Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 396: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-08 13:11:27
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không Thể Không Gả
Vài ngày , Tần phủ báo tang. Tần phu nhân lâm bệnh dậy nổi, đêm khuya từ giường té xuống, chống chọi hai ngày, ăn uống , cũng nên lời, cuối cùng chịu nổi mà qua đời.
Tần gia treo phướn. Tần Phương Du hồi phủ, canh giữ linh đường, đỏ cả mắt. Tần lão phu nhân đối diện nàng : "Mẫu con quả thực là tự té xuống, bất kể con tin , từng nhúng tay."
"Tổ mẫu gì lạ , tôn nữ đương nhiên tin tưởng . Nhiều năm như , nếu động thủ, mẫu thể sống đến hôm nay?" Tần Phương Du lắc đầu, nàng đương nhiên tin tưởng Tần lão phu nhân.
Nàng là do Tần lão phu nhân một tay nuôi lớn.
Tần lão phu nhân gật đầu, điều khỏi miệng là, nàng chờ ngày ròng rã chín năm, cuối cùng cũng đợi cho c.h.ế.t . Cũng còn mối lo hậu hoạn, gánh nặng trong lòng tức khắc trút bỏ, khiến nàng nhẹ nhõm hơn nhiều.
Tang sự Tần gia cử hành long trọng, những ai chút quan hệ với Tần gia đều đến. Trong đó còn Phòng gia, nhưng Đàm thị ngăn . Cũng Đàm thị gì với Phòng gia, Phòng gia chán nản rời , ngay cả náo loạn cũng .
Sau khi tang sự kết thúc, Tần Phương Du đến Đông Cung cầu kiến. Tuy nhiên, Cẩm Sơ tìm một cớ từ chối khéo.
Vừa khéo Lạc Yến cũng ở đó, nàng chống cằm hỏi: "Tần phu nhân qua đời , mẫu phi vì gặp Hầu phu nhân?"
"Nàng lập trường của nàng, lập trường của , chỉ là đạo khác mà thôi." Cẩm Sơ cúi đầu tiếp tục lật sách, sắc mặt điềm nhiên như mặt nước phẳng lặng.
Lạc Yến suy nghĩ một lát gật đầu, hiểu mà hiểu.
Tần Phương Du ngoài cửa chút bất ngờ khi từ chối khéo, nàng khổ, đưa hộp thức ăn tay cho Phi Sương: "Làm phiền cô cô chuyển giao cho Thái tử phi, đây là bánh mai hoa do tự tay ."
Phi Sương nhận lấy. Tần Phương Du lúc mới về.
Bánh mai hoa đặt bàn, Lạc Yến thấy, bỗng nhiên lĩnh hội lời của mẫu : "Mẫu phi sớm ăn bánh mai hoa , quá ngọt ngấy, đáng tiếc, Hầu phu nhân ."
Sớm là của hai giai đoạn khác , liên quan đến phận, con đường khác biệt, tâm cảnh cũng khác biệt mà thôi.
Cẩm Sơ khẽ mỉm .
"Công chúa, tiểu vương gia bên truyền tin đến ." Hồng Chi đưa thư tín đến, Lạc Yến lông mày dựng thẳng lên, nóng lòng bóc thư tín , bên trong cực kỳ đơn giản: "Bình an."
"Cái gọi là gì chứ?" Lạc Yến cầm thư tín lắc lắc, ít cũng thêm vài chữ chứ, khó khăn lắm mới phái đưa thư về một chuyến, chỉ hai chữ , mà tức c.h.ế.t .
Cẩm Sơ thấy mà .
Tháng chín, cái nóng gay gắt gần đến hồi kết, sáng sớm khi thức dậy vẫn còn chút se lạnh. Hồng Chi khoác thêm y phục cho nàng. Phương Đồ sáng sớm đến tìm nàng, đích đưa thiệp cưới.
"Ngày là đại hôn của trưởng, thiệp cưới đích đưa, đến xem náo nhiệt ?"
Thiệp cưới là do Phương lão phu nhân đích .
Lạc Yến nhận lấy gật đầu: "Đương nhiên thể nể mặt lão phu nhân, đến xem Phương gia rước dâu."
Sau khi xong, Phương Đồ : "Từ lên núi cầu phúc đó, trong giới tư mật ít đồn đại về việc mang mệnh phượng hoàng, lợi cũng hại."
Lợi là còn ai dám để ý đến Lạc Yến nữa, cưới Lạc Yến thì khác gì mưu nghịch? Hại cũng tương tự, ai dám dính dáng đến, chính là ý đồ bất chính, khiến khiếp sợ.
Chuyện mệnh phượng hoàng nàng cho mẫu phi , khi đó mẫu phi chỉ , chỉ một câu là ai phận riêng, lẽ sẽ thành sự thật, bảo nàng cần để tâm.
Dứt khoát, nàng cũng nghĩ nhiều nữa.
Cứ mơ mơ màng màng sống cuộc sống của là .
Ngày Phương gia đón dâu, sáng sớm náo nhiệt hẳn lên. Tiếng pháo nổ đinh tai nhức óc, tiếng chiêng trống vang trời, Phương Dật n.g.ự.c đeo đại hồng hoa, khí phách hăng hái cưỡi lưng ngựa, rầm rộ mang theo kiệu hoa nghênh đón.
Phương Đồ đỏ mắt, Lạc Yến nghi hoặc: "Vì ?"
"Chỉ là đột nhiên cảm thấy trưởng dường như trưởng thành , mà cũng cưới vợ sinh con." Trong ký ức của nàng còn dừng ở hình ảnh hai tinh nghịch trèo cây móc tổ chim.
Lạc Yến xong cũng cùng cảm giác sâu sắc, nếu một ngày Triều Hi cưới vợ, nàng e rằng cũng kìm mà , tận mắt đàn ông trưởng thành bên cưới vợ, tự hào cảm động.
Hôm nay Phương gia ít khách đến, Tam phòng Quý gia cũng tới, Đông Cung cũng đến tặng lễ, Phương lão phu nhân ở chủ tọa.
Chờ một canh giờ, kiệu hoa vẫn tới. Phương phu nhân dụi dụi mắt: "Mắt cứ giật liên hồi."
Không lâu , tiểu tư báo tin. Hồng Chi cũng đến bên cạnh Lạc Yến, thấp giọng : "Kiệu hoa khi qua đường Huyền Vũ va chạm với một đội nghênh hôn khác, tân nương suýt nữa đổi , may mà tân lang quan nhanh trí, kiên quyết chặn kiệu hoa của đối phương, giành tân nương."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-396.html.]
Lạc Yến nhướng mày.
Phương Đồ bên là: "Kiệu hoa va chạm, trong lúc khẩn cấp hai tân nương lên nhầm kiệu hoa, hai bên xảy tranh chấp."
"Đây là lời gì chứ? Tân nương nhận nhầm?" Phương Đồ mắt giật một cái.
"Tân nương mặc hỉ phục và khăn che đầu đỏ, y hệt như vị thiếu phu nhân tương lai, vóc dáng cũng giống hệt. Thiếu phu nhân đụng ngã khỏi kiệu hoa, đối phương cũng . Trong lúc hỗn loạn, đối phương cướp thiếu phu nhân của chúng , còn tân nương của đối phương đẩy kiệu hoa của chúng ."
Kiểu trùng hợp , đừng Lạc Yến tin, Phương Đồ lập tức cảm thấy điều gì đó khuất tất: "Có phận đối phương là ai ?"
Người nào gây chuyện như ?
"Là... là cô nương Thượng Quan gia." Phương Đồ đoán trúng, là Thượng Quan Tri Ý!
Quả thực hổ.
"Sao từng nàng định hôn sự? Lại còn trùng hợp cùng ngày với trưởng thành hôn." Phương Đồ há miệng mắng , Phương phu nhân trợn mắt , đành nuốt ngược lời trong, vô duyên vô cớ mà sinh một bụng tức giận.
"Bây giờ tân nương đổi ?" Lạc Yến Hồng Chi.
Hồng Chi gật đầu: "Theo thị vệ , là an vị đấy , chỉ là bên Thượng Quan gia chịu dễ dàng bỏ qua, rằng Phương công tử đụng , mất hỉ khí, còn gãy chân tân lang quan của đối phương. Đối phương là Chương gia ở Thành Nam, lập tức hủy hôn tại chỗ, Chương công tử khiêng về, để Thượng Quan cô nương chặn kiệu hoa đòi một lời giải thích."
Người thật quá sức vô lý .
gì nàng , cứ dây dưa dứt, kéo dài đến tận bây giờ, thấy giờ lành sắp qua, Phương gia bên chút sốt ruột .
Phương phu nhân về phía Phương lão phu nhân: "Mẫu ?"
Mèo con Kute
"Đừng hoảng." Phương lão phu nhân ngữ khí nhàn nhạt, sang quản gia : "Trước hết đón thiếu phu nhân về, đừng bỏ lỡ giờ lành."
"Vậy Dật ca nhi thì ?" Phương phu nhân nghi hoặc.
"Cứ để ở đó chờ xử lý."
Phương phu nhân tuy hiểu, nhưng vẫn theo, phái ít đón Liễu Thấm Xuân về, nhanh kiệu hoa khiêng trở .
Phương lão phu nhân để Phương phu nhân đích nghênh đón tân nương, tìm một hậu bối trong gia tộc Phương, bảy tám tuổi, đeo dải lụa đỏ Phương Dật bái đường.
Trước mặt đông đảo tân khách, Phương lão phu nhân hứa hẹn với tân nương: "Hôm nay hết ủy khuất con , nhưng con hãy yên tâm, bất kể lúc nào ở , ai thể thế vị trí đại phu nhân Phương gia của con, Phương Dật trong vòng năm năm cũng sẽ nạp !"
Có lời của Phương lão phu nhân, Liễu Thấm Xuân vốn còn tức giận, tức khắc cơn giận tan biến, cách khăn che đầu đỏ, hướng về Phương lão phu nhân khẽ quỳ gối: "Đa tạ tổ mẫu thương yêu."
"Bái đường , đừng lỡ giờ lành!"
Phương lão phu nhân thà để khác thế bái đường, cũng quyết thỏa hiệp để Thượng Quan Tri Ý đạt ý đồ. Hôn lễ Phương gia vẫn diễn như thường, hề ảnh hưởng chút nào.
Liễu gia bên đó khi cách của Phương gia, cũng hề oán trách, lời nào, tiếp tục theo.
Bình tĩnh như thể từng chuyện gì xảy .
Một loạt tân khách đều nên lời, càng ai nhạo Phương gia, trong thầm kín ngược khen Phương gia khí phách, Liễu gia đại cục.
Lúc đường cái hai bên vẫn còn đang giằng co.
Thượng Quan Tri Ý Liễu Thấm Xuân lén lút đón , còn bái đường , nàng vén khăn che đầu đỏ lên, trong mắt tràn đầy ủy khuất, về phía Phương Dật: "Là hủy hoại hôn sự của ."
"Ta?" Phương Dật lưng ngựa, chỉ , dở dở : "Thượng Quan cô nương, rõ ràng là các đụng kiệu , Chương gia ghét bỏ ngươi xui xẻo, hủy hôn, ngươi vô lý như ?"
"Ta hủy hôn, còn đường lui nữa, thật sự thì chỉ thể..." Thượng Quan Tri Ý c.ắ.n chặt môi, ngập ngừng , một đôi mắt đỏ hoe như thỏ chằm chằm đối phương.
"Thì c.h.ế.t ?" Phương Dật thuận miệng .
Thượng Quan Tri Ý sững sờ, mặt hiện lên vẻ khó xử: "Huynh c.h.ế.t?"
"Phương đại công tử, cũng quá vô trách nhiệm , nếu kinh động ngựa của cô gia nhà , cũng sẽ ngã từ lưng ngựa xuống. Hôn sự đại sư tính toán qua, nếu hôm nay thành, hai nhà chính là thể sui gia, cưỡng ép thành hôn chỉ khiến cả hai bên đều , Chương gia vì mới hủy bỏ hôn sự!" Nha hai tay chống nạnh: "Huynh nhất định chịu trách nhiệm đến cùng!"
"Chịu trách nhiệm?" Phương Dật siết chặt dây cương trong tay, hận thể tát một bạt tai mặt đối phương: "Ta cưới vợ, cũng sẽ nạp , chịu trách nhiệm?"
"Liễu gia cho nạp , quả thực quá bá đạo ." Thượng Quan Tri Ý như thể tóm nhược điểm nào đó, vội vàng : "Ta đại lượng so đo, vả Liễu Thấm Xuân thể sinh con trai, thể để Phương gia tuyệt tự tuyệt tôn chứ?"
Bốn chữ "đoạn tử tuyệt tôn" nhấn mạnh khi , khiến Phương Dật tức giận khinh thường: "Thượng Quan cô nương da mặt quả thật dày như tường đồng vách sắt, cứ thế mà vội vàng sinh con cho khác ? Phương gia thế nào, còn đến lượt ngươi đến đây khoa tay múa chân!"