Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 310:: Ăn miếng trả miếng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-08 00:17:49
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngày đông hiếm hoi mới nắng, Lạc Yến vốn là kẻ chịu yên, nhưng Hồng Chi trông chừng nàng chặt. Đối mặt với ánh mắt cầu xin chớp chớp của Lạc Yến, Hồng Chi nhắm nghiền mắt giả vờ thấy, bất đắc dĩ : “Công chúa mới đỡ hơn một chút, thể để lạnh thêm nữa. Lát nữa còn đến chỗ Cung Ma Ma học quy củ, nếu trễ, Cung Ma Ma sẽ phạt đó.”

 

Dưới sự thúc giục và dặn dò của Hồng Chi, Lạc Yến bĩu môi đành thỏa hiệp.

 

Bước Thiên Thục Các, Cơ Lạc Lạc, Thượng Quan Ý và Thượng Quan Vi mặt. Không chỉ , bên cạnh các nàng còn thêm mấy tiểu cô nương nữa, hỏi mới là bạn .

 

Lạc Yến xuất hiện, mấy liền hành lễ: “Kính thỉnh an công chúa.”

 

“Đều cần đa lễ, dậy .” Lạc Yến phất tay.

 

Cơ Lạc Lạc liếc Lạc Yến. Đây cũng là một trong ít nàng và Lạc Yến gần đến . Tiểu cô nương khoác một chiếc áo choàng trắng, cổ áo là một vòng lông mềm mại. Gương mặt phấn nộn trắng nõn như quả vải bóc vỏ, đôi môi đỏ chúm chím, sống mũi thanh tú, đôi mắt hạnh như mặt hồ gợn sóng, lấp lánh điểm điểm tinh quang, lông mày và ánh mắt cực kỳ giống Thái tử phi.

 

Mới bảy tuổi xinh đến thế, về còn thể thống gì?

 

Đối mặt với ánh mắt đ.á.n.h giá của Cơ Lạc Lạc, Lạc Yến giả vờ thấy, tìm một chỗ xuống đợi mẫu ma đến. Có những lúc, càng sợ điều gì thì điều đó càng đến.

 

“Lạc Yến.” Cơ Lạc Lạc tủm tỉm xích gần, mặt đeo một tấm mạng che mặt màu trắng che dung mạo, chỉ lộ đôi mắt, nheo mắt với nàng: “Ta bệnh, đỡ hơn chút nào ?”

 

Đối mặt với lời hỏi thăm đột ngột của Cơ Lạc Lạc, Lạc Yến trong lòng cảnh giác, đáp: “Đã khỏi .”

 

“Lạc Yến, chúng đều là công chúa, thể thường xuyên đến tìm ?” Cơ Lạc Lạc chớp chớp mắt, hỏi.

Mèo con Kute

 

Lạc Yến cau mày.

 

“Lạc Yến, công chúa hòa chỉ hai thôi, hai ngay cả phong hào cũng , tổ phụ chỉ là cho lệ. Giờ đây mặt thương , nếu trong vòng ba tháng lành , chỉ e… nhưng cứ yên tâm, sẽ cố gắng hết sức phối hợp điều trị.” Cơ Lạc Lạc bất ngờ tháo mạng che mặt xuống, nửa bên má trái trực tiếp phơi bày mắt Lạc Yến, nửa khuôn mặt in hằn một vết đỏ ngoằn ngoèo, trông hệt như một con rết đang bò làn da trắng nõn.

 

Hít!

 

Lạc Yến sợ đến biến sắc.

 

Nàng chỉ mặt Cơ Lạc Lạc thương, khả năng sẽ để sẹo, nhưng ngờ nghiêm trọng đến mức , vết thương sâu đến tận xương.

 

Gương mặt như thế thể lành ?

 

“Tổ phụ hôm nay ban cho một bình thuốc, kỳ hiệu, Lạc Yến, sợ ?” Cơ Lạc Lạc nhe răng với Lạc Yến, để lộ hàm răng trắng nhởn đáng sợ.

 

Lạc Yến Cơ Lạc Lạc rời từ lúc nào, mãi đến khi Cung Ma Ma đến mặt nàng, giơ thước giới huơ huơ mặt Lạc Yến, nàng mới chợt hồn.

 

“Ma Ma, công chúa hòa cần học thêu thùa, lúc xuất giá mang theo vài tú nương tay nghề . Đôi tay của chúng đây, để hầu hạ khác .” Cơ Lạc Lạc đột nhiên ngắt lời Cung Ma Ma đang dạy bảo. Chiếc khung thêu đặt mặt nàng cũng hề chạm một .

 

Mấy cô nương khác , gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, kim chỉ tay cầm cũng mà bỏ xuống cũng xong, ngượng ngùng vô cùng.

 

Cung Ma Ma cau mày: “Lạc Lạc công chúa, lời cũng thể như . Học thêm vài kỹ năng phòng …”

 

“Ma Ma, điều chúng cần học là thế nào để thu phục lòng , thế nào để trở thành một đương gia chủ mẫu, đối mặt với thất của trượng phu, con thứ thì nên trấn áp , chứ học những thứ hạ tiện . Giữ vững địa vị quan trọng hơn tất thảy.”

 

“Lạc Lạc công chúa!” Cung Ma Ma nhíu mày, lộ vẻ vui.

 

Cơ Lạc Lạc hề để tâm: “Ma Ma thời gian ở đây dạy những thứ , chi bằng dạy chúng một vài thủ đoạn khác.”

 

Vài câu khiến Cung Ma Ma tức giận đến tái mặt, vội vàng đến bên cạnh Cơ Lạc Lạc, giơ thước giới tay lên: “Trong lớp học cãi lời phu tử, chính là bất kính, vươn tay !”

 

Cơ Lạc Lạc nhướng mày.

 

Cung Ma Ma vẻ mặt kiên quyết. Nàng cãi , bèn lách qua ánh mắt của Cung Ma Ma mà về phía Lạc Yến: “Lạc Yến, thấy ?”

 

Lạc Yến, gọi tên, đầu về phía Cơ Lạc Lạc. Đối phương mỉm với nàng, nụ khiến Lạc Yến nhớ đến vết sẹo mặt nàng , trông như một con rết.

 

“Vươn tay !” Cung Ma Ma lạnh mặt.

 

Cơ Lạc Lạc ưỡn thẳng ngực, vươn tay .

 

Bốp! Bốp!

 

Mấy cái liên tiếp giáng xuống lòng bàn tay Cơ Lạc Lạc. Lòng bàn tay trắng nõn nhanh chóng sưng đỏ cả mảng. Nàng sợ đau, cũng hề kêu la, ngược còn đầy vẻ khiêu khích.

 

Thấy , tay Cung Ma Ma vô thức tăng thêm lực.

 

Mấy thước nữa giáng xuống, chốc lát lòng bàn tay Cơ Lạc Lạc càng đỏ bừng sưng tấy, vẫn chịu khuất phục. Cung Ma Ma thấy tức giận thôi. Bà từng dạy quy củ cho ít trong hậu cung, từng thấy ai hiểu quy củ như Cơ Lạc Lạc. Dù nàng cũng là công chúa, thể thực sự đ.á.n.h cho tàn phế.

 

Không thể quản nữa, đành chịu thôi. Cung Ma Ma hít sâu một , cuối cùng cũng thỏa hiệp, sai rút hết các vật thêu thùa xuống, đổi thành thưởng thức tranh họa, còn lấy các phi tần hậu cung tiền triều ví dụ, kể về việc sủng phi tranh sủng .

 

Lại kể về việc hoàng hậu tiền triều thế nào từ một tiểu cung nữ từng bước leo lên ngôi vị hoàng hậu, kể đến chỗ kịch tính, ngay cả chuyện hoàng tự cũng qua một lượt.

 

Một khắc tan học, Lạc Yến khi Cơ Lạc Lạc chặn : “Đông Cung rộng lớn như chỉ một là công chúa, cảm thấy cô đơn tịch mịch ? Thái tử phi là chủ Đông Cung, theo quy củ, cũng nên chọn thêm vài trắc phi cho Thái tử điện hạ để khai chi tán diệp, nếu , cũng sẽ đến nỗi hôm nay hòa , còn chọn từ vương phủ. Từ xưa đến nay sứ mệnh của công chúa chính là hòa …”

 

Từ xa, Hồng Chi thấy tiểu công chúa nhà chặn , bèn vội vàng bước đến. Cơ Lạc Lạc liền đổi lời: “Hai hôm nay thời tiết cuối cùng cũng trong xanh , nếu thể quây quần bên bếp lửa nướng thịt, cũng thật là thoải mái. Ta ở Đông Nguyên thường xuyên ăn thịt nai, Lạc Yến thích ?”

 

Lạc Yến mím chặt môi .

 

“Bảo Ngự Thiện Phòng đưa đến một ít thịt nai…” Cơ Lạc Lạc vươn tay định kéo tay Lạc Yến, nhưng Lạc Yến lùi về hai bước né tránh.

 

Cơ Lạc Lạc nhướng mày nàng.

 

“Công chúa, Thái tử phi sai đến mời lập tức trở về, việc cần bàn bạc.” Hồng Chi sự khó xử của Lạc Yến, lập tức cầm áo choàng khoác lên cho nàng.

 

Lạc Yến gật đầu, về phía Cơ Lạc Lạc: “Mẫu phi tìm việc, xin cáo lui .”

 

Bóng lưng vội vàng thoắt cái biến mất.

 

Cơ Lạc Lạc giơ tay lên lòng bàn tay, đau rát bỏng rát, sưng tấy từ lâu. Nàng cau mày đầy vẻ dữ tợn, nghiến răng bước về.

 

Ngay hôm đó Lạc Yến liền đổ bệnh, buổi tối bắt đầu mê sảng, năng lặp lặp . Hồng Chi tiến lên sờ , chạm làn da nóng bỏng, lập tức biến sắc sai mời y nữ đến.

 

Căn bệnh kéo dài liền mấy ngày.

 

Cẩm Sơ ghế, sờ cổ tay mảnh mai của Lạc Yến, thấy nàng trong giấc ngủ vẫn cau mày lầm bầm, bèn đầu Hồng Chi: “Đi dò la xem hôm đó lớp học rốt cuộc xảy chuyện gì.”

 

Lạc Yến gan nhỏ, nhưng từng thấy nàng dọa đến mức . Cẩm Sơ tin chắc chắn chuyện gì đó xảy , Hồng Chi gật đầu.

 

Khoảng nửa canh giờ , Hồng Chi đưa Cung Ma Ma đến, thiên điện kể chuyện rành mạch, khiến Cẩm Sơ nhíu chặt mày.

 

“Thái tử phi, Lạc Lạc công chúa phận mà càn, lão nô phạt , chẳng lẽ đ.á.n.h c.h.ế.t ?” Cung Ma Ma kêu oan.

 

Cẩm Sơ nhíu chặt mày. Cơ Lạc Lạc đây là cố ý khiêu khích, chỉ chờ Cung Ma Ma tay thôi. Cơ Lạc Lạc chắc chắn hòa .

 

Dọa dẫm Lạc Yến, cũng ý khiến nàng tay.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-310-an-mieng-tra-mieng.html.]

Nhìn con gái gương mặt nhỏ nhắn trắng bệch, miệng mê sảng, Cẩm Sơ căng thẳng mặt mày, lửa giận ngừng cuồn cuộn dâng lên, bèn nháy mắt hiệu cho Cung Ma Ma, thấp giọng dặn dò vài câu, khiến mắt Cung Ma Ma suýt nữa lồi : “Chuyện , chuyện liệu xảy chuyện gì ?”

 

“Ngươi sợ gì chứ, Lạc Lạc công chúa học thì cứ dạy nàng , lớn chuyện cũng là của Lạc Lạc công chúa, liên quan đến ngươi.” Hồng Chi nhắc nhở.

 

Cung Ma Ma lập tức đáp: “Lão nô tuân chỉ.”

 

“Đi tìm thái y đến, tìm thêm vài , loan tin Lạc Yến bệnh .” Cẩm Sơ dặn dò Hồng Chi, Hồng Chi gật đầu.

 

Ngày hôm , Thiên Thục Các

 

Lạc Yến vắng mặt. Cơ Lạc Lạc ghế bĩu môi, mắng một câu đồ nhát gan. Thượng Quan Ý ở bên cạnh định gì đó, nhưng tỷ tỷ Thượng Quan Vi kéo tay áo , thì thầm: “Mẫu , cung đừng chọc Lạc Lạc tức giận.”

 

Không chỉ các nàng, các bạn cũng , Cơ Lạc Lạc chỉ cần một ánh mắt, các nàng liền ngoan ngoãn lời.

 

Cung Ma Ma bước cửa.

 

Cơ Lạc Lạc liếc lòng bàn tay còn hết sưng đỏ, liếc xéo Cung Ma Ma: “Ma Ma hôm nay dạy quy củ gì đây?”

 

“Lạc Lạc công chúa phận tôn quý, quy củ thông thường tự nhiên thể lọt mắt ngài. Hôm nay một tiết học, chư vị xin hãy theo .” Cung Ma Ma hạ thấp tư thái, vài câu khơi dậy sự tò mò của Cơ Lạc Lạc, nàng liền dậy theo.

 

Trong cung điện rộng lớn, Cung Ma Ma dẫn theo mấy tiểu cô nương mười mấy tuổi hành lang dài dằng dặc. Tường đỏ mái xanh, thỉnh thoảng cung nhân qua, cúi chào về phía . Cơ Lạc Lạc bĩu môi bất mãn: “Sao vẫn tới?”

 

Cung Ma Ma chỉ chỉ về phía xa: “Đến .”

 

Mấy dừng cổng U Khanh Cung, cửa dấu vết quét dọn, tuyết đọng phủ kín. Mấy đều tò mò: “Sao từng đến nơi ?”

 

“Ta cũng từng đến.”

 

“Xì, ngươi mới cung mấy chứ?”

 

Các tiểu cô nương tranh cãi ồn ào.

 

Cung Ma Ma giả vờ thấy, giơ tay gõ cửa. Không lâu , bên trong mở cánh cổng dày nặng, đập mắt là mấy thị vệ đeo đao. Cung Ma Ma đưa lệnh bài, thấp giọng vài câu, các thị vệ liền tránh .

 

“Mời tất cả .” Cung Ma Ma .

 

Vừa bước cửa, cánh cổng cung điện nặng nề “ầm” một tiếng đóng sập, khiến mấy mặt mày tái nhợt: “Nơi quái dị ?”

 

Cơ Lạc Lạc hề để tâm mà đ.á.n.h giá sân viện. Nơi đây rộng rãi hơn các cung điện bình thường một chút, sân viện cũng phần đổ nát. Đứng một chiếc xích đu, Cung Ma Ma liếc xéo, lãnh đạm : “Năm ngoái một vị thái phi đó, phát điên, đu đưa lên, cẩn thận liền bay thẳng ngoài, đầu đập xuống đất, ngay cả não tủy cũng chảy lênh láng khắp nơi.”

 

Roẹt!

 

Cơ Lạc Lạc lùi mấy bước, trừng mắt Cung Ma Ma: “Ngươi, ngươi bậy bạ gì ?”

 

Cung Ma Ma tiếp tục về phía , vỗ vỗ tay. Một căn phòng đầy thái phi, thái tần, đều là những nữ nhân hậu cung tích lũy từ các triều đại , ồ ạt chạy , mỗi đều áo quần xốc xếch, tóc tai bù xù, miệng thỉnh thoảng phát những tiếng quái dị.

 

“A!” Mấy tiểu cô nương sợ đến tái mặt, nhao nhao ôm lấy .

 

Cung Ma Ma bên cạnh tay cầm roi, những liền dám gần nữa. Cung Ma Ma sang Cơ Lạc Lạc: “Lạc Lạc công chúa, ngài hòa đến Đại Khánh, khó tránh khỏi gặp những chuyện , nhiều cũng sẽ thích nghi thôi. Phía còn một giếng Trân Châu, ngài đặt tên là giếng Trân Châu ?”

 

Cung Ma Ma sợ nàng nhanh, bèn giơ tay kéo cổ tay Cơ Lạc Lạc, chỉ chỉ về phía một cái giếng nhỏ hẹp xa.

 

Bốn phía đều rào chắn bao quanh, miệng giếng nhô hẳn lên.

 

Cơ Lạc Lạc nhíu mày.

 

“Miệng giếng chỉ rộng một thước, rơi xuống một ai thể bò lên , phía đầy rẫy hài cốt và xương thịt.”

 

“Vậy… vì là giếng Trân Châu?” Có tò mò hỏi thêm.

 

Khóe miệng Cung Ma Ma nhếch lên một nụ quỷ dị: “Đây là do công chúa hòa của triều đại , Trân Châu công chúa đặt tên. Năm xưa Trân Châu công chúa bắt vì tàn hại hoàng tự trong hậu cung, bèn cho xây cái giếng , ném Trân Châu công chúa xuống giếng, mỗi ngày rải một ít thức ăn, nàng đói hơn một năm trời mới tắt thở.”

 

Sắc mặt Cơ Lạc Lạc thể dùng từ khó coi để hình dung nữa , nàng giận dữ trừng mắt Cung Ma Ma: “Hồ đồ, Trân Châu công chúa là công chúa hòa , xử trí t.h.ả.m khốc như ?”

 

“Công chúa hòa ?” Cung Ma Ma : “Các triều đại từ đến nay

 

Có mấy vị công chúa hòa kết cục ? Không con cái, tuổi già sắc phai, gia tộc liên lụy, chẳng qua cũng chỉ là hư danh mà thôi. Kẻ may mắn thì lúc còn sống hai nước giao hảo, hưởng vài ngày sung sướng, kẻ may thì sẽ trở thành đối tượng trút giận, ban cho mua vui cũng , chẳng chỉ là sống tạm bợ qua ngày ?” Lời dứt, Cung ma ma chợt chỉ một trong đó: “Vị mặc y phục xanh thẫm đang trốn ở góc tường, năm đó cũng là công chúa hòa , sang Bắc Lương quý nhân. Sử sách ghi , nàng từng sủng ái nhất hậu cung hai năm, m.a.n.g t.h.a.i ba , nào cũng sảy. Lần cuối cùng m.a.n.g t.h.a.i sáu tháng, sinh non một tiểu hoàng tử thành hình. Cuối cùng thể suy yếu, nhanh mới thế. Lại may, hai nước xảy tranh chấp, tự nhiên nàng ghét bỏ, tống đến nơi .”

 

Cơ Lạc Lạc áo choàng run rẩy, nàng c.ắ.n chặt môi, thể tin nổi về phía nọ. Bỗng nhiên, đó đầu , để lộ vết sẹo d.a.o mặt, nhe răng với nàng, dọa Cơ Lạc Lạc suýt chút nữa thét chói tai.

 

Vừa khỏi lãnh cung, Cơ Lạc Lạc tứ chi mềm nhũn, mấy bước ngất lịm.

 

Mấy cô nương còn cũng chẳng khá hơn, sợ đến mức nhưng dám . Cung ma ma xua tay: “Hôm nay quy củ học đến đây thôi, chư vị hãy xuất cung .”

 

Khi đưa về phủ , Cơ Lạc Lạc bắt đầu lóc t.h.ả.m thiết, gào thét khản cả cổ, thậm chí còn đập phá tan tành đồ đạc trong phòng.

 

“Ta tìm Tổ phụ!”

 

Cơ Lạc Lạc xông ngoài, đến thư phòng thì ngăn : “Vương gia đang bàn việc trong đó, Công chúa xin hãy về .”

 

“Ta gặp Tổ phụ!” Cơ Lạc Lạc chân trần ngoài gọi to.

 

Cuối cùng động tĩnh cũng kinh động đến bên trong, một thị vệ bước , mở cửa cho . Trấn Vương liếc Cơ Lạc Lạc, cùng đôi chân nàng lạnh cóng đỏ ửng, mày khẽ nhíu: “Đây là cái gì?”

 

“Tổ phụ!” Cơ Lạc Lạc quỳ mặt đất, đau khổ lóc kể lời Cung ma ma hôm nay: “Tổ phụ, tôn nữ hòa , cầu xin Tổ phụ nghĩ cách , để Lạc Yến , nàng mới là công chúa danh chính ngôn thuận.”

 

Trấn Vương nhíu mày, ban đầu chút tin, Cung ma ma cũng là lão luyện trong cung , thể mạo hiểm như ?

 

“Phụ Vương, Cung ma ma là do Thái tử phi chỉ định để dạy quy củ, hòa sắp đến, Thái tử phi vì như ?” Cơ Dĩnh bên cạnh mở lời hỏi.

 

Trong mắt Cơ Lạc Lạc chợt lóe lên vẻ chột , nàng bĩu môi : “Thái tử phi nhất định là cố ý.”

 

Cơ Dĩnh nghi hoặc: “Thái tử phi vì như .”

 

“Đó chắc chắn là hy vọng Lạc Yến công chúa hòa , .” Cơ Lạc Lạc buột miệng .

 

Lời đừng Cơ Dĩnh tin, ngay cả Trấn Vương cũng tin.

 

Cơ Dĩnh chợt : “Ta Lạc Yến công chúa bệnh mấy ngày .”

 

Trấn Vương lập tức về phía Cơ Lạc Lạc: “Con gì chọc giận Lạc Yến ?”

 

Giao thiệp với Đông Cung lâu như , Trấn Vương tin rằng Thái tử phi sẽ nhàm chán đến mức đối phó một tiểu cô nương. Hơn nữa, Thái tử phi nỡ để Lạc Yến , căn bản thể vì giành phận công chúa hòa mà dọa dẫm Cơ Lạc Lạc.

 

Khả năng duy nhất, chính là Cơ Lạc Lạc chọc giận Lạc Yến, giấu giếm sự thật.

 

“Tổ phụ, tin ?” Cơ Lạc Lạc mắt đỏ hoe, càng lúc càng tủi , oán trách về phía Cơ Dĩnh: “Tiểu thúc thể giúp ngoài chuyện?”

 

 

Loading...