Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xác của nạn nhân bình thường dấu hiệu xâm hại là mất mát tài sản gì, chỉ vết thương cổ cô là trông nôn tại chỗ thôi. Những cái lỗ chi chít đ.â.m như thể chúng đ.â.m miếng thịt gà để ướp cho ngấm vị , thôi là thấy ăn chứ gì. Có điều miếng thịt trông nó m.á.u me kinh dị, đặc biệt là những cái lỗ , nếu như mà ai sợ lỗ thì chắc chắn là sẽ dọa sợ.
Nữ cảnh sát cẩn thận đeo gang tay sờ thử lên vết thương, đó dậy bắt đầu kiểm tra tới bàn. Quả nhiên sự chú ý đầu tiên của cô vẫn là chiếc gương bàn trang điểm, bởi vì mặt gương còn dính nhiều máu, nhưng đáng chú ý hơn vẫn là một cái lỗ hổng thủng lỗ ở chính giữa gương.
“Tới đây nhờ một chút!”
Nữ cảnh sát với một nam cảnh sát khác ở gần đó, cũng nhanh chóng tới. Nữ cảnh sát đưa tay tới mặt gương hỏi: “Anh cảm thấy đây chính là một đầu mối ?”
“Ý chị là gì thế thị An?”
Ngay khi nam cảnh sát còn lơ ngơ quả mơ thì nữ cảnh sát tên An thò tay qua lỗ hổng đó khiến nam cảnh sát kinh hồn bạt vía : “Chị An, là vẫn để em …”
An lắc đầu ngắt lời cảnh sát nam, đó bảo sang một chỗ khác. Ở đây lúc ai để ý An mới bắt đầu rút tay , lỗ thủng tròn trịa, nó vô cùng gai góc, và cổ tay của An đương nhiên cũng yên mà trầy xước mấy đường. khi cổ tay đưa lên ngay mặt An mới thấy chính là đứt nhiều chỗ sâu, nếu như may thể sẽ đứt cả động mạch cổ tay. Mà đứt động mạch cổ tay thì các bạn đấy, chỉ sợ m.á.u sẽ đổ xuống đỏ sàn nhà chứ, và An dĩ nhiên cũng đau đớn. mà , An cổ tay đứt sâu hoắm của với ánh mắt vô cảm, bất kì biểu hiện đau đớn nào.
Hóa vết thương tay An hề chảy máu, nó trắng bệch giống như là m.á.u . Cảnh sát nam vong việc bên , vì lo lắng mà hỏi: “Chị An, tay chị thương ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sac-dep-ma-quy/28.html.]
An vội vã chà chà cổ tay : “Không ! May mà tay nhỏ, nhờ giảm cân bấy lâu nay mà nay hiệu quả ghê.”
Nói An còn hì hì mấy tiếng, nam cảnh sát cô xanh xao như cũng ái ngại : “Chị An, em chị đừng giận. Dạo em thấy chị gầy mà xanh xao quá đó, chị đừng nên giảm cân thêm nữa.”
An cũng nhiều lời mà : “Được , . Cậu xem , kiểm tra chỗ cho.”
Đuổi nam cảnh sát , An mới bắt đầu mò sờ thử lên bàn. Cô nhắm mắt, đo dần dần cảm nhận sự việc diễn . Trong lúc cô đang mơ màng, mơ màng thì cảnh tượng cánh tay của ma nữ trong gương ló bấu cổ nạn nhân khiến cho co giật b.ắ.n .
“Ha ha ha!”
Đột nhiên, tiếng lanh lảnh vang lên, An ý thức đầu nạn nhân thì thấy da mặt nạn nhân lột , chỉ còn mớ m.á.u thịt nhầy nhụa pha lẫn . An bắt giác cảm thấy da mặt đau rát, cô lấy tay bưng mặt, khó chịu mà chăm chăm cái xác .
Bên ngoại tiếng nôn mửa tập thể, bên trong cũng viên cảnh sát nôn hết dịch vị dày ngoài, đó vì chịu nữa nên chuồn khỏi hiện trường luôn. Nam cảnh sát lúc nãy cũng xem là thuộc top can đảm nhưng mà căn bản chỉ liếc qua một cái rung dám xem thứ hai, đó ngoài hét lớn bảo đám bên ngoài mau rời khỏi hiện trường .
“Chị An, em chị gan nhưng em ngờ chị gan đến mức luôn đấy. Dạ dày của chị cũng nữa, em thật là tò mò rốt cuộc chị thấy thứ kinh khủng đến thế nào thì chị mới sợ hãi và nôn mửa.”
Nam cảnh sát chế giễu gì, mà là thật sự cảm thán bái phục. An xem lời khen ngợi gì, thậm chí còn khó chịu khi nó, bởi vì những lúc cô thấy khác như thế thì cô cảm thấy bản giống hệt như một quái vật thua kém chút nào cả.