Cố Yến Khanh đặt tay lên eo cô, ám chỉ vô cùng rõ ràng, : “Nếu em…… Anh sẽ giúp em.”
“Biến ngay!” Kiều Vãn Tình vế mà Cố Yến Khanh bỏ trống là gì. cô thể khẳng định rằng đó tuyệt đối là cái gì .
Cố Yến Khanh cũng chỉ định trêu cô mà thôi. mà trộm gà còn mất nắm gạo, mất tự nhiên : “Việc của các em cũng quá khó giải quyết, thể tìm giúp các em.”
“Tạm thời cần ,” Kiều Vãn Tình , “Để em cùng cả tổ tự giải quyết việc xem thế nào, nếu gì khó khăn em nhờ .”
Loại chuyện sớm thì muộn cũng sẽ ngày gặp , thể lúc nào cũng nhờ Cố Yến Khanh giải quyết hộ .
Cố Yến Khanh cũng ép cô. Chỉ là yên Kiều Vãn Tình cùng cả tổ gửi voice chat cho cãi cọ nửa ngày để tìm cách giải quyết mà lắc lắc đầu.
Những trẻ tuổi, đúng là nhiệt tình thật!
Sau một hồi tranh luận, cuối cùng cả tổ thống nhất sẽ thông báo tình huống và gửi ý kiến tới Trịnh tổng, xem nên giải quyết việc . Rốt cuộc thì mới chỉ nghi ngờ là chị Hồng thôi, chứ quy tội cho chị, tránh cho việc nghi oan cho .
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau đó bọn họ định liên hệ với hai vị khách hàng , hỏi xem họ thể gỡ bình luận của .
……
Buổi tối, khi Kiều Vãn Tình tắm xong thì thấy Khẩu Khẩu đang chơi xếp gỗ cùng Cố Yến Khanh. Ánh mắt cô vô tình chạm ngăn tủ giấu đồ của Khẩu Khẩu. Kiều Vãn Tình khá tò mò, Khẩu Khẩu giấu gì trong đó.
Vì thế cô thừa dịp Khẩu Khẩu đang chăm chú chơi xếp gỗ cùng Cố Yến Khanh, chú ý tới thì lặng lẽ mở ngăn tủ bí mật của nhóc xem trong đó giấu cái gì .
Khẩu Khẩu còn sắp xếp đồ đạc, thích cái gì là ném hết trong tủ. Vì thế phía cùng chính là tấm đệm cho mèo mới lấy . Kiều Vãn Tình bỏ tấm đệm thì thấy bên nhiều đồ linh tinh.
Trong đó còn cả một con lật đật hỏng nữa. Con lật đật đó chính là con lật đật mà đợt Cố Yến Khanh mua tặng cho Khẩu Khẩu, lúc đó Khẩu Khẩu vô cùng thích chơi món . Lúc đó cô và Cố Yến Khanh vẫn còn yêu , nên Khẩu Khẩu cũng thấy ba ba mỗi ngày. Vì thế mỗi thấy con lật đật , Khẩu Khẩu đều vô cùng vui vẻ. Có lẽ thằng nhóc cũng con lật đật là ba ba đưa nên lúc chơi lật đật, nhóc cũng cảm thấy như chơi cùng ba ba.
Vì thế tuy rằng con lật đật hỏng nhưng Khẩu Khẩu cũng cất lật đật để kỷ niệm. Vốn dĩ Kiều Vãn Tình còn nghĩ Khẩu Khẩu còn nhỏ như thì cũng chỉ ăn ngủ chơi, ngờ thằng nhóc còn như .
Ngoài con lật đật đó thì vẫn còn nhiều đồ khác. Nào là vòng hoa Kiều Vãn Tình kết cho , nào là mấy cái lông ngỗng, nào là mấy món quà nhỏ Uyên Uyên đưa cho Khẩu Khẩu…… Nói chung là ở đây tất cả những kỷ niệm của Khẩu Khẩu.
Kiều Vãn Tình xem . nghĩ tới nho nhỏ của Khẩu Khẩu xổm giấu đồ thì cô cảm thấy đáng yêu.
đến giây tiếp theo, vẻ mặt đang tươi của Kiều Vãn Tình bỗng chốc đơ cứng.
Cô thấy một cái dây chuyền bằng vàng ở trong đó.
“Yến Khanh, mau tới đây xem, cái là vàng ?” Kiều Vãn Tình đưa dây chuyền cho Cố Yến Khanh. Nhà cô cũng mua mấy món như bao giờ. Nếu thật sự là vàng thì Khẩu Khẩu lấy ở nữa.
Cố Yến Khanh nhận lấy vài , đó : “Hình như là vàng thật đó em.”
Kiều Vãn Tình gọi Khẩu Khẩu đang chơi xếp gỗ gần đó qua, ôm lấy đó đưa dây chuyền cho xem: “Con , ai đưa cho con cái ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-mo-toi-tro-thanh-thai-phu/chuong-103.html.]
Khẩu Khẩu thấy dây chuyền thì bắt đầu sáng mắt lên với tay lấy chơi. Kiều Vãn Tình né tay nhóc: “Đầu tiên con cho , là ai đưa cho
con cái ?”
Khẩu Khẩu lắc đầu: “Không, .” Kiều Vãn Tình: “……”
“Mau nghĩ xong cho , ngoan nào.”
“Nhặt, nhặt.” Khẩu Khẩu suy nghĩ nửa ngày xong . “Nhặt ở ?”
Khẩu Khẩu nghĩ nghĩ đó chỗ cổng, : “Đây, nhặt ở đây.” “……”
Rõ ràng Khẩu Khẩu đang dối. Nếu mà nhặt ở cửa nhà thật thì đánh rơi tìm , chuyện mà ai ?
mà lẽ Khẩu Khẩu cũng nhớ thật, hoặc là nhớ nhầm việc khác sang việc , vì thế cũng thể tin lời của .
Kiều Vãn Tình khá gấp gáp, : “Không là Khẩu Khẩu nhà ai chơi, đó cầm dây nhà họ nghịch thuận tay mang luôn về nhà đó chứ?”
nếu mà là quen tặng cho Khẩu Khẩu mấy cái thì chắc chắn sẽ lén lút đưa mà đưa mặt cô hoặc Cố Yến Khanh chứ? Bởi lẽ Khẩu Khẩu còn nhỏ như , cái gì . Nhỡ nó chơi chán xong tiện tay vứt thì ?
Cố Yến Khanh : “Chắc là . Nếu nhà ai mà mất dây chuyền như thật thì chắc cuống cuồng tìm . chứ một chút động tĩnh gì như .”
Cũng đúng.
“Em đừng vội. Bây giờ chúng hãy suy nghĩ cẩn thận xem nửa năm qua những ai tới nhà chúng chơi. Sau đó hỏi thử một chút?”
Nửa năm Khẩu Khẩu còn , chứ đừng là giấu đồ.
Đi hỏi một vòng thì mới đưa cho Khẩu Khẩu chính là Cố phu nhân.
Lúc là đầu tiên Cố phu nhân thấy cháu nội của nên vô cùng thích. Với cả lúc đó, trong lòng bà vẫn còn một chút khúc mắc với Kiều Vãn Tình nên trò mặt Kiều Vãn Tình đưa dây chuyền cho Khẩu Khẩu mà lén đưa cho . đó bà còn dặn cất dây cẩn thận, ném. Vì thế Khẩu Khẩu liền tung tung tăng cất cái dây chuyền bằng vàng tủ.
Kiều Vãn Tình xong: “……”
là dọa c.h.ế.t cô ! Nếu mà Khẩu Khẩu đến nhà khác xong tiện tay cầm về thật là cô mất công dạy bảo thêm một hồi nữa đó!
Khẩu Khẩu đầu thấy ngăn tủ bảo bối của mở thì ngay lập tức cảm thấy vui. Cậu cảm thấy lãnh địa của khác xâm nhập thì vô cùng tức giận.
—— thừa hưởng tính chiếm hữu vô cùng lớn với đồ của từ Cố Yến Khanh.
“Ba ba, cho, cho ma ma ngủ,” Khẩu Khẩu chạy lên giường lấy cái gối của , đó kéo tay Cố Yến Khanh ngoài, “Đi, .”
Kiều Vãn Tình cùng Cố Yến Khanh: “……”