Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 421: --- Trục xuất

Cập nhật lúc: 2025-10-09 00:02:47
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Quan Dục Thấm từng nghĩ ngày dân chúng vây công, đầu hứng chịu rau củ thối rữa, còn uy hiếp, suýt chút nữa nghẹn thở đến ngất . “Rõ ràng là công chúa nhà đánh, các ngươi che chở cho kẻ gây sự chứ?” Nha uất ức nguôi, càng nghĩ càng ấm ức.

 

Kim Lân lạnh: “Trường Công chúa ít khi tay, nếu tay, hẳn là lý do.”

 

“Ngươi!” Quan Dục Thấm kinh ngạc đến mức khép miệng vì lời của Kim Lân.

 

Xung quanh, những tiếng bàn tán ngừng vọng đến.

 

Mớ rau củ thối rữa cũng từng ngừng rơi xuống.

Mèo con Kute

 

Bị kẹt ở cửa cung tiến thoái lưỡng nan, cuối cùng Quan Dục Thấm vẫn cung, nàng đích gặp Cảnh Yến Đế. Trên đường , nha nhẹ nhàng kéo kéo ống tay áo Quan Dục Thấm: “Công chúa vẫn nên tiện bề tắm rửa một chút.”

 

Trên đầu còn chảy nước từ rau củ thối rữa, mặt , lớp trang điểm sớm nhòe nhoẹt thành một mớ hỗn độn, dính nhớp nháp mặt, bộ xiêm y xinh tinh xảo cũng còn màu sắc ban đầu.

 

Quan Dục Thấm lúc mới hồn, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng: “Ta tắm rửa y phục.”

 

Kim Lân phía lười biếng chẳng buồn để ý, tiếp tục thẳng.

 

“Ngươi thị vệ hiểu tiếng chứ?” Quan Dục Thấm giậm chân, cái bộ dạng quỷ quái gặp Cảnh Yến Đế, há chẳng sẽ dọa c.h.ế.t .

 

Kim Lân ngừng bước.

 

Quan Dục Thấm dứt khoát chịu nữa, c.ắ.n chặt răng lặp một nữa: “Ta tắm rửa y phục.”

 

“Đưa !” Kim Lân phất tay, hai thị vệ mạnh mẽ cưỡng chế Quan Dục Thấm về phía , khí thế hung hăng, chút thương tiếc hương ngọc.

 

Quan Dục Thấm tức đến đỏ mặt, thẹn giận, đối phương, từng bước ép buộc đến điện.

 

Những qua đều nhao nhao về phía .

 

“Đây là Vân Yến công chúa ?”

 

“Sao trở thành bộ dạng chật vật ?”

 

“Nghe tranh chấp với Bắc Lương Trường Công chúa, tát một bạt tai, cung tìm Hoàng thượng chủ.”

 

Mấy cung nhân chỉ trỏ về phía .

 

Quan Dục Thấm hận thể tìm một cái khe đất để chui xuống, lớn đến chừng bao giờ chịu đủ loại sỉ nhục như ?

 

Đứng đợi điện gần nửa canh giờ, trong thời gian , những qua từ xuống đều đ.á.n.h giá Quan Dục Thấm một lượt.

 

“Công chúa, nô tỳ cảm thấy Hoàng thượng Nam Mục cố ý đó.” Nha cũng chút chịu nổi.

 

Huống chi là Quan Dục Thấm.

 

Cuối cùng, một canh giờ, Cảnh Yến Đế triệu kiến vị Vân Yến công chúa , cùng còn Vân Yến sứ thần.

 

Vào điện, ít gần đều mùi hôi thối nàng cho suýt chút nữa nôn mửa.

 

Nàng tiểu thư mặt mũi mỏng manh đỏ hoe mắt suýt : “Vân Yến đến Nam Mục khách, hảo ý thăm Bắc Lương Trường Công chúa, Trường Công chúa tát, dân chúng Nam Mục ném rau củ thối rữa, Hoàng thượng nên cho một lời giải thích ?”

 

Cảnh Yến Đế ngẩng đầu về phía Quan Dục Thấm, ánh mắt lạnh băng, mang theo nửa điểm cảm xúc, dọa Quan Dục Thấm ngây tại chỗ.

 

Nàng thậm chí một trực giác, hôm nay nên tự ý đến cửa tìm Cơ Lạc Yến.

 

“Bắc Lương Trường Công chúa tay đ.á.n.h ngươi?”

 

Quan Dục Thấm gật đầu: “ .”

 

“Vì đ.á.n.h ngươi?” Cảnh Yến Đế lơ đãng truy vấn, kỹ còn thể sự châm chọc ẩn hiện.

 

Khiến Quan Dục Thấm từng cho rằng nhầm.

 

Nàng nhíu mày, một lời thể cãi riêng mặt Cơ Lạc Yến, nhưng thực sự thể đưa mặt .

 

Nàng thể là vì nghi ngờ mối quan hệ chú cháu đây của Cảnh Yến Đế và Lạc Yến Trường Công chúa mập mờ, nên hòa ?

 

Lời thể .

 

“Công chúa, Hoàng thượng Nam Mục cho mở lời giải thích, mau , Hoàng thượng sẽ chủ cho .”

 

Vân Yến sứ thần là một nam tử trung niên gần bốn mươi tuổi, khom lưng, mặt còn chút câu nệ, áo bào màu xanh lam đậm còn dính vài vết bẩn.

 

Có lẽ khi cung cũng vạ lây.

 

Quan Dục Thấm nghẹn lời, ôm mặt nửa ngày lời nào.

 

“Sao ?” Cảnh Yến Đế nhướng mày, chất vấn: “Vân Yến công chúa chẳng vẫn luôn la hét rằng bắt nạt , trẫm hiện giờ cho ngươi cơ hội mở lời, nữa?”

 

Vừa mở miệng chắc chắn sẽ đắc tội hai , trong đó một còn là chính Cảnh Yến Đế.

 

Quan Dục Thấm hít sâu một : “Hoàng thượng, lẽ là năng đúng mực, chọc giận Trường Công chúa, hôm nay đ.á.n.h là do tự chuốc lấy, hai nước nên lấy hòa trọng, chuyện so đo nữa.”

 

Dáng vẻ đại độ như , trái khiến ít tò mò.

 

“Vừa nãy còn ở cửa cung kêu gào cáo trạng, giờ im lặng ?”

 

“Ai mà .”

 

Mấy vị đại thần kéo đến chứng, đều mơ hồ, vẻ mặt khó hiểu, trong lòng thậm chí bắt đầu so sánh giữa Bắc Lương Trường Công chúa và Vân Yến công chúa.

 

Một mang theo vạn vạn gia sản, vạn dân yêu mến đến Nam Mục, một khác thì mời mà đến, đến gây sự, rước lấy phiền toái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-421-truc-xuat.html.]

 

Ai ai , nhất định sẽ ngay.

 

Quan Dục Thấm chặn họng lời nào, chỉ thể c.ắ.n chặt răng, ngoài mặt vẻ đại độ so đo, nhưng ai ngờ giây tiếp theo Cảnh Yến Đế nổi trận lôi đình, ánh mắt sắc bén về phía Quan Dục Thấm: “Nếu Vân Yến công chúa , trẫm, hỏi Vân Yến công chúa, vì đến Nam Mục tìm Bắc Lương Trường Công chúa khiêu khích? Ở phủ Trường Công chúa đại phóng quật từ, rốt cuộc là mục đích gì?”

 

Rõ ràng, Cảnh Yến Đế cứ thế dễ dàng bỏ qua cho Quan Dục Thấm.

 

Quan Dục Thấm cau mày.

 

Vân Yến sứ thần lập tức : “Hoàng thượng, đây thể là một hiểu lầm, con gái nhà nào mà ân oán gì, chỉ là vài câu cãi vã thôi, vì công chúa truy cứu nữa, xin Hoàng thượng cũng rộng lượng hơn một chút ạ.”

 

Trước khi đến, Vân Yến sứ thần ít nhiều dò hỏi một chút, tuy cụ thể, nhưng Bắc Lương Trường Công chúa phận tôn quý, tình cảm với Cảnh Yến Đế từ nhỏ.

 

Nếu thực sự rõ, Vân Yến tuyệt đối sẽ chiếm lợi lộc gì.

 

“Vân Yến sứ thần đang Hoàng thượng chúng chi li tính toán, ngay cả chuyện riêng tư của con gái cũng bới móc buông ?” Kim Lân chế giễu: “Các ngươi Vân Yến gây họa , đầu liền chịu nhận, nhưng đừng quên, chỉ một nhà ngươi cáo trạng .”

 

Vân Yến sứ thần sửng sốt.

 

Ngay cả Quan Dục Thấm cũng dám tin Lạc Yến Trường Công chúa sẽ đến cáo trạng, nàng cứng cổ: “Người ?”

 

“Hôm nay xe ngựa của Vân Yến công chúa đậu cửa phủ Trường Công chúa, cũng tiện gặp, nào ngờ Vân Yến công chúa cùng hầu một phu quân, còn gì mà tình nghĩa của bổn công chúa và Hoàng thượng đây đơn giản, mấy khiêu khích, phỉ báng, bổn công chúa lúc mới nhịn tính tình, thưởng cho một bạt tai.”

 

Lạc Yến một gấm vóc bước đến, đối lập với sự chật vật của Quan Dục Thấm, nàng trông cao quý hơn nhiều, khuôn mặt trắng nõn như ngọc vẽ trang điểm tinh xảo.

 

“Danh tiếng trong sạch của bổn công chúa, để ngươi đến vu khống!” Lạc Yến về phía Quan Dục Thấm: “Không Vân Yến công chúa còn gì bổ sung ?”

 

Quan Dục Thấm ngờ nàng dám đến, đường hoàng chuyện, nhất thời vô cùng hổ thẹn, cúi đầu: “Ta chỉ là nhất thời hồ đồ.”

 

“Nhất thời hồ đồ?” Lạc Yến chế giễu: “Đều là con gái nhà, ngươi thể tùy tiện dùng danh tiếng con gái nhà để đùa cợt, nếu gặp mặt mũi mỏng manh, thể vì một câu của ngươi mà hổ thẹn tự vẫn, gánh lấy nhân mạng, Vân Yến công chúa gánh nổi ?”

 

“Trường Công chúa quá lời .” Sắc mặt Quan Dục Thấm tái xanh, tiếp tục đắc tội Cảnh Yến Đế, nỗi ấm ức cũng chỉ thể nhẫn nhịn.

 

Lạc Yến thu hồi ánh mắt về phía Cảnh Yến Đế, trong mắt vương chút đỏ ửng uất ức: “Nghe Vân Yến công chúa cũng đến hòa ?”

 

“Sao thể!” Cảnh Yến Đế phủ nhận ngay lập tức: “Trẫm từng ý định hòa với Vân Yến, cũng sẽ .”

 

Câu giống như một cái tát mạnh giáng xuống mặt Quan Dục Thấm, khiến đối phương hổ đến mức chỉ biến mất tại chỗ.

 

Lại ghét bỏ thẳng thừng như .

 

“Hoàng thượng, Vân Yến cũng ý liên minh với Nam Mục.”

 

Vân Yến sứ thần sốt ruột giải thích, nhưng Cảnh Yến Đế phất tay từ chối: “ trẫm ý liên minh với Vân Yến, trời còn sớm, Vân Yến sứ thần vẫn nên đưa công chúa nhanh chóng rời khỏi địa bàn Nam Mục.”

 

Vừa là tát mặt, bây giờ chính là trục xuất, giày xéo mặt mũi của Quan Dục Thấm đất, chừa nửa phần tình cảm.

 

“Ngươi, ngươi đang đuổi ?” Quan Dục Thấm dám tin, bước vài bước về phía : “Hoàng thượng chẳng lẽ nhớ , mấy năm chiến trường, còn từng giao phong với , đến Bắc Lương hòa , chính là vì mà đến.”

 

Khi Quan Dục Thấm đến nghĩ qua, giúp Cảnh Yến Đế thành công, ai ngờ mới đến Bắc Lương, Cảnh Yến Đế liền trở về Đông Nguyên.

 

Không lâu , công đ.á.n.h Đại Khánh, trở thành Thái tử Nam Mục quốc.

 

Cho nên ở Bắc Lương, nàng chần chừ chịu hòa , thà đắc tội Hi Đế, chính là để còn cơ hội đến Nam Mục hòa .

 

Kết quả, Lạc Yến Trường Công chúa giành một bước, cướp mất ngôi vị Hoàng hậu.

 

Mang theo sự cam lòng cực độ, Quan Dục Thấm vẫn đến Nam Mục.

 

Cảnh Yến Đế ghét bỏ Quan Dục Thấm: “Tiễn khách!”

 

“Hoàng thượng!” Quan Dục Thấm sốt ruột: “Ta chẳng qua chỉ cãi vã vài câu, cũng gây tổn hại gì, vì thà đắc tội Vân Yến, cũng chịu nạp cung?”

 

Lời thốt , ít cũng bắt đầu khuyên Cảnh Yến Đế: “Hoàng thượng, Vân Yến công chúa nhận , chi bằng rộng lượng một chút, bỏ qua chuyện ạ.”

 

Hoàng thượng, sai sửa sai thì hơn, chúng hiện tại đang là lúc cần .”

 

Mấy vị đại thần d.a.o động, cưới một công chúa hòa , nhiều nhất là một phi tần thể lôi kéo Vân Yến quốc, chứ?

 

Thấy giúp đỡ, Quan Dục Thấm thở phào một , khóe mày cong lên, ẩn ý còn vài phần khiêu khích.

 

Lạc Yến mím môi .

 

“Vân Yến chắc là đến hòa , ngược giống như đến gây rối, Hi Đế sớm phái đến báo cho trẫm, khi Vân Yến hòa ở Bắc Lương, cũng từng , cùng công đ.á.n.h Nam Mục, chia cắt Nam Mục, chỉ là Hi Đế từng đồng ý, mấy hiến thành công, đuổi ngoài, đầu tìm trẫm!”

 

Sắc mặt Cảnh Yến Đế âm trầm như nước: “Sao , Nam Mục dễ lừa gạt đến thế , tùy tiện để ngươi xoay vòng vòng?”

 

Lời thốt , những nãy còn giúp Quan Dục Thấm đỡ, lập tức im bặt.

 

Quan Dục Thấm sốt ruột: “Vu khống! Ta hà cớ gì hiến … Hoàng thượng, đây nhất định là tin đồn, nhất định là Hoàng đế Bắc Lương vì phò trợ Bắc Lương Trường Công chúa mà cố ý tung tin đồn, vạn thể tin!”

 

Cảnh Yến Đế mất hết kiên nhẫn: “Còn ngây đó gì, đuổi ngoài, nếu sáng mai khi trời sáng còn ở địa bàn Nam Mục, xử tử ngay tại chỗ!”

 

Bốn chữ “xử tử ngay tại chỗ” mang theo sát khí lạnh lẽo.

 

Khiến rùng .

 

Đồng thời, Quan Dục Thấm cũng thực sự thấy sát khí lạnh lùng mặt Cảnh Yến Đế, tuyệt đối suông.

 

“Rời khỏi nơi đây nhanh nhất cũng mất một ngày một đêm.” Vân Yến sứ thần âm thầm sốt ruột, để ý nhiều, đành lôi kéo Quan Dục Thấm nhanh chóng rời .

 

Sợ rằng chậm một bước sẽ giữ .

 

 

Loading...