Sau Giấc Mơ, Tôi Trở Thành Thai Phụ - Chương 131

Cập nhật lúc: 2024-12-10 14:24:26
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai về đến nhà thì Cố Kính Chi cũng về chủ đề nữa.

Vừa ba “song kiếm hợp bích” mắng nên khi thấy bà nội, Khẩu Khẩu vô cùng tủi chạy , đó trong lòng n.g.ự.c bà mách bà là ba dẫn tiêm.

“Sao hai đứa dọa thằng bé như ?” Cố phu nhân Khẩu Khẩu mách xong thì trách hai bọn họ.

Cố Yến Khanh ngờ Khẩu Khẩu còn nhỏ như đổi trắng đen, dối chớp mắt. Nhìn bộ dáng tủi của bây giờ chỉ nhấc nó lên đánh mấy cái đít. Còn nhỏ như chẳng ngoan chút nào, học cái gì học, chỉ học cái dối với lừa là giỏi.

“Mẹ, thằng bé nhặt pháo lên ăn.” Cố Yến Khanh .

Cố Kính Chi : “Mấy đứa nhỏ nhặt đồ linh tinh lên ăn cũng là chuyện bình thường mà. Có Khẩu Khẩu?”

Khẩu Khẩu ông nội và bà nội chống lưng thì vô cùng vênh váo, gật đầu : “, đúng thế.”

Cố Yến Khanh, Kiều Vãn Tình: “……”

Tại ba thể chiều thằng bé đến như !!!

……

Bà nội Kiều mời nhiều họ hàng tới đây ăn nên vô cùng nhiều thức ăn. Trong lúc chuẩn cỗ bàn, Kiều Vãn Tình qua phòng bếp qua. Nhìn chỗ nồi , ít nhất cũng chuẩn cho tới hơn 30 ăn.

Rất nhanh tới giữa trưa. Cậu hai Kiều Vãn Tình nhận điện thoại, bảo là bác cả sắp đến nên Kiều Vãn Tình cùng Cố Yến Khanh ngoài đón bác cả trong nhà.

Kiều Vãn Tình: “……”

Không ba chồng cô bảo là cần gọi bác cả tới ? Sao bác cả tới?

mà tới cũng tới , cũng thể bảo bác về . Kiều Vãn Tình đành cùng Cố Yến Khanh đón bác. Hai tới cửa thì thấy một chiếc SUV màu trắng dừng cửa, 5 từ xe xuống.

Trong đó một đàn ông lùn và khá mập mạp, qua chừng 50 – 60 tuổi. Khuôn mặt ông giống hai, nên là Kiều Vãn Tình nhận đây là bác cả .

“Cháu chào bác cả.” Kiều Vãn Tình lên chào.

“Cháu là…… Tình Tình?” Bác cả từng gặp Kiều Vãn Tình lúc lớn nên kịp nhận cô.

“Dạ đúng ạ. Giới thiệu với bác cả, đây là bạn trai cháu, Cố Yến Khanh.” “Cháu chào bác cả.” Cố Yến Khanh lễ phép chào hỏi.

“Ừ, , .” Bác cả bắt tay Cố Yến Khanh, đột nhiên ông cảm thấy xúc động, , “Nhanh thật đấy, mới ngày nào Tình Tình còn bé như , giờ chuẩn lấy chồng .”

Có lẽ là Kiều Vãn Tình, bác cả nhớ tới mất của nguyên chủ nên ông mới xúc động đến .

Tuy rằng Kiều Vãn Tình cũng tình cảm gì nhiều với của nguyên chủ, nhưng trong tình huống , cô cũng cảm thấy buồn một chút. Cô an ủi bác cả vài câu, đó bác cả vỗ vỗ vai cô, giới thiệu những tới đây cùng ông. Đó là bác dâu, họ, chị dâu của cô cùng con gái của họ.

Cố Yến Khanh duỗi tay nhận lấy đồ của bác cả. Cả nhà bác cả đều liên tục khen Cố Yến Khanh trai, Kiều Vãn Tình phúc gì gì đó.

Sau khi vài câu khách sáo xong thì cả nhà bác cả trong nhà uống nước. Kiều Vãn Tình vô cùng căng thẳng. Đến khi trong phòng khách, bác cả thấy Cố Kính Chi đang đó thì ngạc nhiên “A” một tiếng.

Cố Kính Chi thì bất ngờ, ông nhàn nhạt : “Tân Mậu, lâu gặp.”

“Ông là……” Bác cả nghĩ một lúc mới nhớ , đó ông càng ngạc nhiên hơn, “Cố ! Hóa là ngài ? Yến Khanh…… là con ngài hả?”

Cố Kính Chi mỉm gật đầu.

Bác cả khá là kích động: “Cuộc sống vẫn còn việc trùng hợp đến ? Hai ông bà rời , em còn nghĩ gặp hai nữa.”

Hả? Kiều Vãn Tình cùng Cố Yến Khanh ngơ ngác . Trông bộ dáng thì bác cả giống như là trộm cá nhỉ?

Nếu mà là tên trộm cá thì khi gặp hai thể bày bộ dáng bạn cũ lâu năm như ? Đáng ngại c.h.ế.t chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-mo-toi-tro-thanh-thai-phu/chuong-131.html.]

Cậu hai mời cả nhà bác cả . Ban đầu phòng khách vô cùng lớn, bây giờ nhiều đây như phòng khách nhỏ hơn nhiều.

Kiều Vãn Tình qua qua lớn thì mới bác cả của cô là tên trộm cá , mà là bán cá cho ba chồng của . Nói đúng hơn là ông còn công trong việc bắt kẻ trộm cá chứ!

Nghe xong, Kiều Vãn Tình thở phào nhẹ nhõm. Tuy rằng kể cả bác cả trộm cá thì cũng liên quan tới cô, nhưng nếu bác mà trộm cá thật thì cô cũng tạo ấn tượng cho ba chồng .

công nhận là trùng hợp thật đấy, đúng là kỳ diệu thật.

Một lát nữa là tới giờ cơm . Kiều Vãn Tình sợ kịp nên chạy qua nhà bếp giúp đỡ một chút. Cố Yến Khanh thì tiếp tục đảm nhận trọng trách trông Khẩu Khẩu, cho nhặt đồ lên ăn linh tinh hoặc tới chỗ nào đó nguy hiểm.

Con gái của con trai nhà bác cả Kiều Vãn Tình tên là Hân Hân. Cô bé lớn hơn Khẩu Khẩu một tuổi, hiện tại cô bé 3 tuổi . Nhìn qua thì cô nhóc vô cùng thích Khẩu Khẩu, cứ đằng Khẩu Khẩu suốt, một hai đòi chơi với Khẩu Khẩu.

Khẩu Khẩu cũng thích chơi cùng mấy bạn nhỏ đồng trang lứa nên nhóc hào phóng đưa cho cô nhóc chơi đồ chơi của .

thành phố C, Khẩu Khẩu nhiều đồ chơi, ở cũng cả đống. Kiều Vãn Tình còn dọn riêng một chỗ cho Khẩu Khẩu để đồ chơi.

Cái tàu vũ trụ mà Khẩu Khẩu coi như bảo bối đợt , trở về cũng mang theo. Vì ở , sân khá rộng nên thể cho Khẩu Khẩu chơi cái tàu đó mà sợ đ.â.m khác.

Có lẽ là do mua lâu nên Khẩu Khẩu cũng còn thích chơi tàu vũ trụ đến nữa. Vì thế nhóc ném tàu vũ trụ đống đồ chơi. Tuy nhiên, do chiếc tàu nên liếc mắt cũng thấy nó nổi bật trong đống đồ chơi của Khẩu Khẩu.

Hân Hân liếc mắt một cái thích cái tàu vũ trụ nhỏ của Khẩu Khẩu . Cô nhóc chạy qua, nhặt nó lên.

“Cái là gì?” Hân Hân hỏi Khẩu Khẩu. “Tàu vũ, vũ trụ.” Khẩu Khẩu , “Biết bay!”

Hân Hân vui sướng tàu vũ trụ trong tay một lát, đó hỏi: “Bay như nào thế?”

Khẩu Khẩu tìm điều khiển từ xa của tàu vũ trụ trong đống đồ chơi, đó bật công tắc tàu lên. Cậu chơi tàu nhiều nên thuộc các bước để khởi động tàu vũ trụ. Vì thế tàu vũ trụ lập tức bay lên.

“Oa.” Hân Hân ngớ chiếc tàu bay lên. Đây là đầu tiên cô bé thấy một món đồ chơi thú vị như đó!

“Bay, bay.” Khẩu Khẩu vô cùng vui vẻ .

“Chị chơi một xíu ?” Hân Hân hỏi Khẩu Khẩu.

Khẩu Khẩu chơi đến nghiện . Vì thế nhóc cho Hân Hân chơi chút nào. Hân Hân chơi, cô nhóc lớn hơn Khẩu Khẩu, thế còn thông minh hơn Khẩu Khẩu nữa. Vì thế, Hân Hân nhân lúc Khẩu Khẩu chú ý thì đoạt lấy chiếc điều khiển từ xa từ trong tay Khẩu Khẩu.

Khẩu Khẩu cướp điều khiển thì cũng cướp . nhóc cao bằng chị họ , những giành điều khiển mà còn suýt nữa ngã nữa.

Vốn dĩ Cố Yến Khanh còn đang bên cạnh cầm điện thoại tài liệu. Bỗng nhiên thấy tiếng Khẩu Khẩu . Anh ngẩng đầu lên thì thấy Khẩu Khẩu đang chạy tới chỗ . Anh ôm nhóc trong ngực: “Sao con?”

“Tàu, tàu vũ trụ. Tàu của Khẩu Khẩu, tàu Khẩu Khẩu.”

Cố Yến Khanh Hân Hân điều khiển tàu của Khẩu Khẩu cho bay loạn khắp phòng. Nghe thì hiểu : “Chị họ chơi tàu vũ trụ của Khẩu Khẩu hả?”

.”

Khẩu Khẩu lau lau nước mắt gật đầu. nhóc vẫn cảm thấy tủi . Từ nhỏ đến lớn còn ai giành đồ bao giờ, Uyên Uyên cũng , lúc nào cũng nhường hết.

“Không , con cứ để chị chơi một lát . Chị con chơi bao giờ, Khẩu Khẩu chia sẻ với chị một chút nha?” Cố Yến Khanh dạy .

Khẩu Khẩu , nhóc : “Khẩu Khẩu, Khẩu Khẩu chơi.”

“Chờ chị chơi xong thì Khẩu Khẩu chơi ? Khẩu Khẩu là em bé ngoan, mà em bé ngoan là chia sẻ đồ chơi của cho

khác nha! Chỉ những em bé hư mới giữ đồ chơi để chơi một thôi!”

“Bé ngoan” như là câu thần chú để cho Khẩu Khẩu ngoan ngoãn . Lúc nào Khẩu Khẩu cũng cho rằng là em bé ngoan nhất thế giới. Vì thế khi ba bảo rằng bạn nhỏ hư là cho khác chơi đồ chơi của , tuy rằng nhóc vẫn còn khá tủi , cho chị họ chơi nhưng cũng đành cắn răng nhường chị chơi một lát.

Lúc , Hân Hân ấn nút gì mà đột nhiên tàu vũ trụ bay đ.â.m thẳng tường, đó rơi xuống đất, động đậy nữa.

Vân Mộng Hạ Vũ

Vốn dĩ Khẩu Khẩu nín , khi thấy thế thì nhịn nữa, “Oa” lên thật to.

Loading...