Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 344: Nghiêm Trừng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-08 00:19:06
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lạc Yến chăm chú Quý Trường Hành, hai mắt đối mắt, một căm ghét phẫn nộ, một tức giận từ bỏ. Đột nhiên nàng hỏi: “Quý đại công tử thế nào?”

 

Quý Trường Hành buột miệng thốt : “Một tờ hôn ước.”

 

Lời dứt, Quý lão phu nhân giơ tay tát một cái mặt Quý Trường Hành: “Đồ hỗn xược, con đang ? Ai cho con cái gan đó!”

 

Quý Trường Hành đánh, sờ sờ mặt, nhưng hề tỏ vẻ tức giận với Quý lão phu nhân, y : “Việc giám khảo chẳng qua là nhục Quý gia chúng , bất kể tương lai công danh của thế nào, còn đường thoát, chỉ thể rời kinh, ngoài một tờ hôn ước thể cứu vãn, còn cách nào khác.”

 

“Lẽ cùn!” Quý lão phu nhân giận tím mặt: “Tất cả đều là lựa chọn của chính con, thể trách khác. Đừng chuyện mất mặt nữa, theo về!”

 

Quý Trường Hành lắc đầu: “Tôn nhi còn đường đầu, cầu tổ mẫu tác thành!”

 

“Con!” Quý lão phu nhân ôm n.g.ự.c suýt ngất xỉu, Quý phu nhân bên cạnh nhanh tay đỡ lấy bà. Nàng sốt ruột vô cùng, nhưng Quý Trường Hành uống lộn t.h.u.ố.c gì mà cố chấp như , nàng cũng chẳng .

 

Ánh mắt mấy đều đổ dồn về phía Lạc Yến.

 

Lạc Yến khẽ động mi, Quý Trường Hành phản hỏi: “Nếu đều , thì ?”

 

“Ta lập tức rời kinh, đời bao giờ trở về kinh thành nữa.” Quý Trường Hành : “Cam nguyện cả đời tầm thường vô vị, đạt chí lớn.”

 

Nghe , Lạc Yến nhịn bật : “Ngươi chỉ một câu về kinh mà đ.á.n.h cược bằng một tờ hôn ước của , là công chúa hoàng gia, phận tôn quý, thể công bằng?”

 

Mí mắt Quý Trường Hành giật giật.

 

Quý Chỉ Tình phản hỏi: “Công chúa thế nào?”

 

“Ta tính mạng cả nhà Đại phòng các ngươi tiền cược, nếu oan uổng các ngươi, hôn ước chấp nhận, nếu , sẽ đích ban rượu độc, chuyện cứ thế mà kết thúc, thế nào?” Trên mặt Lạc Yến là sự chán ghét và sát khí hề che giấu.

 

Lời khiến mấy kinh ngạc đến nỗi khép miệng.

 

Quý lão phu nhân đột nhiên đẩy Quý phu nhân , hít một thật sâu đầy ý nghĩa, ánh mắt rơi Quý Trường Hành: “Trường Hành, đây là cuối cùng Quý gia để con càn. Tám mạng của Đại phòng Quý gia đều trong tay con, con đưa lựa chọn nào, Quý gia cũng chấp nhận.”

 

Nói Quý lão phu nhân đợi Quý Trường Hành quyết định, liền cung kính cáo từ Lạc Yến, lên xe ngựa rời .

 

Tám mạng như một tảng đá nặng trịch đè nặng trong lòng. Quý Trường Hành ngờ Lạc Yến hận y đến , còn lấy mạng y. Y hít một thật sâu, gương mặt căng thẳng nên lời suốt một lúc lâu.

 

Lạc Yến phất tay áo, trở về phủ công chúa.

 

Chuyện bên ngoài phủ từng chữ sót lọt tai Cẩm Sơ, nàng hít một thật sâu, ngước mắt Phi Sương, Phi Sương lập tức hiểu ý: “Lục gia một vị công tử nhà đích chi xa, cũng là một trong các học tử dự thi khoa cử, tính cách thực tế trọng, trùng hợp trạc tuổi Nhiễm nhị cô nương.”

 

Để Nhiễm nhị cô nương chịu liên lụy, Cẩm Sơ trong lòng thực sự đành, liền sai Phi Sương đích một chuyến đến Nhiễm gia: “Ngươi cứ đến Đại phòng Nhiễm gia rõ ý đồ, để trưởng bối tiếng của Nhiễm gia đến Nhị phòng. Quý gia xứng với Nhiễm nhị cô nương. Hãy chuyện hôn sự của Lục gia cho Nhiễm gia , nếu ưng thuận, Trung cung sẽ ban hôn. Nếu , Trung cung nguyện đền bù vị trí huyện chủ.”

 

Phi Sương lời, dậy rời .

 

Trước khi về cung, Cẩm Sơ kéo Lạc Yến dặn dò: “Nam nhân như chẳng bản lĩnh gì, chẳng qua là đạp lên phận công chúa của để trèo cao mà thôi. Hôm nay nếu công chúa, y chắc thèm một cái. Lạc Yến, y bảo vệ , cũng tư cách bên cạnh .”

 

Lạc Yến ngoan ngoãn gật đầu, tiễn Cẩm Sơ rời nhưng nàng ngăn : “Hai ngoài cửa đó cứ để họ tự quyết định , lười xem, cũng cần vì chuyện nhỏ mà tự vui. Lạc Yến, bất kể trưởng tương lai thế nào, mẫu phi vẫn thể bảo vệ . Đã là công chúa Bắc Lương, thì hãy thể hiện khí độ của một công chúa !”

 

“Nhi thần hiểu!”

 

……

 

Cùng với Phi Sương đến Nhiễm gia còn Quý lão phu nhân, đích đến hủy hôn. Quý lão phu nhân hổ thẹn khôn cùng, Nhiễm gia lộ rõ vẻ vui, nhưng vì Quý lão phu nhân hết lời xin , và cả Phi Sương cùng đến, nên hôn sự mới định đầy hai canh giờ hủy bỏ.

 

Quý lão phu nhân hổ đến mức chỉ tìm một kẽ nứt chui xuống, ngay cả cũng , mặt xanh mét rời , bên ngoài tuyên bố là do hai bát tự hợp.

 

Điều may mắn duy nhất là chuyện truyền ngoài, ít.

 

Nhiễm gia theo lời khuyên của Phi Sương, định hôn ước với đích tử chi thứ của Lục gia, hôn kỳ ấn định ba tháng , khi bảng vàng mùa thu công bố thì sẽ thành hôn.

 

Nhiễm gia sợ Nhiễm nhị cô nương nghĩ ngợi nhiều, còn đặc biệt phái đưa nàng ở nhờ nhà họ hàng ở ngoại tỉnh vài tháng, đợi khi phong ba ở kinh thành lắng xuống mới trở về.

 

Đồng thời, Nhiễm gia còn đặc biệt phái đến tận phủ công chúa tặng Lạc Yến vài xấp vải vóc thời thượng ở kinh thành, và một bộ trang sức trâm cài hồng ngọc.

 

Điều cũng ngầm báo cho công chúa rằng, khi hủy hôn Nhiễm gia hề trách cứ Đông cung.

 

“Nhiễm nhị cô nương quả là hiểu chuyện, loạn, thản nhiên chấp nhận Lục gia công tử. Chỉ riêng điều , dù Lục công tử thi đỗ cao, Đông cung cũng sẽ vì chuyện mà đề bạt Lục công tử.” Hồng Chi .

 

Nhiễm nhị cô nương gặp tai họa vô cớ, Đông cung cảm thấy áy náy, sớm muộn gì cũng sẽ tìm cách đền bù.

 

Lạc Yến nhấc chiếc trâm cài hồng ngọc lên khẽ lắc lư: “Có điều, vẫn cách lựa chọn, ngoài cửa ?”

 

Hồng Chi rướn cổ ngoài cửa, thấy nha nào đến báo tin, thì tám phần là vẫn động tĩnh.

 

Nửa canh giờ , nha đến báo, Quý phu nhân ngất xỉu, hai chị em Quý Chỉ Tình và Quý Trường Hành mang Quý phu nhân rời . Lạc Yến cong môi nở một nụ mỉa mai, chậc chậc hai tiếng lắc đầu, ánh mắt khinh miệt lộ rõ.

 

“Công chúa, Quý gia đưa lựa chọn, đừng so đo với Quý gia nữa.” Hồng Chi khuyên nhủ.

 

Lạc Yến lắc đầu: “Không độ lượng, đầu Quý Chỉ Tình ở Dĩnh Vương phủ buông lời bất kính, khiến tức giận. Hôm nay vẫn chịu rút kinh nghiệm, cô cô, mẫu phi là công chúa Bắc Lương nên là quả hồng mềm để khác nắm giữ.”

 

Hồng Chi hiểu , nhịn hỏi: “Vậy công chúa thế nào?”

 

Quý Chỉ Tình hết đến khác khiêu khích, Lạc Yến trong lòng khó chịu, nàng giống hệt một con chuột sống trong bóng tối, thỉnh thoảng thò khiêu khích. Đủ để khiến ghê tởm!

 

“Ta chỉ đợi đến sáng mai.”

 

Nếu Quý gia hành động, nàng sẽ khiến Quý Chỉ Tình vĩnh viễn thể lời nào.

 

“Cử theo dõi Quý gia.”

 

Hồng Chi ngạc nhiên phát hiện vị tiểu công chúa ngây thơ vô tư ngày nào, chỉ một đêm dường như trưởng thành, nàng gật đầu: “Nô tỳ lập tức phái theo dõi.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-344-nghiem-trung.html.]

……

 

7_Quý gia. Sau khi hủy hôn và lấy canh , Quý lão phu nhân triệu tập Nhị phòng, Tam phòng và Tứ phòng đến, ở chính sảnh với vẻ mặt lạnh tanh một lời.

 

Các vị vãn bối thấy , một lúc cũng đoán ý của lão phu nhân, dám hỏi nhiều, chỉ thể im lặng chờ đợi.

 

Cuối cùng, ba của Đại phòng trở về.

 

Quý lão phu nhân mới mở miệng: “Tất cả đây!”

 

Bốn phòng đều tề tựu chỉnh tề, Quý phu nhân thấy mí mắt khỏi giật giật. Quý lão phu nhân hít một thật sâu: “Thanh Chi!”

 

Nha tên Thanh Chi bưng một chén rượu đến, đưa cho Quý Chỉ Tình.

 

Mí mắt Quý Chỉ Tình giật mạnh: “Tổ mẫu?”

 

“Đây rượu độc, sẽ lấy mạng con.” Quý lão phu nhân sắc mặt âm trầm như nước, nhưng giọng điệu gay gắt thể nghi ngờ: “Uống nó , chuyện cứ thế mà bỏ qua.”

 

Quý Chỉ Tình cần nghĩ cũng chắc chắn thứ lành gì, run rẩy bưng lên đưa đến mũi nhẹ nhàng ngửi một cái, lập tức sắc mặt tái nhợt: “Nhất kiếm phong hầu!”

 

Hiểu theo nghĩa đen, đó là t.h.u.ố.c câm.

 

“Tổ mẫu?” Quý Trường Hành trầm giọng: “Đại tỷ , nhưng tội đến mức .”

 

Ánh mắt Quý lão phu nhân sâu Quý phu nhân: “Quý gia trở kinh thành thực sự dễ dàng, thể để Đại phòng các ngươi phá hỏng. Hôm nay thẳng luôn, Đại phòng các ngươi gây sự chán ghét cho khác, còn đắc tội với công chúa, tổng cộng một lời giải thích. Có hai con đường, một là đ.á.n.h gãy hai chân, hai là uống chén rượu !”

 

Quý phu nhân há miệng, dám biện bạch Quý Chỉ Tình, chiếc khăn tay trong tay nàng vò đến gần như biến dạng, c.ắ.n răng đầu .

 

“Mẫu !” Quý Chỉ Tình sốt ruột.

 

Nàng Quý Trường Hành: “Ta là trưởng nữ trưởng phòng của Quý gia, phục!”

 

“Người !” Quý lão phu nhân đập bàn dậy, một tiếng lệnh, mấy chục thị vệ bao vây chính sảnh nghiêm ngặt. Bà giận dữ trừng Quý Chỉ Tình: “Mạng của con đều do Quý gia ban cho, đến lượt con quyết định!”

 

Hai ma ma giữ chặt Quý Chỉ Tình, Thanh Chi bưng rượu véo cằm Quý Chỉ Tình. Quý Chỉ Tình cố sức giãy giụa, ngón tay Thanh Chi suýt chút nữa bầm tím, nhưng vẫn thấy đối phương mở miệng.

 

“Bẻ!” Quý lão phu nhân giận dữ quát.

 

Thanh Chi liền véo mạnh một cái eo Quý Chỉ Tình, đối phương đau đớn há miệng, một chén rượu đổ xuống sót giọt nào. Nàng lóc giãy giụa, nhưng vẫn chống một chén rượu.

 

Cho đến khi xác định nuốt hết, Thanh Chi mới buông tay: “Đại tiểu thư, xin .”

 

Nhất kiếm phong hầu phát tác nhanh, Quý Chỉ Tình ôm cổ họng chỉ thể phát tiếng khò khè, vì quá sốt ruột nôn máu, nàng đau đớn rít lên.

 

Mọi đều chứng kiến.

 

8_Quý lão phu nhân lạnh lùng : “Đây chính là cái kết của kẻ lời, cố đại cục. Danh tiếng trăm năm của Quý gia cho phép chà đạp! Kẻ nào dám ô danh Quý gia, tuyệt đối nương tay!”

 

Nói Quý lão phu nhân Quý phu nhân: “Trong hai ngày tới hãy chọn một mối hôn sự cho Quý Trường Hành, nha cũng , ca kỹ cũng chẳng , cuối tháng sẽ thành hôn. Nếu , ngươi hãy dẫn cả nhà Đại phòng rời khỏi Quý gia, sẽ xin tộc nhân loại bỏ cả nhà các ngươi khỏi tông tộc, từ nay về còn liên quan!”

 

Lời lẽ gay gắt vang vọng, đều kinh ngạc.

 

Trong bốn phòng của Quý gia, Đại phòng là triển vọng nhất, bất kể con cái đều xuất sắc, dung mạo đẽ học thức, mấy tỷ bên cũng đều phục tùng.

 

Ai thể ngờ đột nhiên xảy biến cố .

 

Quý phu nhân sững sờ, sắc mặt khó giữ , há miệng nhưng thể biện bạch, chỉ hỏi: “Trường Hành định với Nhiễm nhị cô nương…”

 

“Đừng nhắc đến Nhiễm nhị cô nương nữa, hôn sự đó giải trừ sạch sẽ, nửa canh giờ Nhiễm nhị cô nương rời kinh .” Quý lão phu nhân khẩy: “Đến kinh thành chẳng việc gì, hôn sự hủy hai . Hôm nay nếu ngươi thể chấp nhận lời thách đấu của công chúa, còn kính ngươi vài phần kiêu ngạo.”

Mèo con Kute

 

Người ngoài mà mơ hồ, nhưng Quý Trường Hành thì sắc mặt tái nhợt, môi mím chặt nên lời.

 

Quý lão phu nhân ánh mắt chuyển sang mấy cháu trai, cháu gái khác, nghiêm giọng : “Hãy việc quy củ, đừng vọng tưởng những thứ thuộc về , để khác xem thường! Đợi đến một ngày đạt vị trí cao xa với tới , hãy hứa hẹn! Chứ thể diện tổ tông mà càn!”

 

Một tràng lời lẽ chính là chỉ thẳng mặt cả nhà Đại phòng mà mắng chửi.

 

Thân thể Quý phu nhân lắc lư, hổ đến mức chỉ ngất , c.ắ.n răng cố nén chịu đựng.

 

Quý lão phu nhân Quý phu nhân: “Nếu Quý Chỉ Tình còn dám loạn nữa, đừng trách nhắc nhở ngươi!”

 

Lời đe dọa trần trụi cùng sát khí âm u trong giọng điệu. Quý phu nhân c.ắ.n răng: “Con dâu nhất định sẽ trông chừng Chỉ Tình.”

 

Quý Chỉ Tình sấp đất, ôm cổ họng, miệng đầy máu, nàng gào thét, tức giận, nhưng ai để ý. Quý lão phu nhân đến bên cạnh nàng , từ cao xuống, trong mắt chút xót thương nào: “Nếu còn gây chuyện, hãy nghĩ đến mẫu của con.”

 

Một câu khiến Quý Chỉ Tình như rút cạn bộ sức lực, kinh ngạc, chấn động Quý lão phu nhân, nàng nức nở ôm môi nức nở.

 

Quý lão phu nhân phất tay: “Tất cả về .”

 

Giải tán tất cả , Quý lão phu nhân trút bỏ bộ sức lực, ngã xuống ghế, xoa xoa thái dương, quên dặn dò: “Thanh Chi, hỗ trợ Đại phu nhân chọn một mối hôn sự cho Đại công tử, cho Đại công tử , nếu thành tử tế

 

kết hôn, thì đừng tham gia khoa cử nữa.” Thanh Chi do dự: “Đại công tử dùi mài kinh sử mấy chục năm, bằng tài hoa của đại công tử nhất định thể đề danh bảng vàng, lão phu nhân, ép đại công tử quá mức ?”

 

“Tiền đồ một thể so sánh với bộ Quý gia?” Quý lão phu nhân trầm giọng.

 

Thanh Chi im lặng, đành lui xuống chuyển lời.

 

Về đến viện tử, Quý phu nhân , lộ vẻ lo lắng: “Hai ngày thì quá gấp gáp , thể nới thêm thời gian ?”

 

“Đại phu nhân, lão phu nhân chờ nữa. Nếu hôn sự định, lão phu nhân sẽ để đại công tử khoa cử .”

 

Bị dùng khoa cử để khống chế, Quý phu nhân tức giận bất lực, về phía Quý Trường Hành: “Con thu xếp một chút, theo đến Phương gia!”

 

 

Loading...