Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 198:: Thái Tử Phi Tâm Ngoan Thủ Lạt ---
Cập nhật lúc: 2025-10-07 00:37:45
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa đặt chân Thận Hình Tư, tiếng kêu t.h.ả.m thiết chói tai vang vọng bên tai. Nơi đây u ám ẩm ướt, tràn ngập mùi hôi thối khó ngửi. Cẩm Sơ khựng chân , dường như nghĩ điều gì đó, nàng thì thầm vài câu với Lục Hằng.
“Còn xin Lục đại nhân mau chóng dẫn tới.”
Lục Hằng tỏ vẻ khó hiểu.
Cẩm Sơ giải thích: “Lục đại nhân đừng hiểu lầm, một chuyện vài cũng nhúng tay , thời khắc mấu chốt, xin Lục đại nhân tìm một lý do thích hợp.”
Kỳ Dư An vẫn còn ở Kinh thành, đó chính là một họa hoạn. Lần Cẩm Sơ quyết định để hậu hoạn. Trong chốc lát vẫn lý do thích hợp để bắt giữ Kỳ Dư An, nhưng nàng tin Lục Hằng thể .
Sau khi Thận Hình Tư, nàng dẫn thẳng bên trong. Ngục chỉ một gian lao cách đó xa: “Đó chính là nơi Thái tử phi cần đến.”
Giọng nhỏ, đủ để những bên trong đều thấy.
Quả nhiên tiếng xích sắt loảng xoảng vang lên, chẳng mấy chốc cửa lao mở , một nam nhân hình cao lớn bước , nghi hoặc về phía Cẩm Sơ. Cẩm Sơ hai mắt đỏ rực, nhưng khi thấy nam nhân đó kìm nén xuống. Ngục giới thiệu: “Đây chính là Trấn Vương gia.”
Mèo con Kute
“Vương gia,” Cẩm Sơ khẽ khom gối hành lễ.
Thân hình cao lớn của Trấn Vương tự mang theo một cỗ áp lực, khiến ngục bên cạnh cũng kìm lùi hai bước, cúi đầu rụt vai. Đôi mắt hổ của Trấn Vương quét một lượt từ xuống Cẩm Sơ, đặc biệt khi thấy nàng mặc một bạch y, trầm giọng : “Nơi là nơi Thái tử phi nên đến, Thái tử phi đến?”
“Ta đến để phụ đòi một lẽ công bằng.” Cẩm Sơ nghênh đón ánh mắt của Trấn Vương, trốn tránh, né tránh. Khi bốn mắt chạm , Trấn Vương cau chặt mày: “Chẳng qua cũng chỉ vì tư lợi cá nhân mà mưu hại Thái tử thôi. Huống hồ, Hoàng thượng hạ chiếu tự vấn tội, sự việc rõ ràng, Thái tử phi vẫn nên mau trở về .”
Nhìn Trấn Vương nôn nóng đuổi , Cẩm Sơ ngược càng tin chắc suy đoán trong lòng, nàng khẽ hếch cằm: “Vương gia vì mẫu báo thù, quản vạn dặm xa xôi đến Kinh thành đòi một lẽ công bằng. Ta tuy là Thái tử phi, nhưng cũng là nữ nhi của phụ . Phụ c.h.ế.t rõ ràng, tự đến đòi một lẽ công bằng, gì là ?”
Giọng điệu của Cẩm Sơ kiên định cho phép nghi ngờ. Trấn Vương ngập ngừng một thoáng, chợt khẩy: “Là bổn vương sơ suất, quên mất tấm lòng hiếu thảo của Thái tử phi. Thái tử phi mời.”
Hắn tránh đường, để lộ cảnh tượng bên trong lao. Bắc Lương Đế vẫn mặc bộ long bào đó, hai tay xích sắt khóa chặt, ngoại trừ sắc mặt chút tệ, hề thương chút nào. Sau khi đối mắt với Cẩm Sơ, khắp mặt tràn đầy vẻ châm chọc.
Ở gian lao bên cạnh Bắc Lương Đế là Lâm Thái Hậu. Sắc mặt bà kém hơn Bắc Lương Đế một chút, nhưng cũng dấu vết thương. Cẩm Sơ giật lấy cây roi dài từ tay ngục , xông trong, ánh mắt của , nàng giơ cao cây roi dài trong tay, quất thẳng Bắc Lương Đế.
“A!”
Cú quất bất ngờ. Bắc Lương Đế khỏi thét lên, đau đến mức mồ hôi hạt to như hạt đậu túa trán, mắt căm tức trừng mắt Cẩm Sơ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-198-thai-tu-phi-tam-ngoan-thu-lat.html.]
“Chát!” Lại một roi nữa.
Bắc Lương Đế đau đớn, hai tay xích sắt khóa chặt, cơ hội trốn tránh, ánh mắt vẫn chăm chú Cẩm Sơ: “Trẫm là Hoàng đế, ngươi dám phạm thượng động thủ với trẫm, tìm c.h.ế.t!”
Cẩm Sơ ngơ, liên tiếp mấy chục roi quất mạnh Bắc Lương Đế. Long bào Bắc Lương Đế sớm đầy vết máu, dính chặt thể. Có lẽ Bắc Lương Đế sống đến chừng tuổi, từng chịu tủi nhục như , giận cấp bách: “Thịnh Cẩm Sơ!”
Cẩm Sơ nữa giơ roi lên, còn kịp quất xuống Trấn Vương ngăn . Trấn Vương giơ tay nắm chặt cây roi: “Thái tử phi, khí giận cũng hả, nàng cũng nên dừng tay . Hoàng thượng một ngày phế truất, nàng là đại bất kính.”
“Đại bất kính?” Cẩm Sơ lạnh: “Kẻ gây nhiều tội ác, sớm trăm quan ghét bỏ, nếu dùng chút thủ đoạn, thể dễ dàng khai ?”
50. Trấn Vương cau mày, Cẩm Sơ : “Vương gia nghìn trùng xa xôi đến Kinh thành, sẽ là để chuyện tình cảm với tội nhân chứ?”
“Thái tử phi là ý gì?” Trấn Vương nhíu mày, giọng điệu chút vui. Cẩm Sơ buông cây roi dài trong tay, chỉ những hình cụ treo tường, vài cái còn dính máu, vải vóc, lóe lên hàn quang trông âm u đáng sợ, khiến rùng . Cẩm Sơ lạnh giọng : “Thiên tử phạm pháp cùng thứ dân đồng tội, là quy tắc tổ tông truyền . Hôm nay khai, thì chỉ thể dùng chút thủ đoạn mà thôi.”
Trấn Vương những lời hời hợt của Cẩm Sơ cho kinh ngạc, vội vàng khuyên: “Đây là việc triều chính, nên là Thái tử đến mới .”
“Vương gia hiểu lầm , hôm nay lấy phận là độc nữ Thịnh gia đến đòi một lẽ công bằng, liên quan gì đến Thái tử.” Cẩm Sơ tâm tư của Trấn Vương. Bất kể Bắc Lương Đế sai bao nhiêu chuyện, mặt đời, Bắc Lương Đế đích dạy dỗ Cơ Thừa Đình, ân sinh thành dưỡng d.ụ.c là sự thật. Nếu Cơ Thừa Đình động thủ, khó tránh khỏi mang tiếng mưu quyền đoạt vị, lục bất nhận. nàng, độc nữ Thịnh gia, thì khác. Thịnh gia suýt diệt tộc, thù sâu hận lớn, nàng dù g.i.ế.c Bắc Lương Đế. Những kẻ bên ngoài cũng thể nửa lời phản đối, thậm chí còn khen nàng một câu hiếu thuận!
“ mà cái …”
“Vương gia dẫn đến đây một ngày một đêm , cũng thẩm vấn gì. Chi bằng giao cho , chừng cách.”
Cẩm Sơ hếch cằm, hiệu cho thị vệ tiến . Dưới ánh mắt kinh ngạc của Trấn Vương, một dùi sắt nung đỏ in lên n.g.ự.c Bắc Lương Đế, xèo xèo bốc khói, đau đến mức Bắc Lương Đế thất thanh la lớn. Lâm Thái Hậu ở gian lao bên cạnh thấy, dung mạo đều méo mó, căng thẳng nuốt nước bọt, bịt miệng dám một lời nào.
“Thịnh Cẩm Sơ, ai cho ngươi cái gan đó! Là Thái tử, nhất định là Thái tử! Thái tử cái đồ rụt đầu rụt cổ đó, tự dám mặt, để ngươi đến đúng ?” Từ gian lao đối diện truyền đến giọng của Cơ Sâm. Cẩm Sơ đầu Cơ Sâm, đang bệt đất, hai vai sớm xích sắt xuyên qua, sắc mặt tái nhợt, hấp hối. Đối với Cơ Sâm, trong lòng nàng cũng hận ý. Chính kiếp đạp lên vai Thịnh gia, Thái tử, Triển gia, Tần gia… và nhiều khác để quân lâm thiên hạ. Hắn xứng!
Ánh mắt lạnh lẽo u ám của Cẩm Sơ rơi xuống Cơ Sâm, toát hàn quang lạnh lẽo, dọa Cơ Sâm nuốt nước bọt.
“Trong vòng một canh giờ, bắt khai nhận, nếu khai, cắt lưỡi lập tức xử tử!”
Bốn chữ “lập tức xử tử” khiến Cơ Sâm rợn tóc gáy, thậm chí thể tin những lời tàn nhẫn như thể thốt từ miệng Cẩm Sơ.