Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 419: Thiên Vị ---
Cập nhật lúc: 2025-10-09 00:02:45
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên đại điện ca múa tưng bừng, văn võ bá quan ngẩng đầu chờ đợi vị Bắc Lương Trưởng công chúa xuất hiện, thế nhưng thái giám bẩm báo, Hoàng thượng đích đón. Không lâu quả nhiên thấy Cảnh Yến Đế trở về, bên cạnh còn theo một thiếu nữ, xiêm y gấm vóc lộng lẫy, giữa búi tóc cài một tiểu phượng quan, hai bên tua rua màu gấm nhẹ nhàng lay động theo mỗi động tác của nàng, toát lên vẻ cao quý vô ngần.
Điều càng khiến kinh ngạc hơn chính là dung nhan . Bốn phía xôn xao hít một khí lạnh.
“Chẳng trách Hoàng thượng cứ khăng khăng hòa , vị Bắc Lương Trưởng công chúa quả thực vô cùng diễm lệ.”
“Cơ Thừa Đình và vị đích nữ nhà họ Thịnh đều là rồng phượng trong loài , nổi tiếng dung mạo phi phàm, độc nữ của họ đương nhiên cũng chẳng kém.”
“Thảo nào…” Lạc Yến từng gương mặt xa lạ đang đ.á.n.h giá , nàng khẽ nhíu mày. Cảnh Yến Đế bên cạnh ôn hòa giọng : “Đừng sợ, ở Bắc Lương như thế nào, ở đây cứ như thế, bảo vệ nàng.”
“Thật ư?”
“Đương nhiên!” Cảnh Yến Đế trịnh trọng gật đầu.
Thấy , Lạc Yến nhíu chặt mày thẳng một ánh mắt dâm tục, khách khí trừng : “Nhìn nữa, móc mắt ngươi !”
Kẻ đó sững sờ, liếc Cảnh Yến Đế bên cạnh, cũng là ánh mắt âm trầm lạnh lẽo, sợ đến mức lập tức rụt cổ , lẩn đám đông.
Mèo con Kute
Cảnh Yến Đế đích dẫn nàng đến chỗ . Vị trí là ở ngay phía chỗ đầu tiên bên tay của ngài. Cảnh Yến Đế nhíu mày, gọi Kim Lân: “Đưa lên .”
Kim Lân hiểu ý, lập tức nâng bàn đến vị trí ngang bằng với Cảnh Yến Đế. Mọi kinh hô: “Hoàng thượng, việc … e là hợp quy củ chăng?”
“Trưởng công chúa là quốc mẫu tương lai, gì mà thích hợp?” Cảnh Yến Đế đỡ nàng xuống ghế, mới buông tay trở về chỗ của , ánh mắt sắc bén liếc mở lời.
Có lẽ ánh mắt quá đỗi lạnh lẽo, kẻ đó đành ngượng nghịu im miệng.
Yến tiệc chính thức bắt đầu.
Lạc Yến thưởng thức vũ điệu Nam Mục, một bàn mỹ vị giai hào nhưng khẩu vị. Ngẩng đầu lên, nàng thấy Cảnh Yến Đế thỉnh thoảng về phía . Dưới ánh mắt của , khuôn mặt nhỏ nhắn của Lạc Yến ửng hồng, nàng nghiêng đầu sang chỗ khác.
“Trưởng công chúa, đây là cua do Hoàng thượng đích bóc, nếm thử.” Kim Lân cung kính đặt một đĩa thịt cua trắng như tuyết tay Hồng Chi.
Hồng Chi : “Nghe đồn tuyết cua Nam Mục cực kỳ nổi tiếng, Trưởng công chúa đường còn từng nhắc đến, hôm nay cuối cùng cũng cơ hội nếm thử .” Nàng đặt đĩa thịt cua nhỏ mặt Lạc Yến.
Lạc Yến nếm thử hai miếng: “Trước gửi đến Bắc Lương kinh thành đều là ướp lạnh, hương vị thể sánh bằng vị tươi ngọt ở đây.” Nàng khen dứt lời.
Không lâu đưa đến nho bóc vỏ, hạt quả tách vỏ. Nàng nếm thử từng món, cuối cùng ăn no căng, đành xua tay. Người long ỷ mới chịu thôi.
Cảnh điện bao nhiêu đều thấy rõ mồn một, chua xót, ngưỡng mộ, kẻ cứ chằm chằm hai , ánh mắt rõ ý gì.
Khi yến tiệc sắp kết thúc, ca múa tan , bá quan văn võ đều dậy. Cảnh Yến Đế phất tay: “Tất cả lui .”
“Vâng.”
Mọi tản . Cảnh Yến Đế đầu dịu dàng Lạc Yến: “Ở Trưởng công chúa phủ nàng quen ? Thiếu thứ gì cứ phái báo cho .”
Vẫn gả cho nàng, việc trực tiếp dọn cung chút hợp lễ, cũng tổn hại danh tiếng của nàng, đành an trí nàng ở Trưởng công chúa phủ.
“Hoàng chuẩn cả , Trưởng công chúa phủ là của mang đến, ở cũng tiện.” Lạc Yến xoa xoa chóp mũi, chỉ là khí hậu chút quen, nhưng nàng sẽ từ từ thích nghi thôi. Nàng ngẩng đầu lo lắng hỏi: “Vậy còn , ai khó ?”
“Ta là Hoàng đế, ai dám khó ?” Cảnh Yến Đế bật , Lạc Yến gần một năm gặp, một loại xúc động ôm nàng lòng. Nàng cao lên ít, má cũng phần mũm mĩm hơn, gương mặt vẫn tươi sáng động lòng , tinh xảo như một búp bê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-419-thien-vi.html.]
Suốt chặng đường , phái nhiều tâm phúc dọc đường bảo vệ, ròng rã hơn một tháng trời, nơm nớp lo sợ, lo nàng hợp thủy thổ, giày vò đường. May mắn , thần sắc vẫn .
“Mấy ngày nàng nghỉ ngơi cho , đợi nghỉ ngơi xong, sẽ đưa nàng dạo quanh đây.”
Lạc Yến gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, miệng nở nụ tươi tắn.
Lúc chia tay, Cảnh Yến Đế ngây đưa nàng tận gần cửa cung, nàng lên xe ngựa khuất mới thở phào nhẹ nhõm.
“Hoàng thượng, Vân Hòa quận chúa đang đợi ngài.” Kim Lân nhắc nhở.
Cảnh Yến Đế nhướng mày. Không lâu quả nhiên thấy Cơ Vân Hòa đang sốt ruột chờ đợi. Vừa xuất hiện, Cơ Vân Hòa tiến lên: “Hoàng thượng nay lật bài ngửa với phụ vương, tiếp theo kế hoạch gì?”
Đối mặt với câu hỏi, Cảnh Yến Đế cũng chút do dự ý định của : “Nhốt mềm. Đối đãi như một nhị tỷ, những gì trẫm hứa sẽ thiếu một chút nào. Sáng mai thánh chỉ sắc phong sẽ đến.”
Cơ Vân Hòa nhất thời là vui mừng gì khác, vẫn lời cảm tạ: “Ta chỉ mong Hoàng thượng cả cuộc đời đối xử với hai hài tử của , che chở cho chúng một đời vô ưu.”
“Sẽ .”
“Đa tạ.” Cơ Vân Hòa nghĩ ngợi một lát hỏi: “Vậy còn đại tỷ?”
“Tội nghiệt sâu nặng, tay vấy quá nhiều m.á.u thịt ruột rà, c.h.ế.t đáng tiếc. Trẫm sẽ giam lỏng nàng trong phủ , nếu thể chịu đựng thì tùy nàng, nếu chịu nổi thì thể trách trẫm tâm địa độc ác.”
Nói xong, Cảnh Yến Đế nhấc chân rời .
40_Ra khỏi cửa cung, một chiếc xe ngựa đỗ bên đường. Kéo rèm lên, chính là Cơ Tuyết Nhan. Khác với Cơ Vân Hòa rạng rỡ, xiêm y lộng lẫy, nàng trông tiêu điều, t.h.ả.m hại hơn nhiều. Liên tục đường khiến Cơ Tuyết Nhan lộ rõ vẻ mệt mỏi mặt.
Nàng lo lắng Cơ Vân Hòa: “Muội từng cầu tình ?”
Cơ Vân Hòa gật đầu: “Hoàng thượng sẽ cho tỷ một phủ , cả đời bước một bước.”
“Cái gì?” Cơ Tuyết Nhan sững sờ, hỏi: “Vậy còn ?”
Cơ Vân Hòa nhíu chặt mày, ẩn ẩn chút kiên nhẫn: “Ta và tỷ thể giống , lúc tỷ tính toán , từng. Chúng cùng đường, đại tỷ, tỷ đừng quên còn Trọng ca nhi đấy.”
Trọng ca nhi chính là mạng căn của Cơ Tuyết Nhan, nhắc đến, khí thế đối phương lập tức suy yếu: “Có một chuyện cũng thể , chỉ là các đều giấu , bây giờ hưởng phúc , chịu mang theo.”
Nghe lời , Cơ Vân Hòa suýt chút nữa bật : “Lúc tỷ ở Đông Nguyên hưởng phúc, từng nghĩ đến chúng ?”
“Việc đó thể giống ?”
Hai tranh cãi. Cơ Vân Hòa lười biếng đôi co nữa, thẳng Cơ Tuyết Nhan: “Lúc tỷ và đại ca mật mưu binh quyền Đông Nguyên, mưu toan thế Dĩnh , hạ cổ lên Dĩnh , tỷ tưởng ? Dĩnh c.h.ế.t sống một , còn mong cận với tỷ? Tỷ đừng quên, lúc tỷ giúp cái tên ngu xuẩn Cơ Ngư Nam vu oan, chỉ trích mặt Lục Hằng như thế nào!”
Vài lời khiến Cơ Tuyết Nhan á khẩu nên lời. Một chuyện nàng rõ ràng nhưng vẫn cố hỏi, cố gắng dây dưa để đổi lấy một cơ hội đối xử công bằng. Nàng đầu đổ hết chuyện cho Cơ Ngư Nam: “Ta là che mắt.”
“Đại tỷ hà tất tự lừa dối . Ta ngày hôm nay là xứng đáng, còn tỷ, chỉ là chọn sai , thua cuộc cá cược, thể oán trách khác. Đừng để chút tình nghĩa cuối cùng cũng mất hết, Hoàng thượng sẽ còn dung túng tha thứ .”
Cơ Vân Hòa đến đó là dừng, lên xe ngựa nhanh chóng rời .
Đêm đó, Cơ Tuyết Nhan giam lỏng, cửa thị vệ canh gác. Cùng cấm túc còn Cơ Ngư Nam, nhưng khác với sự yên lặng của Cơ Tuyết Nhan. Hắn hét toáng lên c.h.ử.i rủa, từ xuống , c.h.ử.i khắp lượt. Thị vệ nổi nữa, xách roi bước . Không lâu thấy tiếng kêu t.h.ả.m thiết, dần dần là tiếng cầu xin tha mạng. Cho đến nửa đêm, tiếng động yếu dần, chỉ còn tiếng lóc tủi nhục. Kể từ đó về , còn thấy tiếng c.h.ử.i rủa nữa.