Chàng nâng mặt lên, hôn từ trán xuống tận môi, mỗi nụ hôn là một lời xin :
“Phu nhân đừng giận nữa, tối nay để hầu hạ nàng cho thật .”
Mái tóc đen của xõa xuống, kéo tay đặt lên lồng n.g.ự.c rắn chắc của .
Tiếng thở dốc, tiếng năn nỉ… vang lên ngớt.
Đêm , dài hơn tưởng nhiều.
…
Nghe thì vẻ là “hầu hạ” , nhưng thực tế là mệt đến rã rời.
Sáng hôm , tiếng dọn dẹp trong viện đ.á.n.h thức .
Tạ Hạc Vũ bưng một bộ y phục gấm giường:
“Phu nhân, vi phu hầu nàng y phục.”
Nghĩ tới hai chữ “hầu hạ” chuyện tối qua, cả liền run rẩy.
Ta rướn cái lưng đang đau nhức, vội :
“Không cần, cần, để Thanh Liên giúp là .”
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Sau khi chải rửa xong, Tạ Hạc Vũ dẫn cung lĩnh thưởng.
Hoàng thượng vui mừng, ban cho nhất phẩm cáo mệnh, miễn lễ quỳ lạy.
Tạ Hạc Vũ — trừ Thiên tử , từ nay cần quỳ bất kỳ ai nữa.
Về phủ bao lâu, liền nhận thiệp của phụ , mời hai vợ chồng về dùng bữa đoàn viên.
Ta từ chối, dặn mang thiệp về:
“Ta tính tình lỗ mãng, sợ liên lụy phủ họa đến phủ họ, hai nhà ít lui tới thì hơn.”
Người đó mặt mày tái mét, vội vàng cáo lui.
Không Tạ Hạc Vũ thần thần bí bí chạy .
Ta định về phòng ngủ bù thì Thanh Liên hớn hở chạy :
“Tiểu thư tiểu thư, phạm nhân vụ án gạo mốc đang giải phố bêu đầu đó, đoán xem thấy ai?”
“Ai?”
“Là Lâm Chiêu Vũ! Mặt dính đầy rau thối và trứng ung, nếu hét tên c.h.ử.i rủa, còn nhận .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quyen-mien-mien/8.html.]
Trong lòng cũng chẳng gợn sóng.
Sớm thứ gì, ngờ cũng dính líu vụ án .
Người nhà họ Lâm đến xin cưới khi xưa, giờ lặng im động tĩnh.
…
Mấy ngày liền, Tạ Hạc Vũ sáng tối về.
Cuối cùng cũng một hôm tỉnh dậy thấy cạnh, thần thần bí bí đưa đến một nơi.
Chúng đến một tiệm y đường bên phố.
Chàng :
“Phu nhân thích y thuật, mua nơi . Ngăn tủ t.h.u.ố.c bên trong đều là d.ư.ợ.c liệu quý sai tìm khắp thiên hạ.
Phòng trong là thư phòng, lưu trữ sách t.h.u.ố.c và điển tịch y học.
Sau nàng thể chuyên tâm học y ở đây.
Ta cũng tấu lên Hoàng thượng, nàng thể tự do Thái y viện.
Nếu học thành tài, nơi sẽ do nàng chẩn trị.”
Mỗi lời , tim đập mạnh hơn một nhịp.
“Chàng thấy nữ tử hành y là trái luân thường ?”
Tạ Hạc Vũ dịu dàng :
“Cứu là việc , là chuyện thiện.
Từ bao giờ việc cũng phân nam nữ?
Phu nhân, ở bên , nàng cứ thoải mái điều .”
Tim như nhấn chìm trong dòng nước ấm, hai tay vòng lấy cổ , kiễng chân hôn lên môi.
Vì ở ngoài, chúng chỉ hôn thoáng qua.
Về đến phủ, nhịn nữa kéo phòng.
“Giờ là ban ngày đó, Tạ Hạc Vũ, hợp lễ nghi…”
Chàng cởi áo , thở dốc:
“Đây là Tạ phủ, hợp thì là hợp.”
Cơ bắp đẽ của hiện rõ trong mắt .
Trong nụ hôn sâu, dần đ.á.n.h mất lý trí.
-HẾT-