Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 120
Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:00:06
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc Lộ công công đang ngủ gật ngoài cửa sổ, câu của Hoàng thượng dọa sợ đến mức suýt chút nữa đập đầu xuống đất, vội vàng chỉnh mũ, lên tiếng trả lời: "Vâng," đó vội vã chạy mời thái y.
Thẩm Ngọc Quân vốn còn mơ màng, nàng mò thấy đệm chăn ướt cho cho là tiểu trộm, dù mang thai thời kỳ cuối, đôi khi thế nàng hiểu .
Vậy mà câu của Hoàng thượng nháy mắt nàng tỉnh dậy, cái gì, nàng sắp sinh? Hai mắt ngập sương mù của Thẩm Ngọc Quân bỗng chốc tròn vo: "Hoàng thượng, là thần sắp sinh?"
Cảnh đế gương mặt đầy ngạc nhiên của cô gái nhỏ, hiếm khi hòa nhã với nàng: "Bụng nàng cảm thấy gì thoải mái ?"
Thẩm Ngọc Quân sờ sờ cái bụng tròn vo của : "Thần đói."
"Trừ đói , đau ?" Cảnh đế vốn lo lắng cho nàng, dù đây là đầu mang thai, bộ dạng của nàng, cũng chút dở dở .
Thẩm Ngọc Quân Hoàng thượng , bắt đầu ngưng thần chú ý một lúc: "Có một chút, thần còn tưởng đói bụng đến mức đau bụng."
Hôm nay Cảnh đế cũng cần hầu hạ, tự rời giường. Hắn mới thu dọn xong thì cho Trúc Vân, Trúc Vũ luôn canh ngoài cửa tiến : "Hầu hạ nương nương các ngươi dậy, dặn phòng bếp nấu ít đồ ăn cho nàng."
Thẩm Ngọc Quân thì còn , khi dậy nàng lập tức cảm giác khác thường. Cái bụng gò lên đau từng cơn, nhưng đó nàng hỏi thái y và y nữ, nàng như đúng là sắp sinh, hơn nữa vỡ nước ối.
Phòng sinh của cung Chiêu Dương bắt đầu chuẩn từ khi Thẩm Ngọc Quân mang thai tháng thứ tám, lập ngay ở thiên điện. Thẩm Ngọc Quân cảm thấy nàng vẫn , nên quyết định tự đến phòng sinh. Đến phòng sinh, nàng xuống thì Thu Cúc bưng một chén canh cá lớn đến mặt. Tuy Hoàng thượng cũng theo tới, nhưng bây giờ là lúc nên rụt rè, Thẩm Ngọc Quân sinh con là việc tốn sức, nàng ăn no mới , cũng cần đút, nàng tự nhận chén chăn thơm nức bắt đầu ăn.
Mỗi thấy Thẩm Ngọc Quân ăn Cảnh đế đều khẩu vị, hôm nay cũng giống , vốn lo lắng nàng, ngờ thấy nàng ăn thì bản cũng đói bụng.
Không lâu , Lộ công công mời Thành lão thái cùng y nữ đỡ đẻ tới. Cảnh đế mặt đổi sắc Thành Lục Vị và bốn y nữ hồi lâu mới mở miệng : "Mẫu tử Hi Tu nghi giao cho các ngươi," lúc ánh mắt trở nên lạnh lùng hà khắc: "Các ngươi cho rõ, trẫm chỉ chấp nhận mẫu tử cùng an, nếu chút gì đúng, trẫm sẽ cho cửu tộc các ngươi chôn cùng."
"Thần tuân chỉ," tuy rằng Thành lão thái y sẽ dốc hết lực, nhưng lời của Hoàng thượng, ông vẫn khỏi lạnh run trong lòng. Bốn vị y nữ cũng giống , sắc mặt trắng bệch, lập tức ở trong lòng cầu trời khẩn Phật phù hộ mẫu tử Hi Tu nghi cùng bình an.
"Tiểu Lộ Tử," Cảnh đế vẫn chút yên, nhưng lên triều: "Ngươi ở đây trông chừng."
"," Lộ công công vội hành lễ đáp, đây là đầu tiên Hoàng thượng quan tâm đến chuyện phi tần sinh con, xem nếu Hi Tu nghi thể bình an sinh hạ Hoàng tử, phúc khí của nàng hẳn là lớn .
Cảnh đế đến mép giường, vươn tay sờ chiếc trán đổ mồ hôi của Thẩm Ngọc Quân, thấy đôi mắt nàng chằm chằm bèn miễng cưỡng nở nụ với nàng: "Nàng an tâm sinh con, chỉ cần bình an sinh , dù là nam nữ, trẫm đều phong nàng phi."
Trong mắt Thẩm Ngọc Quân sợ hãi, vì nàng chuẩn lâu cho ngày : "Hoàng thượng yên tâm di, thần sẽ , thời gian còn sớm, nên triều ."
Cảnh đế cầm bàn tay nhỏ mũm mĩm của nàng, nàng một cái, cuối cùng xoay rời khỏi phòng sinh.
Hoàng thượng , bộ phòng sinh dường như thả lỏng. Thành lão thái y bước nhanh tới, quỳ đất bắt mạch cho Thẩm Ngọc Quân, hai nhịp thở, mặt lộ mừng rõ: "Nương nương thể khỏe mạnh, nhất định thể bình an sinh hạ hoàng tử."
"Đa tạ Thành lão," Thẩm Ngọc Quân , khóe miệng giật lên, nhịn hừ một tiếng.
Thành lão thái y thấy , vội dẫn Lộ công công nhàn rỗi rời khỏi phòng sinh. Lúc bốn y nữ thể an tâm đỡ đẻ cho Hi Tu nghi, nhưng khi đỡ, mấy nghiêm túc một lát. Lời Hoàng thượng đó, trong lòng bọn họ đều hiểu rõ, ai cũng hành động thiếu suy nghĩ, bằng đừng nên trách các nàng.
Lúc Thẩm Ngọc Quân cảm nhận cơn đau lúc sinh, nghĩ đến Thẩm gia, nghĩ đến đứa con trong bụng, nghĩ đến cung Chiêu Dương của , nàng bèn cắn bọc vải các y nữ nhét miệng nàng, bắt đầu gắng sức.
Ngoài phòng sinh Thu Cúc độc chiếm phòng bếp nhỏ, nước trong nồi ngừng đun sôi, từng thùng nước nóng đưa phòng sinh. Trúc Vũ vẫn luôn trông chừng bên cạnh Thẩm Ngọc Quân, giao phòng sinh cho mấy y nữ, nàng yên tâm. Trúc Vân thì giữ cửa phòng sinh.
Hoàng hậu mới thức dậy báo vị ở cung Chiêu Dương sắp sinh. Nàng nhớ tối hôm qua Hoàng thượng nghỉ cung Chiêu Dương, tim khỏi nảy lên, cũng dám lề mề, vội vàng dậy, trang điểm đơn giản, dùng chút đồ ăn sáng thẳng đến cung Chiêu Dương.
Khi Hoàng hậu đến cung Chiêu Dương, Đức phi trong thiên điện.
"Thần thỉnh an Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương cát tường," Đức phi hành lễ với Hoàng hậu.
"Mau lên," Hoàng hậu cũng chờ Đức phi dậy vội hỏi: "Hi Tu nghi thế nào ?"
"Thần hỏi xong, giờ mão bắt đầu đau," Đức phi lên, cau mày lộ lo lắng.
Hoàng hậu khẽ gật đầu: "Vậy còn một lúc nữa," xong nàng xuống ghế chủ vị: "Muội cũng , Hoàng thượng ?"
"Hoàng thượng lâm triều ạ," Đức phi trả lời, khóe mắt còn thỉnh thoảng quét qua cửa phòng sinh.
Rất nhanh các phi tần kiêng kị trong cung đều tới, trong thiên điện cung Chiêu Dương, địa vị cao thì , địa vị thấp thì , giống như mừng năm mới , tụ tập đủ cả. Lộ công công ở cạnh cửa phòng sinh, một đám đều thành thực, ai dám lớn tiếng chuyện.
Sắp qua giờ tụ, thái giám ngoài điện ngâm xướng: "Hoàng thượng giá lâm."
Các nàng dường như sớm đoán , vội vàng dậy ngoài nghênh đón.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-120.html.]
"Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"
Cảnh đế tới ghế chủ vị, xuống : "Đứng lên ," xong ánh mắt hướng về phía phòng sinh.
Lộ công công vội bước lên phía bẩm báo với Hoàng thượng: "Hoàng thượng, nô tài mới hỏi, chuyện đều thuận lợi."
Hôm nay lâm triều Cảnh đế tâm thần yên, bãi triều thì dặn dò của Binh bộ, Hộ bộ chút việc vội đến đây. Lúc ngoài phòng sinh, lắng động tĩnh bên trong, mặt khỏi đông lạnh: "Tại tiếng gì?"
Đức phi vội lên tiếng: "Hiện tại Hi Tu nghi còn bắt đầu sinh, tiết kiệm khí lức, chờ đến lúc sinh, sẽ an tĩnh như bây giờ."
Trong phòng sinh, Thẩm Ngọc Quân đầu đầy mồ hôi, hai tay nắm chặt gối đầu, trong miệng cắn một cái bao vải nhỏ. Nàng cảm thấy bộ khớp xương như nghiền ép, thật sự là đau, nhưng nàng cảm nhận , đứa bé đang từ từ dời xuống.
"Nương nương, chúng theo lời y nữ," Trúc Vũ cùng mồ hôi đầy , tuy rằng nàng hiểu chút y lý, nhưng nàng từng sinh con.
"Nương nương, ngươi cố giữ sức," một y nữ mặt lộ vui vẻ : "Đã nở tám phân ."
Tuy rằng Thẩm Ngọc Quân sinh con, nhưng nàng cũng , mở đến mười phân là thể sinh. Vừa y nữ nàng nở tám phân, trong lòng khỏi vui vẻ, một khi vui vẻ thì mạnh mẽ hơn.
Vừa qua giờ ngọ một lúc, y nữ chút kích động : "Mười phân, mười phân, nương nương, bây giờ ngài bắt đầu theo lời nô tỳ , bắt đầu dùng sức."
Toàn Thẩm Ngọc Quân đều ướt đẫm, nhưng nàng vẫn còn tỉnh táo, y nữ vội vàng gật đầu.
Lúc Cảnh đế cũng yên, thấy từng chậu m.á.u từ trong phòng bưng , mặt càng lúc càng đen, đôi mắt phượng thỉnh thoảng quét về một hàng thái y đang quỳ cửa phòng sinh. , một hàng thái y, đều là đó bảo Tiểu Lộ Tử gọi tới.
Trong điện nhiều, nhưng lặng ngắt như tờ. Hoàng hậu các nàng đều ở cùng Hoàng thượng ngoài phòng sinh.
"A..."
Cuối cùng Cảnh đế cũng tiếng truyền từ phòng sinh, tay chắp lưng nắm , buông lỏng .
Hồi lâu , phòng sinh đột nhiên truyền một tiếng "Oa..."
Cảnh đế vốn đang buồn bực tiếng non nớt bỗng chốc ngây , chỉ chỉ trong thoáng chốc mà thôi: "Tiểu Lộ Tử, bây giờ là giờ nào?"
"Bẩm Hoàng thượng, bây giờ là giờ ngọ ba khắc," Lộ công công : "Vừa đúng giờ ngọ ba khắc."
Cảnh đế ngoài, lúc thấy hoa tuyết lác đác rơi xuống: "Tuyết rơi."
Lộ công công đầu , chỉnh chỉnh cái mũ: "Bẩm Hoàng thượng, là tuyết rơi," xong lập tức quỳ xuống đất: "Nô tài chúc mừng Hoàng thượng, chúc mừng Hoàng thượng."
Khoảng nửa chung thời gian, hai y nữ ôm một cái tã lót màu đỏ từ phòng sinh : "Nô tỳ chúc mừng Hoàng thượng, chúc mừng Hoàng thượng, Hi Tu nghi sinh một vị Hoàng tử, mẫu tử bình an."
Nghe y nữ báo xong, tất cả trong thiên điện đều mang vẻ mặt vui mừng hành lễ với Hoàng thượng: "Thần (tần /thần) chúc mừng Hoàng thượng, chúc mừng Hoàng thượng, mừng long tử."
Trên mặt Cảnh đế cũng ý , phất tay ý bảo bọn họ lên, về đứa trẻ trong tã lót: "Ôm tới cho trẫm thử."
Y nữ vội vàng ôm tã lót tiếng lên vài bước quỳ xuống.
Lúc đầu Cảnh đế chỉ , nhịn ôm thử, thật sự là đứa nhỏ quá cứng cáp, tóc màu đen sẫm gần đến cổ, cái miệng nhỏ chẹp chẹp, ánh sáng lộ khuôn mặt nhỏ, lúc ở trong bụng nương tệ. Sau khi Cảnh đế cẩn thận nhận tã lót, bao lâu, tiểu mập mạp liền mở hai mắt . Cảnh đế đối diện với đôi mắt đen bóng của nó một lúc, nào ngờ tiểu mập mạp nhắm mắt , chu cái miệng nhỏ bắt đầu , tiếng cũng là khỏe mạnh.
Cảnh đế đưa tã lót cho y nữ, tã lót đưa tới tay y nữ, bên trong liền một bàn tay thịt nhỏ vươn , cầm ngón tay cái của .
Còn sức, Cảnh đế đứa bé mới sinh bắt lấy ngón cái của thả, mắt thì nhắm, há miệng to lớn, nụ mặt càng lúc càng tươi, cuối cùng phá lên ha ha.
Các phi tần bên cạnh đều mùi vị gì, hâm mộ Hi Tu nghi , cùng đố kị Thẩm thị may mắn, đương nhiên ai cũng hận Tam Hoàng tử mà Hoàng thượng ôm từ trong bụng bò .
Chờ phòng sinh dọn dẹp xong, Cảnh đế lập tức trong, thấy Thẩm Ngọc Quân vẫn còn tỉnh, chân tự chủ bước lớn một chút, ở mép giường, cầm tay nàng hỏi: "Mệt ?"
Thẩm Ngọc Quân Hoàng thượng: "Thần mệt, Hoàng thượng thấy con ? Thần ."
"Thấy ," Cảnh đế : "Trẫm hỏi, thằng nhóc đó nặng sáu cân sáu lượng, chả trách bụng nàng lớn như . Vừa nắm đầu ngón tay trẫm, nhắm mắt , thái y cũng bắt mạch bình an , là một đứa bé khỏe mạnh."
Thẩm Ngọc Quân Hoàng thượng , trong lòng an tâm: "Vừa thần đếm ngón tay và ngón chân cho nó."
Cảnh đế thấy Thẩm Ngọc Quân day trán, khuôn mặt nhỏ tái nhợt của nàng, khỏi đau lòng: "Nàng cũng mệt , nghỉ ngơi , tối nay trẫm đến thăm nàng."
"Vâng," Thẩm Ngọc Quân đúng là mệt, sinh con, gắng gượng đến giờ, thật sự là còn tinh thần gì.