Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 517:: Giải Thích Rõ Ràng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-09 04:32:00
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Việc Phượng Nghi Cung tin vui rốt cuộc vẫn thể giấu Kiều Quý Phi. Từ khi Phương phu nhân cung đưa bí dược, Kiều Quý Phi sai theo dõi Phượng Nghi Cung. "Hoàng hậu xem như như ý nguyện." Kiều Quý Phi vắt chân chữ ngũ, thảnh thơi tựa lưng ghế bập bênh, tin Hoàng hậu thai, nàng chẳng mảy may sốt ruột.

 

Kỷ Lam nhắc nhở: "Nương nương, thai của Thường Phi ngày càng lớn, thể giữ thêm nữa."

 

Thường Phi vốn mang lòng bất chính, nếu Triều Hy nới lỏng cho phép giữ , Kiều Quý Phi sớm xử nàng . Kiều Quý Phi gật đầu: "Hành động sạch sẽ chút."

 

"Nô tỳ rõ."

 

Thường Phi định là thể sống sót, dù sinh con xong cũng bỏ mạng.

 

Tin tức Sầm Phúc Cung thai truyền , ít đến tận cửa dâng lễ mừng. Kiều Quý Phi càng ngày càng lười biếng, cũng chẳng thiết đối phó, chỉ lộ mặt một chút cho lui tất cả.

 

Tính cũng một tháng gặp Hoàng thượng. Kiều Quý Phi ngáp một tiếng, trở nghiêng. Kỷ Lam hỏi: "Nương nương, nếu Hoàng hậu nương nương sinh hạ tiểu Hoàng tử, thì bào thai của chúng sẽ còn quý giá nữa."

 

Hoàng đích tử ở mắt, vị trong bụng Kiều Quý Phi liền trở nên phần thua kém. Dù thì tình cảm giữa Hoàng hậu và Hoàng thượng vẫn còn đó.

 

Kiều Quý Phi vẫy tay: "Nếu Hoàng hậu sinh hạ Hoàng tử, bổn cung sẽ lập tức thỉnh cầu Hoàng thượng sách phong Hoàng nhi Vương gia, tìm một đất phong trù phú, dời qua đó, tuyệt đối tranh chấp với Hoàng hậu."

 

Nàng nghĩ. Ở đất phong, một nhà độc đại. Nàng là Thái phi, quản giáo, chỉ cần bình an nuôi Hoàng tử khôn lớn, phản, gây chuyện, cả đời vinh hoa phú quý hưởng thụ hết. Cuộc sống quả thực cần quá tiêu sái.

 

Kỷ Lam dở dở : "Vậy nếu là một công chúa thì ?"

 

"Vậy bổn cung sẽ là Thái hậu tương lai, chỉ thể chờ Hoàng nhi nắm quyền mới thể rời khỏi nơi , chỉ là tốn thêm mười mấy năm thôi."

 

Tiếp tục ở Sầm Phúc Cung ăn uống qua ngày, cũng là cả đời lo cơm áo. Kiều Quý Phi đột nhiên Kỷ Lam: "Từ giờ trở , Sầm Phúc Cung đừng hùa theo Phượng Nghi Cung mà góp vui nữa, thứ ăn uống dùng hằng ngày đều đừng đưa tới đó, né thì cứ né."

 

Nàng tranh giành. Càng sợ thai của Hoàng hậu dính líu đến nàng. Chỉ mong thể bình an sinh hạ.

 

Kỷ Lam gật đầu: "Nô tỳ rõ."

 

"Các nhũ mẫu, bà đỡ đều bảo Nhị thẩm mau chóng chuẩn , cả nhà già trẻ đều nắm chắc." Kiều Quý Phi dặn dò.

 

Người trong cung nàng dùng yên tâm, chỉ Kiều gia mới đáng tin. Kỷ Lam : "Từ khi thai, nhị phu nhân mau chóng chuẩn , cứ yên tâm. Riêng về nhũ mẫu, tra xét ba đời tổ tông, xác nhận vấn đề gì mới phép cửa Kiều gia."

 

Kiều Quý Phi gật đầu, Nhị thẩm tỉ mỉ, việc nàng yên tâm. Nói nàng mệt mỏi ngáp một cái, nhắc nhở: "Chuyện Hoàng hậu thai , cứ coi như , đừng để lộ ngoài."

 

Vừa dứt lời, nàng . Kỷ Lam canh giữ bên cạnh.

 

Sáng hôm , Thường Phi trượt chân ngã một cú, lập tức thấy máu, đứa bé giữ . Thường Phi la, đến Phượng Nghi Cung, nhưng Phù Nguyệt ngăn .

 

"Đồ hỗn xược, Hoàng hậu nương nương đang tịnh dưỡng, ngươi dám cả gan đến mạo phạm!" Phù Nguyệt tức giận chịu nổi, sang thị vệ canh cổng : "Đứng ngây đó gì, còn mau lôi Thường Phi nương nương về!"

 

"Hoàng hậu nương nương, mưu hại thần ." Thường Phi giãy giụa, quỳ xuống đất, xiêm y m.á.u thấm ướt.

 

Nơi nàng quỳ xuống ở hạ rỉ ít vết máu. Phù Nguyệt thấy sắc mặt tái mét, liền mắng một câu xúi quẩy.

 

"Hoàng hậu nương nương, nhất định là Kiều Quý Phi khi thai ghen ghét thần , khiến thần mất con, cầu xin Hoàng hậu nương nương chủ cho thần !" Thường Phi kéo giọng gào thét.

 

Tiếng động quá lớn, Phương Đồ dù giả vờ cũng , bèn dậy , thấy Thường Phi tóc tai bù xù, hạ dính đầy vết m.á.u loang lổ, liền nhíu mày.

 

"Hôm qua còn mà, đột nhiên sảy thai?"

 

"Là Kiều Quý Phi! Nhất định là Kiều Quý Phi!" Thường Phi mắt đỏ ngầu, hướng Phương Đồ dập đầu.

 

Phù Nguyệt thấy cảnh giác chắn mặt Phương Đồ, hạ giọng : "Thường Phi đây là tự ngã một cú, đang bậy bạ đấy, nương nương mau trở về ."

 

Thai của nương nương nhà dễ , Phù Nguyệt tuyệt đối thể để Thường Phi cơ hội hại nương nương. Nhìn Phù Nguyệt vẻ mặt thận trọng, cùng với việc hôm qua Phương Đồ đột nhiên đổi ý định chịu nhận nuôi con của , Thường Phi dường như nhận điều gì đó.

 

Nàng kinh hãi trợn tròn mắt Phương Đồ, đột nhiên lạnh: "Thảo nào, thảo nào! Thì là Hoàng hậu cốt nhục, trách gì đột nhiên đổi ý, chịu nhận nuôi con của bổn cung. Hôm nay bổn cung mất con..." Đang chuyện, Thường Phi đột nhiên dậy, trực tiếp xông về phía Phương Đồ, trong tay còn cầm một cây trâm, miệng la lớn: "Hoàng hậu ngươi dám thất hứa, mau đền mạng!"

 

Phù Nguyệt kinh hô: "Mau bảo vệ Hoàng hậu nương nương!"

 

Nói thì chậm mà xảy thì nhanh, một đạo trường tiên cuốn lấy cây trâm trong tay Thường Phi, mạnh mẽ giật ngược về , Thường Phi chịu lực đạo lùi về phía . Roi thu , vung lên giáng xuống, thít chặt cổ Thường Phi. Thường Phi đau đớn đầu liếc tới.

 

Kiều Quý Phi mặt lạnh như tiền, lực đạo trong tay dần siết chặt. Phía , Phương Đồ sợ hãi nhẹ, Kiều Quý Phi: "Đừng c.h.ế.t."

 

Mấy tên hộ vệ tiến lên chế ngự Thường Phi, Kiều Quý Phi mới thu roi , chán ghét nàng đầy m.á.u dơ. Thường Phi giãy giụa: "Kiều Quý Phi, là ngươi hại bổn cung mất Hoàng nhi!"

 

"Chỉ là một nghiệt chủng mà thôi, cũng xứng gọi là Hoàng nhi ?" Kiều Quý Phi lạnh, dùng đầu cán roi nâng cằm Thường Phi lên: "Duẫn Phi rốt cuộc cho ngươi uống bao nhiêu mê hồn dược, ngay cả việc tru di cửu tộc như thế cũng theo nàng ."

 

Nghiệt chủng, Duẫn Phi, bốn chữ lọt tai, đồng tử Thường Phi co rút: "Ngươi, ngươi đang bậy bạ gì đó?"

 

"Bổn cung bậy , ngươi tự rõ!" Kiều Quý Phi mặt lạnh, khách khí quất một roi: "Dám cả gan hành hung thương , kéo lãnh cung, trông coi cho cẩn thận."

 

"Kiều Quý Phi!" Phương Đồ đột nhiên gọi nàng : "Thường Phi mới sảy thai, thể đang lúc suy yếu, nếu đẩy lãnh cung, nhất định sẽ mất mạng..."

 

Thấy Hoàng hậu đại phát thiện tâm, Kiều Quý Phi mím môi son, cũng từ chối: "Người là chủ của sáu cung, chủ là ."

 

Thế là Phương Đồ hạ lệnh cho giam lỏng Thường Phi, chờ một tháng sẽ đày lãnh cung. Thường Phi nhanh chóng lôi , vết m.á.u đất cũng dọn sạch, ngoại trừ vũng nước đó , dường như chuyện gì xảy .

 

"Hôm nay Kiều Quý Phi rảnh rỗi đến đây?" Phương Đồ nghi hoặc.

 

Kiều Quý Phi sợ nàng hiểu lầm, vội vàng giải thích: "Thần thấy buồn bực, lang thang trong Ngự Hoa Viên thấy tiếng động của Thường Phi liền đến đây."

 

Nàng dối, sự thật đúng là như . Kỷ Lam nhẹ nhàng kéo kéo ống tay áo Kiều Quý Phi, nước mắt: "Nương nương, cũng quá là mạnh tay."

 

Roi đó suýt nữa dọa Kỷ Lam c.h.ế.t khiếp, ngăn cũng ngăn nổi. Kiều Quý Phi chính cũng là đó mới nhận .

 

Bên Phù Nguyệt vội vàng đỡ Phương Đồ: "Nương nương, vẫn nên về nghỉ ngơi một chút ." Tiểu Hoàng tử dễ .

 

Phương Đồ Kiều Quý Phi: "Thai nhi trong bụng Thường Phi, thật sự là do Quý Phi tay?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-517-giai-thich-ro-rang.html.]

Bị chất vấn, Kiều Quý Phi nhíu mày, mơ hồ chút vui, nhưng nàng c.h.ế.t cũng nhận, lắc đầu: "Không ."

 

Phương Đồ nửa tin nửa ngờ. Kiều Quý Phi dở dở : "Thường Phi Hoàng thượng sủng ái, bổn cung lý do gì để hại nàng chứ? Trách nàng tự đường , vẹo chân ngã một cú, thì thể trách ai?"

 

Nghe Phương Đồ trong lòng nghi hoặc giảm một nửa, : "Vừa đa tạ Quý Phi tay kịp thời."

 

"Không đáng ngại."

 

Hai nàng một câu một lời, vô cùng khách sáo. Phương Đồ đột nhiên bụng vẫn còn bằng phẳng của Kiều Quý Phi, đầu lưỡi tê dại, hỏi: "Thai của Quý Phi yên ?"

 

Kiều Quý Phi thành thật đáp: "Mỗi ngày ngoài việc buồn ngủ , còn gì khác."

 

Bị chằm chằm chút tự nhiên, Kiều Quý Phi khẽ gập gối: "Nếu nương nương còn việc gì khác, thần xin tiếp tục tản bộ."

 

"Quý Phi." Phương Đồ đột nhiên gọi nàng . Kiều Quý Phi ngơ ngác nàng.

 

"Bổn cung cũng lâu đến Ngự Hoa Viên , bằng cùng ?" Phương Đồ , chân bước , Kiều Quý Phi lập tức nhíu mày, thôi, nhưng Phương Đồ kề sát bên. Ngay cả Phù Nguyệt cũng ngăn : "Nương nương!"

 

"Không đáng ngại." Phương Đồ lắc đầu.

 

Không thể chối từ, đành theo. Kiều Quý Phi bản còn cảm thấy quý trọng, ngược Phương Đồ, sợ nàng va chạm trầy xước. Cố gắng chọn những chỗ nhất để . Phương Đồ phất tay cho những xung quanh lui xuống: "Bổn cung vài lời riêng với Quý Phi."

 

Tim Phù Nguyệt thắt , nhưng thể kháng cự, chỉ đành lùi vài bước. Kiều Quý Phi nuốt nước bọt, Kỷ Lam, nháy mắt hiệu. Kỷ Lam lui .

 

Bốn phía , xác định ai thể thấy lời , Phương Đồ mới : "Quý Phi bổn cung thai ư?"

 

"Cái gì?" Kiều Quý Phi giả vờ kinh ngạc, trợn mắt: "Hoàng hậu nương nương ai thai cơ?"

 

Phương Đồ đ.á.n.h giá Kiều Quý Phi, nhất thời hiểu nàng . Phương Đồ chắc chắn Kiều Quý Phi . Bởi vì Kiều Quý Phi luôn chằm chằm bụng nàng.

 

Kiều Quý Phi cũng bỗng nhiên hiểu , phản ứng cực nhanh : "Thần , thần chỉ là thấy hương nang của nương nương quá độc đáo, thần , thích." Kiều Quý Phi chỉ tay, ánh mắt rơi hương nang treo bên hông.

 

Phương Đồ thuận thế chằm chằm hương nang bên hông, đó là cái do Triều Hy sai đưa đến dạo , bên trong đều là d.ư.ợ.c liệu an thần. "Hương nang?" Phương Đồ nhíu mày.

 

Kiều Quý Phi tò mò truy hỏi: "Hoàng hậu nương nương , thai ư?"

 

Nàng chớp chớp mắt, vẻ mặt đầy nghi hoặc. Trông như thể thật sự . Lời của Phương Đồ , cũng tiện đổi, bèn gật đầu. Kiều Quý Phi lộ vẻ mừng rỡ: "Đây cũng là song hỷ lâm môn , Hoàng hậu nương nương an an tịnh dưỡng, nhất định bình an sinh hạ Hoàng tử."

 

Khi những lời , Phương Đồ vẫn luôn chằm chằm sắc mặt Kiều Quý Phi, thấy mặt nàng hề chút vui nào, nàng chút thắc mắc. Chẳng lẽ Kiều Quý Phi sẽ khó chịu ư?

 

"Kiều Quý Phi, ở đây ai khác, bổn cung thai..."

 

Kiều Quý Phi lập tức ngắt lời nàng: "Thần lâu gặp Hoàng thượng, cũng từng chuyện gì về tương lai với Hoàng thượng. Thần thai, là do Hoàng thượng bất đắc dĩ cho Kiều gia một lời giải thích, cũng là để chặn những lời đồn thổi ở Vân quốc. Hoàng hậu nương nương yên tâm, bào thai của thần , bất kể là nam nữ, cũng chỉ một cơ hội, tuyệt đối thai thứ hai. Thần cũng tuyệt đối sẽ tranh giành với ."

 

Phương Đồ sững sờ.

 

"Thật Hoàng thượng ở chỗ thần , ngày ngày đều nhớ đến . Nhiều việc bàn bạc với , mà là bẩn tay ." Kiều Quý Phi như trúc trút đậu, từng lời từng lời một thốt : " thần sợ, thần cũng quen những việc ."

 

Khi những lời , Kiều Quý Phi cảm thấy trái lòng, nhưng nàng tính tình Hoàng hậu, đa nghi mẫn cảm. Kiều Quý Phi : "Còn chuyện của Thường Phi, quả thật là thần tự phát hiện. Hoàng thượng đến Sầm Phúc Cung cũng ít khi hàn huyên, chẳng qua là giao nhiệm vụ cho thần , duy trì trật tự hậu cung. Người là Hoàng hậu, cần khoan dung độ lượng, thần là Quý Phi, thì cần khoan dung độ lượng. Thỉnh thoảng ghen tuông cũng đáng kể, ai dám dòm ngó gia thế của thần , cũng chẳng dám hé răng nửa lời."

 

Kiều Quý Phi chỉ hận thể moi t.i.m mà cho Phương Đồ thấy. Phương Đồ nữa sững sờ, đột nhiên Kiều Quý Phi thuận mắt hơn.

 

"Hoàng hậu nương nương, thần cũng là một nữ nhân, nhập hậu cung, vạn sự đều thể tự quyết định. Sau cả đời cũng ý định giành Hoàng thượng, một đứa con, trải qua quãng đời còn , chẳng lẽ là quá đáng ư?"

 

Kiều Quý Phi : "Thần thể lấy tương lai của cả Kiều gia thề, tuyệt đối

 

sẽ đố kỵ với cốt nhục trong bụng ngài, cũng chẳng hề lòng toan tính. Nếu thần nửa lời dối trá, xin cho Kiều gia thiện chung.”

 

“Kiều Quý Phi!” Phương Đồ kịp thời ngăn , đột nhiên nét mặt chút ngượng nghịu: “Bổn cung ý .”

 

“Nương nương đừng nghĩ nhiều, trong lòng Hoàng thượng chỉ một ngài, Hoàng thượng đối với thần , chỉ là bề đối với cấp mà thôi.”

 

Sau khi Kiều Quý Phi cam đoan hết đến khác.

 

Thấy Phương Đồ buông lỏng, nàng mới thở phào nhẹ nhõm.

 

“Quý Phi cũng đừng , Hoàng thượng đối với nàng cũng khác biệt.”

Mèo con Kute

 

“Không , thần đối với Hoàng thượng cũng là như thế, chỉ mong phụ thần bình an trở về, thần về già nơi nương tựa, chỉ thế mà thôi.”

 

Kiều Quý Phi tự vạch rõ ranh giới sạch sẽ.

 

Nào ngờ, một cây cột đằng , Triều Hi rõ mồn một tất cả. Hắn khẽ nhíu mày kiếm.

 

Thường công công : “Quý Phi nương nương quả thật tốn nhiều tâm tư, chuyện Hoàng hậu nương nương thai, Hoàng thượng và Quý Phi sớm .”

 

“Đa sự!” Triều Hi giận dữ lườm Thường công công một cái.

 

Khiến Thường công công sợ hãi rụt cổ , cúi đầu dám thêm lời nào.

 

Có lẽ lời của Kiều Quý Phi hiệu lực, Phương Đồ thậm chí hiếm hoi nở nụ , thể sống hòa bình với Kiều Quý Phi.

 

Thậm chí hai còn thể bàn bạc về chuyện sinh con đẻ cái .

 

Phương Đồ còn tặng túi thơm cho Kiều Quý Phi, Kiều Quý Phi trân trọng nhận lấy như báu vật cảm ơn, vội vàng với Phương Đồ: “Gió nổi , Hoàng hậu nương nương vẫn nên mau trở về , kẻo nhiễm lạnh.”

 

Phù Nguyệt vội vàng tiến lên đỡ.

 

Phương Đồ vẫy tay với Kiều Quý Phi, dặn dò: “Nếu Quý Phi rảnh rỗi thể đến Phượng Nghi Cung chơi.”

 

Kiều Quý Phi liên tục gật đầu, nhưng khi đầu chợt thoáng thấy một vệt màu vàng rực, lập tức nhíu mày.

 

 

Loading...