Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 126
Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:03:51
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phi tần các cung đều chằm chằm thánh chỉ trong tay Lộ công công, trong lòng nhiều ít đều chút thấp thỏm.
"Mời Hi Tu nghi nương nương và Tam Hoàng tử quỳ tiếp thánh chỉ.” Lộ công công ngâm lên.
Sau khi Thẩm Ngọc Quân ôm Tiểu Phì Trùng quỳ xuống, Lộ công công bắt đầu tuyên thánh chỉ: "Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu rằng: Hi Tu nghi Thẩm thị, tĩnh lặng dịu dàng, đoan chính nhẹ nhàng, phong hoa tao nhã, đoan trang hiền huệ, vô cùng hợp lòng trẫm, lập tức sắc phong Hiền phi, giữ phong hào, con ban tên là Húc, lễ nghi căn cứ theo Lễ bộ, khâm thử!"
"Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế," Thẩm Ngọc Quân bế Tiểu Phì Trùng tiếp chỉ khó khăn, cũng may Đức phi đến nhận Tiểu Phì Trùng trong tay nàng.
Thánh chỉ tuyên xong, nếu vẻ mặt gượng ép nhất thì chính là Lục Chiêu nghi, những khác hoặc ít hoặc nhiều còn chút vui vẻ. Còn tôn thất đại thần thì trong lòng đều cảm thán thủ đoạn của nữ nhi Thẩm gia, tiến cung đến hai năm hàng tứ phi, mà khiến đỏ mắt nhất chính là nàng còn sinh một Hoàng tử khỏe mạnh.
Tam Hoàng tử Hoàng thượng yêu thích, hôm nay đều , đầy tháng ban tên, hơn nữa tên của Tam Hoàng tử càng khiến ghé mắt, "Húc", gồm chữ cửu và nhật, Hoàng thượng lấy tên chữ "cửu" cho Tam Hoàng tử, ngụ ý thế nào, khiến nghĩ sâu xa ?
"Chúc mừng Hi Hiền phi nương nương, chúc mừng Hi Hiền phi nương nương," những câu chúc mừng cùng vang tên, dù là xuất phát từ thật tình giả ý, gặp mặt mang theo khí vui mừng.
Thẩm Ngọc Quân lén liếc Hoàng thượng một cái, thấy đang mỉm , trong lòng nàng cũng thỏa mãn: "Các vị đều dậy ."
Tiếp theo chính là tiệc đầy tháng của Tiểu Phì Trùng, nhưng khi mở tiệc, còn mời ngoại tổ mẫu của Tiểu Phì Trùng lên. Hôm nay Thích thị mặc y phục cáo mệnh tứ phẩm, sớm chờ một bên. Lúc đến lượt bà tới điện, cũng là thoải mái hào phóng, vô cùng đoan trang, mặt mang theo nụ , đầu tiên là quy quy củ củ hành lễ với Thẩm Ngọc Quân: "Thần phụ thỉnh an Hi Hiền phi nương nương, nương nương cát tường."
"Xin nhanh lên," mũi Thẩm Ngọc Quân xót, nhưng mắt bao nhiêu , nàng vẫn nhịn, ôm Tiểu Phì Trùng tiến lên một bước: "Mời ngài."
Đầu tiên Thích thị lấy một túi lưới ngũ phúc đan từ sợi tơ bảy màu mâm của cung nữ bên cạnh, túi là do bà tự tay đan. Bà mỉm tiến lên đeo hông Tiểu Phì Trùng, trong miệng lẩm bẩm: "Một là trường thọ, hai là phú quý, ba là an khang, bốn là đức , năm là c.h.ế.t lành, thần phụ chúc Tam Hoàng tử tuế tuế kim an."
Kế tiếp, bà mang một đôi vòng đeo chân song ngư bằng bạc đeo mắt cá chân Tiểu Phì Trùng, một vòng cổ bàn long bạc đeo lên cổ Tiểu Phì Trùng, ngụ ý là buộc , lưu ; cuối cùng bà nhận Tiểu Phì Trùng từ trong lòng Thẩm Ngọc Quân, ôm một cái, : "Tam Hoàng tử bình an khỏe mạnh," trả Tiểu Phì Trùng cho Thẩm Ngọc Quân.
Thẩm Ngọc Quân nhận Tiểu Phì Trùng, hành lệ với Thích thị: "Tạ ơn mẫu ."
Vành mắt Thích thị ướt, nhưng bà chớp chớp mắt, nghiêng đáp lễ Thẩm Ngọc Quân, lui sang một bên.
Sau khi Thích thị lui , Thẩm Ngọc Quân bế Tiểu Phì Trùng đến bên cạnh Cảnh đế, Cảnh đế từ lấy trong mâm do Lộ công công một chiếc kéo vàng, cắt tóc cho Tiểu Phì Trùng, ngụ ý tân sinh, lúc lễ đầy tháng của Tiểu Phì Trùng mới kết thúc.
Sau khi kết lúc lễ đầy tháng, tiệc đầy tháng của Tiểu Phì Trùng mới xem như chính thức bắt đầu.
Đến khi Thẩm Ngọc Quân mang Tiểu Phì Trùng về cung Chiêu Dương thì gần đến giờ , mấy canh giờ thật nàng mệt mỏi. Trở cung của , nàng nhanh tay nhanh chân bò lên tháp, nhúc nhích.
Trúc Vũ bế tiểu chủ tử tới bên tháp, cẩn thận đặt tiểu chủ tử phía bên trong nương nương nhà nàng lui xuống, chuẩn nước ấm tắm cho tiểu chủ tử.
Thẩm Ngọc Quân xoay qua, vươn tay nhẹ nhàng sờ trán Tiểu Phì Trùng, tháo mũ đỏ của nó xuống, cái đầu nhỏ trơn bóng, khỏi : "Cũng tệ lắm, phụ con tự tay cắt tóc cho con," tới gần hôn lên khuôn mặt bụ bẫm của nó, hài lòng, đó đội mũ cho thằng bé.
Trong cung Lưu Vân, Lục Chiêu nghi lỡ tay đập nát một bộ ấm bằng bạch ngọc, lúc mới nhuận khí: "Bổn cung , Hoàng thượng sẽ phong nàng là Hiền phi, Hoàng thượng thiên vị thèm hề che giấu. Nàng đúng là sinh một Hoàng tử, nhưng Hứa Quý tần cũng sinh Hoàng tử , còn là Đại Hoàng tử, chịu đựng nhiều năm như , còn chỉ đến tam phẩm thôi, đến lượt Thẩm thị như thế?"
Thanh Y quỳ gối đất, trong lòng run lên, Hứa Quý tần thể so sánh với Hiền phi ? Cho dù là gia thế tướng mạo, phẩm chất, Hi Hiền phi đều bỏ xa Hứa Quý tần tám dãy phố: "Nương nương, Hi Hiền phi chỉ là mẫu quý nhờ tử mà thôi, Hoàng thượng thích Tam Hoàng tử, ai cũng rõ như ban ngày."
Lục Chiêu Nghi hít sâu hai : "Bổn cung , vị ở Hành Vân các thế nào ?"
"Thai của Phùng Thục nghi tròn chín tháng, hiện tại thứ đều ," hàng ngày Thanh Y đều đến Hành Vân các một chuyến, tất nhiên với tình hình của Hành Vân các rõ như lòng bàn tay.
"Hôm nay là mười một tháng giêng, ba ngày nữa chính là nguyên tiêu rằm tháng giêng," Lục Chiêu nghi nắm chặt khăn tay, đặt ngực: "Mười lăm là ngày tệ, Hoàng tử của bổn cung nên sinh ngày đó."
Lòng Thanh Y run lên, kiên trì hỏi một câu: "Nếu như... Nếu như Phùng Thục nghi sinh Công chúa thì ạ?"
"Sinh Công chúa," Lục Chiêu nghi lạnh một tiếng: "Trong cung nhiều phi tần con, bổn cung nuôi Đại Công chúa đủ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-126.html.]
"Nô tỳ ," Thanh Y cúi đầu, mím môi .
" ," Lục Chiêu nghi khẩy móng tay: "Sau khi Phùng thị sinh con xong thì đưa nàng lên đường , bổn cung thể theo con đường cũ của Thục phi."
"Vậy nếu sinh Công chúa..."
Thanh Y còn hết Lục Chiêu nghi quát lớn: "Câm miệng, cũng đưa nàng , ai bảo bụng nàng cố gắng."
"Vâng," Môi Thanh Y run run đáp.
Trong Hành Vân các, Phùng Yên Nhiên trong vườn, mấy cây tuyết tùng.
"Tiểu chủ," Tịch Vân canh giữ bên cạnh: "Người đây lâu , nô tỳ đỡ về nghỉ nhé?"
Phùng Yên Nhiên thản nhiên: "Chúng về ."
Trở phòng, Phùng Yên Nhiên sự hầu hạ của Tịch Vân xuống tháp: "Mấy ngày nữa là rằm tháng giêng ."
Tịch Vân cau mày, liếc bụng của tiểu chủ : "Tiểu chủ, đang sợ Lục Chiêu nghi ?"
Phùng Yên Nhiên nhớ những lời mẫu với nàng hôm mùng ba tháng giêng: "Mấy ngày tới ngươi chuẩn một chút, nghĩ ngày rằm tháng giêng sẽ tránh khỏi, nhưng cũng sẽ để Lục Chiêu nghi sống yên , nàng chăm sóc lâu như , dù cũng báo đáp nàng một chút mới ."
"Tiểu chủ," Tịch Vân chút lo lắng: "Chúng thể nhờ Hi Hiền phi nương nương ?"
Phùng Yên Nhiên khẽ lắc đầu một cái: "Hi Hiền phi mới tấn phong, hiện tại trong cung bao nhiêu ánh mắt chằm chằm Chiêu Dương cung, hơn nữa bây giờ Tam Hoàng tử mới đầy tháng, chính tỷ cũng cách nào phân , thể lúc nào cũng gây thêm phiền phức cho tỷ ."
Tịch Vân dừng một chút, lúc phu nhân dặn dò nàng, nếu như rằm tháng giêng tiểu chủ nhà nàng thật sự sắp sinh, bảo nàng cung Chiêu Dương cầu cứu, phu nhân xong còn dặn .
"Nô tỳ hiểu ạ," tạm thời nên cho tiểu chủ lời phu nhân dặn .
Phùng Yên Nhiên đưa tay sờ cái bụng nhô cao của , thầm trong lòng: "Yên tâm, nương sẽ luôn ở bên con, con đừng sợ."
...
Tối hôm đó, Cảnh đế xử lý xong chính sự thì đến thẳng cung Chiêu Dương. Người của Kính Sự phòng cũng thức thời, hôm nay là đầy tháng của Tam Hoàng tử, hơn nữa Hi Hiền phi tấn phong, nếu bọn họ cứng nhắc mời Hoàng thượng lật thẻ bài, đó là khó dễ cung Chiêu Dương ?
Lúc Cảnh đế đến cung Chiêu Dương, vặn gặp Thẩm Ngọc Quân đang tự tắm cho Tiểu Phì Trùng.
"Xem con một tháng thịt tăng như bột lên men, chẳng trách nhũ mẫu con tăng khẩu vị thấy rõ,"Thẩm Ngọc Quân vuốt cái bụng của Tiểu Phì Trùng: "Còn bụng của tiểu tướng quân ."
"Nương nương, Tam Hoàng tử của chúng như mới , ăn ngủ , thì là phúc khí," Trúc Vũ chấp nhận nào tiểu chủ tử nhà nàng , dù là nương nương nhà nhà nàng , nàng cũng nhịn mà mở miệng vài câu.
"Oa..," Tiểu Phì Trùng khó chịu chỗ nao, nhắm nghiền hai mắt , bĩu môi bắt đầu .
Trúc Vũ vội ôm lất , nhận chăn từ Trúc Vân: "Chắc chắn là nương nương Tam Hoàng tử béo, Tam Hoàng tử mới vui."
Thẩm Ngọc Quân : "Ngày nào nó chẳng gào mười mấy , chẳng lẽ đều do ?"
"Nàng thế gì dáng vẻ nương chứ?" Cảnh đế chắp hai tay lưng .
Thẩm Ngọc Quân bước lên đón: "Thần thỉnh an Lộ công công, Lộ công công cát tường."
Cảnh đế kéo nàng lên, nhéo nhéo bàn tay nhỏ của nàng, thấy sắc mặt hồng hào của nàng khi hết ở cữ, bất mãn trong lòng giảm vài phần: "Ngày nào nàng cũng trêu nó, nó vui mới lạ đó."