Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 77
Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:37:54
Lượt xem: 61
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảnh đế bộ dáng căm phẫn trào dâng của Tiểu Lộ Tử thì nghĩ gì, cong miệng : "Lần lúc ngươi nộp bạc, thể ít hai trăm lượng, xem như là trẫm thưởng cho ngươi."
Lộ công công lời cảm thấy Hoàng thượng cũng quá bủn xỉn , Hi Quý nghi chỉ là một phi tần cũng thưởng hai trăm lượng, thế nào nữa thì vua của một nước như Hoàng thượng nhiều ít gì cũng thưởng nhiều hơn một chút, đáng tiếc từ đến nay về phương diện tiền bạc Hoàng thượng từng ý thức : "Nô tài tạ ơn Hoàng thượng ban cho." Mấu chốt là Hoàng thượng còn hề ý định móc tiền từ túi .
Cung Thúy Vi, Lệ Phi đang giường. Thường ma ma bưng một chén cháo tổ yến đến mép giường: "Nương nương, nô tỳ hầm cho ngài chén cháo tổ yến, ngài dậy uống một chút ." Nói đặt cháo giá đầu giường, tiến lên xốc màn giường, cẩn thận đỡ Lệ Phi ở mép giường.
"Cực khổ cho ngươi," Lệ Phi uể oải : "Bên Hoàng thượng ban thưởng tới ?"
Thường ma ma cũng nghĩ đến việc , theo lý Lệ Phi chơi đùa đến mức , tối hôm qua nhất định là Hoàng thượng vô cùng hưng phấn, hôm nay điện Càn Nguyên chút động tĩnh gì chứ?
"Chắc hẳn là Hoàng thượng bận rộn, nhất thời còn rảnh tay," Thường ma ma chỉ thể như .
"Ôi, Không ban thưởng cũng , dù hôm qua cũng là bổn cung cho đến mời," bản Lệ Phi thể tự động tay, đành từ trong tay Thường ma ma ăn một miếng cháo tổ yến: "Vả hôm nay bổn cung cũng thỉnh an Hoàng hậu, Hoàng thượng cũng ."
Nói đến chuyện , Thường ma ma cũng lên tiếng: "Nương nương hẳn cho nô tỳ đến Cảnh Nhân cung xin phép cho ngài."
Lệ Phi , bật một tiếng: "Báo cũng giống , dù bổn cung cũng đặt Hoàng hậu mắt."
"Nói cho cùng thì nàng cũng là Hoàng hậu, nương nương vẫn nên tôn trọng một chút," Thường ma ma hiểu chủ tử nhà , đến bây giờ vẫn luôn chướng mắt Hoàng hậu.
"Vị trí Hoàng hậu của nàng , nàng , bổn cung cũng . Làm Hoàng hậu nhiều năm như , vãn dựa vốn liếng của nhà đẻ nàng , nàng gì để bổn cung cung kính chứ?" Lệ Phi nghĩ tới nữ nhân ngu xuẩn Hoàng hậu , còn chút khẩu vị gì.
Lý Nghiên Nhi nàng, dung mạo dung mạo, thủ đoạn thủ đoạn, nhưng nàng hầu hạ Hoàng thượng nhiều năm như , chỉ vẫn là Lệ Phi, ngay cả Tứ phi cũng . Những khác thì cần , Tiền thị phủ cùng với nàng, kẻ ngu xuẩn đó cũng hàng Tứ phi .
Tại đối xử với nàng như ? Để nàng trở thành trò cho . Chuyện nếu bàn tay của mụ già Hoàng hậu , thế nào nàng cũng tin. Nàng Hoàng hậu ghét nàng, từ trong ánh mắt Hoàng hậu thể thấy . , Hoàng hậu con ? Vậy để nàng giúp nàng .
"Tuy là như , nhưng chỉ cần nàng chiếm vị trí Hoàng hậu một ngày, nương nương tôn kính nàng một ngày, như mới gọi lời ong tiếng ve cho ," Thường ma ma vẫn cẩn thận đút cháo cho Lệ Phi: "Bây giờ bên ngoài nổi lên lời đồn."
"Cũng vì chuyện sáng nay bổn cung đến thỉnh an mụ già ?" Lệ Phi giơ tay cản thìa cháo Thường ma ma đưa đến: "Đặt đó , bổn cung còn khẩu vị gì nữa."
Thường ma ma bỏ chiếc thìa trong tay xuống: "Nương nương đừng để trong lòng, mấy ngày còn đang lan truyền Hi Quý nghi kiêu căng, bây giờ còn ai nhớ chứ?"
"Hừ," Lệ Phi hạ mắt: "Từ khi bổn cung hầu hạ Hoàng thượng đến nay, bao nhiêu lời đồn đãi, còn để ý đến mấy chuyện nào ư?"
"Ngược sáng nay Thiến Quý cơ Hoàng hậu phạt," Thường ma ma cũng chỉ thuận miệng , để chủ tử nhà vui vẻ một chút, dù Lệ Phi thích Thiến Quý cơ lâu .
"Rốt cuộc Hoàng hậu cũng một chuyện hợp ý bổn cung," Lệ Phi : "Tiện nhân Thiến Quý cơ cho rằng học cách trang điểm và cử chỉ của bổn cung là thể câu Hoàng thượng. là nực , cũng soi gương xem cái gương mặt đó của nàng , thể so với mặt con lừa ."
"Nương nương đúng ạ," Thường ma ma nghĩ tới gương mặt của Thiến Quý cơ, là dài, cũng theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-77.html.]
"Trước tiên cứ tùy bọn họ," Lệ Phi đưa tay , một lát, hài lòng nở nụ : "Chờ một tháng nữa, bổn cung xem lúc đó bọn họ sắc mặt gì?"
Nói đến đây, nụ mặt Thường ma ma biến mất: "Bắt đầu từ sáng mai, mỗi ngày nô tỳ sẽ hầm cho nương nương một chén thuốc tẩm bổ. Nương nương cũng thể phát tính khí nữa. Dù thuốc cũng là thuốc mạnh, tổn hại đến m.á.u huyết."
"Bổn cung ," Lệ Phi thở dài một : "Mặc kệ thế nào chỉ cần chịu đựng ba tháng, bổn cung thể tâm tưởng sự thành . Đến lúc đó đứa bé của Dương thị cũng bảy tháng, Hoàng thượng sẽ nhớ bổn cung."
"Nương nương mưu tính sâu xa, nô tỳ theo kịp," Thường ma ma dự định của Lệ Phi, nhưng vẫn còn lo lắng: "Có điều nương nương vẫn dưỡng thể, bằng đến lúc đó nhiều lấy chuyện thể nương nương yếu ớt, sức nuôi nấng Hoàng tự."
"Ma ma nghĩ sai, bổn cung đến sơ hở nào," Lệ Phi đầu Thường ma ma, : "Tựa như chuyện của Đức phi năm đó, nhiều năm như , kẻ ngu xuẩn vẫn còn tưởng do thể của cố gắng, ha ha..." Mỗi khi nghĩ đến như nàng vô cùng đắc ý.
"Nương nương, những chuyện vẫn đừng nên luôn đặt ở khóe miệng," năm đó Thường ma ma cũng tham dự , bà nghĩ đơn giản như Lệ Phi, cho rằng nhiều năm như chuyện sẽ lọt ngoài. Mỗi khi thấy Đức phi bà run như cầy sấy, ngày nào cũng cầu khẩn trong lòng là Đức phi đừng chân tướng, nếu với nỗi căm hận của Đức phi, e rằng bộ Lý gia đều gặp họa.
"Sợ cái gì?" Lệ Phi tùy ý: "Chỉ cần bổn cung con, dù là Đức phi chân tướng, nàng cũng dám gì bổn cung, nàng sợ Hoàng thượng. Ha ha..." , Đức phi sợ Hoàng thượng, bản nàng thì , sợ ? Lệ Phi nữa: "Ma ma, ngươi nhiều năm như , Hoàng thượng còn thăng vị cho bổn cung, nghĩa là tay bổn cung dính m.á.u ?"
Thường ma ma , thể nhịn run lên, môi cũng tự chủ mà run rẩy: "Hẳn là ?" Bà cũng dám khẳng định, đương kim Hoàng thượng tâm tư nhạy cảm, thủ đoạn độc ác, nếu như thật sự dã , các nàng sẽ như thế nào? Thường ma ma nghĩ thôi lòng bàn chân cũng phát lạnh.
Khóe miệng Lệ Phi co , nhưng dường như sức lực đủ, trở về nguyên trạng: "Ma ma, ngươi lui xuống , bổn cung mệt , nghỉ ngơi một lát." Nàng nhớ nữa, bởi vì càng nghĩ càng sợ, thật nàng chính là, sở dĩ nàng bí quá hóa liều, là vì sợ, nàng sợ Hoàng thượng. Nàng chướng mắt cái , chướng mắt cái , nhưng ai nàng hâm mộ Hứa Đức nghi chứ?
"Vâng," Thường ma ma tiến lên nhẹ nhàng hầu hạ Lệ Phi xuống, buông mà giường, đó bưng ngọn đèn lui ngoài.
Trong cung Chiêu Dương, khi Lộ công công bao lâu, Trúc Vân lấy tiểu huân lô vàng tráng men cửu đào do Hoàng hậu thưởng trong khố phòng . Nghe tên cũng là hình dạng gì, nhỏ xinh tinh xảo, hề vấn đề gì, nhưng điều cũng ảnh hưởng đến sự chán ghét của Trúc Vân với nó. Dù một ít Lạc Mai hương biến Tiền Uyển nghi thành bộ dạng , thứ chắc chắn cũng là tai họa.
Thẩm Ngọc Quân tháp, tiểu huân lô đặt bàn con hồi lâu: "Nhìn đúng là thứ , cũng trong vấn đề gì ?" Nàng đưa tay lấy nhưng nào cũng Trúc Vũ cản .
"Tiểu chủ, theo nô tỳ thấy vẫn nên niêm phong cất kho, dù cũng dùng," Trúc Vân nhớ tới chiếc lọ nhỏ Hoàng thượng lấy , chiếc lọ đều niêm phong bằng sáp ong . Các nàng thể theo đó, như dù tiểu huân lô vấn đề thì cũng hại họ.
Thẩm Ngọc Quân nghĩ , khẽ gật đầu: "Cách cũng tệ, thì theo Trúc Vân , niêm phong cất kho ."
Qua giờ dậu Cảnh đế mới đến cung Chiêu Dương. Lúc Thẩm Ngọc Quân tắm xong, mặc tẩm y, khoác áo choàng đón: "Tần thỉnh an Hoàng thượng, Hoàng thượng cát tường!"
Cảnh đế Thẩm Ngọc Quân ăn mặc xốc xếch thì nhíu mày, khóe miệng nhếch lên: "Đứng dậy ," xong vươn một bàn tay tới mặt Thẩm Ngọc Quân.
Thẩm Ngọc Quân nắm tay Hoàng thượng lên: "Tần tưởng là một lát nữa Hoàng thượng mới đến," nàng thật sự cho là như , dù cũng sắp tới tháng ba, năm nay Hoàng thượng mở ân khoa, tiền triều nhất định là bận rộn.
"Hôm nay ít việc, xong mới đến đây," Cảnh đế kéo Thẩm Ngọc Quân thẳng nội thất: "Sao nào, nàng trẫm đến đây sớm với nàng ?"
Lộ công công bóng lưng hai , gì chỉ thở dài, phất tay áo, ý bảo cung nhân hầu hạ lui .
Trong phòng, Thẩm Ngọc Quân cởi áo khoác cho Hoàng thượng, vắt khăn lau mặt cho Hoàng thượng, đó cạnh : "Ai Hoàng thượng chuyên cần với chính sự, tần tự tin tranh sủng với chính sự của ."
Cảnh đế nở nụ , nắm bàn tay nhỏ bé của nàng, đặt lên miệng nhẹ nhàng hôn một cái: "Chỉ nàng hiểu chuyện."
"Đó là đương nhiên," Thẩm Ngọc Quân Hoàng thượng hôn ngưa ngứa, nàng trở tay che cái miệng loạn của Cảnh đế , mà liếm, hôn lòng bàn tay nàng: "A... Hoàng thượng quá ," nàng kịp tránh né.