Quy Tắc Sống Còn Trong Hậu Cung - Chương 94
Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:48:27
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảnh đế ba mặt, khóe miệng nhếch lên: "Đứng lên hết ."
"Tạ ơn Hoàng thượng," ba lên.
"Hôm nay là ngày gì , ba các nàng tụ cùng ?" Cảnh đế hỏi một cách tự nhiên. Lộ công công ở phía Cảnh đế giật giật khóe miệng, giờ Hoàng thượng vẫn luôn thích giả vờ hồ đồ, rõ ràng lúc mới bẩm báo với Hoàng thượng, Hoàng thượng còn hất mặt đếm xỉa tới, kết quả hết thời gian uống một chung , Hoàng thượng phê tấu chương hoa mắt, ngoài dạo một chút, một hồi tới chỗ .
Đức phi khẽ : "Bẩm Hoàng thượng, chuyện cũng thể hỏi thần , hỏi thì hỏi Lệ Phi và Hi Tu nghi, khi tần đến đây, hình như hai vị ở đây một lúc lâu ."
Thẩm Ngọc Quân liếc Lệ Phi một cái, lên tiếng : "Hôm nay thần việc gì nên buồn đến phát sợ, bèn đến cung của Đức phi tỷ tỷ , ngờ lúc về gặp Lệ Phi tỷ tỷ, đến chuyện , Hoàng thượng, hôm nay thưởng cho thần đó."
"Ồ?" Cảnh đế giả vờ giống y như thật: "Nói thử xem," xong cũng dẫn đến vọng lâu ngự hồ. Sau khi Cảnh đế xuống, ba Thẩm Ngọc Quân cũng dựa theo phân vị lượt xuống.
Sau khi xuống, Thẩm Ngọc Quân nhận Hoàng thượng đang , nàng vội ý : "Hôm nay thần và Lệ Phi tỷ tỷ gặp bên ngự hồ, bèn hàn huyên vài câu, ngờ..."
"Là thần lâu, đầu óc choáng váng, hôm nay cũng may Hi Tu nghi bên cạnh thần , kéo thần một cái, thì e là lúc nãy thần may ," Lệ Phi cướp lời Thẩm Ngọc Quân, cho tròn câu chuyện. Nói xong, nàng còn mang vẻ mặt cảm kích Thẩm Ngọc Quân: "Hôm nay thật đa tạ ân cứu giúp của , ân huệ , tỷ tỷ sẽ nhớ kỹ."
Lời đều Lệ Phi hết, Thẩm Ngọc Quân nào còn chuyện gì để , thì cứ diễn theo thôi: "Lệ Phi tỷ tỷ quá lời , cũng gì, chẳng qua là một cái nhấc tay thôi. vẫn nhiều thêm một câu, thể của tỷ yếu ớt, vẫn nên ít quanh hồ, dù nào cũng thể may mắn như hôm nay, hơn nữa các tỷ trong cung mấy thể khỏe mạnh như ."
Nụ mặt Lệ Phi hề đổi, nhưng trong lòng nổi trận lôi đình: "Lời của , tỷ tỷ sẽ nhớ."
Lúc Cảnh đế Lệ Phi suýt chút nữa rơi xuống hồ, gương mặt lạnh , đầu Lệ Phi đang bên tay : "Cung nhân bên cạnh nàng đều c.h.ế.t hết ?"
"Nô tỳ (nô tài) tội," Thường ma ma và hai cung nhân lưng Lệ Phi vội vàng quỳ xuống thỉnh tội.
Lệ Phi Hoàng thượng, vẻ mặt oan ức, nũng nhịu yếu ớt : "Hoàng thượng, là thần để bọn họ cần theo, ai bảo lâu Hoàng thượng đến thăm thần , lòng thần yên."
Cảnh đế sảng khoái: "Là của trẫm, nhưng nàng cũng thể nông nổi , dù nàng còn đang mang tiểu Hoàng tử của trẫm, cho như nữa."
Lệ Phi hờn dỗi đáp lời: "Thần ."
"Nhìn thấy các nàng tỷ tình thâm, lòng trẫm an ủi," Cảnh đế các nàng, gương mặt tràn ngập vui mừng: "Xem , trẫm hẳn là thưởng cho nàng," những lời , Cảnh đế là với Thẩm Ngọc Quân, cũng về phái Thẩm Ngọc Quân đang đối diện: "Nói , nàng trẫm thưởng cái gì cho nàng?"
Thẩm Ngọc Quân cũng khách khí với Cảnh đế, đúng là nghiêm túc suy nghĩ, qua một hồi lâu, nàng lên tiếng : "Trong chốc lát thần nghĩ , là chờ thần nghĩ , với Hoàng thượng?"
Cảnh đế cũng là hẹp hòi, đồng ý chút do dự: "Trẫm cho phép."
Qua thời gian uống hai chung , Cảnh đế cảm thấy buồn chán, bèn dậy chuẩn rời khỏi vọng lâu trở về điện Càn Nguyên: "Trẫm ngoài một lúc , Càn Nguyên điện còn một việc xử lý, trẫm về đây."
Thẩm Ngọc Quân và Lệ Phi cùng lắc đầu: "Không ạ!"
"Vậy cùng ," Cảnh đế xoay dẫn đầu phía , Lộ công công theo sát phía , Đức phi theo bên trái Hoàng thượng, Lệ Phi theo bên Hoàng thượng, còn nàng theo phía Hoàng thượng.
Vọng lâu xây giữa ngự hồ, bọn họ mới vài bước thì vang lên một tiếng thét chói tai.
"Á..."
Trong lòng Thẩm Ngọc Quân thật vẫn luôn đề phòng, cho dù Hoàng thượng, nàng vẫn hề buông lỏng cảnh giác với Lệ Phi, khi bên tai truyền tới tiếng thét, nàng theo bản năng nhảy một bước dài lên phía bên trái cực nhanh, trong nháy mắt Lệ Phi rơi xuống nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-tac-song-con-trong-hau-cung/chuong-94.html.]
"Ùm..." Âm thanh cùng lúc, đoán chừng là cùng rơi xuống nước.
"Nương nương..." Thường ma ma ghé rào chắn thấp thấp bên cạnh kêu đến thảm thiết: "Nương nương..."
Cảnh đế cảm giác lưng nhiều thêm hai cái móng vuốt, bèn đầu về phía , chỉ thấy Thẩm Ngọc Quân hề dáng vẻ hù dọa, đang vươn cổ hồ, Cảnh đế cúi đầu xuống đất, ừm, sai, còn nhón chân.
Qua một lúc lâu Thẩm Ngọc Quân mới nhận Hoàng thượng đang , nàng vội thu tay , ngay ngắn quy củ. Cảnh đế trừng mắt liếc nàng mới về phía ngự hồ. Phải Lộ công công đúng là Lộ công công, hề mất mặt cái danh xưng nhất ngự tiền của , bây giờ chỉ mới một lát, kéo Lệ Phi lên bờ. Lúc , Thường ma ma đang nhoài bên cạnh Lệ Phi, giống như c.h.ế.t .
"Câm miệng," Cảnh đế cảm thấy lão ma ma bên cạnh Lệ Phi thật sự ồn ào, lúc nào là yên lặng cả: "Ở đây cách Thúy Vi cung xa, các mang Lệ Phi về, bảo thái y xem kỹ một chút."
"Vâng," trả lời chính là mấy công công ngự tiền. Lúc cả Lộ công công ướt đẫm, vì thất lễ mặt Hoàng thượng, nhanh chóng xin chỉ thị của Hoàng thượng, tìm chỗ để y phục.
"Á..." Thường ma ma hét lên, cho mấy vị bên cạnh đều chằm chằm và bà, nhưng bà cũng là lão ma ma lâu năm, môi run rẩy, giọng run run: "Hoàng... Hoàng thượng, Lệ Phi nương nương thấy đỏ!"
Mấy Cảnh đế lập tức mặt đất, chỗ Lệ Phi , đúng là một mảng đỏ tươi. Lúc sắc mặt Cảnh đế âm u: "Còn ngây đó gì, trẫm xem thử."
Đức phi vết màu đỏ , cùng Thẩm Ngọc Quân liếc mắt : "Vậy thần sai mời Hoàng hậu nương nương, nhưng mà Hoàng thượng, Hi Tu nghi mang thai, hợp đến Thúy Vi cung, nên để cho về Chiêu Dương cung ạ?"
Cảnh đế khẽ gật đầu, cũng Thẩm Ngọc Quân: "Nàng về nghỉ ngơi cho , bảo cung nhân bên cạnh hầu hạ đàng hoàng, thì trẫm ngắt đầu bọn chúng." Nói xong cũng bước nhanh , hướng hẳn là đến Thúy Vi cung.
Đức phi thấy Hoàng thượng , bèn đầu Thẩm Ngọc Quân: "Tự cẩn thận một chút, chuyện liên quan đến , nhanh về , bổn cung còn theo xem thế nào."
Thẩm Ngọc Quân gật đầu: "Tỷ tỷ cẩn thận một chút." Nàng xong, Đức phi vội vội vàng vàng rời .
Thẩm Ngọc Quân ngự hồ còn náo nhiệt, lúc khôi phục vẻ yên bình, kìm mà hít một : "Chúng cũng về thôi," cuối cùng cái thai của Lệ Phi rơi , điều chuyện liên quan gì đến nàng, chỉ thể trách chính nàng , nhưng tội nghiệp Lộ công công theo đó mà gặp họa.
Về tới cung Chiêu Dương, trong phút chốc Thẩm Ngọc Quân cảm thấy vững bụng, Trúc Vân, Trúc Vũ hầu hạ tháo trang sức, rửa mặt một hồi, đổi một bộ thường phục rộng rãi lên tháp. Thu Cuc sớm chuẩn xong sữa bò đặt bàn, Thẩm Ngọc Quân bưng chén sữa lên uống một ngụm lớn: "Bây giờ bổn cung mới cảm thấy thư thái," xong còn tao nhã mà duỗi .
"Nương nương," Đông Mai cau mày : "Vừa nãy nô tỳ thấy rõ ràng, Lệ Phi nương nương cố ý bên cạnh." Một phi tử mang hoàng tử, dù là nữa, cửa cũng sẽ dám mặc váy phết đất, váy như vạt váy dài, sợ tự giẫm lên ? Tất nhiên là Lệ Phi cố ý.
Mặt Thẩm Ngọc Quân bình tĩnh, trong khoảnh khắc Lệ Phi rơi xuống hồ nàng nghĩ tới, nhưng một chuyện cần miệt mài theo đuổi: "Chuyện các ngươi quên , cho phép bậy, tính tình của Lệ Phi ."
"Nô tỳ ạ," mấy cung nữ hầu hạ bên cạnh nhao nhao phúc lễ .
" bây giờ thể nghỉ xả ," Trúc Vũ : "Lần e là Lệ Phi sẽ một thời gian thể gì ." Loại thuốc , nàng nhớ là tổn hại thể, cũng chính vì mà bây giờ nàng thấy Lệ Phi thì đều xốc tinh thần lên. Một tàn nhẫn với khác thì gì, nhưng tàn nhẫn với chính , nếu là , thì đó đáng để cho bội phục, nếu như là , e là khó chơi .
...
Trong cung Thúy Vi, Cảnh đế và Hoàng hậu ghế chủ vị, Đức phi, Thục phi, Lục Chiêu nghi và một đám phi tần đều . Cảnh đế tiếng kêu thảm thiết của Lệ Phi bên tai, mắt thấy từng chậu m.á.u đưa từ nội thất ngoài, chân mày nhíu càng lúc càng sâu, sắc mặt cũng càng lúc càng khó coi: "Đức phi, nàng xem thử."
"Thần đây ạ," Đức phi vội phúc lễ : "Xin Hoàng thượng chú ý long thể." Nói xong nàng cũng lề mề, hề kiêng kị, thẳng nội thất.
Đức phi tiến nội thất, còn thấy Lệ Phi ngửi thấy mùi m.á.u tươi nồng nặc, thêm hai bước chỉ thấy Lệ Phi giường, tóc ướt đẫm mồ hôi, sắc mặt trắng bệch, một chút huyết sắc, nhưng dù là Lệ Phi vẫn luôn lẩm bẩm trong miệng: "Con của ... Đừng... Đừng mang con của ."
Nhìn bộ dạng của Lệ Phi, Đức phi dường như thấy bản bảy năm , cũng là cảnh tượng như , ngay cả tiếng lẩm bẩm trong miệng cũng giống như đúc, lúc đó quả thật nàng theo con, loại đau đớn xé lòng cắt tim , cũng chỉ trải qua mới thể cảm nhận .
Đức phi tại Hoàng thượng để cho nàng , bởi vì trong những mặt chỉ nàng từng con, điều Hoàng thượng quên, tuy nàng từng mang thai nhưng đợi đến dưa chín cuống rụng, cảnh tượng như , bảo nàng thể chịu ? Từng cảnh mắt khiến cho Đức phi run rẩy , nàng cho rằng nàng nghĩ thông suốt, ngờ là nàng chỉ chôn nó trong lòng, hiện giờ cảnh tượng mắt bóc tim của nàng, đào phần ký ức vốn luôn chôn vùi .