Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 87

Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:40:37
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Hoàng thượng," Lộ công công nhanh chậm đình Tử Tiêu: "Mộc Đức nghi uống thuốc độc tự vẫn ." Đó cũng là một nữ tử đáng thương, điều xem tình hình , hiện giờ nàng c.h.ế.t thật là chuyện , kết thúc chuyện, sẽ đau khổ nữa.

 

Cảnh đế , tay cầm bút son khựng một chút: "Đã sớm nghĩ sẽ kết cục , nàng ngoài ý định sống mà , hạ táng nàng theo phân vị Tiệp dư , nàng xem như vẫn tiến lùi, dính phụ của nàng." Nàng và Chu Đức dung giống , từ nhỏ định sẽ trở thành một quân cờ, nhưng nàng quyết tuyệt hơn Chu Đức dung, c.h.ế.t cũng , đối với nàng mà cũng là một loại giải thoát, hi vọng kiếp nàng thể mở mắt đầu thai.

 

"Vâng," Lộ công công cũng tiếc hận cho nàng, đời chỉ thấy nàng xuất phú quý, ăn ngon mặc , nhưng mấy những thứ đó đều trả giá lớn: "Vậy Chu Đức dung và Tiêu Tần thì ạ?"

 

"Giống , còn, trẫm cũng so đo với các nàng, cho các nàng chút thể diện," Cảnh đế thả bút son trong tay xuống, cong miệng : "Trấn Quốc công và Tây Ninh bá quả nhiên là tri kỷ nhiều năm, đều dã tâm bừng bừng, ích kỷ như . Thật trẫm nghĩ nếu Trấn Quốc công cúi đầu nhận tội, nộp binh quyền lên, trẫm sẽ nể tình tổ tiên Mộc gia mà tha cho những tộc nhân vô tội của Mộc gia, đáng tiếc tin trẫm, cũng , đời , loại giống như , ngoại trừ bản thì thể tin tưởng khác?”

 

Lộ công công cũng cảm thấy Trấn Quốc công ngu đến cừ khôi, Tây Ninh bá càng đầu óc: "Nếu cảm nhận , Hoàng thượng cũng cần thấy tiếc cho , cho nhiều cơ hội như với tổ tiên Mộc gia, còn quý trọng là do bản ."

 

Nếu Trấn Quốc công là thông minh thì ngay lúc Hoàng thượng tạo áp lực cho thì nên nộp binh quyền lên, dẫn dắt tộc Mộc gia lui ẩn. Tề Dương hầu Thẩm Lâm năm đó vẫn trung thành và tận tâm, khi phát hiện ý đồ của tiên đế quyết đoán giao binh quyền, dẫn tộc nhân Thẩm gia rời khỏi Dụ Môn quan . Nhìn , bây giờ Thẩm gia lắm, nhưng trái khiến tiên đế đến lúc c.h.ế.t vẫn còn hổ thẹn với Thẩm gia. Đó mới là cách của thông minh, ngay cả Hoàng thượng cũng Thẩm gia với con mắt khác.

 

Cuộc săn thú mùa xuân , Thẩm Triết Húc vẫn một mực canh giữ bên cạnh Hoàng thượng, một tấc rời, cũng tranh công, chỉ một lòng bảo vệ xung quanh Hoàng thượng, bảo đảm an của Hoàng thượng, đây là chỗ thông minh của Thẩm gia.

 

"Mục đích ngoài đạt ," Cảnh đế một tay đặt lên bàn, một tay sờ cằm: "Sáng sớm ngày mai về cung."

 

"Vâng," về cung nhanh như , Lộc công công nghĩ ngoài vẫn , ngay cả bạc cũng thu ít ít.

 

"Mấy ngày nay Đức phi thế nào?" Cảnh đế thuận miệng hỏi.

 

Hoàng thượng nhắc đến Đức phi, Lộ công công nghĩ đến một chuyện: "Đêm mới đến núi Đông Minh, vốn định nghỉ ở chỗ Đức phi, đổi ý đến chỗ Phùng Tần. Ngay đêm đó cung nữ tên Uyển Hà bên cạnh Đức phi mượn cơ hội bò lên... cái ," Lộ công công nghĩ Hoàng thượng hiểu ý của : "Bị Đức phi phát hiện, cho đổ thuốc nàng , ném phía doanh trại thị vệ." là Đức phi tay thì thôi, tay thấy trật tự.

 

"Coi như chút tính khí," sắc mặt Cảnh đế vẻ vui: "Ngược cũng quá ngu ngốc, còn thể cứu .

 

Sáng sớm hôm , Cảnh đế rời khỏi núi Đông Minh, qua buổi trưa trở trong cung. Thấy Hoàng hậu dẫn một đám hậu phi chờ ở cửa cung, quét mắt qua một cái, tệ, đều còn sống đủ.

 

"Thần (tần ) cung nghênh Hoàng thượng hồi cung, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế," Hoàng hậu dẫn cá vị phi tần hành đại lễ.

 

"Bình ," hôm nay Hoàng thượng cũng cho Hoàng hậu chút thể diện, vươn tay kéo nàng lên.

 

"Tạ ơn Hoàng thượng," các vị phi tần chầm chậm lên.

 

Lúc Thẩm Ngọc Quân mới thở phào nhẹ nhõm, Hoàng thượng về, Yên Nhiên cũng về, Đức phi cũng về, nhưng ba vị trở về, e là .

 

"Đều về ," Cảnh đế chắp tay lưng : "Càn Nguyên điện của trẫm còn việc, trẫm ." Nói xong thì rời , hề đầu .

 

"Cung tiễn Hoàng thượng!"

 

Thẩm Ngọc Quân về cung Chiêu Dương, bắt đầu triệu tập tiểu thái giám, tiểu cung nữ trong cung. Hoàng thượng trở , những mảnh vỡ cắm cạnh tường rào cũng đến lúc nên bỏ , bằng ngày nào đó đ.â.m ai thì , thật nàng sợ nhất chính là đ.â.m Hoàng thượng.

 

Phân phó xong thì Thẩm Ngọc Quân dẫn theo Trúc Vân, Trúc Vũ chuẩn đến cung Lưu Vân thăm Phùng Yên Nhiên. Vừa nàng thấy, Phùng Yên Nhiên mới núi Đông Minh mấy ngày mà cả gầy một vòng, sắc mặt tái nhợt ngay cả trang điểm cũng che .

 

nàng khỏi cung Chiêu Dương đụng Tiểu Đặng Tử: "Ngươi vội vội vàng vàng gì ?"

 

"Bẩm nương nương, Phùng Tần tiểu chủ đến," Tiểu Đặng Tử thấy nương nương nhà thì vội vàng báo .

 

Thẩm Ngọc Quân xong vội bảo Tiểu Đặng Tử mời nàng đến, nàng cũng theo phía qua đón .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-87.html.]

 

Phùng Yên Nhiên mặc cung tranh màu xanh nhạt, từ xa thấy Thẩm Ngọc Quân tới thì vội bước nhanh hơn: "Tần thỉnh an nương nương, nương nương cát tường."

 

"Đã là lúc nào ," Thẩm Ngọc Quân tiến đến kéo nàng lên, cổ tay trong bàn tay rõ ràng gầy ít: "Chúng trong chuyện ."

 

"Nghe theo tỷ tỷ," Phùng Yên Nhiên về đến cung thì trong lòng cảm thấy kiên định ít, nhưng nàng mấy lời khó chịu trong bụng, tìm tán gẫu một chút. Trong hoàng cung , nàng cũng chỉ một bằng hữu là Hi Tu nghi.

 

Hai xuống tháp, Thẩm Ngọc Quân lệnh cho Trúc Vũ: "Dâng sữa bò cho Phùng Tần tiểu chủ." Nói xong nàng đầu về phía Phùng Yên Nhiên: "Muội gầy ít, đừng uống nữa, uống giống ."

 

Phùng Yên Nhiên khẽ gật đầu: "Cảm ơn tỷ tỷ."

 

Thẩm Ngọc Quân dáng vẻ nàng như , trong đầu khỏi nghĩ đến lúc khi mới cung, thật là, khi đó nàng từng nghĩ sẽ trở thành bằng hữu với Phùng Yên Nhiên: "Muội đến, lúc đang qua đó thăm , cửa cung Tiểu Đặng Tử đến ."

 

Phùng Yên Nhiên , trong lòng nóng lên: "Không cố ý giấu tỷ, thật khi , cũng tình hình ở đó như thế nào." Nàng hít sâu một , đó chầm chậm : "Nếu cố ý đưa tin tức cho Tịch Vân, thật sự cho rằng đó chỉ là chuyến săn mùa xuân bình thường, bây giờ nghĩ , thời gian của năm Hoàng thượng cũng cung, huống chi năm nay phía Bắc ."

 

Thẩm Ngọc Quân cau mày: "Có đưa tin cho Tịch Vân?" Không thế nào nàng lập tức nghĩ đến Phùng phu nhân, trong cung xưa nay nhiều ý vô duyên vô cớ như , lòng như : "Nếu , với một tiếng, chẳng lẽ còn sợ bỏ mặc ?" Nói đến đây nàng nhịn mà trừng mắt liếc Phùng Yên Nhiên.

 

Phùng Yên Nhiên Thẩm Ngọc Quân vẻ như , viền mắt khỏi ươn ướt, nàng Hi Tu nghi sẽ giúp nàng, nhưng nàng gây thêm phiền phức cho nàng , tình ý của Hoàng thượng chịu lằng nhằng, hiện giờ Hi Tu nghi tuy mang thai, nhưng cũng bởi vì nàng mới càng thêm cẩn thận: "Đây ở trong cung buồn chán, ngoài giải tỏa , nữa Hoàng thượng ở đó, thể xảy chuyện gì chứ?"

 

Thẩm Ngọc Quân thấy nàng giả vờ ung dung thì : "Muội đừng giả vờ nữa, thấy hết, còn ba về."

 

Nói đến đây, cuối cùng Phùng Yên Nhiên giả vờ nữa, cúi đầu nước mắt cố gắng mà rơi xuống: "Đều ... Đều còn nữa." Rốt cuộc lúc , giọng của nàng còn mang theo sự sợ hãi: "Tỷ tỷ, chết."

 

Thẩm Ngọc Quân cầm bàn tay của Phùng Yên Nhiên đang đặt bàn: "Đừng sợ, hồi cung ." , hồi cung , trong cung tuy lúc an , nhưng chỉ cần an phận, với tính tình của Hoàng thượng thì sẽ bỏ mặc các nàng.

 

"Trước đây luôn cảm thấy trong cung lạnh," Phùng Yên Nhiên ngẩng đầu lên, nước mắt giàn giụa: "Tỷ tỷ , cung, mới phát hiện thì thích ứng với cuộc sống trong cung, trong lòng trong cung là nhà của ."

 

Thẩm Ngọc Quân chút chua xót: "Nơi vốn chính là nhà của ." Mấy các nàng cửa cung, chính là chuyện của cả đời.

 

Qua một lúc lâu, Phùng Yên Nhiên mới ngừng , nhưng vẫn liên tục nấc lên: "Lúc chúng đến núi Đông Minh cũng gì khác thường, mãi đến buổi tối ngày thứ ba," Phùng Yên Nhiên tới đây, mắt lập tức hiện lên mảnh đất màu đỏ , cả vô thức bắt đầu run lên: "Đã c.h.ế.t nhiều ... Thật sự nhiều ."

 

Thẩm Ngọc Quân thể tưởng tượng cảnh đó, nhưng nàng thấy tận mắt, cũng cảm nhận nỗi sợ của Phùng Yên Nhiên: "Đừng sợ, tất cả đều là quá khứ, bình an trở về, chúng sẽ ở trong cung, nữa." Nàng vẫn nắm chặt Thẩm Ngọc Quân, hy vọng nàng thể an tâm một chút.

 

"Tiêu Tần tại buổi tối khỏi chỗ ở của nàng, ..." Đây là đó Phùng Yên Nhiên Tịch Vân , nhưng nàng nghĩ chắc là Tiêu Tần đến đình Tử Tiêu. Nếu như nàng ngoan ngoãn đợi trong phòng, chắc là sẽ xảy chuyển: "Chu Đức dung cũng khác Tiêu Tần mấy, nhưng Mộc Đức nghi," đến Mộc Vận Chỉ, Phùng Yên Nhiên dừng một nhịp: "Mộc Đức nghi là tự vẫn."

 

Thẩm Ngọc Quân sửng sốt: "Mộc Đức nghi nàng ..." Đó là một nữ nhân kiêu ngạo, cuối cùng đến bước .

 

Phùng Yên Nhiên Thẩm Ngọc Quân một lát, mím môi , cùng điều nàng : "Phụ thận truyền tin cho , Mộc Đức nghi là vì chuyện nhà mới uống thuốc độc tự vẫn." Nàng tại phụ nàng cho nàng việc , nhưng nàng vẫn với Thẩm Ngọc Quân: "Hoàng thượng chắc là.." Câu kế tiếp, nàng nữa, chỉ Thẩm Ngọc Quân.

 

Thẩm Ngọc Quân đôi chút, nếu nàng là Mộc Vận Chỉ, e là cuối cùng cũng sẽ lên con đường tự vẫn . khi tự vẫn nàng nghĩ nàng sẽ vì tộc nhân của , vì cho Hoàng thượng một câu trả lời, hẳn là sẽ g.i.ế.c phụ , giao binh phù cho Hoàng thượng, khi đổi một đường sống cho tộc nhân sẽ lấy cái c.h.ế.t tạ tội. Mộc Vận Chỉ quá ngu ngốc, c.h.ế.t cũng đáng giá! Thẩm Ngọc Quân nghĩ như lẽ là nàng và Mộc Vận Chỉ khác , Mộc Vận Chỉ mặc cho mệnh, mà nàng dù là đến bước đường cùng cũng sẽ cân nhắc lợi và hại.

 

" ," Thẩm Ngọc Quân phân phó Trúc Vũ lấy cái hộp gỗ tử đàn nàng đặt trong ngăn kéo nữ trang tới: "Khối mặc ngọc của vẫn nên trả cho ."

 

Phùng Yên Nhiên vội vàng lắc đầu: "Nào chuyện đồ đưa còn lấy . Tỷ tỷ, là tặng cho đứa bé trong bụng tỷ, là tỷ cảm thấy xứng?"

 

Thẩm Ngọc Quân bất đắc dĩ nở nụ : "Nói bậy gì đó, chẳng qua cảm thấy khối ngọc hẳn là quan trọng với , quân tử đoạt thứ yêu thích, sai ?"

 

"Nếu tặng , tỷ tỷ nhận giúp, dù cũng mang, để đó cũng đáng tiếc," Phùng Yên Nhiên cầm tay Thẩm Ngọc Quân: "Chờ tiểu chất tử sinh , cho nó mang, cũng vui vẻ."

Loading...