Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 79

Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:38:30
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy Dương Thư Hoa tình nguyện, nhưng Hoàng thượng lên tiếng cho đưa nàng về, nàng cũng dám giả câm vờ điếc mà tiếp tục ăn vạ ở . Nàng chỉ thể nhún hành lễ cáo lui, nhưng khi xoay vẫn trừng mắt liếc Thẩm Ngọc Quân một cái, lẩm bẩm trong miệng: "Hồ ly tinh."

 

Thẩm Ngọc Quân thấy Dương Thư Hoa trừng thì cố ý nở một nụ đắc ý với nàng . Đương nhiên Cảnh đế thấy động tác của hai họ: "Cười vui vẻ như ."

 

Thẩm Ngọc Quân thấy Dương Thư Hoa xa mới tức giận : "Đó là tần cho nàng xem. Nếu lòng nàng bất chính, ý trêu chọc tần thì tần tiếp thể hẹp hòi đến mức mấy bộ y phục của trẻ con cũng chứ?"

 

Cảnh đế thấy nàng giữ miệng mà lời thật cũng bật : "Được , nàng cũng nghỉ một chút , bụng còn khó chịu ?"

 

"Không còn khó chịu nữa," Thẩm Ngọc Quân hổ, hôm nay nàng vui nên cẩn thận ăn nhiều hơn.

 

"Vậy về thôi," Cảnh đế cố ý trêu nàng: "Trẫm sợ một lát nữa, e là nàng sẽ đói bụng."

 

Thẩm Ngọc Quân vội bước đuổi theo Cảnh đế, vươn tay đặt lên cánh tay Cảnh đế, lầm bầm: "Tần nào đói nhanh đến chứ?"

 

...

 

Dương Thư Hoa trở Liên Nguyệt các thì che giấu gì nữa, sắc mặt cực kỳ coi: "Lục Khỏa, Hoàng thượng thích đứa bé trong bụng , đây?"

 

Vừa Lục Khỏa cũng , Hoàng thượng thích tiểu chủ nhà nàng: "Tiểu chủ, đừng suy nghĩ nhiều, Hoàng thượng thích tiểu chủ tử chứ?"

 

"Không, nghĩ nhiều," Dương Thư Hoa lắc đầu: "Vừa như mà Hoàng thượng hề đến Liên Nguyên các với , nhất định là Hoàng thượng thích con của ." Nàng xoa cái bụng nhô cao, mắt ươn ướt: "Chẳng lẽ mẫu tử chúng đều mệnh khổ như ?"

 

"Tiểu chủ, thật sự suy nghĩ nhiều , tiểu chủ tử là con của Hoàng thượng, mệnh khổ chứ?"

 

Có đôi lúc Lục Khỏa cảm thấy, trong một năm tiểu chủ tiến cung đổi nhiều. Trước đây tiểu chủ dịu dàng lương thiện, bây giờ trở nên đa nghi tàn nhẫn.

 

Dương Thư Hoa dường như Lục Khỏa , vẫn còn chìm đắm trong ảo tưởng của : "Nhất định là Hi Quý nghi, nhất định là ả," mắt nàng hiện lên sự hung ác, cắn răng nghiến lợi : "Nhất định là con tiện nhân Thẩm thị mặt Hoàng thượng bậy, mới cho Hoàng thượng ghét , ghét con của chúng ."

 

Lục Khỏa thấy chủ tử như , trong nhất thời nên khuyên như thế nào, chỉ thể tiến lên quỳ xuống: "Chủ tử, cho dù Hoàng thượng thích chúng , chúng cũng sống thật . Nô tỳ sẽ luôn ở bên cạnh ."

 

 Dương Thư Hoa khụt khịt vài tiếng: "Lục Khỏa, ngươi xem thế nào Hoàng thượng mới thích hoàng nhi đây?"

 

"Tiểu chủ đừng nên nghĩ nhiều, Hoàng thượng thích con của ?" Lục Khỏa trấn an chủ tử nhà , thật trong lòng nàng nghĩ, nếu tiểu chủ nhà nàng an phận một chút thì lẽ Hoàng thượng sẽ chủ tử nhà thêm mấy . từ khi chủ tử thai thì tính tình đổi, lẽ là hi vọng, nên lòng cũng lớn.

 

"Ngươi xem nếu tìm Đức phi thì thế nào? " Dương Thư Hoa đột nhiên .

 

Lục Khỏa nàng cho sợ đến mức sửng sốt: "Tiểu chủ, ..." Trước đây bọn họ đắc tội với Đức phi .

 

"Lúc đầu Hoàng thượng ghi danh nghĩa của Thái hậu mới lên tới ngôi vị Hoàng đế ?" Dương Thư Hoa càng nghĩ càng cảm thấy ý tưởng của khả thi: "Trong cung Đức phi quyền thế, nhà đẻ đắc lực, hoàng nhi nuôi danh nghĩa của nàng mới thu hoạch lớn."

 

Lục Khỏa ngơ ngác chủ tử nhà nàng, khỏi nở nụ , đến mức châm chọc.

 

Tham vọng của Dương thị, Thẩm Ngọc Quân , nhưng khác .

 

Sau khi Cảnh đế tin thì ngừng lớn, Lộ công công Hoàng thượng vui vẻ thành như lòng cũng mệt mỏi.

 

"Tiểu Lộ Tử, ngươi xem Dương thi mà lớn lên ?" Cảnh đế ngừng , tuy mặt vẫn còn ý nhưng ánh mắt lạnh đến mức khiến lòng run lên: "Khối thịt trong bụng nàng còn là nam nữ, nghĩ đến ngôi vị Hoàng đế của trẫm."

 

Lộ công công thở dài: "Hoàng thượng, Dương Thục nghi sẽ thể gây sóng gió gì, cũng đừng nên tức giận."

 

"Không nàng tìm Đức phi ? Vừa để trẫm xem thử Đức phi thật sự tâm tư gì ," Cảnh đế nhếch miệng, hy vọng Đức phi đừng cho thất vọng.

 

"Hoàng thượng, bên Lệ Phi phản ứng," sáng nay lúc tin tức , Lộ công công mang vẻ mặt thể tưởng tượng nổi: "Thái y khám, đúng là hoạt mạch."

 

"Ngươi chắc chắn?" Cảnh đế cũng cau mày: "Lệ Phi tin vui?"

 

"Thái y như ạ," ánh mắt chăm chú của Cảnh đế, Lộ công công vẫn gật đầu: " Lệ Phi phản ứng lớn, ngày nào cũng tẩm bổ, nhưng dù là thì thể của Lệ Phi vẫn yếu ớt."

 

Cảnh đế thì lên khỏi ghế rồng, lên phía : "Xem là thuốc vấn đề."

 

"Nô tài cũng nghĩ là như ," Lọ công công nhíu đôi chân mày nhạt của .

 

"Tiếp tục quan sát," Cảnh đế xong cũng trở về bàn.

 

"Vâng," Lộ công công do dự, nhưng vẫn cảm thấy chuyện nên với Hoàng thượng một tiếng: "Hoàng thượng, hôm nay Thái Y viện đến bắt mạch bình an cho các vị tiểu chủ tử, những khác đều gì lạ, nhưng... Hi Quý nghi của Chiêu Dương cung, theo thái y báo , hình như mơ hồ bóng dáng của hoạt mạch."

 

Tay cầm bút son của Cảnh đế khựng : "Bản Hi Quý nghi nhận ?"

 

Lộ công công hiểu ý của Hoàng thượng: "Vẫn ạ, tên Trúc Vũ bên cạnh Hi Quý nghi chỉ am hiểu dược thực, hiểu lắm về mạch tượng. Hơn nữa thái y hoạt mạch của Hi Quý nghi cũng rõ, nửa tháng nữa mới thể xác định ." Thái y trong cung chính là như , chuyện đều chắc, sợ chịu trách nhiệm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-79.html.]

"Trẫm ," Cảnh đế dứt khoát buông bút xuống: "Ngươi dặn dò Ngự Thiện phòng, sắp tới Chiêu Dương cung ăn gì đều cố gắng thỏa mãn."

 

"Vâng," đúng là bất công, đây những tiểu chủ thai cũng thấy Cảnh đế dặn dò .

 

"Ngoài , bảo Thành Lục Vị của Thái Y viện phụ trách bắt mạch cho Hi Quý nghi," Cảnh đế phân phó xong bèn : "Thành Lục Vị và nhà ngoại của nàng chút sâu xa, như sẽ tận tâm với nàng một chút."

 

Trong lòng Lộ công công nhịn mà khinh bỉ, nào chỉ là sâu xa, đó là quan hệ sống chết, xem khách khí với Hi Quý nghi một chút: "Vâng."

 

Bên Thẩm Ngọc Quân đang dùng bữa trưa: "Hôm nay đồ ăn tệ."

 

"Gần đây tiểu chủ vui vẻ," Thu Cúc cươi : "Ăn uống cũng thoải mái."

 

Sau khi dùng bữa xong, Thẩm Ngọc Quân ngoài vườn dạo: "Gần đây trời ấm , hoa cỏ trong vườn cũng bắt đầu đ.â.m chồi, mỗi ngày mỗi khác."

 

" ạ, lâu đây nô tỳ còn cảm thấy vườn trơ trụi, bây giờ , cảm thấy đúng là chỉ trong chớp mắt." Trúc Vũ đỡ chủ từ nhà : "Mấy ngày nữa là hai mươi tám, tiểu chủ tiến cung một năm ."

 

Thẩm Ngọc Quân mỉm : "Ngươi cũng quên mất."

 

Trúc Vũ cảm thấy chủ từ nhà nàng như , đếm thời gian trôi qua: "Tiểu chủ, mùa xuân cũng tới , chúng nên lục khố phòng tìm ít vải vóc, mấy bộ xiêm y cho ?"

 

"Chủ ý tệ nha, dạo cũng chuyện gì, lát nữa chúng bảo Trúc Vân mở khố phòng lấy ít vải vóc ." Thẩm Ngọc Quân cảm thấy cuộc sống hiện tịa hơn so với tưởng tượng của nàng nhiều, nàng tin chỉ cần nàng để tâm mà sống, cuộc sống cũng sẽ tệ.

 

Trong cung Trọng Hoa, Đức phi Uyển Y báo Dương Thục nghi của Liên Nguyệt các đến, vẻ mặt khó hiểu: "Sao hôm nay nàng chân quý bước chỗ hèn thế ? Cho nàng , bổn cung cũng nàng chủ ý gì."

 

"Vâng."

 

Dương Thư Hoa một tay chống eo, một tay vỗ bụng, chầm chậm cung Trọng Hoa. Đức phi thấy khẩy một tiếng, dáng vẻ là học từ Tiền Lạc Tích .

 

"Tần thỉnh an Đức phi nương nương, Đức phi nương nương cát tường." Dương Thư Hoa khụy .

 

"Uyển Y," Đức phi tháp, một tay nâng cằm: "E là Dương Thục nghi quen tôn quý nên quên hành lễ thế nào, ngươi mẫu cho nàng, cũng để cho nàng chỉnh quy cũ."

 

Dương Thư Hoa , mặt chút tức giận, nhưng chỉ là thoáng qua trong nháy mắt: "Không cần phiền Uyển Y, tần thỉnh an Đức phi nương nương, Đức phi nương nương cát tường," nàng hành lễ theo đúng phép tắc cung lễ.

 

"Đứng lên ," Đức phi đánh giá Dương Thư Hoa, thấy khi dậy nàng lập tức đưa hai tay ôm bụng, bèn : "Uyển Y, dời ghế qua cho Dương Thục nghi." Dù thế nào nữa, nàng Dương Thư Hoa xảy chuyện trong cung Trọng Hoa của nàng.

 

"Tạ ơn Đức phi nương nương," sự dìu đỡ của Lục Khỏa, Dương Thư Hoa chiếc ghế mềm do Uyển Y đưa tới. Sau khi xuống, hai tay nàng vẫn còn ôm bụng.

 

Đức phi nhảm với nàng : "Hôm nay ngươi nghĩ thế nào mà đến Trọng Hoa cung ?"

 

"Tần lâu đến thỉnh an nương nương," dáng vẻ của Dương Thư Hoa dường như áy náy: "Mong nương nương đừng trách tội."

 

"Xùy, bổn cung cũng Hoàng hậu, cần ngươi đến thỉnh an," Đức phi nhạo: "Nói thẳng , ngươi đến gì?"

 

Dương Thư Hoa ngờ Đức phi sẽ biểu hiện như , nhưng nếu Đức phi hỏi thẳng, nàng sẽ rõ: "Đứa bé trong bụng tần gần năm tháng, nương nương định thế nào?"

 

"Cái gì?" Đức phi vô cùng kinh ngạc: "Ngươi cái gì, bổn cung lầm chứ?"

 

"Không đây nương nương từng nuôi con của tần ?" Dương Thư Hoa sự kinh ngạc của Đức phi cho hoảng sợ.

 

"Bổn cung sửa một chút, bổn cung với ngươi, mà là ngươi đến cầu xin bổn cung," Đức phi khinh bỉ liếc Dương Thư Hoa: "Hơn nữa lúc ngươi ư, bây giờ đồng ý?"

 

"Nương nương nghĩ nhiều , đứa bé do ngài nuôi mới là nhất, tần ?" Dương Thư Hoa dám Đức phi, chỉ thể cúi đầu.

 

Đức phi yên lặng một lát, cứ như chằm chằm Dương Thư Hoa, đó mới lên tiếng: "Ngươi nghĩ thông ?"

 

"Vâng," Dương Thư Hoa gật đầu.

 

"Ồ..." Đức phi xong nhịn mà bật : "Ngươi nghĩ thông đến cầu xin bổn cung. Trong lòng ngươi, bổn cung nhất định đồng ý ?"

 

Rốt cuộc Dương Thư Hoa cũng ngẩng đầu lên: "Không nương nương một đứa bé ?"

 

"Thì ngươi nghĩ như ," Đức phi nữa: "Ở trong lòng ngươi, cho rằng bổn cung là ngươi gọi là đến vẫy là ?"

 

Dương Thư Hoa vội vàng lắc đầu: "Không ."

 

Đức phi cũng quan tâm đến nàng : "Hôm nay bổn cũng sẽ cho ngươi , khối thịt trong bụng ngươi, bất kỳ giá trị gì với bổn cung nữa."

 

Dương Thư Hoa kinh ngạc, ngay cả miệng cũng mở một nửa, ngơ ngác Đức phi.

 

"Sao, ngạc nhiên ?" Đức phi dáng vẻ của Dương Thư Hoa, lạnh lùng : "Xem khác đều là đá kê chân, ngươi đúng là sợ trẹo chân. Uyển Y, đưa Dương Thục nghi ngoài, bổn cung hầu hạ đại phật."

 

"Vâng," Uyển Y tới bên cạnh Dương Thư Hoa: "Dương Thục nghi, mời bên ."

Loading...