Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 83
Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:39:36
Lượt xem: 54
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Nương nương đúng," Dung ma ma cau mày: "Lệ Phi ngông cuồng, từ khi nàng thai, ngay cả thỉnh an cũng đến."
Hoàng hậu khẽ một tiếng, cũng để bụng: "Có lẽ nàng cảm thấy bổn cung xứng, nếu nàng đến thỉnh an, bổn cung cũng bắt buộc. Lát nữa ngươi đến Thúy Vi cung truyền lời, bổn cung thương cảm nàng mang long tự khổ cực, tạm thời miễn thỉnh an cho nàng ."
"Vậy còn chỗ Chiêu Dương cung và Liên Nguyệt các thì ạ?" Dung ma ma đặc biệt hỏi một câu.
"Cũng giống , thể nặng bên nhẹ bên ," Hoàng hậu càng càng cảm thấy hứng thú, bèn xua tay ý bảo Dung ma ma .
Sau khi Dung ma ma lui , Hoàng hậu tháp, thở một thật sâu, hai mắt vô thần phía , cuộc sống thế rốt cuộc đến khi nào mới kết thúc?
Chính điện cung Lưu Vân, lúc Lục Chiêu nghi đại cung nữ Thanh Y báo chuyện của cung Chiêu Dương.
"Nói như thì từ hôm nay, Chiêu Dương cung chủ, còn là một chủ nhân lóc nhóc ư?” Lục Chiêu nghi ghế quý phi, nhỏ giọng chậm rãi hỏi.
"Vâng ạ," Thanh Y gật đầu.
Lục Chiêu nghi còn nữa: "Thẩm thị đúng là phúc khí, mới cung một năm bò đến phân vị từ nhị phẩm, hiện giờ chỉ Chiêu Dương cung là của nàng, còn long chủng, chuyện đều dính nàng hết ?"
"Hi Tu nghi trẻ tuổi khỏe mạnh, thịnh sủng, mang long chủng cũng là chuyện hợp tình hợp lý," từ nhỏ Thanh Y theo Lục Chiêu nghi, tiến cung nhiều năm như , đầu óc cũng thiếu: "Có điều, nàng lộ chuyện thai lúc , chỉ sợ trong lòng vị ở Thúy Vi cung sẽ thoải mái."
"Đương nhiên nàng thoải mái , tuy Hoàng thượng hứa cho nàng phân vị Quý phi, nhưng nàng sinh Hoàng tự mới ," mắt Lục Chiêu nghi đầy khinh bỉ: "Vừa mới mang thai yếu ớt thành cái dáng vẻ , ai đứa bé đó là phúc họa với nàng ?"
"Nương nương ạ," Thanh Y hờ hững, tiến lên rót một chung cho Lục Chiêu nghi, đó lui về chỗ của .
Lục Chiêu nghi bưng chung lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm: " vị ở Chiêu Dương cung thể khó mà , nếu như nàng mệnh đó, sinh một Công chúa còn dễ bàn, nếu như sinh một Hoàng tử, e là trong cung thật sự sắp cho biến đổi lớn."
"Nương nương đúng ạ," Thanh Y hề , sắc mặt trầm xuống: "Nếu như Hi Tu nghi sinh một Hoàng tử, chỉ e trong Tứ phi sẽ một chỗ của nàng. Đến lúc đó, phi tần địa vị cao trong cung cũng chỉ nàng và Thục phi là Hoàng tử gối."
"Thục phi thì tính là gì, Đại Hoàng tử gọi nàng một tiếng mẫu phi, thật đúng là cho rằng Đại Hoàng tử là do nàng sinh , Hứa Quý nghi còn sống đấy, nếu Hoàng thượng vui vẻ tấn thêm phân vị cho nàng , Đại Hoàng tử vẫn về bên đẻ. Đến cuối cùng, Thục phi cũng chỉ là dùng giỏ tre múc nước công dã tràng mà thôi," Lục Chiêu nghi lên, bên ngoài điện: " vị ở Chiêu Dương cung khác. Dạo gần đây, hình như ở thiên điện ngoài ?"
"Thưa nương nương, hiện tại Phùng Tần chép kinh Phật cả ngày, căn bản là thời gian để ngoài," đôi khi Thanh Y cũng thấu vị ở thiên điện , tuổi còn trẻ nhưng chạy vạy cho . Bây giờ Hi Tu nghi tin vui, thể thị tẩm, nàng là tỷ của Hi Tu nghi, lúc nên chạy tới Chiêu Dương cung nhiều hơn một chút mới đúng ?
"Nàng đúng là tĩnh tâm," Lục Chiêu nghi mỉm : "Để tùy nàng , bổn cung vẫn tin, cung còn thể tin Phật."
Trong thiên điện, Phùng Yên Nhiên đang ở trong phòng chép kinh Phật, Tịch Vân tiến thưa : "Tiểu chủ, nô tỳ hỏi thăm rõ, tin tức bên ngoài lan truyền đúng là thật."
Phùng Yên Nhiên , đặt bút lông trong tay xuống: "Hi Tu nghi là phúc khí."
"Ngày mai , hôm nay chắc là trong cung tỷ cũng rảnh rỗi," Phùng Yên Nhiên ngẩng đầu Tịch Vân, mỉm : "Ta ngươi suy nghĩ gì, lòng cũng rõ. cuộc sống là của chính , vẫn nên tự dựa bản ."
"Tiểu chủ thể nghĩ như cũng ," Tịch Vân chủ tử càng ngày càng vô dục vô cầu, trong lòng chút chua xót, đây đều là cuộc sống trong cung bức ép: "Nô tỳ gần đây Tiền Uyển nghi tương đối ."
"Đó là do nàng gieo nhân, mặt Phùng Yên Nhiên chút khác thường nào, vẫn bình bình thản thản: "Nàng mưu cầu quá nhiều, khả năng đó, đến cuối cùng chỉ thể là công dã tràng."
"Vậy tiểu chủ thì ?" Tịch Vân hỏi điều vẫn luôn hỏi: "Tiểu chủ cầu mong điều gì ?"
Phùng Yên Nhiên suy nghĩ một lúc, Tịch Vân : "Một chút an lòng."
...
Trong điện Càn Nguyên, Cảnh đế danh sách cung phi do Tiểu Lộ Tử trình lên: "Hoàng hậu là chủ lục cung, ở trong cung. Đức phi theo thôi, còn Diệp Tu nghi, Mộc Đức nghi, Chu Đức dung, Diêu Uyển dung và Phùng Tần," Cảnh đế lấy bút son vẽ mấy vòng danh sách: "Mấy , mấy ngày trẫm trong cung, ngươi cho bên trông chừng, phát hiện ai an phận thì tống cổ, nếu sạch sẽ thì như lúc ."
"Vâng," Lộ công công mục đích hành trình núi Đông Minh của Hoàng thượng, trong lòng những phi tần lau mồ hôi, hi vọng các nàng còn sống để về, dù hậu cung ít thì sẽ náo nhiệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-83.html.]
"Ngoài bảo Thẩm Triết Húc theo hầu," Cảnh đế nhớ vị Trạng nguyên của võ công kém gì Sở DIễn.
Lộ công công xong rốt cuộc cũng yên tâm một chút: "Hoàng thượng minh," đừng Thẩm Triết Húc hào hoa phong nhã, võ công của ngay cả Sở Diễn cũng là đối thủ. Đây là lời dối, hai bọn họ từng giao thủ . Phải rằng từ khi Lộ công công Sở Diễn thua thì vẫn vui vẻ đến tận hôm nay.
Dù Thẩm Triết Húc cũng xuất từ Thẩm gia, sự luyện của Thẩm gia đối với nam nhi, ngay cả Cảnh đế đôi khi bội phục. Thật trong lòng vẫn luôn ngầm hy vọng cô gái nhỏ thể sinh cho một Hoàng tử, đến lúc đó sẽ ném thằng nhóc đó đến Thẩm gia.
Mà lúc trong cung Chiêu Dương, Thẩm Ngọc Quân , lưng chợt lạnh, rùng một cái.
"Nương nương , khó chịu ở ạ?" Từ khi Trúc Vũ chủ tử tin vui thì luôn chằm chằm nháy mắt, sợ xảy sơ xuất gì.
Thẩm Ngọc Quân buông sữa bò trong tay xuống: "Không khó chịu gì, chỉ rùng thôi, cần khẩn trương như ." Nàng vẻ mặt lo lắng của Trúc Vũ, bất lực nở nụ : "Bây giờ mới hơn một tháng, ngươi kỹ như thế, tám, chín tháng còn , ngươi còn sống ."
"Ba tháng đầu là bất nhất," Trúc Vũ phun lời mới , vội vàng hướng xuống đất: "Phi phi phi," vòn tự vỗ hai bạt tai: "Tiểu chủ tử của chúng định nhất."
Thẩm Ngọc Quân lắc đầu, từ bỏ chuyện khai thông Trúc Vũ, đó là một đầu gỗ đặc, cứu .
"Nương nương, đồ đạc của chúng a thu dọn xong," Thu Cúc tiến đến phúc lễ báo : "Trúc Vân tỷ tỷ dẫn di dời."
"Cũng cần gấp như , bảo bọn họ từ từ thôi, dù cũng ở trong một cung," Thẩm Ngọc Quân : "Lát nữa và Trúc Vân chi chút bạc, mấy ngày tới thêm đồ ăn cho bọn họ."
"Vâng," Thu Cúc hỏi: "Nương nương ăn gì ạ?"
Thẩm Ngọc Quân , : "Bổn cung cũng là vì đang thai , khẩu vị đổi, ngươi xem Ngự Thiện phòng cá , bổn cung ăn cá."
"Chắc chắn là ," Thu Cúc nghĩ, nàng cũng cho nương nương nhà nàng.
Vừa đến tháng tư, Cảnh đế đột nhiên núi Đông Minh để săn thú mùa xuân, ngày cũng định mùng tám tháng tư, nhưng cung phi theo vẫn quyết định. Trong lúc nhất thời hậu cung lập tức trở nên náo nhiệt.
Từ khi Lệ Phi và Thẩm Ngọc Quân thai, một phi tần trẻ tuổi trong hậu cung bắt đầu chịu nổi, dù cung phi thai thì thể thị tẩm, cơ hội của các nàng tới . Vốn còn đang nghĩ thế nào để thu hút sự chú ý của Hoàng thượng, ngờ cuộc săn thú đến.
Khi Thẩm Ngọc Quân chuyện săn thú mùa xuân thì trong lòng thầm cảm thấy thật may mắn, may mà nàng tin vui, bằng nếu theo, cũng gặp bao nhiêu phiền phức. Hoàng thượng săn, văn võ bá quan theo, hơn nữa còn một nữ quyến, Thẩm Ngọc Quân nghĩ thấy đau đầu.
"Nương nương, Tiêu Tần tới," Tiểu Đặng Tử ở ngoài phòng bẩm báo.
"Tiêu Nhụy Ni?" Thẩm Ngọc Quân nhướng mày: "Sao nàng tới? Mời ."
"Vâng."
Tiêu Tần suy nghĩ lâu, vẫn tới cung Chiêu Dương. Lúc đại điện, nàng bước nhanh lên phía để hành lễ: "Tiêu Tần của Duyên Hi cung thỉnh an Hi Tu nghi nương nương, nương nương cát tường!"
"Đứng lên ," Thẩm Ngọc Quân Tiêu Tần ở mắt, cũng lâu gặp gặp nàng, Thẩm Ngọc Quân đầu phân phó Thu Cúc dời ghế thêu tới: "Ngồi ."
"Tạ ơn nương nương," lúc Tiêu Tần mới ngẩng đầu lên quan sát Thẩm Ngọc Quân ghế chủ vị, ngờ một thời gian gặp, nàng trở thành nương nương: "Hôm nay tần tùy tiện đến quấy rầy, mong nương nương đừng trách tội."
"Muội thể đến chỗ bổn cung một lát, bổn cung vui," Thẩm Ngọc Quân khẽ , mặc dù nàng hôm nay vì Tiêu Nhụy Ni đến đây, nhưng bây giờ nàng thể tự tin .
Có đôi lúc Tiêu Tần cảm thấy thật buồn , nàng tự nhận trong hậu cung dung mạo của nàng là một hai, thế nhưng đương kim Hoàng thượng là nam nhân chỉ tướng mạo. Tiến cung một năm, nàng thấy Hoàng thượng cũng chỉ vài . Hôm nay nàng đến đây, thật cũng nghĩ gì, chỉ là đến thôi: "Hôm nay tần đến để chúc mừng nương nương, chúc nương nương sớm tin vui quý tử."
Thẩm Ngọc Quân dịu dàng : "Cám ơn, đừng nữa, ," thấy Tiêu Tần xuống mới lên tiếng tiếp: "Thật nam nữ, bổn cung cũng ngại, bổn cung chỉ hi vọng thể bình an sinh hạ đứa bé là ." Lời Thẩm Ngọc Quân chính là lời thật lòng, nếu , nàng sẽ suy nghĩ về nó, chỉ cần đứa bé thể bình an khỏe mạnh, nàng cũng cảm thấy mỹ mãn.
"Nương nương nghĩ như thật đúng," Tiêu Tần thật sự ước ao như Thẩm Ngọc Quân, nhưng một thứ thể ước ao .
Hai cứ như mà chuyện phiếm, khi Tiêu Tần , Thẩm Ngọc Quân cảm thấy lẽ Tiêu Tần thật sự là chỉ đến thăm nàng.