.”

 

Không từ lúc nào, cô Lãng xuất hiện ở cửa, lạnh lùng :

“Thu Nguyệt Bạch, lớn thế mà còn nghịch nước ? Trẻ con ? là đồ nhận nuôi — chẳng lời gì cả, chỉ tao mất mặt! Chẳng trưởng thành chút nào!”

 

Thì Thu Nguyệt Bạch là con nuôi của cô Lãng, chứ con gái ruột như Lạc Dao vẫn tưởng.

 

Thu Nguyệt Bạch giường, bộ đồng phục ướt sũng dán chặt . Ga giường nhanh chóng thấm nước, từng giọt nhỏ tí tách theo ván giường rơi xuống sàn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-quai-dam-co-ay-hoang-tuong-tron-thoat-khoi-noi-nay/chuong-28-du-an-hat-giong-4.html.]

Thu Nguyệt Bạch gắt lên:

“Kệ cô! Cô với thằng quái vật ba chân của cô cứ sống hạnh phúc ! Đừng quản !”

 

Cô Lãng thêm lời nào, lưng bỏ .

 

Lạc Dao khẽ bước gần, nhẹ giọng :

“Hay là em dậy một chút nhé? Chị giúp em dọn giường.”

 

“Cút !” — Thu Nguyệt Bạch đột ngột hét lên.

 

Cửa kính trong phòng lập tức vỡ vụn.

 

Lạc Dao chỉ kịp cảm thấy tai ù , cả một luồng sóng âm mạnh mẽ đẩy lùi đến tận cửa. Sau lưng cô chợt vật gì đó chống đỡ — hóa là cái chân thứ ba của ông Nhiếp kịp trụ lên.

 

Nếu nó, lẽ Lạc Dao sức ép của sóng âm hất ngã sàn.

 

“Cô chứ?” – Ông Nhiếp dịu dàng . – “Đứa trẻ đang trong tuổi dậy thì, tính tình nổi loạn là chuyện bình thường. Cô chịu khó một chút nhé. Để chuyện với nó, cô phòng khách dọn dẹp .”

 

Quy tắc giữ trẻ 8:

 

【8. Hành vi nổi loạn của cá nhân trong tuổi dậy thì là hiện tượng tự nhiên trong quá trình trưởng thành. Khi đối phương xuất hiện cảm xúc kích động hoặc la hét, xin vui lòng giả vờ như thấy.】

 

Lạc Dao ngoan ngoãn rút lui. Cô chỉ thấy ông Nhiếp khép cửa , bên trong vang lên tiếng la hét điên loạn của nữ sinh.

 

Ông Nhiếp chỉ kiên nhẫn những lời khuyên nhủ dịu dàng, bảo cô bé bình tĩnh hít thở sâu. Giọng ông đều đều, nhẹ nhàng, chuẩn xác đến mức khiến liên tưởng đến một diễn viên lồng tiếng phim truyền hình.

 

Lạc Dao vội bếp, giúp bà lão bưng cơm, dọn canh. Khi cả gia đình quái vật bàn ăn, cô vô tình đổ chai xì dầu trong bếp.

 

Nước xì dầu đen đặc, nhớp nháp loang khắp mặt sàn, chảy cả kẽ gạch và gầm tủ lạnh — chỉ thôi cũng thấy khó mà lau sạch .

 

“Trời ơi, con đàn bà ngu ngốc gây họa !” — Bà già đầu hổ lừ đừ bước bếp.

 

Mười quái tệ Lạc Dao chuẩn sẵn, cô lập tức nhét tay bà .

 

“Bà ơi, cháu sai . Cháu tự phạt ăn cơm ba ngày. Bà cầm tiền mai siêu thị nhỏ mua chai khác, phần còn coi như phí chạy việc cho bà nhé.”

 

Theo như Lạc Dao tra Tao Ngọc, thì dù mua đến một trăm chai xì dầu cũng tốn nổi một quái tệ.

 

Bà già vốn tính toán chi li, là hiểu ngay khoản quá hời, liền toe toét đến mức nước dãi chảy ròng ròng.

 

“Mày việc giỏi thật đấy! Sao tao thích mày đến thế cơ chứ! Cái chỉ EQ cao như , tao cho mày học lớp đào tạo giữ trẻ chuyên sâu!”

 

“Bà quá lời ạ,” — Lạc Dao cúi đầu lễ phép. — “Cháu vẫn cần rèn luyện thêm ở nhà. Cảm ơn bà công nhận.”

 

Xem , bà già chấp nhận sự tồn tại của Lạc Dao.

 

nhiệm vụ cấp D yêu cầu bộ gia đình quái vật công nhận — chỉ mới tính thành.

 

Lạc Dao thành nhiệm vụ cấp S hơn — chỉ cần cô Lãng sinh con, nhiệm vụ sẽ tính tất.

 

Hơn nữa, bụng cô Lãng lớn, lẽ ngày đó sắp đến .

 

Hoặc cũng thể... sẽ bao giờ đến — giống như mặt trời trong [Ngõ Vô Tận], mãi mãi thể mọc lên.

 

Vì thế, Lạc Dao chuẩn phương án dự phòng cấp A.

 

Nhân lúc cả nhà bọn họ đang ăn cơm, cô lén về phòng, đặt vài món ăn Tao Ngọc để giải quyết cơn đói cồn cào, mở ứng dụng mini Bát Ngũ Đồng Thành Weiyan để xem các thông báo tuyển dụng mới.

 

Ngoại trừ sự khác biệt về vị trí tuyển dụng, các yêu cầu còn hầu như giống hệt .

 

Thời gian việc của nhân viên quy định từ 0 giờ đến 24 giờ cùng ngày, quanh năm ngày nghỉ.

 

Nếu thời gian việc trong ngày đạt 25 giờ, một nửa tiền lương của ngày hôm đó sẽ khấu trừ.

 

Mức lương hàng tháng là 1 quái tệ, chu kỳ trả lương quy định là 100 năm một .

 

Đối với những nhân viên nghỉ việc khi thành đủ 100 năm việc, công ty quyền giữ bộ tiền lương thanh toán.

 

Công ty hoan nghênh ứng viên trong độ tuổi từ 0 đến 100 tuổi.

 

Đặc biệt, với nhân viên đủ 60 tuổi, công ty sẽ chủ động xin cấp một phúc lợi đặc biệt, trong đó bao gồm quyền nghỉ một ngày cần phê duyệt của lãnh đạo, đúng ngày sinh nhật thứ 60.

 

Tuy nhiên, khi nộp đơn, ứng viên bắt buộc cung cấp bản gốc thẻ căn cước, giấy khai sinh, sổ hộ khẩu, cùng bản công chứng hợp lệ của các giấy tờ như tài liệu bắt buộc.

 

Ngoài , công ty còn hỗ trợ thẻ cao tuổi cho nhân viên đủ 60 tuổi, giúp họ miễn phí chi phí trong quá trình việc.

 

Tuy nhiên, để cấp thẻ, mỗi nhân viên cần nộp phí thẻ là 1000 quái tệ.

 

Lạc Dao lướt xem đến hoa cả mắt mà vẫn tìm công việc nào phù hợp hơn.

 

Thời gian việc hiện tại là 777, hạnh phúc hơn hẳn chế độ 007, mà lương tháng lên tới 100 quái tệ.

 

Cô thậm chí còn cảm thấy vinh dự khi gặp một ông chủ thấu hiểu nhân viên như .

 

Cốc, cốc, cốc.

 

Tiếng gõ cửa dồn dập vang lên, là giọng cô Lãng:

“Thục Phương, cô lập tức phòng tắm rửa cho . Nếu , lũ rận cô sẽ bò đầy nhà đấy.”

 

“Vâng.”

 

Đây là chỉ thị, Lạc Dao buộc tuân theo.

 

Căn nhà giờ đây cô lau chùi sạch bóng bằng chai xịt sạch, sáng loáng đến mức trông như mới chuyển về.

 

Lạc Dao bước phòng tắm.

 

Bốn phía đều là kính trong suốt. Không một góc khuất.

 

Một cảm giác khó chịu dâng lên trong lòng cô — như thể bộ cơ thể sắp phơi bày ánh vô hình nào đó.

 

dám dùng bất kỳ thứ gì mà lũ quái vật trong nhà chuẩn cho .

 

Tất cả đều do cô tự mua từ Tao Ngọc — khăn tắm là loại dùng một , đồ tắm rửa gói nhỏ, thậm chí cả nước tắm cũng đặt riêng.

 

Cô còn mua thêm vài cánh cửa kính mờ, chỉ khi lắp mới cảm thấy an hơn đôi chút.

 

Chỉ là... thao tác phiền phức, mất khá nhiều thời gian.

 

Cô nhớ rõ, khi bắt đầu tắm là 6 giờ rưỡi, mà khi tắm xong, đồng hồ chỉ gần 7 giờ.

 

Bình thường, cô chỉ mất nhiều nhất 20 phút, nhưng , ngoài việc tắm rửa, cô còn dọn dẹp phòng tắm thật kỹ, để tránh phát hiện trách mắng là lau sạch.

 

Sau khi tắm xong, để giữ cho phòng tắm luôn vô trùng, cô dùng chai xịt sạch xịt khắp nơi, loại bỏ bộ vật dụng sử dụng.

 

, tất cả đều là đồ dùng một , cần thì mua.

 

Lạc Dao lau khô cơ thể trong phòng tắm.

 

Làn da trần nhạt nhòa trong nước mờ đục, chỉ cánh tay và bắp đùi trắng mịn lộ ngoài tấm khăn tắm — phần còn đều che kín.

 

Khi nước tan , cô thấy trong khe tường phía bồn cầu xuất hiện một con mắt. Từ phía khe hẹp , dường như còn vọng những tiếng gõ lách cách.

 

Da đầu Lạc Dao tê dại, cảm giác ghê tởm trào dâng khắp .

 

 

Loading...