QUYẾN MIÊN MIÊN - 3
Cập nhật lúc: 2025-04-18 00:03:08
Lượt xem: 15,332
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
05
Nến đỏ lay động, và Tạ Hạc Vũ đối diện giường.
Sau khi uống xong rượu hợp cẩn, bước tiếp theo là gì thì cả hai đều hiểu rõ.
Trước khi xuất giá, mụ mụ trong phủ dạy chuyện phòng the nam nữ, còn đưa cho một quyển sổ nhỏ ghi đủ loại tư thế.
Có điều, khi sắp gả cho Lâm Chiêu Vũ – một khỏe mạnh, tứ chi lành lặn.
Còn hiện tại, đối diện với Tạ Hạc Vũ, chắc những gì trong sổ, … liệu thể .
Ta định mở miệng bảo, nếu bất tiện thì thể chủ động một chút.
Không ngờ ngay khoảnh khắc tiếp theo, Tạ Hạc Vũ ngả xuống giường, chống tay dịch vài cái, tìm vị trí ý thì nhắm mắt .
Trước khi ngủ, còn :
“Đêm động phòng, nếu chúng ngủ riêng, e rằng hạ nhân trong phủ sẽ thiếu tôn trọng nàng. Nàng chịu khó một đêm .”
…???
Ý gì đây?
Hắn định cùng phu thê chân chính?
Hay là… thương nên căn bản… ?
Ta liếc gương đồng bên cạnh — khuôn mặt xinh như hoa của , chẳng lẽ chỗ nào hợp ý ?
Toàn như một gáo nước lạnh dội xuống, buồn ngủ.
Nằm bên cạnh , thở đều đều êm ái , trở trằn trọc mãi ngủ .
Sáng hôm , Thanh Liên giúp chải tóc.
Thấy quầng thâm mắt , nàng hí hửng:
“Nô tỳ còn tưởng tướng gia hai chân tàn phế, việc phòng the, ai ngờ khiến tiểu thư mệt đến mất ngủ. Tiểu thư nhắc nhở ngài tiết chế một chút mới .”
“Ngươi nghĩ nhiều , chúng chẳng gì cả.”
“Hả?” Thanh Liên sững .
Ngay khoảnh khắc , gương đồng phản chiếu khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị của Tạ Hạc Vũ.
Ta hoảng hồn , bao nhiêu.
Sắc mặt u ám, đặt mấy quyển y thư lên bàn:
“Nàng học y, đây là sách cha thu thập khi còn sống, nàng thể xem.”
Ta đảo mắt, nhớ chuyện cũ.
Ba tháng , theo chủ mẫu lên chùa dâng hương, vô tình nhầm thiền phòng nơi đang tịnh tu.
Khi đau chân dữ dội, sắc mặt trắng bệch.
Ta lập tức lấy túi t.h.u.ố.c mang theo bên , giúp châm cứu giảm đau.
“Đa tạ cô nương.” Hắn tỉnh táo , lên tiếng cảm ơn.
“Lương y như từ mẫu, tướng quân cần khách sáo.”
“Nghe danh Thôi thái y y thuật cao minh, ngờ con gái ông cũng…”
Ta sợ đến nỗi vội bịt miệng :
“Tướng quân thể hứa với một chuyện ?”
“Mời cô nương .”
“Xin đừng để lộ chuyện y thuật. Nhà họ Thôi gia huấn, nữ nhi hành y. Ta là lén học.”
“Được, hứa với cô nương. Coi như nợ cô một ân tình.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quyen-mien-mien/3.html.]
Chuyện chỉ tiện miệng một câu, ai ngờ ghi nhớ.
Lòng , bỗng thấy ấm áp lạ thường.
06
Tạ Hạc Vũ đưa chìa khóa các thư tịch các của Tướng quân phủ.
Bên trong là đầy rẫy y thư quý giá, hề kém cạnh với tàng thư của phụ .
Quản gia, Tào ma ma, mỉm :
“Trong các thư tịch , bộ là điển tịch quý báu do ba đời nhà họ Tạ lưu . Trước ngay cả quét dọn, tướng quân cũng để ai động . Nay để phu nhân tùy ý , đủ thấy tướng quân thật sự sủng ái phu nhân.”
Ta ngượng ngùng cúi đầu sách, trái tim đập thình thịch yên.
Khi còn ở nhà, lén lút lẻn thư phòng của phụ để học y.
Một khi chủ mẫu phát hiện, chắc chắn sẽ phạt nặng.
Chủ mẫu , nữ tử thì chỉ cần Nữ huấn, Nữ giới, Nữ tắc là đủ, những sách khác xem cũng uổng công.
Bà bắt quỳ ở từ đường, tay cầm thước trừng phạt, hỏi sai .
Ta nắm chặt tay, im lặng . Ta vốn cảm thấy sai — tại nam nhân học y, còn nữ tử thì ?
Những nữ nhân bệnh khó nếu vì e ngại chuyện nam nữ mà chịu khám, chẳng chỉ còn con đường chếc ?
Thế nhưng chủ mẫu cho phép cãi lý, bắt mở tay , cây thước phạt rơi xuống từng nhát khiến lòng bàn tay bỏng rát.
Những ngày tháng như , lặp lặp , khiến sống vô cùng khổ sở.
Cho đến khi Lâm Chiêu Vũ mang hôn thư đến cầu hôn.
Nhà họ Lâm nhiều đời quan, thuộc hàng danh môn thanh lưu.
Phụ từng chữa khỏi chứng bệnh khó cho tổ phụ của .
Hai nhà vốn hôn ước, đến cưới là .
Ta từng ai chọn một cách dứt khoát như .
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Suýt chút nữa lớp vỏ ngụy trang của đ.á.n.h lừa.
Nghĩ đến đây, lòng khỏi cảm khái.
Ta gấp sách y , nhẹ gõ cửa phòng Tạ Hạc Vũ.
Từ đêm tân hôn đến nay, đều ngủ ở tây sương phòng.
Tạ Hạc Vũ cụp mắt , cảm xúc trong đáy mắt hàng mi rậm che lấp gần hết.
“Hôm nay cũng châm cứu ?”
Ta khẽ gật đầu, xổm xuống xem xét đôi chân .
Dạo gần đây, thường hạ nhân trong phủ kể chuyện cũ của Tạ Hạc Vũ.
Mười lăm tuổi trận, mười bảy tuổi dẫn hai vạn tinh binh đ.á.n.h bại mười vạn quân địch.
Năm , Tạ Hạc Vũ tự tay lấy đầu tướng địch, mặc giáp sắt cưỡi ngựa trở về kinh thành, oai hùng như chiến thần.
Ta thật sự thấy dáng vẻ rực rỡ của .
Tạ Hạc Vũ khẽ : “Có thể giúp cô nương rèn luyện y thuật, đôi chân tàn phế cũng vô dụng .”
Ta ngẩng đầu, đôi mắt trong veo :
“Không bậy. Chàng vì nước vì dân mà thương. Chàng là phế vật, nhất định sẽ chữa khỏi, giúp dậy nữa.”
Bốn mắt , cách giữa hai chúng chẳng đầy một gang tay.
Ta thể cảm nhận rõ ràng thở của ngày một nặng nề.