Rung Động! Thầm Yêu! Cô Bạn Nhỏ Đáng Yêu Ngọt Ngào. - Chương 79: Cô Muốn Nhân Lúc Say Quyến Rũ Anh
Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:35:15
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giọng của Tần Dực Trì lạnh lùng cứng rắn, dữ dằn và kiêu ngạo, khác với giọng điệu dịu dàng cưng chiều khi đối diện với Kiều Trân.
Ngưu Nhất Phong: "..."
Ồ, đến lượt thì là việc tiện tay nữa , đúng là phân biệt đối xử, , .
Hiểu nhầm , đúng là hiểu nhầm !!
Các trai , nháy mắt liên tục, truyền đạt thông tin một cách lời:
— Trời đất, hóa Tần là một cuồng yêu đích thực.
— Anh đúng là lật mặt như bánh tráng. Anh yêu nhiều lắm, luôn đây !
— Bao nhiêu em như chúng , chắc trong mắt cũng bằng một sợi tóc của em gái Tiểu Kiều , trái tim đang lơ lửng bỗng tan nát ...
— Chúc thành công nhé!
— Chịu thôi, tụi rủ tụ tập chẳng là vì cô đơn một trong ngày Valentine , tại ở đây cẩu lương nữa chứ, aaaaaa, sụp đổ mất thôi!
Đám độc phẫn nộ giơ chai bia lên, ừng ực uống ngừng.
Chỉ mỗi Chương Ninh là còn nhỏ, nên đành ngậm ngùi uống nước ngọt.
Mọi đều dễ quen, bắt đầu chơi các trò như Đánh Bom Số, Ma Sói và nhiều trò chơi nhỏ khác, ai thua thì phạt uống rượu.
Cả bữa ăn tràn ngập tiếng , bầu khí thật sự quá , dễ hòa nhập, ngay cả Vân Nguyệt, vốn ngại giao tiếp, cũng thực sự vui hết .
Trò chơi cứ tiếp diễn vòng qua vòng khác, Kiều Trân chỉ uống bia mà còn uống một ly một ly rượu hoa quả ngọt ngọt chua chua.
Cô cảm thấy choáng váng, nghĩ rằng ngà ngà say, uống nữa thì chắc sẽ thực sự say mất.
cứ đến lượt cô thua, Thịnh Lộ Lộ cũng uống đến say ngất, cứ quấn lấy cô đòi uống rượu cùng.
Ngay cả Trần Mỹ Hương, tửu lượng nhất cũng say, lẩm bẩm: "Cái rượu hoa quả ... đúng là c.h.ế.t mà."
Thoạt đầu uống thì chẳng cảm giác gì, nhưng dần dần, sức mạnh của rượu mới thực sự phát huy.
là rượu độc mà!
Vân Nguyệt nhíu mày, linh cảm điều chẳng lành, liền nắm lấy cánh tay Kiều Trân: "Trân Trân, em say ?"
Không thể say , giữ cho tỉnh táo!
Kiều Trân ngẩn một lúc, từ từ đầu, chăm chú cô , mỉm: "Em say ~"
Cô ngoan, là say, nên chỉ uống ít ít thôi.
Chỉ uống chút chút thôi mà~
Vân Nguyệt chút tin, giơ bốn ngón tay : "Trân Trân, đây là mấy?"
Đôi mắt Kiều Trân sáng lên, giọng đầy tự tin: "Hehe, em , đây là con thỏ! Two!"
Lời dứt, khuôn mặt Vân Nguyệt liền cứng đờ.
Xong , con bé là diễn giỏi, cũng giả vờ say, mà nó thật sự say !
Cô nhanh chóng kéo áo Trần Mỹ Hương, phần lo lắng, khẽ : "Làm bây giờ, kế hoạch đổi . Trân Trân của chúng dường như thực sự say !"
Trần Mỹ Hương bình thản ợ một cái: "Tớ đang lo, nhưng mà đừng lo quá, tớ cái ."
Vân Nguyệt nghiêm túc gần .
Ngay đó, Trần Mỹ Hương đột nhiên lớn giọng, đập mạnh xuống bàn: "Mọi ! Cá càng to, xương càng to; xương càng to, thịt càng ít; thịt càng ít, cá càng nhỏ. Vậy nên cá càng to, cá càng nhỏ, hiểu ?"
Các trai ngẩn , sờ cằm suy nghĩ một lúc, đồng loạt lên tiếng: " , cô đúng quá chứ, thông minh thật!"
Chương Ninh: "..." Các chị ngốc thế .
Vân Nguyệt: "..." Thôi xong , cô cũng gục .
Ngoảnh , thấy Thịnh Lộ Lộ đang cầm chai rượu, hát to cùng đám con trai: "Gió đang gào thét~ ngựa đang hí vang~"
Vân Nguyệt: "..." Tất cả đều OUT hết , chẳng ai đáng tin cậy cả.
Biết thì cô nên xem bói khi ngoài!
Ngưu Nhất Phong khi tự tin hát xong, trở vị trí và uống một thật dài, say mèm : "Tiểu Kiều , , mỗi khi thấy , khóe miệng của Tần cứ kéo lên ngừng— um um um!"
Chưa hết câu, Tần Dực Trì liền đưa tay bịt miệng , chặn hết lời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/rung-dong-tham-yeu-co-ban-nho-dang-yeu-ngot-ngao/chuong-79-co-muon-nhan-luc-say-quyen-ru-anh.html.]
Kiều Trân vẫn loáng thoáng chút gì đó, liền mơ màng tiến gần: "Hả, gì ?"
Tần Dực Trì giữ chặt miệng của Ngưu Nhất Phong, thản nhiên đáp: "Không gì, chỉ say rượu thôi, đừng để ý."
Kiều Trân: "... Ồ."
Đã gần 11 giờ đêm, buổi tụ họp cũng đến hồi kết.
Kiều Trân mơ mơ màng màng dựa Tần Dực Trì, còn uống thêm một ngụm, nhưng đưa tay ngăn :
"Đừng uống nữa, say ."
Nghe , Kiều Trân ngoan ngoãn rút tay , nghiêm túc đáp một tiếng "Được ạ."
Kiều Trân khi say im lặng, khác với đám bạn đang nhảy múa và hát hò điên cuồng.
Tần Dực Trì cảm thấy tim như tan chảy.
Mọi bắt đầu dậy thu dọn đồ đạc, Tần Dực Trì còn quên nhờ mấy tỉnh táo đưa các bạn cùng phòng của Kiều Trân về nhà.
Đêm hôm khuya khoắt, sự an của các cô gái là quan trọng, nhất là khi họ là bạn của Kiều Trân.
"Các về nhà an nhé, gặp !" Các trai vẫy tay chào, động tác OK để yên tâm.
Mọi ai nấy đều trở về nhà, khí náo nhiệt ồn ào lúc nãy bỗng chốc biến mất, chỉ còn cơn gió lạnh lẽo thổi vù vù qua tai.
Màn đêm buông xuống, những ngôi li ti phủ kín bầu trời, muôn vàn ánh sáng lấp lánh tụ thành một dải sáng rực rỡ.
Con đường về nhà của hai yên tĩnh, yên tĩnh.
Kiều Trân từng bước nhỏ theo sát bên cạnh Tần Dực Trì, cố gắng lấy hết can đảm, khẽ khàng đưa tay về phía .
Chợt Tần Dực Trì như xuống cô một cái, khóe miệng khẽ cong lên.
Kiều Trân lập tức giật thu tay , cúi đầu xuống, giả vờ như chuyện gì, mắt quanh quất.
Xung quanh lá cây xào xạc trong gió.
Đi qua một con phố, Kiều Trân cố gắng lấy hết can đảm. Cô lén lút, cẩn thận dùng ngón trỏ nhẹ nhàng chọc tay Tần Dực Trì.
dường như phản ứng gì.
"..." Kiều Trân thất vọng cúi đầu, lấy dũng khí, đưa tay chọc chọc nữa.
Ngay giây tiếp theo, Tần Dực Trì đột ngột nắm lấy tay cô, giọng trầm ấm vang lên:
"Ngoan, đừng nghịch nữa."
Bàn tay của ấm áp và rộng lớn, qua lớp da như truyền đến một cảm xúc mãnh liệt, vô hình kéo hai gần hơn.
Vẫn là mười ngón tay đan xen.
Tim Kiều Trân đập nhanh hơn, bỗng dưng dừng , yên tại chỗ nhúc nhích.
Cô đang nghịch ngợm.
Cô đang nghiêm túc thử dò xét mà...
Rõ ràng đạt mục đích là nắm tay , nhưng tại , trong lồng n.g.ự.c vẫn thấy chua chát và cay đắng?
Cơn say ập đến, Kiều Trân bỗng thấy ấm ức, nhưng cô cũng hiểu tại cảm thấy như .
Thật là khó hiểu.
Tần Dực Trì cảm nhận bàn tay cô đang nắm chặt, càng nắm chặt hơn, cúi xuống cô, nhẹ nhàng dỗ dành:
"Sao ?"
Lúc trời khuya, từng cột đèn đường tỏa ánh sáng dịu nhẹ, lặng lẽ xua tan bóng tối, kéo dài bóng hình của hai .
Kiều Trân vẫn yên tại chỗ, đôi mắt ươn ướt, giọng run rẩy, ngập ngừng :
"Tớ... tớ về."
Cô xa .
Nếu về đến nhà , trong nhà chỉ còn cô, lạnh lẽo và vắng vẻ.
Hơn nữa, về đến nhà, cô sẽ thể tiếp tục ở bên cạnh Tần Dực Trì.
Vậy nên cô chậm một chút, chậm thêm chút nữa, dù chỉ là để ở bên thêm vài giây cũng ...