Quỷ Xá - Chương 123: Biến Cố
Cập nhật lúc: 2025-05-16 02:59:56
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Tiêu Tiêu càng nghĩ càng thấy .
Đến mức gáy cô nổi cả da gà.
Con d.a.o găm ... Tại dính máu?
Là m.á.u của ai?
Ai sử dụng con d.a.o găm ?
Chẳng lẽ trong nhà cổ còn lệ quỷ khác?
Mọi câu hỏi, cùng với cảm giác tê dại da đầu, cùng lúc xuất hiện trong lòng cô.
"Đây chỉ là một phỏng đoán, tạm thời cần quá lo lắng."
"Cẩn thận một chút, chúng cứ tìm mảnh ghép !"
Lời của Ninh Thu Thủy khiến Bạch Tiêu Tiêu hồn.
Cô gật đầu nhẹ.
Thời gian buổi chiều trôi qua nhanh.
Cho đến khi trời tối sầm, sắp đến đêm, họ gần như lật tung ngóc ngách trong ngôi nhà cổ, nhưng vẫn tìm thấy bóng dáng của bất kỳ mảnh ghép nào.
Bốn trở lều vải, vẻ mặt chút chán nản.
Ninh Thu Thủy nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng.
"Chết tiệt, mảnh ghép đó thể để ở chứ... Mẹ kiếp, lật tung cả nhà cổ , thật sự chỗ nào để, ngay cả cái giếng cạn cũng xuống tìm , gì!"
Phong Ngư vỗ vết muỗi đốt chân, càu nhàu vài câu để giải tỏa sự thất vọng trong lòng.
Ninh Thu Thủy xoắn xuýt nhiều về vấn đề mảnh ghép, mà hỏi Mạnh Quân và Phong Ngư:
"Chiều nay hai tìm mảnh ghép, gặp hiện tượng kỳ lạ gì trong nhà cổ ?"
Hai Ninh Thu Thủy hỏi đều sững sờ.
Sau đó họ lắc đầu. Mạnh Quân vẫn im lặng như khi, thể thì sẽ , còn Phong Ngư thì gật gù, suy nghĩ một lúc :
"Ừm... Nếu Thu Thủy hỏi , thì cũng một điểm ."
Ba lập tức tập trung sự chú ý .
"Lạ ở chỗ nào?"
Phong Ngư tự nhiên khi ba chằm chằm, run run , gượng gạo:
"Đừng như , chỉ cảm thấy, theo cảm giác thì gì đó đúng."
Cậu khoa tay múa chân để giải thích rằng sự bất chỉ là cảm nhận chủ quan của .
"Không , cứ thoải mái, ở đây nhà cả."
Nghe Ninh Thu Thủy an ủi, Phong Ngư ho khan một tiếng.
" chỉ thôi, đừng để ý quá nhé. Chiều nay khi đang tìm đồ trong nhà cổ cùng Quân, luôn cảm thấy... như gì đó đang theo dõi ."
Nói đến đây, ánh mắt Phong Ngư trở nên nghiêm túc hơn.
"Là kiểu cảm giác run rẩy, hiểu ... Chỉ khi ở trong phòng thì mới đỡ hơn một chút, còn khi ngoài nơi thể mưa rơi trúng, đều cảm nhận ánh mắt đó chằm chằm..."
Sau khi xong, biểu cảm của ba chút kỳ lạ.
Phong Ngư thấy vẻ mặt của họ, nuốt khan một cái, nhịn hỏi:
"Mọi... cũng cảm thấy ?"
Ninh Thu Thủy lắc đầu.
" cảm giác đó, nhưng nghĩ cảm giác của chắc sai, thể lúc đó trong nhà cổ... thật sự thứ gì đó đang theo dõi ."
Phong Ngư , lông lập tức dựng .
"Trời ạ... Anh Thu Thủy, đừng sợ như chứ, hù cũng như , quỷ trong Huyết Môn c.h.ế.t , còn thể thứ gì chằm chằm chúng nữa?"
Lúc , Mạnh Quân vẫn im lặng cũng lên tiếng.
" cũng cảm giác đó."
"Hơn nữa rõ ràng."
"Lúc đầu nghĩ là , đó cố tình dẫn Phong Ngư quanh ba sân nhỏ trong nhà cổ vài vòng, nhưng phát hiện dấu vết nào của ai theo dõi..."
"Và cảm giác theo dõi đó chỉ biến mất khi chúng trong phòng!"
Ninh Thu Thủy cau mày.
"Sau khi rời khỏi nhà cổ thì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-xa/chuong-123-bien-co.html.]
Mạnh Quân :
"Sau khi rời khỏi nhà cổ thì ."
Anh xong, bốn chìm im lặng.
Khoảng vài phút trôi qua, Phong Ngư nhịn hỏi:
"Vậy, , chúng ngày mai còn nhà cổ tìm mảnh ghép nữa ?"
Ninh Thu Thủy lắc đầu.
" đề nghị sáng mai rõ tình hình hiện tại với , để họ nhanh chóng diễn xong kịch bản. một dự cảm bất an, luôn cảm thấy chuyện gì đó sắp xảy ..."
"Bây giờ chúng hai quỷ khí, thể là lời to , thành nhiệm vụ của Huyết Môn và trở về còn sống mới là thật!"
Ba còn gật đầu, suy nghĩ của họ lúc cũng giống Ninh Thu Thủy.
Hoàn thành nhiệm vụ nhanh chóng và chuồn khỏi đây.
Ngôi nhà cổ thực sự chút tà môn.
Biết đủ là lựa chọn đúng đắn.
Một đêm trôi qua, mưa vẫn ngừng rơi.
Sáng sớm hôm , Ninh Thu Thủy và những khác gọi tất cả những còn sống và giải thích tình hình hiện tại cho họ.
Mọi xong thì bán tín bán nghi, nhưng Ninh Thu Thủy và những khác chủ động bắt đầu phim theo kịch bản.
Sau khi vài cảnh đáng lẽ c.h.ế.t mà ai gặp chuyện gì, đàn ông mắt cầm kéo đỏ cũng xuất hiện , cuối cùng cũng tin tưởng Ninh Thu Thủy và những khác.
Mặc dù trong lòng họ vẫn chút toan tính, nghĩ đến quỷ khí và mảnh ghép trong Huyết Môn , nhưng hết cứ xong phim .
Dù nhiệm vụ chính tuyến liên quan đến sự sống c.h.ế.t của tất cả bọn họ.
Chẳng mấy chốc, đến cảnh cuối cùng.
Cảnh đơn giản, chỉ là nữ chính "Diêm Phỉ Phỉ" chạy trốn đến một sân một cây hòe lớn.
Cô ngẩng đầu lên thấy thứ gì đó đáng sợ cây hòe đang chằm chằm , hét lên một tiếng ngất . Sau đó, nam chính xuất hiện, ôm cô chạy khỏi nhà cổ, bộ bộ phim coi như xong.
Mọi đều chút sốt ruột, bởi vì chỉ cần xong cảnh , chiếc xe buýt cũ nát sẽ đến đón họ về Quỷ Xá. Khi đó, họ sẽ đủ thời gian để tìm mảnh ghép ở đây, dù gặp nguy hiểm, họ cũng thể nhanh chóng trốn xe buýt.
Chỉ cần một lên xe buýt, xe buýt sẽ khởi động, cho đến khi thời hạn của nhiệm vụ ẩn kết thúc.
Diễn viên đến sân, vai nữ chính "Diêm Phỉ Phỉ" vẫn do Trình Tâm đảm nhận, phim vị trí trong sân từ sớm, nam chính cũng sẵn sàng trong một căn phòng khác.
Khi cảnh bắt đầu, Trình Tâm hoảng sợ chạy từ cổng vòm đối diện đến, chạy ngoái đầu ba , như thể thứ gì đó đáng sợ đang đuổi theo cô. Cô chạy đến gốc cây hòe lớn, chống đầu gối thở hổn hển.
Không thở bao lâu, cô đột nhiên như phát hiện điều gì đó, từ từ ngẩng đầu lên, như thể thấy thứ gì đó đáng sợ, Trình Tâm hét lên một tiếng ngất .
lúc , phim vẫy tay với nam chính ở căn phòng xa xa, lập tức chạy , chạy về phía Trình Tâm, bế cô lên kiểu công chúa chạy về phía cửa của nhà cổ, phim cầm máy theo họ, cùng chạy khỏi nhà cổ.
Ra khỏi nhà cổ, phim nhấn nút dừng, hai tay giơ lên cao và hét lên:
"Ok! Xong !"
Mọi phấn khích chạy đến máy tính đất trống để xem thành quả phim .
họ mới xem một lúc thì phía truyền đến tiếng kêu kỳ lạ của một đàn ông:
"Trình Tâm... Trình Tâm?!"
Mọi tò mò , thấy đó là nam chính trong phim .
Anh đặt Trình Tâm xuống đất, nhưng cô dậy mà mềm nhũn ngã lòng như một đống bùn.
Mọi thấy , cảm thấy điều bất thường, vội vàng tiến đến xem xét.
Họ lay lay Trình Tâm, một lúc cô mới từ từ tỉnh .
Ánh mắt cô còn mơ màng trong giây lát, đột nhiên hiện lên vẻ sợ hãi tột độ, vùng vẫy kịch liệt!
"Có quỷ... Có quỷ!"
Trình Tâm bấu chặt lấy một cánh tay của ai, dùng sức mạnh đến nỗi để vết đỏ cánh tay đó!
Người nắm cánh tay giật mạnh tay , vết thương tay, chửi:
"Mẹ kiếp, Trình Tâm cô điên , thế?"
"Quỷ c.h.ế.t từ lâu , quỷ ở ?"
"Quay phim đến choáng váng ?"
Trình Tâm run rẩy dữ dội, thậm chí thể vững.
"Có... Thật sự !"
" thấy..."
"Ngay cây hòe già giữa sân nhà cổ, bốn t.h.i t.h.ể đang phân hủy treo lủng lẳng... Chúng còn với !"