Sau Giấc Mơ, Tôi Trở Thành Thai Phụ - Chương 100
Cập nhật lúc: 2024-12-09 15:38:37
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Vãn Tình khẽ , : “Chúng bên mới mở một quán ăn mới, lúc cũng tới đây đổi khẩu vị nên mới qua đây ăn trưa.
Không là bà chủ chào đón chúng đấy chứ?”
Rốt cuộc thì bà chủ bên cũng là một đầu óc, ngu đến nỗi mà xé mặt với Kiều Vãn Tình mặt khách của nhà . Vì thế bà đổi ngay giọng điệu, : “Chào đón, đương nhiên là chào đón . Bà chủ Kiều nuốt nổi đồ ăn của quán đồ chay nhà nữa nên mới tới quán chúng ăn để đổi khẩu vị. Làm chúng chào đón cho ?”
Kiều Vãn Tình vẫn mỉm như cũ: “Khách ở quán chúng vẫn còn đang xếp hàng dài kìa. Cũng là do quán ăn quá nên chỗ để ăn, vì thế mới bất đắc dĩ qua đây ăn tạm.”
“……” Trong lúc nhất thời, bà chủ cạn lời.
Cố Yến Khanh âm thầm dựng ngón cái cho Kiều Vãn Tình. Quá tuyệt! “Thế bà chủ, chúng nhé!”
Nói , Kiều Vãn Tình cùng Cố Yến Khanh thẳng trong tìm bàn trống . Kiều Vãn Tình nhỏ giọng : “Bọn họ sẽ hạ độc đồ ăn đó chứ?”
Cố Yến Khanh bật : “Em xem nhiều phim truyền hình quá . Em cho rằng ở một tiệm cơm nho nhỏ như , chuẩn sẵn cả thuốc độc để hạ độc em hả?”
“……” Cũng lý. Bọn họ hạ độc cũng cửa.
Kiều Vãn Tình liếc qua thực đơn. Trung bình mỗi món ăn ở quán cô hết tầm 30 đồng, giá bên đắt hơn nhiều, chỉ một món thôi cũng mất đến 50, 60 đồng.
mà hình ảnh khá , trông hấp dẫn.
Vì thăm dò đối phương nên Kiều Vãn Tình cùng Cố Yến Khanh gọi hết các món tủ của quán đối phương. Nào là lẩu cá hấp, nào là rau củ hầm, nào là gà hầm rượu, canh vịt om sấu. Trên thực đơn thì các món đó trang trí vô cùng mắt, gọi .
Món gà hầm rượu bưng lên đầu tiên. Cố Yến Khanh lấy đũa đưa cho Kiều Vãn Tình, : “Đến lúc chúng thử món .”
Khẩu Khẩu thấy món ăn lên thì vô cùng vui vẻ, cầm đũa tự gắp ăn. Kiều Vãn Tình gắp một miếng thịt gà, lột da gà đó đặt trong bát của .
Khẩu Khẩu dùng đũa gắp cả nửa ngày mà vẫn gắp thịt gà. Cậu tức giận buông đũa xuống dùng tay bốc. Kiều Vãn Tình là sẽ dùng tay để ăn nên khi bàn, cô rửa xong tay cho .
Kết quả là khi ngậm thịt gà trong miệng ba giây, Khẩu Khẩu – nhóc kén ăn hơn cả ba liền nhổ ngay. Cậu nhóc còn quên nhổ thêm hai ngụm nước bọt nữa, : “Không, ăn .”
Không chỉ mà Cố Yến Khanh ăn một miếng xong cũng nhíu mày: “Chắc là gà cho nhiều rượu nên chút đắng.”
“Hầm lâu.” Kiều Vãn Tình ăn một miếng nhận xét. Bình thường gà hầm rượu hầm từ 2 đến 3 tiếng đồng hồ. Đến lúc gần ăn thì chặt gà thành từng miếng nhỏ, đó cho hành, nấm hương xào hầm cùng gà cho thơm.
Nếu mà hầm gà quá lâu thì thịt sẽ nát, hơn nữa còn canh đắng nữa.
“Thêm đó, gà của bọn họ cũng gà quê thật, chắc là gà nuôi công nghiệp. Vì thế ăn thịt chắc bằng gà quê một chút nào.”
“Em nhận xét kinh thật đó!” Cố Yến Khanh khẽ.
“Ha ha, gì em cũng mở quán cơm đó,” Kiều Vãn Tình đắc ý , đó nhỏ giọng, “Không là do họ cố ý ngon là trình độ của đầu bếp thấp nữa.”
“Chắc là họ cũng đến nỗi cố ý nấu ngon để giảm danh tiếng của món tủ quán nhỉ?”
Trước mặt đối thủ cạnh tranh, đương nhiên là đực bao nhiêu thể hiện bấy nhiêu. cũng thể loại trừ trường hợp che giấu thực lực thật sự của .
Đồ ăn lượt bưng lên. Ở quán , hình ảnh đồ ăn trong thực đơn trông khá , ở ngoài trông cũng kém. vị của các món ăn thất vọng. Ngoài món gà hầm đắng thì các món khác cũng chỉ là ở trình độ bình thường, đến mức là quá ấn tượng.
Với cả ngoài lẽ cũng quá để ý đến việc , nhưng Kiều Vãn Tình – là một nông dân chính hiệu, ăn nhiều gà của nhà nên khi ăn mấy món ở quán , cô phát hiện bọn họ nấu thịt gà quê thật và thịt gà công nghiệp lẫn lộn .
mà việc cũng chẳng liên quan gì đến cô. Sau khi ăn một bữa, Kiều Vãn Tình là quán nhà bọn họ cũng ảnh hưởng gì quá lớn đến quán của cô. Quán đồ chay của cô nổi tiếng là đồ ăn ngon, cứ như theo thời gian, sẽ danh quán của cô mà tới thưởng thức món ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-mo-toi-tro-thanh-thai-phu/chuong-100.html.]
Còn bên , chắc là cũng sẽ ảnh hưởng gì đến quán của cô . Nhìn vị Cố tổng kén ăn còn thèm động đũa kìa.
Khẩu Khẩu kế thừa gen kén chọn đồ ăn của ba nó cũng .
“Hai ba con ăn thật hả, chứ để thừa nhiều thế thì lãng phí lắm.” Kiều Vãn Tình cảm thấy nếu bỏ hết đồ ăn thì vô duyên và khá là lãng phí. Dù đây cũng là quán nhà , cũng đến nỗi chỉ thẳng mặt bảo đồ ăn nhà khó ăn . Tốt gì cũng để cho bọn họ một ít mặt mũi.
“Anh ăn , ăn nhiều đồ vợ nấu giờ miệng chọn lắm, nuốt trôi.” Cố Yến Khanh còn quên nhân cơ hội trêu chọc Kiều Vãn Tình.
“Em nhớ là gần đây nấu cơm cho bữa nào. Anh còn cô vợ nào khác hả?”
Cố Yến Khanh: “…… Em đừng mất hứng như ?”
“Ai giống , cứ hai câu một câu cợt nhả?” Kiều Vãn Tình gắp một miếng thịt ở bụng cá, lọc hết xương gắp trong bát Khẩu Khẩu, “Bảo bối học hư theo ba ba. Ăn một chút nhé, nếu tí nữa con sẽ đói đó.”
Nói Kiều Vãn Tình đút cho Khẩu Khẩu. Đút đến bên miệng , Khẩu Khẩu vẫn mím chặt môi lắc đầu nguây nguẩy: “Không .”
“……”
Kiều Vãn Tình đành ăn một . Không món họ hẳn hoi mà ăn cũng khá ngon, nguyên liệu chuẩn cũng khá là tươi mới. Cá cũng xử lý và chế biến , ăn tanh chút nào, ngược hương vị cũng thơm ngon. Chỉ một khuyết điểm duy nhất là nấu lâu nên thịt nát, còn ăn cũng tồi.
“Mẹ thấy ăn cũng ngon mà. Nào, hai ba con ăn thử .”
Kiều Vãn Tình nhận hai ánh mắt ghét bỏ đến từ đôi ba con đối diện. Kiều Vãn Tình: “……”
Bọn họ đang nghi ngờ cái gì thế?
……
Sau khi trở về quán đồ chay thì 2 giờ.
Vừa về đến cửa, Kiều Vãn Tình thấy bà chủ Thái xe đạp điện phi như bay đến bên . Kiều Vãn Tình bảo Cố Yến Khanh mang Khẩu Khẩu trong cho nhóc uống sữa cho đỡ đói. Lúc trưa bảo thế nào nhóc cũng ăn, nếu mà cho uống sữa kiểu gì cũng ngủ tầm 1 tiếng là đói tỉnh.
Kiều Vãn Tình ở cửa chờ bà chủ Thái đến.
Sau khi thấy bà chủ Thái đỗ xe xong, chờ bà tới gần chỗ thì Kiều Vãn Tình : “Chào chị Thái. Sao hôm nay chị thời gian rảnh tới chỗ em ?”
Lúc Kiều Vãn Tình thấy bà chủ Thái lên đây thì khá bất ngờ. Nông Gia Nhạc nhiều năm như , đương nhiên là danh tiếng vang xa. Quán cô cũng mới mở thôi mà mấy nay ăn đắt khách như , chắc hẳn quán của bà chủ Thái còn bận hơn quán cô chứ?
“Xí, còn mấy việc chó má của cái quán gì tên Hỉ Kết Lương Duyên đấy!”
Ở cửa cũng ít khách. Kiều Vãn Tình : “Chị Thái, gì chúng trong , đừng ngoài cửa như .”
Kiều Vãn Tình đưa bà chủ Thái tới phía quán. Ở đây cô để một bộ bàn ghế, chuyên dùng để tiếp đón quen.
“ là c.h.ế.t chị ,” Bà chủ Thái nhận lấy nước Kiều Vãn Tình đưa cho , , “Mấy đó mở quán ở đây xong tới quán chị loạn vài .
Không chỉ dừng ở đó, bọn họ còn ném gián trong đồ ăn ở quán chị. Sau đó còn ầm lên, bảo quán chị nấu đồ ăn vệ sinh, thả cả gián đồ ăn.”
Kiều Vãn Tình nghĩ tới ân oán của bà chủ Thái cùng mấy kéo dài đến tận bây giờ. Cô chỉ nhớ ngày đó bà chủ Thái giả bệnh tim, đó mấy sợ tím mặt chạy , từ đó cũng thấy họ nữa. Hóa là họ còn chiêu khác ở đằng .
“Thế chị định thế nào?”
Vân Mộng Hạ Vũ
“À nhắc đến cái . Ha ha. Chị xào thêm một đĩa đồ ăn nữa, thả gián trong cùng xào, đó mang cho họ xem gián xào và gián xào khác như nào.”