Quỷ Xá - Chương 242: Trở Về
Cập nhật lúc: 2025-05-24 15:07:04
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trở gian thời gian ban đầu, những khác hầu như giải tán, chỉ còn Bạch Tiêu Tiêu.
"Họ về ?"
Bạch Tiêu Tiêu "Ừ" một tiếng.
Cô chỉ tay ngoài cửa sổ, sương mù bao phủ.
Nhiệm vụ kết thúc.
"Vậy, bà lão đó chính là Vương Phương?"
Bạch Tiêu Tiêu hỏi.
Ninh Thu Thủy lắc đầu, lấy bức ảnh mà Vương Phương đưa cho họ đó.
"Bà chỉ là xác của Vương Phương, Vương Phương thật sự c.h.ế.t ở quá khứ ."
"Bác sĩ đó coi Vương Phương như một vật chứa, dùng cơ thể của Vương Phương để nuôi dưỡng một nhân cách mới, chính là phụ nữ gầy yếu mặc chiếc áo bệnh nhân rộng thùng thình trong ảnh."
"Trong cuộc sống thực, các nhân cách khác thường sẽ khiến cơ thể một đổi, nhưng những đổi giới hạn bởi cơ thể khách quan, nên hạn chế."
" phía Huyết Môn thì nhiều hạn chế như ."
"Chỉ cần nhân cách đó là ‘quái’, thì nó thể biến đổi thành bất kỳ hình dạng nào nó ."
Bạch Tiêu Tiêu nghiêm túc phụ nữ trong ảnh, hiểu thấy cô đặc biệt kỳ quái, đặc biệt là đôi mắt đó, luôn cảm giác như đang sống.
Như thể một luôn ẩn náu trong bức ảnh.
"Tại bác sĩ đó như ?"
"Chế tạo ‘thư’."
Câu trả lời của Ninh Thu Thủy cũng ngắn gọn như .
‘Đậu Đỏ’ đó với , phương pháp luyện chế ‘thư’ tàn nhẫn.
phương pháp cụ thể thì chỉ của La Sinh Môn mới .
Vậy nên...
Người của La Sinh Môn liên quan đến một thế lực phía thế giới Huyết Môn?
Ý nghĩ đột nhiên xuất hiện trong đầu khiến Ninh Thu Thủy giật .
Bởi vì trong nhận thức của , thế giới phía Huyết Môn là thể đoán , nơi đó đại diện cho sự nguy hiểm và cái chết.
hôm nay một chuyện khác xảy , cũng tác động đến thế giới quan của Ninh Thu Thủy ở một mức độ nhất định.
Đó là... thế giới phía Huyết Môn là những phó bản rời rạc, mà là một tổng thể, chỉ là nó chứa đầy những nguy hiểm thể tưởng tượng và tàn khốc!
Viên cảnh sát đến từ đồn cảnh sát đó thậm chí còn thể nhớ rõ !
Trước khi rời , Ninh Thu Thủy còn cố ý phòng 404 kiểm tra, phát hiện nơi đầy rẫy các loại thuốc tâm thần và nhiều bức tranh kỳ quái, cùng với các loại... dụng cụ dùng để g.i.ế.c , tra tấn .
Rèm cửa kéo kín mít, ánh sáng mặt trời thể lọt .
Thật khó tưởng tượng, hơn hai mươi năm , Vương Phương trải qua những điều kinh khủng gì trong căn phòng 404 ...
Lúc đó, Ninh Thu Thủy một chút cảm nhận về câu của Đậu Đỏ rằng quá trình chế tạo thư tàn nhẫn .
Rời khỏi chung cư Ngọc Điền, xuống lầu.
Con chó già màu vàng sủa ầm ĩ về phía họ.
"Gâu gâu gâu!"
Ninh Thu Thủy nó, đột nhiên đến căn nhà dột nát của ông lão canh cổng, gõ cửa.
Cốc cốc cốc!
Ông lão mở cửa.
Một khuôn mặt nhăn nheo lộ từ phía .
"Cậu tìm ai?"
"Tìm ông."
Ninh Thu Thủy .
Sau đó, sự ngỡ ngàng của ông lão, đ.â.m ông một nhát kéo!
Lần , nhanh chính xác!
Thẳng cổ.
Cảm nhận sự lạnh lẽo đ.â.m cổ , ông lão trợn tròn mắt.
"Nói đúng , ông hung thủ."
"Ít nhất ông hung thủ trực tiếp."
" khó mà gì ông, dù ông cũng g.i.ế.c , , bác sĩ Lưu?"
Ông lão trợn to mắt, nhưng thể .
" chắc ông là ‘’ ‘quái’, nên chỉ thể chủ động dùng Quỷ Khí với ông."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quy-xa/chuong-242-tro-ve.html.]
Ninh Thu Thủy lẩm bẩm.
Nói , đưa tay kéo áo khoác ngoài của ông lão , phát hiện bên trong quả nhiên một chiếc áo blouse trắng!
"Mặc bao nhiêu năm ?"
"Vẫn cởi ... Cũng đúng, ông dám cởi."
"Dù , đó là cách duy nhất để ‘nhân cách xa’ của Vương Phương phân biệt ông."
Ông lão há hốc miệng, m.á.u sùi bọt mép.
"Dù ông là ‘’ ‘quái’, chỉ cần ông quỷ, nhát kéo đủ để lấy mạng ông."
‘Quái’ và ‘quỷ’ khác .
Lúc đầu ở Kỳ Vũ Thôn, bà cốt thuộc về ‘quái’, tuy bà cũng mạnh, bình thường thể địch nổi, nhưng vẫn là m.á.u thịt, thể giết.
Khi Ninh Thu Thủy rút kéo , ông lão co giật mặt đất, m.á.u phun từ cổ ông .
Ông dùng tay che , nhưng thể gì .
Đôi mắt tuyệt vọng và cam lòng Ninh Thu Thủy và Bạch Tiêu Tiêu bước lên một chiếc xe buýt trong sương mù, cùng biến mất màn sương dày đặc.
Trở Quỷ Xá, Ninh Thu Thủy phát hiện mang cả bệnh án và ảnh chụp ngoài.
Hai thứ rõ ràng đều là Quỷ Khí.
Hắn đưa ảnh chụp cho Bạch Tiêu Tiêu, nhưng cô nhận.
"Cánh cửa là do phá đảo, thể nhận Quỷ Khí chứ?"
Cô nháy mắt với Ninh Thu Thủy.
"Hơn nữa cũng ít Quỷ Khí , cứ giữ ."
Thấy cô , Ninh Thu Thủy cũng giữ Quỷ Khí , hai cùng xuống xe buýt. Quân Lộ Viễn và Điền Huân đang đợi ở cửa, thấy hai trở về an , mặt lộ nụ .
" , với bản lĩnh của Thủy ca và Bạch tỷ, thể xảy chuyện !"
Điền Huân hếch cằm, với Quân Lộ Viễn bên cạnh.
Quân Lộ Viễn chỉ liếc bàn tay nhỏ đang nắm chặt quần áo của , mà .
Điền Huân dường như cũng nhận , vội vàng buông tay đang nắm chặt quần áo , hừ một tiếng, bước tới đón.
"Bạch tỷ! Thủy ca!"
Hai quen với sự nhiệt tình của Điền Huân, âu yếm xoa đầu .
Trở Quỷ Xá, họ như thường lệ trong đại sảnh, hai kể chuyện phía Huyết Môn.
Sau đó, Ninh Thu Thủy lấy tờ bệnh án , đó ghi chép chi tiết tất cả các phương pháp điều trị mà bác sĩ tâm lý Lưu Khắc thực hiện với bệnh nhân Vương Phương.
Một nội dung khiến Điền Huân và Quân Lộ Viễn sởn gai ốc.
Nói là điều trị, bằng là tẩy não và tra tấn điên cuồng.
"Hèn chi Vương Phương những chuyện đáng sợ đó..."
"Người bình thường nếu tra tấn và tẩy não điên cuồng như , sớm sụp đổ!"
Bốn đợi đến nửa đêm bên bếp lửa ấm áp, đó lượt trở về phòng nghỉ ngơi.
Hôm , Ninh Thu Thủy ăn sáng, chào tạm biệt , lên xe buýt trở về thế giới bên ngoài màn sương mù, với sự giúp đỡ của Chuột đồng , tìm thấy Văn Phỉ.
Cô đang ở thành phố Hoàng Nê, ngay sát thành phố Thạch Lưu.
Hai thành phố cách xa.
Ninh Thu Thủy lái xe, đầy một tiếng đồng hồ đến thành phố Hoàng Nê.
Sau khi thành, nhanh chóng đến điểm hẹn.
Văn Phỉ mặc một chiếc áo phông rộng thùng thình, kéo theo Hàn Sùng lực lưỡng bên cạnh.
So với trong Huyết Môn, hai bên ngoài trông mật hơn nhiều.
Nhìn thấy Ninh Thu Thủy, Văn Phỉ tò mò hỏi:
"Ơ, cô Bạch cùng ?"
Ninh Thu Thủy :
"Ừm, hôm nay đến một ."
Văn Phỉ gật đầu, liếc xung quanh, mới hạ giọng:
"Anh ăn cơm với chúng , dạo phố một lát, hãy đến chỗ của ..."
Có thể thấy, Văn Phỉ ít chuyện, cẩn thận.
Vì ‘Chuột đồng’ điều tra về Văn Phỉ đó, nên Ninh Thu Thủy cô của ‘La Sinh Môn’, nên theo cô một lúc lâu, mãi đến chiều mới cùng về nhà Văn Phỉ.
Một căn hộ bình thường trong khu chung cư.
Sau khi cửa, Văn Phỉ mới thở phào nhẹ nhõm.
"Cứ tự nhiên nhé, lấy ‘thư’."