Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 208:: Có hay không hôn phối? ---
Cập nhật lúc: 2025-10-07 03:26:00
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiệc thưởng hoa do Liễu gia tổ chức vẫn đang diễn sôi nổi, ánh mắt Liễu Lão Phu Nhân dán chặt mấy vị tài tử trẻ tuổi, , chỉ hận thể thấy bốn chữ “Tân khoa Trạng nguyên” khắc trán bọn họ mới hả. Sau một lượt thăm dò, rốt cuộc cũng khoanh vùng hai tiềm năng nhất, một họ Tiêu, một họ Chương, cả hai đều tuấn tú tiêu sái, phong lưu phóng khoáng.
Liễu Lão Phu Nhân tặc lưỡi thở dài: “Chỉ là xuất kém một chút.”
Lời Tần Lão Phu Nhân xem như thấy, tiếp tục giả câm giả điếc mà thưởng hoa.
Tủm!
Một tiếng “ái chà” vang lên, b.ắ.n tung tóe những vệt nước lớn.
Khiến nhao nhao về phía phát âm thanh, chỉ thấy trong hồ sen xa đang giãy giụa nước.
Không ai nhận cô nương ngã xuống nước, kinh hô một tiếng: “Là Liễu Lục Cô Nương!”
Liễu Lão Phu Nhân lập tức biến sắc, còn kịp kêu cứu, thấy nhảy xuống nước, sức bơi về phía Liễu Lục Cô Nương.
Liễu Lão Phu Nhân sợ đến hồn vía lên mây, vội vàng khuyên nhủ: “Mau, mau cứu cô nương, đừng để cô nương ngoại nam chạm thể.”
Hiện trường ồn ào náo nhiệt, căn bản ai lời Liễu Lão Phu Nhân, đầu nọ bơi đến bên cạnh Liễu Lục Cô Nương, ôm nàng dìu lên bờ.
Ào một tiếng lên bờ.
Liễu Lục Cô Nương ướt sũng gọn trong lòng nam nhân, khuôn mặt nhỏ nhắn e lệ đáng yêu sớm tái nhợt, đầy vẻ kinh hãi mà níu c.h.ặ.t t.a.y áo nam nhân buông.
Liễu Lão Phu Nhân chạy tới thấy đúng cảnh , tức đến nỗi sắc mặt tối sầm từng trận: “Còn mau đỡ cô nương về!”
Hai tiểu nha đỡ Liễu Lục Cô Nương rời .
Chỉ còn vệt nước lớn mặt đất, nhắc nhở Liễu Lão Phu Nhân chuyện gì xảy , Liễu Lão Phu Nhân c.ắ.n chặt răng, nam tử cứu : “Không vị ân nhân là ai?”
Nam tử khẽ ho nhẹ: “Tại hạ Triển Phạm Dự.”
“Triển?” Liễu Lão Phu Nhân ngẩn .
Triển Phu Nhân từ trong đám đông bước đến, kinh ngạc đến: “Sao cháu ở đây?”
Chỉ thấy nam tử cung kính chắp tay với Triển Phu Nhân: “Cô mẫu, cháu cũng là sĩ tử Điện thí khóa .”
Triển Phu Nhân mỉm : “Ta tộc nhân nhắc đến thi đỗ Điện thí năm nay, hóa là cháu. Chớp mắt lớn thế , khí phách đường hoàng, tệ, mau về một bộ y phục sạch sẽ , lát nữa đến Tướng quân phủ.”
“Vâng.” Triển Phạm Dự cử chỉ tao nhã, tiến thoái độ rời khỏi hiện trường.
Liễu Lão Phu Nhân liền sang Triển Phu Nhân: “Vị là cháu trai bên nội của Triển Phu Nhân?”
“ , nhưng mấy năm gặp, ngờ hôm nay cũng đến yến tiệc Liễu gia, suýt nữa nhận . Đứa trẻ cũng tiền đồ.” Triển Phu Nhân đầy vẻ kiêu hãnh.
Liễu Lão Phu Nhân bóng Triển Phạm Dự dần khuất xa, tiến thoái độ, xuất , dáng vẻ càng xuất sắc hơn hẳn đám sĩ tử , còn thể liên quan đến Tướng quân phủ, Liễu Lão Phu Nhân lập tức để tâm, lời với Triển Phu Nhân cũng thêm vài phần dò xét.
Triển Phu Nhân cố vẻ thâm sâu: “Ta chỉ là cô mẫu đường phòng, chứ cô ruột, ngược hôn phối .”
Dưới mắt bao Liễu Lục Cô Nương công tử Triển gia cứu, chuyện tất sẽ tổn hại danh tiếng, Liễu Lão Phu Nhân nóng như lửa đốt, kéo Triển Phu Nhân tác hợp.
Triển Phu Nhân cố khó: “Ta tiện ép buộc khác, đứa trẻ chỉ đơn thuần là cứu mà thôi…”
Dù Triển Phu Nhân thế nào, Liễu Lão Phu Nhân cứ kéo tay Triển Phu Nhân buông, cứ thế trò chuyện ngớt, ngay cả khi yến tiệc tan, Triển Phu Nhân vẫn thoát .
Triển Vạn Lăng bĩu môi, kéo Cẩm Sơ định về phía Tần gia, trong lúc đó còn sai đưa thư cho Tần Phương Du, mấy lâu gặp mặt.
Tần Lão Phu Nhân đương nhiên mong Cẩm Sơ đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-208-co-hay-khong-hon-phoi.html.]
Sớm sai về phủ chuẩn , kiểm tra khắp trong ngoài một lượt, tìm mấy cô bé trạc tuổi Lạc Yến đến chơi cùng.
Mấy trong đình mát hành lang dài, nha lùi vài thước.
Trên bàn cờ, một cầm quân đen, một cầm quân trắng, ngươi , Tần Lão Phu Nhân dần dần chút khó khăn.
Mãi , Tần Lão Phu Nhân buông quân đen, cam tâm chịu thua: “Kỳ nghệ của Thái tử phi tiến bộ thấy rõ, lão tự thấy hổ thẹn bằng.”
“Đâu , đều là Tần Lão Phu Nhân khách sáo thôi.”
Sau một ván cờ, Tần Lão Phu Nhân cũng kiêng kỵ gì, hỏi: “Không Thái tử phi tính toán gì?”
Đông Cung bận rộn như , tổng đến mức chỉ vì giữ thể diện cho Liễu gia mà đặc biệt đến một chuyến, còn đưa cả Lạc Yến theo.
Cẩm Sơ mỉm nhẹ, đó kể về việc Đông Cung ám toán mấy ngày nay, Tần Lão Phu Nhân kinh ngạc: “Đã đến mức ?”
“Đứa bé đó chứ?” Triển Vạn Lăng vẻ mặt lo lắng hỏi dồn.
Cẩm Sơ lắc đầu: “Người bên cạnh cơ trí, phát hiện kịp thời, xử lý sạch sẽ . Hôm nay gặp Dĩnh Vương, quả nhiên là một đứa trẻ thông minh, giống hệt Thần ca nhi năm đó.”
Thần ca nhi đưa một năm , ai , giống hệt cách Thần ca nhi Lâm Thái Hậu nuôi dưỡng khi nàng hận thể nhét tất cả kiến thức đầu Thần ca nhi, để thiên hạ đều Thần ca nhi ưu tú đến mức nào.
Tần Lão Phu Nhân gật đầu: “Biết , trăm trận trăm thắng. Trấn Vương phủ dốc hết sức lực bồi dưỡng Dĩnh Vương, nhất định là đ.á.n.h cược một phen. Quân tử chi ước tổn thất nhỏ nhất, gây hại cho Bắc Lương ít nhất, Thái tử điện hạ vì nước vì dân thể đến mức , lão bội phục.”
Không thể phủ nhận là Cơ Dĩnh quả thực ưu tú.
Ở độ tuổi mà thể những bài thơ như , quả thực hiếm thấy.
Mèo con Kute
“Tám sĩ tử Điện thí, bảy mua chuộc, Điện hạ lo lắng.” Cẩm Sơ nỗi phiền muộn hiện tại của : “Sau khi Tiên đế băng hà, ít đại thần cũng ẩn lui, triều đình trống ít vị trí, nếu bảy bổ nhiệm, tất sẽ là tai họa.”
Ý của Cẩm Sơ là nếu thể lôi kéo thì lôi kéo, nếu thể lôi kéo, tuyệt đối để bọn họ thượng vị.
“Khoa cử Điện thí là do văn võ bá quan theo dõi, hành động gì, chỉ cần sơ sẩy một chút là sẽ khác nắm thóp.” Tần Phương Du nhắc nhở.
Điều Cẩm Sơ sớm nghĩ tới, nàng hạ thấp giọng nhỏ vài câu, mấy xong sắc mặt khẽ biến, Tần Lão Phu Nhân dẫn đầu gật đầu: “Phải nên như , nhẫn tâm thì vững, lịch sử chỉ ghi thành bại, ai quan tâm quá trình.”
Lời dứt bên ngoài truyền tin Tần Phu Nhân đến, bà vội vàng với Triển Vạn Lăng: “Ta Liễu gia mời đại phu , là Liễu Lục Cô Nương đột nhiên cấp chứng.”
Triển Vạn Lăng mím môi nghi hoặc: “Sắp đến mùa hạ , nước cũng lạnh, vị lục cô nương cũng giống yếu ớt bệnh tật, đột nhiên cấp chứng?”
“Sau khi yến tiệc tan, của Trấn Vương phủ đến Liễu gia một chuyến, lâu Liễu gia liền truyền tin tức .” Tần Phu Nhân lo lắng : “Lục cô nương hôm nay hỏng danh tiếng, thấy Liễu Lão Phu Nhân rõ ràng là nhắm trúng vị vãn bối Triển gia , đột nhiên tin tức bệnh?”
Lời dứt Triển gia liền sai đưa tin đến, là nha cận bên cạnh Triển Phu Nhân, Triển Vạn Lăng : “Phải chăng mẫu lời ?”
Nha gật đầu: “Phu nhân hỏi qua biểu công tử, hề hôn ước. Người của Triển gia bên đó còn đặc biệt phái gửi thư cho phu nhân, mời phu nhân chuẩn một mối hôn sự cho biểu công tử.”
Điều nghĩa là hôn sự của Triển Phạm Dự giao cho Triển Phu Nhân chủ.
Ánh mắt mấy đều đổ dồn về phía Cẩm Sơ, Cẩm Sơ mỉm : “Ta vị lục cô nương từ khi sinh danh hiệu phúc tinh, kể từ khi nàng đời, Liễu gia chi thuận buồm xuôi gió, Liễu Lão Phu Nhân yêu thương, nếu , cũng sẽ đặc biệt tổ chức yến tiệc để chọn phu quân cho lục cô nương .”
Việc chọn phu quân là thật, trong tám sĩ tử thì duy nhất Triển Phạm Dự thuộc phe Trấn Vương, khiến Liễu gia khó xử.
Nếu chọn Triển Phạm Dự, chắc chắn sẽ khiến Trấn Vương phủ vui.
Nếu chọn, Liễu Lục Cô Nương hỏng danh tiếng là điều thể nghi ngờ, cho nên Liễu gia mới do dự, cả hai bên.
Cẩm Sơ liếc thời gian, chậm rãi dậy, vẫy tay với Lạc Yến, miệng : “Điện hạ đích xem qua văn chương của vị Triển công tử , văn võ song , là một mầm non tệ, Triển tướng quân luôn cần bồi dưỡng một kế nhiệm chứ?”