Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 148:: Tộc trưởng phu nhân tức đến ngất xỉu ---
Cập nhật lúc: 2025-10-07 00:36:34
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tộc trưởng phu nhân bước tới một bước: “Thái tử phi, việc chắc chắn là kẻ giật dây ly gián, ngàn vạn đừng tin.” Vừa , nàng còn đặt địa khế và ngân phiếu đang cầm tay lên bàn.
Cẩm Sơ liếc mắt thấy hai chữ Thịnh Viên, lòng như kim châm, khó chịu khôn tả, ngay cả thở cũng khẽ run. Trong đầu nàng hiện lên bóng dáng phụ nho nhã cao quý.
“Thái tử phi, chúng bây giờ đều là cùng thuyền, Thôi thị một tộc trăm năm vọng tộc, bao nhiêu cầu cạnh Thôi thị, nhưng ngay cả ngưỡng cửa cũng chạm tới , chúng vẫn nên lấy đại cục trọng.” Tộc trưởng phu nhân nửa đe dọa.
Cẩm Sơ mỉm , thêm gì nữa, phất tay áo chỉ thể khỏe cho cả hai lui xuống. Thấy , nụ mặt tộc trưởng phu nhân càng thêm đậm. Tiếp tục truy cứu, ai cũng chẳng tiếng thơm, hai bên đều tổn hại, hà tất ? Nàng tin chắc Cẩm Sơ dám tiếp tục truy cứu sâu, gây nội loạn.
Đợi hai rời , Cẩm Sơ để dấu vết mà liếc Lâm ma ma vẫn luôn ở trong phòng ngóng, cố tình tỏ vẻ tức giận : “Thôi thị một tộc quá ngông cuồng, rõ ràng quốc khố trống rỗng, khắp nơi đang chiến tranh, nhiều cơm còn chẳng đủ ăn, mà dám khắp nơi gây hấn, cướp đoạt tài sản của khác. Bao nhiêu năm nay nếu Vân Vương phủ khắp nơi che chở, thì gì Thôi thị một tộc hôm nay? Trời cao hoàng đế xa, chẳng lẽ ai thể trừng phạt Thôi thị ?” Nàng c.ắ.n chặt hai chữ “Hoàng đế” mà .
Nàng thấy Lâm ma ma đảo mắt hai vòng. Lại sai Lâm ma ma .
Cẩm Sơ lẳng lặng cất địa khế , Phi Yến bước lên: “Tri phủ các địa phương căn bản hợp tác cho điều tra địa khế, chúng cũng Thanh Hà Thôi thị rốt cuộc cướp đoạt bao nhiêu tài sản của Thịnh gia.”
Tri phủ cho tra, ngay cả danh nghĩa Thái tử phi cũng tác dụng, chủ nhân màn, cũng chỉ mấy đó.
“Thôi thị một tộc những năm cũng ít tiến cống cung điện chứ?” Lòng Cẩm Sơ chút nghẹn . Không hoàng tộc chống lưng, Thôi thị há dám càn như ? Ban đầu Vân Vương phủ và Bắc Lương Đế chính là cùng thuyền! Vậy Thôi gia tự nhiên cũng thế.
Nàng vẫy tay gọi Phi Yến, cúi đầu mấy câu, Phi Yến xong gật đầu: “Việc ngươi đích , những ngày cần trở về, đường hết sức cẩn thận.” Thuận tiện, nàng giao hơn một ngàn hắc kỵ vệ mà Thái tử ban cho nàng cho Phi Yến.
“Nô tỳ nhất định phụ sứ mệnh.”
“Ừm!”
……
Sau khi tộc trưởng phu nhân và Thôi thị trở về từ Đình Lan Uyển, đuổi nha , hai đối diện, tộc trưởng phu nhân bĩu môi: “Chỉ là một tiểu nha đầu vắt mũi sạch, chịu dọa nạt, cần nhiều tài sản như gì, vinh hoa phú quý bây giờ dù mười đời cũng xài hết, coi chừng phúc mỏng, mệnh hưởng!”
Lòng Thôi thị chút trống rỗng bất an: “Vào thời khắc mấu chốt xảy chuyện phiền lòng như , thật sự đáng ghét.”
Chuyện trăm mẫu ruộng chỉ là cái cớ, mục đích thực sự là phơi bày việc Thôi thị chiếm đoạt tài sản của Thịnh gia. Thôi thị nghĩ tới nghĩ lui chỉ Cơ Sâm là đáng ngờ nhất. nàng phái điều tra, Cơ Sâm những ngày chân bước khỏi nhà, gặp ai.
Chẳng lẽ là Thái tử? Thôi gia quy thuận Thái tử , Thái tử còn gì thỏa mãn?
Thôi thị nghĩ nát óc cũng , nàng tộc trưởng phu nhân: “Việc cũng thể xem nhẹ, hiện giờ Thịnh gia ở biên quan danh tiếng cực , thể lơ là.”
Thịnh gia quyên lương, bao nhiêu binh sĩ khắc ghi ân tình của Thịnh gia.
Tộc trưởng phu nhân khẩy: “Bao nhiêu năm nay Thôi gia cũng chẳng hù dọa mà lớn lên, phong ba bão táp nào mà từng trải qua.”
Dường như nghĩ đến điều gì đó, tộc trưởng phu nhân nhíu mày: “Tây Quan yên , định hai ngày nữa sẽ đưa Hạo Nhi về Thanh Hà, đợi Thái tử rời sẽ trở về.” Thôi thị cũng nghĩ như .
Thoáng cái năm ngày trôi qua. Thái tử hạ lệnh, cửa thành Tây Quan đóng chặt, bất kỳ ai cũng tự ý , cần thủ lệnh của Thái tử mới xuất thành. Tộc trưởng phu nhân và Thôi Hạo cứ thế chặn , bất đắc dĩ đành lủi thủi trở về Vân Vương phủ, tộc trưởng phu nhân xoa xoa mí mắt: “Hai ngày nay luôn cảm thấy chuyện gì đó sắp xảy .”
“Tổ mẫu cứ yên tâm, bên ngoài Thái tử chống lưng, chúng cứ việc an hưởng ở phủ, chuyện gì cũng là Thái tử gánh chịu.” Thôi Hạo cho là đúng.
Năm ngày , Thanh Hà xảy chuyện.
Do chiến sự, Ninh Nam xuất hiện một lượng lớn tai dân, lâu ăn uống, ai dẫn dắt, trực tiếp xông thẳng về phía Thanh Hà. Bách tính Thanh Hà lũ lượt chạy về nhà, cửa lớn đóng chặt. Kỳ lạ là đám tai dân giống như dẫn dắt, thẳng tiến đến Thôi gia Thanh Hà, một nhóm vây chặt Thôi gia. Leo tường, phá cửa, bốn cánh cửa đều đẩy tung, ào ạt xông . Làm cho các nữ quyến Thôi gia sợ hãi, lũ lượt trốn trong phòng.
Trong nhà lật tung, tri phủ Thanh Hà khi vây bắt tai dân may tai dân xô ngã xuống đất, đ.á.n.h c.h.ế.t tại chỗ. Thanh Hà cách Tây Quan chỉ hai ngày đường, sớm phái Tây Quan truyền tin. Khi tin tức đưa đến Vân Vương phủ, tộc trưởng phu nhân đầu óc ong ong: “Nói bậy bạ gì đó, tai dân Thanh Hà?”
“Lão phu nhân, quả thật ngàn chân vạn xác, Thanh Hà bây giờ khắp nơi đều là tai dân, kho lương của chúng đều cướp sạch .” Thị vệ Thôi gia đến đưa tin, tộc trưởng phu nhân cũng thể tin, nàng suýt nữa nghẹn lời, về phía Thôi thị: “Sao, thế ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-148-toc-truong-phu-nhan-tuc-den-ngat-xiu.html.]
“Lão phu nhân, Vu tri phủ đều tai dân giẫm c.h.ế.t , bây giờ Thanh Hà mất kiểm soát.” Thôi thị xong cũng sốt ruột: “Vậy gia quyến Thôi gia, còn bọn trẻ thì ?”
“Đều trốn trong Tương Nghi Viện, tạm thời vô sự, nhưng thực sự ngoài , cũng bây giờ thế nào .” Thị vệ .
Thôi thị sốt ruột trong phòng, Lệ thị một bên nhịn lên tiếng: “Ninh Nam cách Thanh Hà cũng gần nhất, vì đám tai dân Thanh Hà, hơn nữa trùng hợp đến Thôi gia?”
Vừa mở miệng, mí mắt tộc trưởng phu nhân nhảy mạnh hơn: “Chắc chắn là dẫn dắt!”
“Phu nhân, thuộc hạ khi đến thăm dò , bên ngoài bây giờ đều đồn Thôi thị một tộc chiếm đoạt tài sản của Thịnh gia, Thôi thị một tộc cả ngày vung tiền như rác, thứ thiếu nhất chính là tiền bạc. Ngoài Thanh Hà , mấy cửa thành đường đều đóng chặt, đám dứt khoát liền Thanh Hà.” Thị vệ . Nghe , tộc trưởng phu nhân chịu nổi đả kích, thể cứng đờ ngã xuống.
“Lão phu nhân!” Mọi kinh hô.
“Mau, mau mời đại phu.” Thôi thị .
Đình Lan Uyển. Bên ngoài ồn ào náo nhiệt, tin tức tự nhiên thể giấu . Cẩm Sơ khi tin, sắc mặt thêm vài phần đạm nhiên, ngữ khí nhàn nhạt : “An Quận Vương thật sự tâm địa độc ác, Thôi thị một tộc dù cũng là thích, phò trợ nhiều năm, trở mặt liền trở mặt. Không chỉ vạch trần nội tình của Thôi thị, còn dụ dỗ tai dân Thanh Hà, như thật quá nhẫn tâm.”
Lời vặn lọt tai Lâm ma ma bước cửa, nàng kinh ngạc thôi: “Kẻ chủ mưu là An Quận Vương?”
Cẩm Sơ liếc Lâm ma ma, cũng chấp nhặt sự thất lễ của đối phương, Phi Sương nhanh chân hơn một bước mở miệng: “Ngoài còn thể là ai, cố ý lôi kéo Thịnh gia, khiến Thái tử phi và Thôi thị một tộc đấu đá, thu ngư ông đắc lợi!”
Nghe giải thích như , Lâm ma ma tin , trở nên trầm tư suy nghĩ.
Tiếp theo, tin tức bên Thanh Hà, một ngày thế nào cũng truyền đến mười mấy , tộc trưởng phu nhân cũng vì thế mà ngất mấy . Đại phu dứt khoát ở ngay phòng bên cạnh.
Chiều. Cơ Thừa Đình vội vã trở về Vân Vương phủ, tìm thấy Cơ Sâm: “An Quận Vương, cô lệnh ngươi lập tức dẫn đến Thanh Hà, an ủi tai dân, bảo vệ bách tính.”
Cơ Sâm nhíu mày: “Hoàng , việc …”
Cơ Thừa Đình từ trong n.g.ự.c áo lấy một miếng kim bài vàng chói: “Phụ hoàng lệnh, tướng ở ngoài, đều do cô chấp chưởng. An Quận Vương lập tức tuân lệnh, hai canh giờ xuất phát, chậm trễ!”
Nhìn miếng kim bài đó, Cơ Sâm nghiến răng ken két, thể cúi nhận lệnh: “Tuân chỉ!”
“Thái tử điện hạ!”
Tộc trưởng phu nhân Thái tử về, màng đau đớn , để hai nha nhanh chóng đỡ nàng đến, thấy liền quỳ xuống đất: “Điện hạ, cầu xin cứu Thôi gia Thanh Hà .”
Cơ Thừa Đình nhíu mày, chỉ Cơ Sâm: “Từ hôm nay trở , An Quận Vương sẽ suất binh đến Thanh Hà, phu nhân nếu yên tâm, thể cùng theo.”
“An Quận Vương?” Tộc trưởng phu nhân ngây , đầu đối mặt với thần sắc của Cơ Sâm, tức giận thốt : “Thanh Hà gặp nạn, mười phần thì tám chín là do gây , còn mặt mũi Thanh Hà? Điện hạ, thật sự tin tưởng, cầu xin đích một chuyến Thanh Hà .”
“Hỗn xược!” Cơ Thừa Đình giận dữ quát: “Thôi phu nhân dám chất vấn quyết định của cô?”
Mèo con Kute
Một tiếng quát tộc trưởng phu nhân quên cả lời , lẩm bẩm nửa ngày, Cơ Thừa Đình lạnh mặt: “Thấy ngươi vì Thôi thị một tộc mà lo lắng sốt ruột, hôm nay cô chấp nhặt.” Ngay đó với Cơ Sâm: “Để ngăn chặn tai dân tràn lan, hại khác, cô quyết định đóng cửa thành Thanh Hà, chỉ đợi An Quận Vương bình tai dân!”
Cơ Sâm chợt nghĩ đến điều gì đó, đồng tử co rụt , trong đám tai dân còn mắc bệnh nặng và dịch bệnh, giam ở Thanh Hà, việc với chờ c.h.ế.t thì gì khác? Đạo trưởng bên cạnh Kỳ Dư An từng , Tây Quan tai dân xuất hiện, tai dân dịch bệnh, Thái tử nhiễm dịch bệnh, y trị vô hiệu, khi về kinh lâu thì c.h.ế.t. Sao biến thành ?
“Hoàng …” Cơ Sâm định mở miệng, Cơ Thừa Đình liền ngắt lời: “An Quận Vương, ngươi từ nhỏ lớn lên ở Tây Quan, cũng nhiều Thanh Hà, nhất định quen thuộc Thanh Hà. Hiện giờ biên giới Tây Quan mấy nước hành động liên tục, cô cần trấn giữ.”
“Hoàng nếu tin tưởng, thần thể Hoàng trấn giữ Tây Quan, dù , thần và các tướng sĩ Tây Quan quen thuộc hơn.” Cơ Sâm .
Cơ Thừa Đình trong mắt mang theo một tia kinh ngạc, hỏi : “An Quận Vương binh quyền trong tay cô ?” Một câu hỏi khiến Cơ Sâm á khẩu trả lời .
“Người , dọn hành lý cho An Quận Vương!” Cơ Thừa Đình hạ lệnh. Cũng mặc kệ sắc mặt Cơ Sâm khó coi đến mức nào, cứ thế cưỡng ép đưa mí mắt, tộc trưởng phu nhân cũng theo. So với Thanh Hà, vẫn là Tây Quan an hơn.