Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 164:: Hai Nhà Hợp Mưu ---
Cập nhật lúc: 2025-10-07 00:36:51
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi Triển phu nhân quở trách một trận, chẳng những hề tức giận, ngược còn cúi đầu che khóe môi đang cong lên. Triển tướng quân khom lưng tiến lên đỡ nàng một cái: “Nếu Hoàng thượng bảo nhà sớm ngày lo liệu hỷ sự, thì hãy thúc giục bên Nội Vụ Phủ, Tần gia bên cũng phái thông báo một tiếng.” Triển phu nhân gật đầu.
Trên đường về, hai phu thê Triển tướng quân kìm mà hỏi thêm một câu: “Gia tư mà nàng chuẩn cho Lăng nhi thất lạc bao nhiêu?” Triển phu nhân liếc xéo Triển tướng quân: “Có vài việc đừng hỏi han, cứ một hồ đồ .” Thấy Triển phu nhân chịu , Triển tướng quân đành hỏi thêm.
Tan triều, Triển tướng quân trực tiếp tới thẳng Tần gia.
Tần lão phu nhân tịnh dưỡng gần bốn năm từng bước chân khỏi phủ, chỉ quanh quẩn trong viện trồng hoa nuôi cỏ, đối với chuyện Bắc Lương Đế hạ độc mưu hại suýt mất mạng bốn năm , nàng bao giờ nhắc tới. Tựa như tất cả quên hết .
Thấy Triển phu nhân tới phủ, Tần lão phu nhân đặt chiếc kéo tỉa hoa trong tay xuống, khóe môi nở nụ : “Nàng tới .”
“Sắc mặt lão phu nhân ngày càng lên.” Triển phu nhân tươi , khuỵu gối chào Tần lão phu nhân. Tần lão phu nhân vội vàng đỡ nàng dậy: “Đều là thích, hà tất đa lễ, xuống .” Tần lão phu nhân đầu bảo nha bên cạnh bưng bánh tới, đó phất tay, ý bảo những khác đều lui xuống.
Dưới hành lang dài hai đối diện, một bàn cờ ngọc ấm bày mắt. Tần lão phu nhân lơ đãng nhặt một quân cờ đen đặt xuống, hỏi: “Dạo gần đây yên , hôn sự ảnh hưởng gì ?”
“Quả thật là chút yên , nhưng hôm nay cung một chuyến, cầu Hoàng thượng cho Triển gia tham gia tra xét kỹ càng, kết quả lão phu nhân đoán xem, Hoàng thượng hạ lệnh lấy việc hôn sự của trọng, những chuyện nên nhúng tay thì đừng nhúng tay nữa.” Triển phu nhân khóe môi nhếch lên nụ giễu cợt, lắc đầu thở dài: “Mấy ngày cung thăm Thái tử phi, chậc chậc, hai vị tiểu điện hạ hồng hào đáng yêu, thông minh lanh lợi. Năm đó nếu việc thành công, cũng ngoại tổ mẫu .” Triển phu nhân tùy ý đặt xuống một quân cờ trắng.
Tần lão phu nhân thấy nàng nhắc tới Thái tử phi, ngạc nhiên : “Thái tử phi dạo vẫn khỏe chứ?”
“Ở Tây Quan ba năm, nàng trưởng thành ít, cẩn thận vững vàng, đại trí nhược ngu.” Triển phu nhân trong lời giấu nổi sự tán thưởng và vui mừng, đó nụ mặt thu : “Ngược vị của Lâm gia , tuổi còn nhỏ nuôi dưỡng quá mức già dặn, đứa trẻ ba tuổi học đạo Khổng Mạnh, gặp là tỏ vẻ cao cao tại thượng, ngay cả mẫu là Lâm Trắc Phi cũng quản thúc nổi.”
Nhân đà nhắc tới Lâm gia, tốc độ đặt quân cờ đen của Tần lão phu nhân chậm : “Thái hậu thật sự bệnh ?” Lâm gia c.h.ế.t mười mấy chủ tử, Thái hậu bệnh mới là lạ. Còn về bệnh tình nặng nhẹ thế nào, ai cũng .
Triển phu nhân lắc đầu, hắng giọng : “Ngày hôm qua Triển gia tới một đám thích khách, trông thấy nửa khuôn mặt của mấy . Ta ngày Lâm gia xảy chuyện, Lâm đại nhân c.h.ế.t kiếm, Lâm phu nhân ở ngay hiện trường, nghĩ năm đó Lâm phu nhân ở kinh thành tài hội họa vang danh thiên hạ, cũng Lâm phu nhân rõ bộ dạng kẻ cướp .”
Tần lão phu nhân cau mày.
Tách.
Triển phu nhân đặt xuống một quân cờ trắng, đó dậy: “Lão phu nhân, phủ vẫn còn ít việc cần chuẩn , ván cờ hôm khác chúng chơi.” Tần lão phu nhân gật đầu. Quân cờ đen trắng bàn cờ thành thế cờ, rõ ràng Triển phu nhân khi chơi cờ căn bản để tâm. Nàng một tiếng, từng quân cờ nhặt lên, vẻ mặt thản nhiên bảo tiễn Triển phu nhân.
Người , Tần lão phu nhân lập tức phái mời Tần thị và Tần Cẩn Du đến. Tần thị vội vàng tới , đảo mắt quanh một vòng: “Nghe Triển thị tới, thấy ?”
“Phủ việc quan trọng lo, về .” Tần lão phu nhân chỉ chiếc ghế bên cạnh, Tần thị xuống, hỏi về việc chuẩn hôn sự. Tần thị mắt lóe lên: “Bốn năm chuẩn thỏa đáng , chỉ là thành công .” Đồ đạc đều là sẵn, mang là dùng . Bốn năm , nàng tràn đầy vui mừng chuẩn đón dâu, nhưng hết tới khác gây chuyện rắc rối. Bất đắc dĩ, hôn sự liên tục trì hoãn. Ngay cả lòng Tần thị cũng theo đó mà nguội lạnh.
Tần lão phu nhân thở dài một , nâng đưa lên miệng uống hai ngụm. Tần thị : “Bốn năm nay Cẩn Du giam lỏng ở kinh thành, khắp nơi đều cản trở. Với bản lĩnh của y nên kìm hãm ở đây. Nhi tử của , từ nhỏ khắc khổ luyện tập, văn võ song , thiên tư trác tuyệt, vốn nên thăng tiến nhanh chóng, vì gia tộc tranh vinh, tất cả đều là vì mối hôn sự !”
Có một nghẹn ở trong lòng Tần thị suốt bốn năm . Nàng mắt đỏ hoe về phía Tần lão phu nhân: “Ta cũng thích cô nương Lăng nhi, nhưng thể cứ đợi mãi thế , bao giờ mới là điểm dừng chứ?”
Bốn năm nay, sự bồn chồn lo lắng của Tần thị, Tần lão phu nhân đều rõ trong mắt. Nàng an ủi: “Hoàng thượng hạ chỉ ban hôn, Nội Vụ Phủ cũng đang chuẩn , đợi thêm mấy ngày nữa…” Lời dứt, Tần thị kìm cảm xúc bật dậy lên, ngay cả giọng cũng trở nên kích động: “Mẫu , hôn sự ban xuống bao lâu, Triển gia gặp tai ương. Mắt thấy hôn sự ngày càng gần, lòng vẫn yên. Nếu thật sự thành hôn, còn Cẩn Du sẽ trở nên !”
Tần lão phu nhân trầm mặc.
“Mẫu , cô nương Du nhi mười chín , bốn năm khi hủy hôn, đến nay ai dám tới cầu hôn, chẳng lẽ do khác chỉ thị ?” Tần thị cảm xúc trở nên kích động, mỗi hôn sự cản trở, lòng nàng khó chịu như kim châm. Vào lúc nửa đêm nhớ tới chuyện , đều dậy, thao thức trắng đêm đến sáng, hai bên thái dương mọc tóc bạc. “Cẩn Du thể thành hôn, tất cả đều nhờ Thái tử điện hạ ban cho. mẫu từng nghĩ qua, thành hôn , Hoàng thượng liệu khó Tần gia . Đông Nguyên thường xuyên truyền biến cố, Hoàng thượng nhất định sẽ trọng dụng Triển gia, Triển gia nắm quyền, theo tính cách của Hoàng thượng, Tần gia sẽ giữ , Cẩn Du cũng sẽ trọng dụng.”
Tần thị ở kinh thành mấy chục năm, nhiều chuyện nàng rõ. Tranh giành với thiên gia, thì ích lợi gì?
Tần lão phu nhân trầm mặc.
“Mẫu , Triển thị đến, ắt hành động, cho cùng vẫn là kiêng kỵ.” Tần thị liếc mắt thấu mục đích Triển phu nhân tới.
Đang chuyện, Tần Cẩn Du bước . Mấy năm Thái tử Tây Quan, Tần Cẩn Du giữ kinh thành, chiếu chỉ tùy ý khỏi thành. Tần gia chỉ cần chút gió thổi cỏ lay, liền theo dõi. Tần Cẩn Du ở kinh thành một quan viên nhàn rỗi, ngày thường chỉ tu chỉnh văn thư tiền triều trong Nội Các.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-164-hai-nha-hop-muu.html.]
Tần mẫu nhi tử nhà chèn ép, trong lòng thực sự dễ chịu, nhất là nữ nhi cũng theo đó mà gặp nạn, trơ mắt nữ nhi của Nhị phòng, Tam phòng lượt gả . Tam cô nương nhỏ tuổi hơn Tần Phương Du sinh hai đứa trẻ . Nữ nhi mà nàng vẫn tự hào giam hãm trong khuê các, tuy Tần Phương Du thường xuyên tới thỉnh an, mặt đều là vui vẻ, nhưng mẫu thì nụ gượng gạo . Nhất là ba năm hầu phủ hủy hôn với Tần Phương Du, tổ chức một hôn lễ long trọng. Tần Phương Du tự nhốt trong phòng suốt hơn một tháng, khi ngoài , cả gầy một vòng. Tần thị đau lòng đến rơi lệ.
“Tổ mẫu, mẫu .” Tần Cẩn Du một áo dài màu trắng ngà bước , so với đây, lúc Đại công tử Tần gia thêm phần thành thục và vững vàng. Tần lão phu nhân Tần thị một cái, lời đến bên miệng nên mở lời thế nào, hóa thành từng tiếng thở dài bất lực.
Tần Cẩn Du bước lên một bước tới bên cạnh Tần thị: “Mẫu đây là ?”
Tần thị lắc đầu: “Không gì, chỉ là gió cát cay mắt.”
Lời khó , nhưng cuối cùng vẫn . Tần lão phu nhân đành c.ắ.n răng : “Lâm gia xảy chuyện đó, Thái hậu trong lòng bất mãn, đổ tội chuyện lên đầu Tần gia. Ngày Lâm gia ám sát, Lâm phu nhân tận mắt thấy mấy thích khách, vẽ dáng vẻ, trong đó Cẩn Du.”
“Cái gì!” Tần thị giọng cao vút, kiềm chế : “Chuyện dính dáng tới Cẩn Du?”
Tần lão phu nhân : “Lâm gia quả thật ý , nhưng Thái tử phi phát hiện từ , hai ngày nay đục nước béo cò rối tung chuyện , Lâm gia cũng chắc dám dùng chiêu nữa.”
Tần thị lạnh: “Hôn sự ngay mắt, sẽ chuyện, quả nhiên!” Nói nàng vội vàng về phía Tần Cẩn Du: “Chỉ dựa bức vẽ chắc thể một lời khẳng định là con, nhất định là lộ sơ hở gì đó.”
“Là vết sẹo hình trăng lưỡi liềm ở eo Cẩn Du.” Vết trăng lưỡi liềm ở bên trái eo, Tần thị từng thấy, nàng lập tức hoảng sợ: “Chẳng lẽ còn khoét miếng thịt ?”
Tần Cẩn Du ấn chặt Tần thị: “Mẫu đừng vội, chuyện tạm thời còn lộ ngoài, vẫn còn chuyển cơ.”
“Con thật sự khoét thịt ?” Tần thị kinh ngạc.
Tần Cẩn Du lắc đầu: “Mẫu yên tâm, nhi tử sẽ để bản thương .” Tần thị lập tức ngã xuống ghế, ôm mặt nức nở. Tần Cẩn Du thần sắc khó xử Tần thị một cái, Tần lão phu nhân : “Thái tử điện hạ trở về, sẽ yên quản , con cũng đừng quá lo lắng.”
Nước mắt Tần thị ngừng rơi, nhất thời nên lời.
Chiều hôm đó Tần Cẩn Du cứu một đường cái. Hơn nửa cọ xát đất, quần áo cũng rách. Trùng hợp để lộ vết trăng lưỡi liềm ở eo. Dưới con mắt của , nhiều thấy. Tần Cẩn Du đích đưa tới y quán mới về phủ, khi về phủ đặc biệt một bộ quần áo khác, đảm bảo Tần thị chút khác thường nào. tin tức thể giấu Tần thị, nàng vén y phục của y lên, để lộ hai cánh tay, thấy vết đỏ, lập tức đau lòng rơi lệ.
Mèo con Kute
“Cẩn Du…”
“Mẫu .” Tần Cẩn Du vội vàng cởi y phục xuống, lắc đầu hiệu . Tần thị hít hít mũi cũng thêm lời nào.
Thời gian chớp mắt trôi qua mấy ngày. Lâm gia quả nhiên nộp mấy bức họa, nhưng trong bức họa Tần Cẩn Du. Lục Hằng dựa theo bức họa ở kinh thành từng đối chiếu.
Khi hôn sự còn năm ngày. Lâm Thái Hậu tỉnh , đột nhiên hạ chỉ đích danh Tần Phương Du cung hầu bệnh.
“Thái hậu vì nhất định cô nương Tần gia tới hầu hạ?” Bà mụ hiểu hỏi.
Lâm Thái Hậu lạnh: “Cái đồ ngu ngốc Lâm thị ngày thứ hai khi xảy chuyện tới Đông Cung, nhất định là Thái tử phi dùng kế, khiến Lâm thị đổi phe . Nếu , Triển gia trùng hợp như cũng gặp thích khách, ngày Triển thị cung cầu kiến Hoàng thượng, ai gia bắt đầu nghi ngờ .”
“ cô nương Tần gia…”
“Thái tử phi và cô nương Tần gia quan hệ tệ, vả , Đại phòng Tần gia chỉ một đích nữ như , ai gia trong lòng vui, ai cũng đừng hòng sống yên!” Lâm Thái Hậu cũng lười ngăn cản hôn sự của Triển Vạn Lăng và Tần Cẩn Du , nhưng nàng Tần gia nhớ kỹ, Tần Phương Du là Triển Vạn Lăng hứng chịu một tai ương. Nàng xem Triển Vạn Lăng gả qua đó , Tần gia còn thể đối với Triển Vạn Lăng nữa !
Một cái gai độc, gieo lòng mấy , đều thoải mái, trong lòng Lâm Thái Hậu mới dễ chịu hơn chút.
Buổi tối Bắc Lương Đế tới một chuyến.
“Cô nương Tần gia năm nay cũng mười chín , ai gia hiểu lễ nghĩa, ôn nhu hiền đức, hậu cung lâu tân nhân .” Lâm Thái Hậu thôi nhắc nhở: “Vị Đại công tử Tần gia văn thao võ lược, tương lai nhất định sẽ Thái tử trọng dụng, Thái tử về kinh liền bày cục, xúc tiến mối hôn sự , Hoàng thượng thể phòng .”
“Lâm Hiền phi c.h.ế.t , tứ phi vẫn còn trống, ai gia thấy chữ Đức tệ, cũng coi là nhục Tần gia.” Bắc Lương Đế do dự.