Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 13: Tuyên bố thân phận đích nữ Thịnh gia chi thứ ---
Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:55:25
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh Cẩm Sơ Triệu lão phu nhân che chở phía , Triệu thị cũng đành bó tay, lẽ bà cũng ngờ nha đầu lão phu nhân để mắt tới. Triệu lão phu nhân lên tiếng, những khác dám phản bác.
Không khí giằng co, Triệu thị chẳng nán bao lâu thì viện cớ việc dẫn Thịnh Yên Yên rời .
Sau khi , Triệu lão phu nhân mới Thịnh Cẩm Sơ: “Vừa vì giải thích?”
“Mẫu lẽ tái phát bệnh cũ, con lo mẫu sẽ tức giận quá độ, bệnh tình càng thêm nghiêm trọng. Vả , ba con ăn nhờ ở đậu, vốn dĩ phiền , nên gây thêm rắc rối cho Triệu gia.” Thịnh Cẩm Sơ mặt hiện lên một tia áy náy.
Triệu lão phu nhân giận xót, nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, giờ thể hiểu nổi con gái bỏ rơi một cô nương như Cẩm Sơ mà cưng chiều Thịnh Yên Yên lòng hẹp hòi !
Chẳng mấy chốc, Đại phu nhân sắm sửa cho Thịnh Cẩm Sơ mấy bộ xiêm y. Quần áo, trang sức, giày vớ, thứ đều đầy đủ.
Khi Triệu lão phu nhân xem qua, lão phu nhân hài lòng gật đầu, với Cẩm Sơ: “Con còn nhỏ tuổi cũng cần cứ mãi ở trong viện, hãy thường xuyên tụ họp với các tỷ trong phủ.”
Lời là cho Đại phu nhân .
Đại phu nhân lắng nhưng rời , Cẩm Sơ nhận , nàng lời riêng với Triệu lão phu nhân, bèn đề nghị ít điểm tâm.
Người , Triệu lão phu nhân liền sầm mặt: “Ta sáng sớm nay phủ Kỳ Quốc Công phái đến .”
“Là đến dò la tin tức.”
Trước khi gặp Cẩm Sơ, Đại phu nhân quả thực cảm thấy Thịnh Yên Yên và Kỳ Thế tử là trai tài gái sắc xứng đôi, nhưng khi so sánh với Cẩm Sơ, nàng lập tức cảm thấy Kỳ Thế tử mù mắt!
Triệu lão phu nhân liếc Đại phu nhân, hiệu cho đối phương tiếp tục .
“Sau yến tiệc thưởng hoa, phủ Kỳ Quốc Công ý sẽ hạ sính lễ.” Đại phu nhân ngập ngừng, cam lòng hỏi một nữa: “Nếu chuyện mà Cẩm Sơ ầm ĩ lên, Triệu gia e rằng sẽ khó mà giải thích rõ ràng.”
Đích nữ duy nhất của Thịnh gia chia mất một phần lợi lộc, còn cướp mất hôn sự, thể ầm ĩ?
“Nàng sẽ .”
Đại phu nhân thấy Triệu lão phu nhân chắc như đinh đóng cột, cũng tiện bày tỏ sự nghi ngờ nữa, bèn sang chuyện khác. Chốc lát , nha gọi , nàng mới dậy rời khỏi.
Vừa khỏi Tùng Đường Viện nha bên cạnh Triệu thị mời .
Đại phu nhân nhếch mày, lập tức hừ lạnh: “Có nhầm cá mắt thành trân châu, ai, thật là nghiệt duyên.”
Đi vòng qua trường đình gặp Triệu thị và Thịnh Yên Yên, mặt Đại phu nhân nở nụ , Triệu thị vội vàng hỏi han: “Chuyện sẽ biến động gì chứ?”
“Cứ yên tâm , mẫu hứa sẽ canh chừng Cẩm Sơ, sẽ ầm ĩ lên , chỉ cần chờ yến tiệc thưởng hoa, phủ Kỳ Quốc Công hạ sính lễ là chuyện chắc như đinh đóng cột.”
Thịnh Yên Yên lập tức vui vẻ mặt, gò má ửng hồng, e thẹn Đại phu nhân: “Sau Yên Yên nhất định sẽ quên ơn đức của cữu mẫu.”
Đại phu nhân mà .
Ngay đó Triệu thị nhớ đến thái độ của Triệu lão phu nhân đối với Cẩm Sơ, mím môi : “Đại tẩu, trong phủ còn viện nào rảnh rỗi dọn dẹp ? Mẫu tuổi cao, thích yên tĩnh, Cẩm Sơ cứ ở mãi chỗ mẫu cũng chuyện , chi bằng tách cho nàng một cái viện riêng.”
Nụ mặt Đại phu nhân nhạt vài phần, thái độ của Triệu lão phu nhân rõ ràng là yêu thích Cẩm Sơ, che chở nàng. Huống hồ Cẩm Sơ mới lui hôn sự, Triệu lão phu nhân lúc đang áy náy. Nàng bây giờ đòi Cẩm Sơ dọn khỏi Tùng Đường Viện, đây chẳng là công khai Triệu lão phu nhân khó chịu ?
“Muội , hiện giờ trong phủ đang bận rộn chuẩn yến tiệc thưởng hoa, nhất thời thể dành thời gian dọn dẹp viện, đợi một thời gian nữa tính cũng muộn.” Đại phu nhân giải thích.
“Đồ đạc của nàng nhiều, chỉ cần tìm mấy hạ nhân dọn dẹp đơn giản là .”
Mèo con Kute
Triệu thị cảm thấy nửa đời Cẩm Sơ hưởng phúc quá nhiều, trời cao đất dày, cũng nên nếm trải chút khổ cực. Ban đầu để Cẩm Sơ đến Tùng Đường Viện, là lấy danh nghĩa hiếu thảo để giam cầm nàng ở đó, nhân cơ hội , Triệu thị cùng Thịnh Yên Yên ít tham gia yến tiệc, danh tiếng lan xa.
Vạn vạn ngờ Cẩm Sơ Triệu lão phu nhân để mắt tới, điều khiến Triệu thị trong lòng khó chịu, bà hề tìm chỗ dựa cho Cẩm Sơ.
Đại phu nhân như : “Hiện giờ mẫu vẫn khỏe hẳn, e là thể rời xa Cẩm Sơ.”
“Nàng chỉ khéo ăn , rót thứ t.h.u.ố.c mê gì cho mẫu .”
Triệu thị nhíu mày, khi nhắc đến Cẩm Sơ, luôn vô thức lộ vẻ chán ghét.
Thịnh Yên Yên nhẹ nhàng kéo tay áo Triệu thị: “Mẫu , cữu mẫu sai, trong phủ dạo bận rộn, chi bằng đợi một thời gian nữa tính.”
Nếu tiếp tục nữa, Đại phu nhân sẽ vui mất.
Triệu thị đành chịu thua.
Lúc , một tiểu tư vội vã chạy đến báo: “Lão thái quân phủ Kỳ Quốc Công dẫn đến thăm lão phu nhân, hiện giờ, đang ở ngay cổng.”
Đại phu nhân nhíu mày: “Sao đột ngột như ?”
Sáng sớm mới phái đến, giờ đích đến tận cửa, rốt cuộc phủ Kỳ Quốc Công đang bày trò gì đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-13-tuyen-bo-than-phan-dich-nu-thinh-gia-chi-thu.html.]
Nghĩ là nghĩ , nhưng lão thái quân phủ Kỳ Quốc Công đến tận nhà, Đại phu nhân nào dám từ chối ngoài cửa, nàng vội vàng dậy, Triệu thị theo sát phía : “Tẩu tẩu, cùng tẩu đón.”
“Cũng .”
…
Trước cổng lớn, lão thái quân phủ Kỳ Quốc Công vịn tay nha chậm rãi bước xuống xe ngựa, phía còn Kỳ phu nhân và Kỳ Dư An.
Đại phu nhân đích đón, mặt lộ vẻ sủng ái mà kinh ngạc: “Lão thái quân đến!”
“Trong lòng vẫn luôn nhớ đến bà thông gia, bèn đến thăm hỏi một chút.”
“Mẫu mấy hôm còn nhắc đến đó, nhưng vì chân cẳng bất tiện, tiện khỏi phòng, nếu đến, nhất định sẽ vui mừng.”
Lão thái quân phủ Kỳ Quốc Công vỗ vỗ mu bàn tay Đại phu nhân, mấy cùng .
Thịnh Yên Yên phía vươn dài cổ Kỳ Dư An bên cạnh Kỳ phu nhân, e thẹn , Kỳ Dư An lập tức đáp một nụ dịu dàng.
Đến đại sảnh, Kỳ phu nhân kéo Đại phu nhân và Triệu thị , : “Lão thái quân vài lời riêng với lão phu nhân, chúng những bậc vãn bối đừng phiền nữa.”
Đại phu nhân sững sờ, đó gật đầu gọi nha dẫn đường cho lão thái quân phủ Kỳ Quốc Công, sai chuẩn và điểm tâm.
Mấy xuống, Kỳ phu nhân đưa mắt hiệu, Đại phu nhân lập tức hiểu ý, cho tất cả nô bộc lui xuống.
Trong sảnh lớn trở nên tĩnh lặng, Kỳ phu nhân cũng quanh co nữa: “Trong kinh thành vẫn còn ít lời đồn về thế của Yên Yên, hôm nay đến là để hỏi một lời chắc chắn.”
Thịnh Yên Yên giật , lo lắng Triệu thị.
Triệu thị khó xử giải thích: “Chuyện thì dài lắm, Yên Yên và Cẩm Sơ đều là con gái của , chỉ là ít thôi.”
Kỳ phu nhân lộ vẻ tò mò.
“Đây là năm xưa khi m.a.n.g t.h.a.i hai tỷ , một vị cao nhân chỉ điểm, Yên Yên khi cập kê che giấu tài năng, nên chỉ thể che giấu phận nha , nếu sẽ nguy hiểm đến tính mạng, bất đắc dĩ mới .”
Triệu thị mắt đỏ hoe: “Ai ngờ con bé Cẩm Sơ buông lời bừa bãi vài câu, gây rắc rối lớn như .”
Kỳ phu nhân bán tín bán nghi.
“Mẫu , chuyện là thật, con điều tra .” Kỳ Dư An Kỳ phu nhân nhỏ giọng thầm.
Thực trong lòng Kỳ Dư An , Thịnh Yên Yên căn bản đích nữ của Thịnh gia, y chỉ cố tình để xóa tan nghi ngờ của Kỳ mẫu.
Thịnh Cẩm Sơ căn bản xứng với , nàng chính là một ngôi chổi, khắc c.h.ế.t Thịnh gia, loại như c.h.ế.t cũng đáng tiếc. Thậm chí nên xuất hiện!
Kỳ phu nhân cầm chén nhấp hai ngụm, trầm tư suy nghĩ, Triệu thị thấy liền nhịn : “Hai đứa trẻ trai tài gái sắc, trời đất tác hợp, …”
“Lời cũng đừng quá sớm.” Kỳ phu nhân cắt lời, trong lòng nàng nghi ngờ tan, dù đây cũng là chuyện đại sự cả đời của con trai, thêm đó nàng vốn dĩ ưa Thịnh Yên Yên xuất là con gái nhà buôn, nếu hôn ước, nàng tuyệt đối sẽ đồng ý cho đối phương cửa.
“Phủ Kỳ Quốc Công và Triệu gia đều là những gia đình danh tiếng, một chuyện vẫn nên cẩn trọng thì hơn.”
Kỳ phu nhân lơ đãng đặt chén xuống, cầm khăn tay nhẹ nhàng lau khóe miệng.
Lời dứt, sắc mặt Triệu thị và Thịnh Yên Yên hẹn mà cùng trở nên khó coi.
Kỳ phu nhân như nhận thấy, tiếp tục : “Ta chỉ một yêu cầu, khi hạ sính lễ, những lời đồn đại trong kinh thành giải quyết, vị trí Thế tử phu nhân ai cũng thể , Yên Yên, con thể hiểu khổ tâm của bá mẫu ?”
Thịnh Yên Yên c.ắ.n chặt môi, nước mắt lưng tròng, tủi vô cùng.
Kỳ Dư An vội vàng mở lời: “Mẫu , chuyện định …”
“Dư An!” Kỳ phu nhân quát khẽ: “Người đời đều Thịnh gia chỉ một đích nữ, nào hai cô nương. Con cưới vợ là đại sự, thể lơ là?”
Đối diện với sắc mặt âm trầm của Kỳ phu nhân, Kỳ Dư An mấp máy môi, cuối cùng phản bác.
Triệu thị thở gấp: “Vậy ý của Kỳ phu nhân là ?”
“Tuyên bố ngoài rằng cô nương Cẩm Sơ là con nuôi, là cô nương chi thứ của Thịnh gia, ?” Kỳ phu nhân .
Triệu thị mở lời, Đại phu nhân nhịn : “E là , hai vị đều là biểu cô nương của Triệu gia, thể vì một mà khổ . Lời đồn đãi dừng ở trí giả, đợi yến tiệc thưởng hoa qua , tin sẽ còn ai nghi ngờ phận của Yên Yên nữa.”
Kỳ phu nhân ánh mắt lóe lên, khẽ: “Là suy nghĩ chu đáo. Tuy nhiên, năm xưa khi định hôn ước, Thái Quốc Công từng tặng cho Thịnh lão gia tín vật đính ước, là một miếng ngọc long phượng cực phẩm, ngọc phượng trao cho Thịnh gia. Ngày trong yến tiệc thưởng hoa, An nhi sẽ đeo ngọc rồng, hy vọng Yên Yên thể đeo ngọc phượng.”
Chuyện ngọc long phượng, Triệu thị , mặt bà chút hoảng loạn nhưng nhanh trấn tĩnh , âm thầm tính toán đợi rời sẽ tìm Cẩm Sơ đòi. Triệu thị nhíu mày chuẩn tìm cớ từ chối, Thịnh Yên Yên bên cạnh gật đầu đồng ý .