Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 506: Quý phi nương nương lâm bệnh ---

Cập nhật lúc: 2025-10-09 04:31:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tễ Lam ngăn : “Phù Nguyệt cô nương, nương nương nhà đang bệnh quấy rầy.” “Thân thể Quý phi nương nương yếu ớt, nô tỳ cũng lo lắng, lẽ mời thêm hai vị Thái y nữa, Quý phi nương nương còn thể sớm ngày bình phục.” Mặc kệ sự ngăn cản, Phù Nguyệt vẫn cố chấp . Nàng hiện giờ chính là ngăn chặn tất cả cơ hội thể đoạt mất Hoàng thượng khỏi bên cạnh Hoàng hậu. Nụ mặt Tễ Lam dần thu : “Nương nương hai ngày nay tâm trạng , nghỉ ngơi cũng chẳng , Phù Nguyệt cô nương , cũng ngăn , chỉ là nếu nương nương nổi giận, cô nương đừng trách nhắc nhở .” Một câu khiến Phù Nguyệt dừng bước, nửa tin nửa ngờ Tễ Lam. Tễ Lam xoay rời . Cuối cùng, Phù Nguyệt vẫn gan tìm Thái y khám bệnh cho Kiều Quý phi, chỉ thể bẩm báo chuyện cho Phương Trà. “Bệnh ?” Phương Trà kinh ngạc. Phù Nguyệt mím môi, vẻ mặt đầy hoài nghi: “Nô tỳ cảm thấy Quý phi nương nương nhất định đang giở thủ đoạn gì đó, ngày mai mất mặt tại yến tiệc, mắt bao Hoàng thượng rời khỏi tiệc rượu, đến Hàm Phúc cung, mặt mũi của đặt ở ?” Phương Trà liếc xéo Phù Nguyệt: “Quý phi nương nương đáng khinh như ngươi nghĩ .” Nếu mời, cứ đường đường chính chính mời , hà tất tự mất thể diện của ? “Nương nương!” Phù Nguyệt sốt ruột vô cùng, dậm chân : “Người chính là quá nhân từ , chẳng thường , lòng hại thể , lòng phòng thể thiếu .” Phương Trà im lặng. Ngày hôm là sinh thần Hoàng hậu, sáng sớm dùng xong trường thọ diện, y phục mới, các vị phi tần sớm mang hạ lễ đến. “Thần kính chúc Hoàng hậu nương nương phương thần vạn phúc, sinh thần cát tường.” “Thần kính chúc Hoàng hậu nương nương tuổi tuổi niên niên, tâm tưởng sự thành.” Có lẽ là do đang đón sinh thần, Phương Trà hôm nay tâm trạng tệ, phất tay bảo dậy, ban phát một phong thưởng cho , cốt để cầu may mắn. Phượng Nghi cung nhộn nhịp phi thường. Ngay cả Thường phi cấm túc cũng xá miễn một ngày, mặt trát lớp son phấn dày cộp, che những vết đỏ lành do đ.á.n.h đó. “Tiết Thiên Thu hôm nay, thấy Kiều Quý phi nương nương ?” Thường phi vươn dài cổ, quanh bốn phía, đưa ánh mắt về phía Vân Đức phi: “Đức phi, ngươi và Kiều Quý phi ở cùng một cung, Kiều Quý phi đến ?” Lúc ánh mắt đều đổ dồn Vân Đức phi, Vân Đức phi liếc Thường phi một cái: “Quý phi nương nương mấy ngày nay bệnh, Thường phi nếu lo lắng thể đến Hàm Phúc cung thăm hỏi.” Một câu chặn miệng Thường phi, nàng khi Kiều Quý phi dạy dỗ, nào còn dám gặp, chỉ thể lưng mắng mỏ vài câu, để thỏa mãn cơn nghiện miệng mà thôi. Mặt Thường phi lúc xanh lúc trắng, mím mím môi: “Bổn cung thể nặng nề, bất tiện, nếu Hoàng nhi chịu kích động gì, e là chút nào.” Trong những mặt, mấy ai coi trọng phong thái của Thường phi, nhất là mấy hôm Triều Hi đích rằng, căn bản thèm bận tâm đến cốt nhục trong bụng Thường phi. Miếng thịt , liền còn đáng giá như nữa. “Bệnh nặng ?” Phương Trà Vân Đức phi hỏi. Vân Đức phi dậy hành lễ đáp lời: “Thần gặp Quý phi nương nương, chỉ thỉnh thoảng thấy vài tiếng ho, nghĩ bụng chắc nặng lắm.” Phương Trà do dự một lát, lớn tiếng sai mời Thái y đến xem bệnh cho Kiều Quý phi, còn tiện thể gửi thêm ít d.ư.ợ.c liệu quý hiếm sang. “Hoàng hậu nương nương, Quý phi nương nương lẽ chỉ tịnh dưỡng…” Vân Đức phi ngăn nữa, Phù Nguyệt nhanh chóng dẫn theo tiểu cung nữ rời . Nàng chút bất đắc dĩ. Quý phi bệnh , nàng rõ, nhưng Quý phi chắc chắn đến tiết Thiên Thu, cố tình Hoàng hậu sai Thái y chẩn bệnh. Nếu vạch trần, mặt mũi Kiều Quý phi đặt ở ? Khó tránh khỏi mang tiếng cố tình giả bệnh, bất kính với Hoàng hậu. nếu là thật sự bệnh, càng Hoàng hậu thêm vẻ nhân từ, danh tiếng là chiếu cố phi tần, tính thế nào cũng là lợi. Yến tiệc Thiên Thu tổ chức buổi tối, vì giờ Ngọ mới bách quan mệnh phụ đến triều bái, lúc tiền triều còn tan chầu, Vân Đức phi ý vị thâm trường Phương Trà một cái. Nếu nàng nhớ lầm, hôm qua Tễ Lam còn đặc biệt đến Phượng Nghi cung một chuyến, sớm mang hạ lễ đến, Hoàng hậu thể nào Quý phi xưng bệnh đến. “Lại chẳng mùa gió lạnh căm căm, mắc phong hàn , theo thấy, thể là lo lắng tối nay tại yến tiệc bách quan quấy rầy buông, dứt khoát trốn cho yên .” “Suỵt! Ngươi , hà tất chứ.” Mấy đó thì thầm riêng với . Nửa canh giờ Phù Nguyệt trở về, bẩm báo với Phương Trà: “Nương nương, Quý phi nương nương thật sự mắc phong hàn.” Nàng giường, sắc mặt trắng bệch yếu ớt, ho khan ngớt, Thái y chẩn đoán tuyệt đối sẽ sai. Phương Trà gật đầu. Giờ Ngọ, bách quan mệnh phụ đến triều bái. Buổi chiều dựng hí đài ở Phượng Nghi cung, xem một tuồng hí kịch, thiết yến đơn giản. Phương phu nhân cũng đến: “Tổ mẫu mấy ngày nay thể , nên bận rộn.” Kỳ thực khi Phương phu nhân khỏi cửa, Phương lão phu nhân còn đặc biệt sai mời nàng tới, dặn dò vài câu. Bảo Phương Trà đừng cố chấp nữa, nhưng Phương phu nhân thấy lời , liền định . Nhìn thấy khí sắc của con gái càng ngày càng , Phương phu nhân ngược thở phào một : “Chỉ cần con ở trong cung sống , liền yên tâm .” Phương Trà nắm tay Phương phu nhân, chuyện gia đình, bên cạnh thấy cũng tự động lui phía , nhường chỗ cho hai con chuyện. “Mẫu , tổ mẫu khỏe ?” “Vẫn như cũ.” Phương phu nhân dám nhắc, kỳ thực Phương lão phu nhân hôm đó từ hoàng cung trở về liền bệnh , sốt cao dứt, miệng lẩm bẩm tạo nghiệt. Tỉnh còn dặn dò bọn họ, bất luận kẻ nào cũng truyền tin nàng bệnh đến tai Hoàng hậu. Phương phu nhân nghĩ con gái khó khăn lắm mới thoát khỏi u ám, nếu lão phu nhân bệnh , chắc chắn sẽ càng đau lòng, dứt khoát nhắc tới. “Chân tổ mẫu tiện, xưa nay thích nơi đông , chờ ngày con gặp, cứ lén lút gặp là .” Chuyện quả thật là , Phương phu nhân hiếm khi tham gia yến tiệc. Thế nên Phương Trà cũng hề nghi ngờ. Đến tối, yến tiệc tổ chức tại Chính điện Thái Hòa cung. Ca múa thái bình, ít tiến lên chúc mừng, khí hòa thuận. Phương Trà cạnh Triều Hi, chủ động nhắc đến: “Kiều Quý phi mắc phong hàn, Thái y tiện đến, Hoàng thượng lát nữa đến thăm ?” Triều Hi sắc mặt đổi những điệu ca múa mắt, nhàn nhạt : “Đã bệnh , cứ nghỉ ngơi cho , trẫm sẽ qua đó quấy rầy.” Nghe giọng điệu , là định . Ngay đó Triều Hi đổi giọng, : “Gần đây tấu chương quá nhiều, công vụ bận rộn, trẫm lát nữa còn xử lý tấu chương.” Phương Trà sắc mặt cứng , kinh ngạc Triều Hi, đối phương đầu khẽ với nàng: “Hoàng hậu đừng nghĩ nhiều, chờ trẫm bớt bận, sẽ đến thăm Hoàng hậu.” Nói đến nước , mặt Phương Trà nở nụ : “Quốc sự quan trọng, Hoàng thượng cũng nên chú ý giữ gìn long thể.” “Được.” Yến tiệc qua nửa chừng, một đám lão thần nhắc chuyện cũ: “Vân Lạc quận chúa, con gái của Hiến Vương nước Vân, hạng dễ đối phó, nàng khắp nơi tuyên truyền là Kiều gia bày mưu hãm hại Thục phi, còn vu cáo chúng vu oan giá họa, bây giờ quân đội nước Vân sĩ khí tăng vọt, đòi một công đạo, Hoàng thượng thể khoanh tay , bỏ mặc màng a.” Một vị đại thần dậy, liều c.h.ế.t can gián. Trong điện tức khắc trở nên yên tĩnh, im ắng như tờ. Tất cả đều nơm nớp lo sợ, nhao nhao để dấu vết mà về phía Triều Hi đang ở vị trí cao nhất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-506-quy-phi-nuong-nuong-lam-benh.html.]

Mèo con Kute

 

 

Loading...