Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 256: Phản Mục Thành Thù ---
Cập nhật lúc: 2025-10-07 07:27:18
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tứ cô nương về đến viện thấy đầy rẫy lụa đỏ, cơn giận bốc lên tận tâm can, nàng tiện tay cầm chiếc bình hoa bàn ném thẳng xuống đất.
Rầm!
Một tiếng động lớn vang lên.
“Làm cái gì ?” Liễu trắc phi ở ngưỡng cửa, suýt nữa thì trúng, vô thức lùi phía một bước.
Tứ cô nương liếc Liễu trắc phi, lạnh lùng xuống, n.g.ự.c vẫn phập phồng thở dốc: “Ngươi cũng tới xem trò của ?”
Liễu trắc phi lắc đầu: “Ta và ngươi như châu chấu cùng một sợi dây, đến nước , hà tất những lời đau lòng chọc gì.”
Nghe , Tứ cô nương liền im lặng, sai nha cửa canh gác, sang Liễu trắc phi: “Con của Triển Vạn Lăng giữ …”
“Con của nàng giữ là nhờ Vương phi.”
Tứ cô nương ngẩn .
“Chính Hồng Chi bên cạnh Thái tử phi đích đến cầu thuốc, Vương phi cho thảo d.ư.ợ.c cầm máu. Nếu thảo d.ư.ợ.c đó, Triển Vạn Lăng chắc chắn sẽ c.h.ế.t!” Liễu trắc phi nhún vai, lạnh: “Một cục diện nhà phá hỏng, thật đáng tiếc, nếu thì Triển gia và Tần gia nhất định sẽ trở mặt thành thù.”
Mèo con Kute
Thấy Tứ cô nương lộ vẻ nghi hoặc, Liễu trắc phi chỉ nha : “Nếu tin, cứ tùy ý hỏi thăm, chuyện lừa ngươi gì?”
Tứ cô nương thu vẻ nghi hoặc, nghiến chặt răng: “Hèn chi giữ thai nhi!”
Chỉ còn chút nữa thôi là nàng thành công .
Vào thời khắc mấu chốt nhất bại bởi chính nhà , Liễu trắc phi : “Ta thấy Vương gia hôm nay cũng nổi giận, nếu Vương gia ghé phòng , nhất định sẽ ngươi khuyên nhủ nhiều hơn, nhưng cũng cố hết sức , Tứ cô nương, năng lực của hạn.”
Ai ngờ Tứ cô nương những tức giận, ngược còn khẽ mỉm : “Thai của Triển Vạn Lăng chỉ cần qua thái y bắt mạch, nhất định sẽ phát hiện manh mối, hơn nữa Tần gia bên đ.á.n.h c.h.ế.t mấy nha , chuyện ồn ào lắm.”
Sắc mặt Liễu trắc phi đổi, đầy vẻ cảnh giác: “Ngươi là ý gì?”
“Ta đang nhắc nhở ngươi, Thái tử phi, Tần gia, Triển gia nhất định sẽ điều tra đến đầu ngươi, chuyện ngươi dùng bạc mua chuộc Tần gia đổi nến hạ độc, sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ.” Tứ cô nương nhanh chậm mở lời, Liễu trắc phi liền giữ bình tĩnh, giận dữ trừng mắt Tứ cô nương: “Những chuyện đều là ngươi bảo !”
“Đừng vội.” Tứ cô nương hạ giọng thì thầm tai Liễu trắc phi mấy câu: “Chủ tiệm Mặc Ký vốn là Đông Nguyên, sớm muộn gì cũng tra . Thực mẫu phi tâm tư đơn giản dễ đối phó, cái khó đối phó là Vân Hòa bên cạnh mẫu phi.”
Điểm Liễu trắc phi đồng ý.
Rất nhiều chủ ý đều do Vân Hòa quận chúa lén lút bày .
“Nếu trừ khử Vân Hòa khỏi bên cạnh mẫu phi, con đường của ngươi cũng dễ hơn.” Tứ cô nương nhanh chậm : “Nếu để đám tra đến đầu ngươi, phụ vương cũng sẽ bảo vệ ngươi. Tranh thủ lúc , ngươi vẫn còn cơ hội.”
Liễu trắc phi đột nhiên cảm thấy sống lưng lạnh toát, bỗng nhiên chút hối hận vì lời Tứ cô nương, nhưng giờ phút nàng còn lựa chọn nào khác.
“Phải… đây?”
Tứ cô nương thì thầm.
Liễu trắc phi trợn tròn mắt, Tứ cô nương : “Phủ cũng là tai mắt của mẫu phi, ngươi nghĩ chúng tụ tập một chỗ mà nàng ? Thay vì khác giày vò, chi bằng đ.á.n.h cược một phen?”
Lời của Tứ cô nương ngừng vang vọng bên tai, Liễu trắc phi c.ắ.n răng: “Nếu đối phương mắc bẫy thì ?”
“Cả gia đình chủ tiệm đều trong tay ngươi, dám lời ? Cứ để ngoài, quá một đêm, nhất định sẽ bắt sống.”
Liễu trắc phi đột nhiên hỏi: “Chuyện ngươi sớm tính toán kỹ lưỡng, dù thành thành, cũng đều đẩy Vân Hòa ngoài chịu tội?”
“Con gái độc nhất của Triển gia, là tỷ thiết nhất của Thái tử phi, c.h.ế.t vì băng huyết, thái y nhất định sẽ tra manh mối. Chuyện chung quy cũng gánh chịu, đúng ?” Tứ cô nương khẽ mỉm .
Buổi tối
Quả nhiên tin tức truyền , chủ tiệm Mặc Ký lộ mặt biến mất, những thế, Triển gia vẫn luôn âm thầm hỏi thăm về Mặc Ký.
Ngoài , Tần gia cũng náo loạn long trời lở đất, mấy nha , ma ma đ.á.n.h c.h.ế.t, ngay cả Trường Anh bên cạnh Tần thị cũng đ.á.n.h c.h.ế.t vứt bãi tha ma.
Ngày hôm , Liễu trắc phi lấy cớ nhớ tổ mẫu mà trở về thăm viếng, nha mới báo tin. Liễu trắc phi kinh ngạc đến mức lòng bàn tay ướt đẫm.
Quả nhiên giống như Tứ cô nương dự đoán, Tần gia và Triển gia đều đang truy tìm.
“Sao ngươi về ?” Liễu lão phu nhân chút ngạc nhiên.
Liễu trắc phi lắc đầu: “Hai hôm nay lòng bất an, nên đến thăm tổ mẫu.”
“Xương cốt già nua của gì mà lo lắng chứ, ngược là ngươi, Vương phủ cũng mấy hôm , tin vui gì ?”
“Tin vui gì ạ?” Liễu trắc phi vẻ mặt mờ mịt.
Liễu lão phu nhân cũng nhiều, vội vàng sai mời đại phu. Chẳng mấy chốc đại phu đến, bắt mạch cho Liễu trắc phi. Lúc nàng mới như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, trách nàng quá căng thẳng, tâm tư một chút cũng đặt chuyện .
Đại phu bắt mạch xong, lập tức chúc mừng Liễu trắc phi: “Trắc phi thai hơn một tháng , vả mạch tượng cường kiện hữu lực, thể là thai nam.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-256-phan-muc-thanh-thu.html.]
“Thật ?” Liễu lão phu nhân vui mừng khôn xiết.
Đại phu : “Tuyệt đối sai , chúc mừng lão phu nhân, chúc mừng trắc phi.”
Liễu trắc phi như mơ sờ sờ bụng , vui mừng vung tay ban thưởng. Liễu lão phu nhân : “Đại phu, chuyện xin ngài đừng rêu rao.”
Chuyện khúc mắc trong các gia tộc lớn, đại phu cũng hỏi nhiều, nhận bạc xong liền gật đầu cáo lui. Liễu lão phu nhân với Liễu trắc phi: “Mới hơn một tháng, đợi thai tướng định cũng muộn.”
“Tổ mẫu lo hãm hại ?”
Liễu lão phu nhân nắm tay Liễu trắc phi, ngữ trọng tâm trường : “Trấn Vương những năm nay nâng đỡ Liễu gia, cũng ý bù đắp. Chính thất còn nữa, mới để cho chúng hưởng lợi lộc. Nếu ngươi tranh khí mà sinh con trai, Trấn Vương nhất định sẽ hết lòng bồi dưỡng, một tiểu quận vương là thể thiếu, nương tựa nửa đời của ngươi cũng .”
Nghe , Liễu trắc phi ngoan ngoãn gật đầu.
Ngay đó, Liễu lão phu nhân hỏi về chuyện bên ngoài hai ngày nay, Liễu trắc phi cũng dám sâu, chỉ rõ lắm.
Trước khi , Liễu lão phu nhân sai hai bà v.ú kinh nghiệm theo nàng: “Đều là đáng tin cậy, ăn mặc chi tiêu đều cẩn thận.”
“Đa tạ tổ mẫu.”
Lúc về phủ thì gặp một nhóm đang bên ngoài Trấn Vương phủ, trong đó một quỳ gối ở cửa, miệng lẩm bẩm gì đó về lầm, cầu xin Tứ cô nương tha thứ.
“Ngươi là ai?” Liễu trắc phi cau mày hỏi.
“Ta là Tần Tiêu, hai năm và Tứ cô nương hai bên tình nguyện, tư định chung . Sau khi thi rớt luôn u uất buồn bã, ngờ Tứ cô nương đến kinh thành, là hại Tứ cô nương.”
Người tên Tần Tiêu quỳ cửa Trấn Vương phủ, giọng lớn, nhanh chóng thu hút ít bá tánh tới xem.
“Vị chính là Tần Tiêu đó , là lừa gạt Tứ cô nương, suýt nữa hại c.h.ế.t một mạng .”
Mấy bá tánh chỉ trỏ Tần Tiêu.
Tần Tiêu dập đầu về phía Trấn Vương phủ: “Là của , Tứ cô nương, đến cưới nàng . Chỉ cần nàng để tâm, sang năm nhất định sẽ cố gắng thi cử .”
Tin tức Tần Tiêu đến phủ gây chuyện truyền đến tai Trấn Vương phi, Trấn Vương phi giận dữ đập bàn: “Thật sự như ?”
Vân Hòa quận chúa cũng đoán : “Người , đưa Tứ đến đây.”
“Vâng.”
Chẳng mấy chốc Tứ cô nương đến.
“Đồ hỗn xược, ngươi thật sự hổ mà tư định chung với Tần Tiêu ?” Trấn Vương phi vẻ mặt chán ghét.
Tứ cô nương quỳ xuống kêu oan: “Mẫu phi, con từng quen Tần Tiêu, đây là vu khống!”
Vân Hòa quận chúa cũng thấy chút kỳ lạ, chẳng đến sớm chẳng đến muộn, cứ nhằm lúc mà đến nhận , quá cố ý . Nàng cao giọng phân phó: “Đi tra xem Tần Tiêu thật sự tham gia khoa cử ?”
Việc điều tra một sớm một chiều, Vân Hòa quận chúa Tứ cô nương: “Người tìm đến tận cửa , chuyến Tây Quan của ngươi e rằng . Ngay cả khi ngươi bây giờ phủ nhận, chỉ cần cái tên Tần Tiêu một mực khẳng định ngươi là Tứ cô nương, ngươi cũng thể nào biện giải.”
Sắc mặt Tứ cô nương trắng bệch: “Nhị tỷ tỷ cứu !”
“Vương phủ giữ ngươi buông, bên ngoài sẽ nghĩ Vương phủ chia rẽ nhân duyên. Hiện tại bên ngoài vốn hiểu lầm Vương phủ cố ý đưa ngươi đến Tần gia mưu hại Tần thiếu phu nhân, bây giờ một như tìm đến tận cửa, cũng là một chuyện .” Lời của Vân Hòa quận chúa khiến trái tim Tứ cô nương dần dần nguội lạnh: “Nhị tỷ tỷ, thể gả cho Tần Tiêu, cầu nhị tỷ tỷ tay cứu giúp, trâu ngựa nhất định báo đáp.”
Tứ cô nương dập đầu lia lịa về phía Vân Hòa quận chúa, lâu vầng trán trắng nõn in hằn những vết bầm tím, trông yếu ớt xương, thật đáng thương.
Vân Hòa quận chúa cúi đỡ nàng dậy: “Ta ngược hiểu, Tần Cẩn Du gì mà đáng để ngươi như ?”
Tứ cô nương đỏ mặt, ấp úng nên lời, Vân Hòa quận chúa bĩu môi, vẫy tay gọi một nha bên cạnh, nha đưa đến một viên thuốc.
Tứ cô nương thấy bản năng cảnh giác.
“Ngươi nghĩ cách cho Liễu trắc phi uống viên t.h.u.ố.c , sẽ cứu ngươi, đuổi tên Tần Tiêu , thế nào?” Vân Hòa quận chúa nhét viên t.h.u.ố.c tay Tứ cô nương: “Ngươi yên tâm độc dược, chỉ là tuyệt tử đan thôi. Nàng phản bội tấm lòng của mẫu phi, đáng lẽ c.h.ế.t, nhưng mẫu phi mềm lòng nỡ tay, thì đoạn tuyệt dòng dõi, cũng đỡ phiền phức, phủ nhiều con cháu như , cũng thiếu nàng một đứa.”
Tứ cô nương run rẩy hai cái, giả vờ sợ hãi, Vân Hòa quận chúa nghiêng đầu, tủm tỉm vuốt ve má Tứ cô nương: “Ngươi cũng thể đưa cái đến mặt Liễu trắc phi, với nàng là ý của , hoặc đem chuyện ầm ĩ đến mặt phụ vương. ngươi nhớ kỹ, mẫu phi mới là nữ chủ nhân của Trấn Vương phủ, ba bên , phụ vương dù sự thật, cũng sẽ đối xử với , với mẫu phi thế nào? Hiểu ?”
Điều thì đúng thật.
Vương phi gối ba đích tử, đặc biệt là Cơ Dĩnh, còn khả năng vấn đỉnh hoàng vị, chỉ riêng Cơ Dĩnh thôi, cho dù Vương phi g.i.ế.c phóng hỏa, Trấn Vương cũng sẽ gì Vương phi.
Cùng lắm, chỉ là quát mắng mà thôi.
Tứ cô nương ngẩng đầu đối diện với ánh mắt như của Vân Hòa quận chúa, tựa hồ việc đều trong tầm kiểm soát. Vân Hòa quận chúa : “Một lát nữa Liễu trắc phi sẽ về, ngươi nắm chắc cơ hội đó.”
“Thật, thật Liễu trắc phi cho dù sinh con, cũng uy h.i.ế.p bất cứ ai.” Tứ cô nương thì thầm.
Vân Hòa quận chúa lạnh: “Nàng sinh con cũng quan trọng, chỉ xem hai các ngươi đối đầu thành thù thôi!”