Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 12: Song Sinh Cùng Mẹ ---

Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:55:24
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chiều tối, gian phòng của lão phu nhân kế bên trở nên náo nhiệt. Phương Mỗ Mỗ : “Lão nô thấy Đại phu nhân giận dữ nhỏ, thêm Thịnh Yên Yên cũng đến. Mấy ngày gặp, lão nô…” Phương Mỗ Mỗ ấp úng.

 

Bất chợt liếc , lão nô còn tưởng lầm . Thịnh Yên Yên khoác bộ gấm vóc quý giá, bên hông đeo hai chiếc túi thơm màu sen, cổ là vòng ngọc bội ngọc dương chi. Đáng giá nhất chính là nơi thái dương, một cây trâm cài tóc vàng hình hoa phù dung hải đường liền cành, phía rủ xuống những lá vàng nhỏ tinh xảo, tai là đôi khuyên tai ngọc trai hồng.

 

Phía nàng còn hai nha theo hầu, ưỡn ngực, vẻ kiêu ngạo ai bì kịp giống hệt như thiên kim tiểu thư.

 

Phương Mỗ Mỗ liếc cô nương nhà . Từ khi phủ, nàng chỉ mặc trường quần màu trơn, nơi tóc mai chỉ dùng bạch ngọc trang sức, trông vô cùng thanh lãnh. Rõ ràng cô nương nhà mới là thiên kim tiểu thư chính hiệu.

 

Thịnh Cẩm Sơ mái hiên, đ.á.n.h giá cây ngô đồng giữa sân, khóe môi khẽ cong: “Mỗ mỗ đừng vội, hãy đợi thêm chút nữa.”

 

“Cô nương, lão nô bất bình cho .” Phương Mỗ Mỗ đường mãi vẫn hiểu, vì phu nhân chà đạp cô nương như , lẽ nào cô nương con ruột?

 

Trọng sinh một , Thịnh Cẩm Sơ sớm còn ôm bất kỳ hy vọng nào với Triệu thị. Nàng cứ xem thử, cô nương mà Kỳ Quốc công phủ tốn công tốn sức cưới về, nếu như căn bản gia tài kếch xù hậu thuẫn, liệu Kỳ Thế tử còn sủng ái Thịnh Yên Yên nữa !

 

Bên nhà kế bên trò chuyện từ chiều tối đến khuya. Thịnh Cẩm Sơ sớm tắt nến, căn phòng yên ắng. Nàng vẫn cửa sổ ngoài.

 

Cuối cùng, cũng rời .

 

Mèo con Kute

Trước khi , nàng thấy Đại phu nhân và Triệu thị vui vẻ, còn vẻ mặt lạnh lùng như khi đến, thấp thoáng còn kèm theo vài câu rằng Yên Yên thật phúc khí.

 

“Dì quá khen …” Từ trong bóng tối truyền đến giọng điệu nũng duyên dáng động lòng của Thịnh Yên Yên.

 

“Những gì dì ngươi cũng là thật, giờ thì con thể yên tâm chứ?”

 

“Đa tạ mẫu .” Tiếng chuyện dần xa.

 

Chẳng mấy chốc, tiếng bước chân truyền đến, Đàm Mỗ Mỗ gõ cửa: “Cẩm Sơ biểu cô nương ngủ ?”

 

Gõ vài tiếng, Phương Mỗ Mỗ nhận ám hiệu mới thắp đèn mở cửa. Thịnh Cẩm Sơ cũng mơ màng như ngủ dậy, mở đôi mắt vô tội đến: “Mỗ mỗ?”

 

Đàm Mỗ Mỗ hạ thấp giọng, nhanh chóng : “Ba ngày , phủ sẽ tổ chức một yến tiệc thưởng hoa. Đến lúc đó sẽ chính danh phận cho Yên Yên biểu cô nương, công khai tuyên bố… giống như , đều là đích nữ Thịnh gia, là song sinh cùng một .”

 

Thịnh Cẩm Sơ sững sờ. Nàng siết chặt lòng bàn tay, ép bình tĩnh .

 

“Biểu cô nương, chuyện cũng trách cô nãi nãi, ai bảo Kỳ Quốc công thế tử gặp yêu Yên Yên biểu cô nương, nhất định là nàng. Ý của lão phu nhân là từ ngày mai, Yên Yên biểu cô nương sẽ gọi là Đại biểu cô nương, còn là Nhị biểu cô nương.”

 

Đàm Mỗ Mỗ gương mặt nhỏ nhắn trắng bệch của Thịnh Cẩm Sơ, chút đành lòng, : “Tuy nhiên, hôm nay lão phu nhân cũng mà tranh thủ , hôn sự của sẽ do lão phu nhân định đoạt.”

 

Thịnh Cẩm Sơ c.ắ.n chặt răng, chỉ khi nếm vị m.á.u tanh trong miệng mới nới lỏng , gượng gạo nặn một nụ , tiện tay chỉnh y phục : “Ta dập đầu tạ ơn ngoại tổ mẫu.”

 

“Nhị biểu cô nương cần , lão phu nhân mới nghỉ ngơi .” Đàm Mỗ Mỗ ngăn nàng .

 

Thịnh Cẩm Sơ cũng vạch trần, vẫn ngoan ngoãn gật đầu, tiễn rời .

 

Sau khi , Phương Mỗ Mỗ liền chạy đến ôm Thịnh Cẩm Sơ lòng, giận đến run rẩy: “Cô nương, chúng về phủ , đám ức h.i.ế.p quá đáng .”

 

Thịnh Cẩm Sơ hít sâu một , lắc đầu. Đại thù Thịnh gia báo, nàng còn vạch trần phận thật của Thịnh Yên Yên, Triệu gia cũng nhận báo ứng.

 

Làm thể rời ? “Những lời như , mỗ mỗ đừng nữa, tai vách mạch rừng, lợi cho .” Nàng nhẹ giọng dặn dò.

 

Phương Mỗ Mỗ che miệng .

 

Ngược , khi Đàm Mỗ Mỗ về đến chính đường, Triệu lão phu nhân vẫn nắm chặt tràng hạt trong tay, thấy động tĩnh liền liếc đến: “Nó gì, oán hận ?”

 

Đàm Mỗ Mỗ lập tức lắc đầu: “Khi Nhị biểu cô nương đầu tin , gương mặt nhỏ nhắn tái mét, nhưng khi lão nô giải thích, nàng còn dập đầu tạ ơn , lão nô ngăn .”

 

Bụp, chuỗi hạt tay dừng . Triệu lão phu nhân ngạc nhiên Đàm Mỗ Mỗ: “Không một chút oán hận nào ư?”

 

“Lão phu nhân, lão nô thấy Nhị biểu cô nương tính tình điềm đạm lắm, tranh giành, giống như đang tức giận.”

 

Đàm Mỗ Mỗ nhận ít lợi lộc, tự nhiên sẽ giúp Thịnh Cẩm Sơ : “Lão nô cũng hỏi những Lũng Tây, thủ đoạn của phu nhân phần cực đoan, Nhị biểu cô nương vốn là thành thật, chọc giận quá mới cãi vài câu.”

 

Mọi chuyện từ đầu đến cuối, Triệu lão phu nhân rõ, bà thở dài: “Đứa trẻ nghĩ cho đại cục, tệ . Nếu cứ ngoan ngoãn thấu đáo như , nuôi dưỡng gối cũng chẳng .”

 

Lời Đàm Mỗ Mỗ dám tùy tiện đáp lời, chỉ gật đầu .

 

Sáng sớm hôm , Thịnh Cẩm Sơ đến thỉnh an Triệu lão phu nhân như thường lệ. Trong lúc chờ đợi, Thịnh Yên Yên cũng đến. Nàng ăn vận rực rỡ, mặt treo nụ tươi tắn: “Nhị , thật may nhờ thường xuyên đến thỉnh an ngoại tổ mẫu, bầu bạn giúp khuây khỏa. Đợi khi rảnh rỗi, sẽ dẫn dạo kinh thành, nơi đó phồn hoa hơn Lũng Tây nhiều lắm.”

 

Một câu “Nhị ” khiến Thịnh Cẩm Sơ trong lòng dâng lên lửa giận. Nàng ngẩng đầu Thịnh Yên Yên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-12-song-sinh-cung-me.html.]

 

Đối phương nhếch lên nụ đắc ý về phía nàng.

 

Thịnh Cẩm Sơ mím môi . Thịnh Yên Yên bĩu môi lập tức tỏ vẻ ủy khuất: “Nhị , ý kiến gì với , hài lòng với quyết định của ngoại tổ mẫu?”

 

Thịnh Cẩm Sơ cứ thế lẳng lặng Thịnh Yên Yên diễn trò.

 

Cạch, cửa mở.

 

Thịnh Yên Yên mắt đỏ hoe bước , nức nở thỉnh an Triệu lão phu nhân: “Ngoại tổ mẫu.”

 

Ai tinh mắt cũng thể thấy Thịnh Yên Yên đang chịu uất ức.

 

“Ngoại tổ mẫu.” Thịnh Cẩm Sơ theo sát phía hành lễ.

 

Ánh mắt Triệu lão phu nhân lướt qua hai . Một mắt đỏ hoe, mặt mày bình thường, chút mỉm .

 

“Thịnh Cẩm Sơ, ngươi đừng tưởng rằng đồng ý nhường hôn sự cho Yên Yên thì Yên Yên mắc nợ ngươi. Là ngươi xứng với hôn sự , Yên Yên là ngươi gả , ngươi đáng lẽ cảm ơn nàng mới !” Triệu thị hùng hổ bước , thấy Thịnh Yên Yên mắt đỏ hoe đầy tủi .

 

“Mẫu , trách Nhị .” Thịnh Yên Yên bước về phía Triệu thị.

 

Triệu thị đau lòng Thịnh Yên Yên từ đầu đến chân, mặt đầy vẻ từ ái. Khi sang Thịnh Cẩm Sơ, ánh mắt bà sắc như dao, tràn đầy bất mãn: “Quả nhiên là một đứa giáo dưỡng!”

 

Thịnh Cẩm Sơ khom gối hành lễ: “Thỉnh an mẫu .”

 

“Đừng ở đây giả vờ giả vịt, chịu nổi cái lạy của ngươi.” Triệu thị hừ lạnh.

 

Thịnh Cẩm Sơ từ từ dậy, liếc Triệu lão phu nhân, đang như một lão tăng nhập định, tay nắm tràng hạt, ý định can thiệp.

 

Nàng bình thản giải thích: “Hôm nay và Yên Yên với một lời nào, cũng gì khiến Yên Yên phật lòng. Nếu chỗ nào sai sót, xin nhận .”

 

Vừa , nàng bước về phía Thịnh Yên Yên. Chưa kịp hành lễ, Thịnh Yên Yên vội vàng giải thích: “ , Cẩm Sơ hề mắng , là do cát bụi bay mắt.”

 

“Đủ !” Triệu thị chặn Thịnh Cẩm Sơ , giọng điệu nghiêm khắc: “Đừng ở đây giả vờ giả vịt nữa. Yên Yên tâm địa thiện lương, giúp ngươi che giấu chuyện cũng ngày một ngày hai . Thịnh Cẩm Sơ, từ hôm nay trở Yên Yên chính là trưởng tỷ của ngươi, ngươi kính trọng nàng , khi dễ, rõ !”

 

Thịnh Cẩm Sơ đột nhiên quỳ xuống gối Triệu lão phu nhân: “Ngoại tổ mẫu, con về Lũng Tây, cầu hãy cho con trở về .”

 

Triệu lão phu nhân thể yên, mật kéo Thịnh Cẩm Sơ .

 

“Mẫu , đứa trẻ đang giở trò…” Lời Triệu thị dứt, Triệu lão phu nhân liếc mắt một cái mà nuốt , đành ngậm miệng.

 

Thịnh Cẩm Sơ hít hít mũi, cố nén tủi , cúi đầu chút bối rối, khiến Triệu lão phu nhân mềm lòng. Bà xoa xoa mái tóc của Thịnh Cẩm Sơ: “Từ nay về nơi đây chính là nhà của ngươi, ngoại tổ mẫu sẽ bảo vệ ngươi.”

 

Thịnh Yên Yên giật . Nàng đến Triệu gia ba năm , cũng từng thấy ngoại tổ mẫu đối xử với hòa nhã như . Dựa mà Thịnh Cẩm Sơ ?

 

“Đều là con gái của ngươi, ngươi nên trọng bên khinh bên !” Triệu lão phu nhân vẻ cảnh cáo.

 

Triệu thị mấp máy môi, cố gắng giải thích: “Ta là đang dạy nàng quy củ.”

 

“Quy củ của nó lắm!” Triệu lão phu nhân kéo tay Thịnh Cẩm Sơ. Cảnh tượng ở cửa, bà thấy rõ ràng, rõ ràng là Thịnh Yên Yên khiêu khích, cố ý giả vờ đáng thương. Triệu thị chính là nha đầu thao túng lừa gạt.

 

So với sự nhỏ nhen của Thịnh Yên Yên, Triệu lão phu nhân càng thiên vị Thịnh Cẩm Sơ, tranh giành, cái đại cục.

 

“Bảo Đại phu nhân qua đây một chuyến!” Triệu lão phu nhân lệnh.

 

Chẳng mấy chốc Đại phu nhân đến. Vừa thấy Thịnh Cẩm Sơ, ánh mắt bà lướt qua vẻ kinh ngạc: “Đây chính là Cẩm Sơ ?”

 

“Cẩm Sơ thỉnh an dì.” Thịnh Cẩm Sơ ung dung hành lễ.

 

“Hài tử ngoan, mau dậy.” Đại phu nhân mật đỡ nàng dậy, xoa xoa cổ tay tháo xuống một chiếc vòng ngọc chất lượng : “Màu sắc tươi tắn , chiếc vòng ngọc đeo hợp.”

 

Thịnh Cẩm Sơ hành lễ tạ ơn.

 

Triệu lão phu nhân chiếc vòng ngọc, sắc mặt mới dịu đôi chút, dặn dò: “Mấy ngày nay nhờ Cẩm Sơ tận tâm chăm sóc, mới thể hồi phục như . Hậu thiên phủ sẽ tổ chức yến tiệc thưởng hoa, hãy sắm sửa cho Cẩm Sơ vài bộ y phục.”

 

Tư thế , là nâng đỡ Thịnh Cẩm Sơ .

 

Đại phu nhân gật đầu: “Nhi tức sẽ sắp xếp ngay.”

 

 

Loading...