Sau đêm tuyết bị chôn sống, ta trọng sinh đoạt lại vận mệnh Phượng Hoàng của thiên kim giả - Chương 58:: Phụ hoàng, phụ hoàng, con là Yên Yên đây ---
Cập nhật lúc: 2025-10-06 13:56:16
Lượt xem: 44
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ cách tấm bình phong, Triệu Yên Yên thể cảm nhận một luồng áp lực vô hình ập đến, sợ đến mức nàng thu vẻ vui mừng mặt, cúi khấu đầu, dám động đậy. Một lát , tiếng bước chân gần. Hoàng đế Bắc Lương từ cao xuống liếc qua hai . Ánh mắt Triệu thị chạm Hoàng đế Bắc Lương, hô hấp gần như ngừng .
“Thần… thần phụ thỉnh an Hoàng thượng.” Triệu thị khấu đầu.
Hoàng đế Bắc Lương chằm chằm mặt Triệu thị hồi lâu, khóe môi nở một nụ khẩy: “Triệu Thanh Nhiên, quả nhiên là ngươi!”
Triệu thị mặt mũi ngượng nghịu, dập đầu : “Thần phụ đến để tạ ơn, đa tạ Hoàng thượng thả Thế tử và Yên Yên.”
Hoàng đế Bắc Lương càng càng nghi hoặc, cho đến khi Trung công công khe khẽ nhắc bên tai ngài: “Là do Điện hạ điều tra kỹ càng phát hiện thích khách liên quan đến Thế tử, nên mới vô tội thả . Còn về Thế tử phu nhân, nàng vốn nữ tử Thịnh gia, Điện hạ cũng từng truy cứu, là Triệu phu nhân tự hiểu lầm .”
Sau khi giải đáp thắc mắc, Hoàng đế Bắc Lương bước dài xuống ghế, tay vẫn nắm chuỗi phật châu, ánh mắt lơ đãng lướt qua Triệu thị, khiến Triệu thị khó chịu, hận thể tìm một kẽ đất mà chui .
Ngược , Triệu Yên Yên đ.á.n.h bạo từ từ ngẩng đầu lên, ưỡn n.g.ự.c Hoàng đế Bắc Lương, trong mắt tràn đầy khao khát và vẻ ngưỡng mộ non nớt. Hai chữ "Phụ hoàng" suýt nữa bật khỏi miệng.
“Vô phép!” Trung công công khẽ quát: “Không hiểu quy tắc!”
Bị quát mắng, Triệu Yên Yên c.ắ.n chặt môi, suýt chút nữa bật , vội vàng cúi đầu, rụt rè lùi về phía Triệu thị.
Trung công công còn quát nữa, nhưng một ánh mắt của Hoàng đế Bắc Lương ngăn .
“Ân tạ, trẫm , lui xuống .” Hoàng đế Bắc Lương phất tay.
Triệu thị sững sờ, Triệu Yên Yên càng sốt ruột, màng đến lời dặn dò của Triệu thị khi đến, nàng quỳ bò về phía Hoàng đế Bắc Lương: “Phụ hoàng, phụ hoàng, con là Yên Yên đây mà, con là nữ nhi ruột thịt của ngài, con nhớ ngài!”
Tiếng uất ức quanh quẩn trong điện. Mọi đều ngây .
Hoàng đế Bắc Lương sắc mặt chợt lạnh : “Nữ nhi?”
“Vâng! Yên Yên là nữ nhi của phụ hoàng.” Triệu Yên Yên gật đầu như gà mổ thóc, cố gắng ngẩng đầu lên để Hoàng đế Bắc Lương rõ hơn. Rõ ràng hai trông giống . Người tinh mắt là ngay là hai cha con.
Ngoài dự liệu, mặt Hoàng đế Bắc Lương hề lộ vẻ vui mừng, giọng điệu nhàn nhạt hỏi: “Là ngươi với ngươi như ?”
Triệu Yên Yên gật đầu.
Hoàng đế Bắc Lương sang Triệu thị, sải bước dậy, từ cao đ.á.n.h giá Triệu thị, đáy mắt tràn đầy khinh bỉ: “Trẫm nhớ năm đó ngươi từng mang long chủng của trẫm? Mười bảy năm , trẫm mới đăng cơ lâu, tại phủ tộc mẫu hậu yến mừng thọ…”
Nghe Hoàng đế Bắc Lương nhắc đến chuyện cũ, sắc mặt Triệu thị tái nhợt, vội vàng ngắt lời: “Hoàng thượng, chuyện năm đó đều là của thần phụ, là thần phụ hiểu quy tắc, nhưng Yên Yên là vô tội.”
Hoàng đế Bắc Lương "tặc tặc" hai tiếng.
“Triệu phu nhân vì Thế tử phu nhân hai nhập cung, tấm lòng từ mẫu thật khiến cảm động.” Trung công công khỏi đỏ hoe mắt.
Hoàng đế Bắc Lương nhướng mày, đột nhiên hỏi: “Thịnh Cẩm Sơ đang ở ?”
Trung công công dường như hề nhận sự khác lạ, đáp một câu: “Đang ở trong lao phòng.”
“Thật là một tấm lòng từ mẫu.” Hoàng đế Bắc Lương một tay chống lưng, trong mắt tràn đầy khinh bỉ, với Triệu thị: “Cút ngoài!”
Mèo con Kute
Triệu thị vội vàng cúi dập đầu, gấp gáp lôi Triệu Yên Yên ngoài. Hai lui về bên ngoài điện, bên ngoài vẫn là mưa như trút nước, gió lạnh cắt da cắt thịt. Triệu Yên Yên cuối cùng cũng nhận điều đúng.
Chuyện khác với việc nhận mà nàng tưởng tượng? Chẳng lẽ Hoàng đế Bắc Lương sẽ đỡ nàng dậy, nắm tay nàng bồi thường, lập tức sắc phong nàng công chúa ? Tại thần sắc lạnh lùng đến ?
“Mẫu , rốt cuộc chuyện là thế nào, phụ hoàng vì chịu nhận con, còn năm đó, rốt cuộc xảy chuyện gì?” Triệu Yên Yên nắm lấy Triệu thị hỏi.
Triệu thị trấn tĩnh , giải thích: “Hiểu lầm mười bảy năm dễ dàng tháo gỡ, chỉ là vì yêu mà sinh hận thôi. Chúng nhập kinh ba năm vẫn tìm ngài , trong lòng ngài vẫn còn giận đấy. Yên Yên, chờ khi ngài hết giận, những gì nên sẽ thiếu một thứ gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-dem-tuyet-bi-chon-song-ta-trong-sinh-doat-lai-van-menh-phuong-hoang-cua-thien-kim-gia/chuong-58-phu-hoang-phu-hoang-con-la-yen-yen-day.html.]
Nghe những lời , Triệu Yên Yên mới thở phào nhẹ nhõm. Bây giờ ngoài việc chờ đợi cũng còn cách nào khác.
Trong điện. Hoàng đế Bắc Lương liếc xéo Trung công công: “Ai cho phép ngươi dẫn hai đến mặt trẫm?”
Trung công công chân mềm nhũn quỳ rạp xuống đất, định mở lời, ngoài cửa truyền đến tiếng Thái tử thỉnh an. Hoàng đế Bắc Lương Trung công công thở phào nhẹ nhõm, hừ hai tiếng, gật đầu hiệu mở cửa.
Một lát , Thái tử bước : “Phụ hoàng.”
“Là ngươi cho phép hai nhập cung?” Hoàng đế Bắc Lương hỏi.
Thái tử chút do dự gật đầu: “Thân phận của Kỳ Quốc công Thế tử phu nhân lan truyền ngoài, nhi thần nghĩ phụ hoàng và Triệu phu nhân là cố nhân, nên mới cả gan để Triệu phu nhân nhập cung. Nói chừng, vị Thế tử phu nhân thật sự là của nhi thần.”
Hoàng đế Bắc Lương tức giận đến cực điểm bật : “Ngươi coi trẫm là thế nào, đến mức đói kén chọn ?”
Thái tử giả vờ ngơ ngác.
“Là ngươi thiên vị tin lời đồn, nên mới thả ?” Hoàng đế Bắc Lương như bừng tỉnh hỏi.
Thái tử sắc mặt khẽ đổi, cúi mắt , khiến Hoàng đế Bắc Lương tức giận vỗ mạnh bàn: “Trẫm nghỉ ngơi vài ngày để ngươi giám quốc, ngươi thể lời đồn thổi chi phối?”
“Nhi thần .”
Hoàng đế Bắc Lương thấy Thái tử nhận cực nhanh, cơn giận nguôi hơn nửa, giải thích: “Mười bảy năm , trẫm tính kế mà ở chung một phòng với Triệu thị, từng chạm nàng nửa ngón tay. Còn về sự trong sạch của nàng ai hủy hoại, trẫm cũng .”
Sau khi chuyện năm đó xảy , Hoàng đế Bắc Lương vô cùng uất ức, nhưng vì nể tình tộc mẫu hậu, nên đành nhượng bộ. Sau Triệu gia gả Triệu thị đến Lũng Tây xa xôi. Chuyện Hoàng đế Bắc Lương cũng tiếp tục truy cứu nữa.
Cách biệt nhiều năm, Hoàng đế Bắc Lương suýt chút nữa quên, nhưng ngờ Triệu thị trơ trẽn cho rằng Triệu Yên Yên là long chủng của ngài. Hoàng đế Bắc Lương nghĩ đến thôi cũng thấy ghê tởm, ngài liếc Thái tử, trầm giọng hỏi: “Án nhà họ Thịnh điều tra đến ?”
Thái tử lắc đầu: “Nhi thần nhiều năm ở kinh thành, bắt đầu từ . Vị Lương Cẩm Quận chúa đến nay vẫn còn giam trong ngục, xin phụ hoàng hãy cho nhi thần thêm chút thời gian.”
Hoàng đế Bắc Lương lạnh mặt, lời ngoài ý: “Có cản trở ngươi phá án?”
Trung công công một bên nhịn mở lời: “Lão nô ngày Quận chúa nhập ngục, Kỳ Thế tử mua chuộc ngục định ám sát, may mắn ngăn chặn kịp thời. Kỳ Thế tử cũng thật là, hủy hôn còn cố chấp cưới vị Thế tử phu nhân , đối với Quận chúa những chút hổ thẹn nào, ngược còn tay sát hại, thật sự là mất hết phong thái quân tử.”
Chuyện hủy hôn và cưới khác lúc đó ồn ào khắp nơi, Hoàng đế Bắc Lương cũng qua loa, lúc đó chỉ cho rằng hai yêu , đối với Thịnh Cẩm Sơ là dưa gượng ép ngọt. bây giờ , Kỳ Dư An tám phần là lầm Triệu Yên Yên thành cành vàng lá ngọc mà cưới về.
Hoàng đế Bắc Lương ánh mắt thâm trầm chằm chằm Thái tử: “Lương Cẩm Quận chúa dù cũng là do trẫm đích phong, là ân nhân cứu mạng của ngươi, một chuyện cũng thể châm chước, tiểu cô nương thì tội.”
Thái tử vội chậm rút một chồng tấu chương dày cộp từ trong áo bào rộng lớn: “Phụ hoàng, bộ đều nhi thần trọng phạt Quận chúa, nghiêm hình bức cung, tịch thu gia sản.”
Tấu chương đặt mặt Hoàng đế Bắc Lương, trải , lộ rõ nội dung. Đầu tiên là tấu chương của Dũng Vương, đó rõ ràng Thịnh gia câu kết phản loạn thế nào, yêu cầu ngài nghiêm trị.
Tiếp đến là Di An Hầu. Ngay cả Kỳ Quốc công cũng dâng tấu. Đếm sơ qua, chừng mười mấy trọng thần triều đình.
Hoàng đế Bắc Lương như Thái tử: “Vậy ngươi nghĩ thế nào?”
Thái tử mặt mày bình tĩnh, : “Nhi thần nghĩ thông, Thịnh Quốc công cướp đoạt lương thảo, vì tự đưa lương thảo đến biên quan trợ giúp nhi thần. Nếu Thịnh Quốc công, trận chiến đó, nhi thần chắc chắn đại bại. chứng cứ xác thực, nhi thần băn khoăn, vì nhiều như chằm chằm Thịnh gia, chẳng lẽ, Thịnh gia thật sự tội.”
Hoàng đế Bắc Lương liếc chồng tấu chương, hô hấp căng thẳng.
Lúc đó một tấu chương khác đưa lên, Thái tử : “Lục Hằng phát hiện một nơi kỳ lạ gần Bắc Đại Doanh. Nhi thần phái điều tra, đó là một ngôi đại mộ tiền triều, truyền thuyết bên trong một kho báu.”
“Bắc Đại Doanh?” Hoàng đế Bắc Lương mắt sáng rỡ, quốc khố liên tục chiến tranh sớm trống rỗng, giải quyết tình thế cấp bách vẫn là Thịnh Cẩm Sơ quyên tặng triệu lượng bạc.