Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 33:: Yên Yên bị quở trách tại yến tiệc ---

Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:55:50
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cơn mưa đầu xuân bất chợt ập đến, lất phất rơi, trong gió thoảng mùi đất. Cẩm Sơ trong phòng, dõi mắt màn mưa buông rủ ngoài hành lang. Còn năm ngày nữa là đến ngày Triệu Yên Yên gả cho Kỳ Dự An.

 

“Lão nô Triệu thị và Lục thị trở mặt . Lục thị gì cũng chịu dịch chuyển của hồi môn cho Triệu Yên Yên, Triệu lão phu nhân ba bữa hai tức giận đến mức sinh bệnh.”

 

“Thật là nghiệt ngã, một hại cả nhà.” Phương mỗ mỗ lắc đầu thở dài, khó để trong giọng tràn đầy căm ghét và oán trách, khi nàng đầu Cẩm Sơ, ánh mắt chất chứa nỗi xót xa vô hạn.

 

Cẩm Sơ khẽ gì.

 

Tiếng bước chân lộp bộp vang lên, Phi Yến che ô tới từ phía đối diện, tà váy ướt. Nàng hành lang, khẽ rũ chiếc ô giấy dầu, qua khung cửa sổ nhỏ giọng : “Quận chúa, điều tra . Nhị Hoàng Tử phi thể yếu ớt, nhiễm bệnh, đến hồi kiệt sức, gối con cái. Yến tiệc ở Trưởng Công chúa phủ ngày mốt, Nhị Hoàng tử và Nhị Hoàng Tử phi đều trong danh sách khách mời, còn cả gia đình Kỳ Quốc công, Triệu gia cũng tên.”

 

Những thể đến, nàng lấy lạ. Yến tiệc của Trưởng Công chúa phủ, tám chín phần mười sẽ chuyện bất ngờ xảy .

 

Nàng xoa xoa giữa trán, ngẩng đầu bầu trời âm u, giống hệt tâm trạng của nàng, khẽ thở dài một tiếng thể nhận .

 

Mưa liên tục hai ngày, nhưng đúng ngày yến tiệc của Trưởng Công chúa phủ trời quang mây tạnh.

 

Sáng sớm, Tề Tiêu thấy một chiếc xe ngựa xa hoa đỗ cửa. Người đến chính là nô bộc của Trưởng Công chúa phủ: “Trưởng Công chúa phủ hôm nay thiết yến, lo lắng Quận chúa đến nơi xa lạ quen đường, đặc biệt phái nô tài đến đón.”

 

Tề Tiêu tủm tỉm đáp lời, đầu phái tiểu tư thông báo.

 

Cẩm Sơ ngờ Dung Hiền Trưởng Công chúa nóng lòng đến . Nàng mím môi, Phương mỗ mỗ lo lắng: “Quận chúa, đây chắc chắn là Hồng Môn yến, ý đồ bất chính. Mấy ngày nay lão nô vắt óc suy nghĩ cũng nhớ Lão gia giao tình gì với vị Trưởng Công chúa .”

 

Mèo con Kute

“Trốn mùng một, trốn ngày rằm, mỗ mỗ, tự chừng mực.” Cẩm Sơ dẫn theo Phi Yến và Phi Sương.

 

Phương mỗ mỗ cũng theo, nhưng Cẩm Sơ ngăn : “Phi Yến thiện võ và độc, Phi Sương lanh lợi, hai họ thể bảo vệ , mỗ mỗ cần lo lắng.”

 

Bất đắc dĩ, Phương mỗ mỗ đành bỏ qua.

 

Cẩm Sơ y phục, chỉnh trang sẵn sàng, lên xe ngựa. Phi Yến kiểm tra một lượt, xác định gì bất thường, ba xe ngựa thẳng tiến đến Trưởng Công chúa phủ.

 

Nửa canh giờ , xe ngựa dừng , Phi Sương xuống xe đỡ Cẩm Sơ . Trưởng Công chúa phủ rộng lớn vô cùng hào phóng, cửa tấp nập xe ngựa. Một vài phu nhân từng gặp ở yến tiệc Triệu gia, ba năm cùng mời bước Trưởng Công chúa phủ.

 

“Ngươi chính là Thịnh cô nương, Lương Cẩm Quận chúa do Hoàng thượng phong thưởng đấy ư?”

 

Phía vang lên một tiếng . Nàng đầu , một thiếu nữ mặc váy dài màu xanh lục tươi tắn nhanh chóng đến bên cạnh nàng: “Ta là Triển Vạn Lăng, phụ là Triển Đại tướng quân. Ta phụ khen ngợi ngươi, tuổi nhỏ mà lòng rộng lớn, quyên tặng trăm vạn quân lương, giải quyết tình thế nguy cấp của ba quân. Ngươi và phụ ngươi đều là công thần của Bắc Lương.”

 

Triển Vạn Lăng rạng rỡ, tự nhiên quen kéo tay Cẩm Sơ, chớp chớp mắt: “Vốn dĩ đến yến tiệc của Trưởng Công chúa, nhưng phụ , ngươi sẽ đến, còn ngươi mới đến nơi quen ai, nhất định bảo đến, còn cùng ngươi trò chuyện, đừng để xảy sai sót nào.”

 

Triển Vạn Lăng vỗ ngực: “Một lát nữa ngươi cứ theo , sẽ giới thiệu mấy cô nương cho ngươi quen.”

 

Bị tự nhiên quen kéo , Cẩm Sơ vẫn còn chút tự nhiên.

 

“Phụ , nếu ngươi bất kỳ sai sót nào ở yến tiệc, về nhà sẽ đ.á.n.h gãy chân .” Triển Vạn Lăng sờ sờ bắp chân, vẻ mặt sợ hãi.

 

Cẩm Sơ phì . Dần dần, nàng và Triển Vạn Lăng quen thuộc hơn. Nhìn dáng vẻ thạo việc của đối phương, nàng giả vờ vô ý hỏi: “Triển tỷ tỷ thường xuyên đến Trưởng Công chúa phủ ư?”

 

Triển Vạn Lăng lắc đầu: “Trưởng Công chúa ít khi tổ chức yến tiệc, là năm năm . Ta chỉ là trí nhớ thôi.”

 

“Ra là .”

 

“Trưởng Công chúa kiêu ngạo, bấy nhiêu năm vẫn sống một , cả đời gả chồng, con cái…” Triển Vạn Lăng luyên thuyên trò chuyện đủ thứ chuyện.

 

Không từ lúc nào, hai xuyên qua đại sảnh, đến hậu hoa viên. Lúc ít phu nhân, cô nương mặt. Trong hậu hoa viên trăm hoa đua nở, ngay cả khí cũng tràn ngập một mùi hương nồng nàn.

 

Ngẩng đầu lên, nàng thấy Triệu Yên Yên đang hành lang, nàng với vẻ mặt khiêu khích. Nàng mặc một chiếc váy dài màu vàng ngỗng, đó mà bên cạnh chẳng mấy dám đến gần.

 

“Triệu Yên Yên tự tự chịu, ở kinh thành sớm khét tiếng. Chỉ Kỳ Dự An cái tên ngu ngốc đó mới xem nàng là bảo bối.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-33-yen-yen-bi-quo-trach-tai-yen-tiec.html.]

Triển Vạn Lăng che giấu vẻ khinh thường đối với Triệu Yên Yên: “Một đứa con gái của vợ lẽ mà cũng dám mạo danh, hổ trèo lên giường khác. Nếu là nàng , sớm tìm chỗ nào đó mà trốn .”

 

Triệu Yên Yên từ xa thấy Triển Vạn Lăng sỉ nhục , mặt nàng đỏ bừng, tủi đến mức đỏ cả khóe mắt, về phía : “Cẩm Sơ, vì ngươi khắp nơi phá hoại danh tiếng của ?”

 

Cẩm Sơ nhíu mày.

 

“Triệu Yên Yên, chuyện của ngươi cả kinh thành đều . Cẩm Sơ từng nửa lời, ngươi đừng mà dính líu !” Triển Vạn Lăng chắn mặt Cẩm Sơ, chống nạnh: “Hôm nay là yến tiệc do Trưởng Công chúa tổ chức, bớt lóc ở đây , xui xẻo!”

 

“Ngươi!”

 

Bị Triển Vạn Lăng chỉ thẳng mũi mà sỉ nhục, Triệu Yên Yên tức giận nhưng dám gì. Nàng đảo mắt quanh, phát hiện ít đang về phía , sợ hãi vội vàng lùi , hít hít mũi, cố nén nước mắt , cứng miệng : “Ngươi chính là ghen tị vì thể gả cho Dự An ca ca, cố ý giở trò , hừ, nhất định sẽ sống thật !”

 

Nói xong, Triệu Yên Yên rời . Ánh mắt liếc thấy nàng cạnh Triệu thị, thút thít kể lể. Triệu thị vẻ mặt giận dữ, nắm tay Triệu Yên Yên ngừng an ủi.

 

“Chuyện … chuyện … đây thật sự là ruột của ngươi ?” Triển Vạn Lăng kinh ngạc.

 

Nàng chỉ đồn chứ tận mắt chứng kiến. Thật sự thể tin ruột cưng chiều một nha dưỡng nữ, đối với con gái ruột của hỏi han gì.

 

Cẩm Sơ vô tư: “Bệnh của mẫu lúc lúc , quen với Triệu Yên Yên , để ngươi chê .”

 

“Không , nhà ai mà chẳng chút tai tiếng chứ.” Triển Vạn Lăng xua tay, kéo Cẩm Sơ bắt đầu kể về quy trình cơ bản khi tổ chức yến tiệc ở kinh thành.

 

Chẳng qua cũng chỉ là tìm lý do để tụ tập một nhóm , tạo cơ hội cho các tài tử trẻ tuổi ở kinh thành. Thưởng hoa, thưởng họa, sinh nhật, tân gia… phàm là những dịp điềm lành đều thể dùng lý do để tổ chức yến tiệc.

 

“Triển cô nương, Phương tiểu quận chúa mời cô nương qua đó một chuyến.” Nha đến mặt Triển Vạn Lăng.

 

Triển Vạn Lăng liền kéo Cẩm Sơ cùng , nhưng nha : “Triển cô nương, tiểu quận chúa hẹn mấy đ.á.n.h bài lá, chỉ còn thiếu cô nương thôi.”

 

Cẩm Sơ , nàng , nàng cũng hiểu ý: “Triển tỷ tỷ, dạo Trưởng Công chúa phủ cũng .”

 

“Phủ đại khái cũng giống , chỉ là lớn hơn Quốc công phủ của ngươi một chút, rộng rãi và xa hoa hơn thôi, cũng chẳng gì đáng xem.” Triển Vạn Lăng phất tay với nha : “Đi bẩm tiểu quận chúa, hôm nay rảnh, hẹn dịp khác .”

 

Nha chút khó xử, nhưng thấy Triển Vạn Lăng chỉ một cô nương khác trong đám đông: “Để Lý cô nương .”

 

Nha khuyên , đành cứng đầu đổi sang mời Lý cô nương.

 

“Triển tỷ tỷ, .”

 

“Ngươi hiện giờ ngươi là món bánh thơm ngon ở kinh thành, bao nhiêu đang nhòm ngó ?” Triển Vạn Lăng với giọng thâm ý sâu xa: “Tước vị Quốc công phủ, tước hiệu quận chúa, mang theo tài sản kếch xù. Chỉ cần ngươi ở yến tiệc mà chạm mặt một nam tử lạ mặt, mất danh tiết, theo phong tục kinh thành, chỉ thể cam chịu gả .”

 

Nói đến đây, đáy mắt Triển Vạn Lăng lộ vẻ khinh thường: “Những chuyện quanh co rắc rối thật phiền phức, chẳng bằng chiến trường, đao thật s.ú.n.g thật mà so tài.”

 

Nghe những lời , Cẩm Sơ càng thêm vài phần kính trọng Triển Vạn Lăng. Danh tiếng của Triển Đại tướng quân nàng sớm qua, ông còn là ân sư của Thái tử. Lần đầu tiên Thái tử chiến trường chính là theo Triển Đại tướng quân.

 

Trong lúc thưởng hoa, ít đến tìm Cẩm Sơ, hỏi han ân cần, tranh nịnh nọt. Ngược , Triệu thị và Triệu Yên Yên thì trái ngược, trong góc, ai hỏi han, cho đến khi Nhị Hoàng tử cùng Nhị Hoàng Tử phi, Tam Hoàng tử và Tam Hoàng Tử phi, Kỳ Dự An cùng những khác đến. Nhị Hoàng Tử phi và Tam Hoàng Tử phi đặc biệt vài câu với Triệu Yên Yên.

 

Triệu Yên Yên mới chút thể diện.

 

Dưới sự giới thiệu của Triển Vạn Lăng, Cẩm Sơ quen ít cô nương, ghi nhớ mặt họ. Khi trò chuyện phiếm với Triển Vạn Lăng, nàng luôn cảm thấy một ánh mắt đang chằm chằm .

 

Ánh mắt nàng lướt qua. Người đó mặc một chiếc váy dài màu đỏ tía, bên thái dương cài hai chiếc trâm phượng nhỏ sáng lấp lánh, nhẹ nhàng lay động theo động tác. Trâm phượng nhỏ, đó là thứ chỉ các nàng dâu hoàng gia mới phép đeo.

 

Phu nhân mặt mày trắng như ngọc, trang điểm tinh xảo, khóe mắt hàm chứa ý , nhưng thể che giấu nỗi ưu sầu. Nàng nha đỡ, tay cầm khăn tay thỉnh thoảng đưa lên mũi khẽ ho.

 

Bỗng nhiên, phu nhân đó về phía . Triển Vạn Lăng vẫn nhận , nàng đang chăm chú trêu đùa cá chép trong hồ, tự kể chuyện thú vị ở kinh thành. Cẩm Sơ khom : “Kính chào Nhị Hoàng Tử phi.”

 

Nhị Hoàng Tử phi từ xuống đ.á.n.h giá Cẩm Sơ một lượt, mỉm rạng rỡ gật đầu, xuống gần đó: “Thân thể khỏe, đến đây tĩnh dưỡng một lát, phiền hai vị chứ?”

 

 

Loading...