Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 29: --- Thay ngươi làm chủ, tặng một nửa gia sản làm của hồi môn cho Yên Yên
Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:55:41
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi từ Lục gia , xe ngựa vặn lướt qua xe của Kỳ Quốc Công phủ. Cẩm Sơ vén rèm liếc thấy Kỳ Quốc Công đang giận dữ bước xuống xe ngựa, lao thẳng Lục phủ. Nàng nhíu mày.
Phi Yến chợt quỳ xuống bên cạnh Cẩm Sơ: "Hôm nay khi Kỳ phu nhân gây chuyện, nô tỳ lén báo quan, tận mắt thấy Lục đại nhân dẫn hai gã nam tử tư thông cùng Kỳ phu nhân."
Cẩm Sơ mí mắt giật giật.
"Nô tỳ g.i.ế.c bọn chúng." Phi Yến vội vàng giải thích: "Chỉ c.h.ế.t đối chứng, Kỳ phu nhân mới thể rửa sạch tội. Cô nương, bọn họ ức h.i.ế.p , đều đáng chết!"
Nghe lời Phi Yến , Cẩm Sơ căng thẳng mặt mày, giận xót xa. Phi Yến : "Cô nương cứ yên tâm, nếu thật sự xảy chuyện gì, nô tỳ tuyệt đối sẽ liên lụy đến !"
Trước khi việc , Phi Yến lường hậu quả. Thà chết, cũng liên lụy cô nương.
Cẩm Sơ sa sầm mặt: "Phi Yến, ngươi là nha của , thể bỏ rơi ngươi? Chuyện hôm nay ngươi quả thật lỗ mãng, về phủ phạt ngươi chép kinh thư mười lượt!"
Đối với Phi Yến, chép kinh thư chẳng khác nào gãi ngứa.
Sau đó Cẩm Sơ đỡ Phi Yến dậy, hỏi: "Lúc đó ai trông thấy ?"
"Trừ Lục đại nhân , ai thấy cả."
Cẩm Sơ nhớ vẻ mặt của Lục đại nhân, hề đổi, ngược còn an ủi nàng đừng lo lắng. Nếu Lục đại nhân truy cứu, hoặc che giấu chuyện . Thì việc xem như qua.
Nếu chịu nổi chất vấn của Kỳ Quốc Công, chuyện bại lộ, nàng nghĩ kỹ , cũng sẽ liên lụy Lục đại nhân.
"Hãy đợi thêm một chút ."
Khi về đến Triệu gia, phủ tĩnh mịch. Phương ma ma Dung Hiền Trưởng Công chúa đến tạ tội, rằng lúc đó hai xe ngựa ngược chiều, xe của đối phương chạy quá nhanh khiến xe của Lư thị tránh kịp, ngựa kinh hoảng, dẫn đến ngựa đ.â.m tường thành. Lư thị trọng thương. Dung Hiền Trưởng Công chúa cũng thương, nhưng nặng bằng Lư thị.
Nàng hỏi Triệu lão phu nhân thế nào .
Phương ma ma thở dài: "Tùng Đường viện mời đại phu đến, lão phu nhân chọc giận nhẹ, Thịnh Yên Yên công khai đ.á.n.h c.h.ế.t mấy nha để răn đe."
Cẩm Sơ nhíu mày, Thịnh Yên Yên giờ đến cả giả vờ cũng thèm giả vờ nữa.
"Đợi Trưởng Công chúa rời , sẽ đến Tùng Đường viện một chuyến."
Phương ma ma ứng tiếng.
Mãi đến chập tối Trưởng Công chúa mới rời . Sau khi xác định Tùng Đường viện chủ tử, Cẩm Sơ mới lên đường. Triệu lão phu nhân uống t.h.u.ố.c xong đang tựa giường hé mắt, liếc thấy nàng đến, mày giãn : "Cẩm Sơ đến ."
Cẩm Sơ ngửi thấy mùi hương thoang thoảng trong khí, càng trong, mùi hương càng rõ ràng, nàng cố sức hít hà. Chợt một ký ức ùa về. Mùi hương , nàng từng ngửi thấy phụ !
"Lão phu nhân, xe ngựa của Trưởng Công chúa đ.â.m trúng phu nhân, dù thế nào cũng là nợ Triệu gia, nên chuyện của đại nhân, Trưởng Công chúa nhất định sẽ vài câu mặt Hoàng thượng, cứ yên tâm tịnh dưỡng ạ." Đàm ma ma nửa quỳ, xoa bóp bắp chân cho Triệu lão phu nhân.
Cẩm Sơ mắt khẽ động: "Vừa nãy Trưởng Công chúa ở đây ư?"
Đàm ma ma gật đầu.
Mèo con Kute
Nàng hầu hạ bên cạnh Triệu lão phu nhân gần hai tháng, từng ngửi thấy mùi , chỉ khi Trưởng Công chúa rời nàng mới ngửi thấy. Mùi hương là từ Trưởng Công chúa!
Triệu lão phu nhân vui liếc Đàm ma ma, Đàm ma ma ngượng nghịu im bặt. Tay Triệu lão phu nhân đặt lên tay Cẩm Sơ: "Cẩm Sơ, suy nghĩ kỹ , Kỳ Quốc Công phủ hợp với con, hôn sự tạm thời hủy bỏ ."
Chỉ mới nửa ngày, Triệu lão phu nhân đổi ý ?
"Kỳ Thế tử và Yên Yên đôi bên tình nguyện, Kỳ Thế tử kiên quyết cưới, con gả qua đó cũng chẳng yêu chiều, chi bằng thành cho bọn chúng ."
Cẩm Sơ chỉ thấy buồn , Thịnh Yên Yên danh tiếng hủy hoại đến mức đó, Triệu gia cũng chẳng màn nhiều, vội vã tạo dựng phận cho Thịnh Yên Yên.
"Cẩm Sơ, Yên Yên dù cũng theo con mười năm, mẫu con thể thiếu nó, ba năm nay nhờ nó chăm sóc, mẫu con mới an vô sự, nếu thì hậu quả khôn lường. Con là một đứa trẻ , cũng nên báo đáp ân tình chứ?"
Tay Triệu lão phu nhân dần siết chặt, tiếp tục : "Con yên tâm, con vĩnh viễn là đích nữ duy nhất của Thịnh gia, Yên Yên từ nay về cũng cần họ Thịnh nữa, đổi theo họ của mẫu con, họ Triệu."
Cẩm Sơ đáp lời, lặng lẽ lắng . Nàng tin chuyện đơn giản như , chắc chắn còn điều ẩn giấu.
Quả nhiên, Triệu lão phu nhân : "Thân phận Yên Yên thấp kém, con chỉ cần tặng cho nó một nửa gia sản Thịnh gia của hồi môn, để nó đường đường chính chính gả Kỳ Quốc Công phủ, để mẫu con cũng thể an lòng, ?"
Cẩm Sơ cạn kiệt sự kiên nhẫn với Triệu lão phu nhân, nàng khẽ gạt tay Triệu lão phu nhân , lùi phía : "Ngoại tổ mẫu, bất kể Yên Yên họ gì, đều liên quan đến . Gia sản Thịnh gia, một phân cũng sẽ cho nàng ."
Thấy Cẩm Sơ từ chối , sắc mặt Triệu lão phu nhân đột ngột trầm xuống: "Cẩm Sơ! Con dám bất kính với ?"
"Ngoại tổ mẫu, đây là gia sản Thịnh gia, ngoài ai thể quyết định."
"Ngươi!" Triệu lão phu nhân ngờ Cẩm Sơ vốn luôn ngoan ngoãn hiếu thuận đột nhiên những lời , bà vốn tưởng chuyện dễ thuyết phục Cẩm Sơ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-29-thay-nguoi-lam-chu-tang-mot-nua-gia-san-lam-cua-hoi-mon-cho-yen-yen.html.]
Ngực Triệu lão phu nhân phập phồng: "Cẩm Sơ, con tuy tước hiệu Quận chúa, nhưng ở kinh thành chút căn cơ nào. Rời khỏi Triệu gia, con chẳng là gì cả, ai ai cũng sẽ khinh thường con!"
Lời ẩn chứa điềm báo xé bỏ tình .
Cẩm Sơ hạ quyết tâm rời khỏi Triệu gia. Cho dù bên ngoài là sói lang hổ báo. Cuối cùng sẽ một ngày, nàng tự đối mặt.
Cẩm Sơ thất vọng Triệu lão phu nhân, ánh mắt khiến Triệu lão phu nhân tự nhiên, mặt : "Triệu gia gặp nạn, cần sự giúp đỡ của Quốc Công phủ, chỉ khi con cho Yên Yên của hồi môn, Quý Phi nương nương mới chịu khuyên can mặt Hoàng thượng. Cẩm Sơ, ngoại tổ mẫu cũng là bất đắc dĩ, sẽ bù đắp cho con."
Lời , Cẩm Sơ qua mấy .
mỗi khi gặp chuyện, Triệu lão phu nhân đều nàng nhượng bộ .
"Nếu cữu cữu vô tội, Hoàng thượng tự khắc sẽ điều tra rõ ràng."
"Cẩm Sơ!!" Triệu lão phu nhân cuống quýt, một tay ôm ngực, giọng điệu cũng trở nên mất kiên nhẫn: "Chỉ là một nửa gia sản thôi, đối với con mà chỉ cần gật đầu là xong, con cố chấp đến ?"
Cẩm Sơ ngẩng đầu hỏi ngược : "Triệu gia lớn đến thế, chuẩn một bộ của hồi môn cho Yên Yên cũng chuyện khó."
"Ngươi!!" Triệu lão phu nhân tức đến nên lời, chỉ tay Cẩm Sơ, quát: "Mau ngoài tự kiểm điểm!"
Cẩm Sơ hai lời, rời .
Phía là lời trách móc của Triệu lão phu nhân: "Cũng trách Thanh Nhiên bao nhiêu năm nay ưa nó, cứ ngỡ là một đứa ngoan ngoãn hiểu chuyện, ngờ ích kỷ đến thế!"
"Lão phu nhân bớt giận, biểu cô nương cũng chỉ là nhất thời nghĩ thông suốt thôi ạ."
"Nàng dựa Triệu gia thì còn thể dựa ai?"
"Phải , lời đúng, lát nữa lão nô sẽ khuyên nhủ, đừng giận mà hại ."
Cẩm Sơ đến mức chút tê dại, hành lang một lát cất bước rời , lâu Đàm ma ma đuổi theo .
"Ma ma nếu khuyên bảo, đại khả cần."
"Biểu cô nương." Đàm ma ma sắc mặt ngượng nghịu, quanh bốn phía hạ giọng: "Biểu cô nương hiểu lầm , lão nô vài chuyện với ."
Cẩm Sơ ngẩng đầu, gật: "Vào trong viện ."
"Ai."
Hai viện, Đàm ma ma mới còn e dè, mỉm Cẩm Sơ. Cẩm Sơ lập tức liếc Phi Yến, Phi Yến đưa tới một túi thơm dày cộm.
Đàm ma ma vươn tay nhận lấy, vội : "Hôm nay Trưởng Công chúa mai cho Nhị hoàng tử cưới quý , lão phu nhân đồng ý ."
Keng! Chiếc chén tay giữ vững, rơi xuống đất. Vỡ thành nhiều mảnh.
Đàm ma ma sững sờ. Gương mặt nhỏ nhắn của Cẩm Sơ tái nhợt: "Ngươi gì?"
"Lão nô... lão nô Trưởng Công chúa hôm nay mai cho Nhị hoàng tử, cưới quý , lão phu nhân đồng ý , mùng tám tháng , sẽ đưa nhập phủ." Giọng Đàm ma ma dần yếu .
Cẩm Sơ hô hấp dồn dập.
"Biểu cô nương, Nhị hoàng tử phi nhiều năm nay con, nếu gả qua đó, sinh một trai nửa gái, phúc khí hưởng mãi hết, còn thể phù trợ Triệu gia, Triệu gia còn thể tranh thủ vị trí bình thê cho đó, đó là vinh quang chừng nào."
Lời của Đàm ma ma vang vọng bên tai, Cẩm Sơ siết chặt nắm đấm, thể mỏng manh run rẩy. Là nàng ngu xuẩn, đ.á.n.h giá thấp lòng . Triệu gia, còn thứ gì? Ha! Là nàng ngu ngốc, tự chui đầu miệng hổ, tính kế.
Cẩm Sơ phất tay, tặng Đàm ma ma một tấm ngân phiếu nghìn lượng, giọng run rẩy: "Đa tạ ma ma báo cho ."
Đàm ma ma toe toét nhận lấy, cúi tạ ơn Cẩm Sơ.
Người , Cẩm Sơ tức giận vớ lấy những chiếc chén còn bàn, hung hăng ném xuống đất: "Khinh quá đáng!"
Những trong phòng dám thở mạnh, đây là đầu tiên họ thấy cô nương nhà tức giận đến . Sau khi trút giận, Cẩm Sơ dần bình tĩnh .
"Đã là tính toán cả , cũng chẳng còn gì áy náy." Nàng lạnh, bên ngoài thì thể khỏe, ở trong viện nghỉ ngơi.
Đàm ma ma trở về Tùng Đường viện, tiên vài lời cho Cẩm Sơ khuyên nhủ Triệu lão phu nhân: "Xin hãy cho biểu cô nương thêm chút thời gian, lẽ nàng sẽ nghĩ thông suốt thôi ạ."
Triệu lão phu nhân lạnh lùng hừ một tiếng: "Thời gian gấp gáp, cũng thể do nó định đoạt nữa. Nếu nó ngoan ngoãn hiểu chuyện, tự khắc sẽ thương xót nó vài phần, nếu điều, thì chỉ thể dùng đến chút thủ đoạn mà thôi."
Lời Đàm ma ma dám tiếp.
Khi màn đêm dần buông, Tùng Đường viện tĩnh mịch tiếng động. Một bóng đen nhẹ nhàng quen thuộc bước nội viện, tìm thấy viên dưỡng sinh thường ngày Triệu lão phu nhân dùng, thế hai viên. Bóng đen khi thành việc thì rời . Trong viện vẫn tĩnh lặng, như thể từng chuyện gì xảy .