Vì thế buổi tối đến lúc ăn cơm thì cánh tay của Cố tổng gần như đơ cứng, nhấc lên nổi nữa.
“Vì thế nên quá chiều Khẩu Khẩu, thỉnh thoảng đánh cho nó vài cái mới ngoan .” Cố Yến Khanh .
Kiều Vãn Tình tiếp: “Anh cứ thử đánh , ai thèm tin chứ?”
Đôi khi Kiều Vãn Tình thật sự giận Khẩu Khẩu thì sẽ đánh m.ô.n.g vài cái, nhưng Cố Yến Khanh yêu thương Khẩu Khẩu đến nỗi một ngón tay cũng đánh. Kể cả đánh thì cũng chỉ đánh đùa, đánh yêu một cái thôi chứ chẳng đau chút nào cả.
Vì thế khi ba đánh, Khẩu Khẩu còn cảm thấy ba ba đang đùa nên khanh khách ngừng.
Cố Yến Khanh: “……Chờ Khẩu Khẩu lớn hơn một chút, sẽ dạy dỗ thằng bé cho em xem!”
Kiều Vãn Tình còn lâu mới tin lời , cô dậy tắm. Mùa đông ở nông thôn, nhiệt độ thấp hơn thành phố 1 – 2 độ, máy sưởi cũng phổ biến như ở thành phố. Tuy rằng tắm nước nóng nhưng động nước cũng vô cùng khổ sở. , tắm nước nóng xong cũng vô cùng thoải mái.
Đặc biệt là còn ủ sẵn chăn ấm cho thì thoải mái còn gì bằng.
Khẩu Khẩu vô cùng bá đạo ở giữa giường. Kiều Vãn Tình đang lạnh run , cô chút khách sáo kéo Khẩu Khẩu qua ôm thật chặt cho nhanh ấm , ấm tay của .
Trong lúc mơ màng, Khẩu Khẩu cảm nhận xốc chân của lên. Vốn dĩ nhóc khó chịu vì gió lạnh lùa trong chăn , thế còn coi là công cụ ủ ấm, Khẩu Khẩu lập tức cảm thấy tức giận.
Cậu mơ mơ màng màng vươn tay nhỏ đẩy Kiều Vãn Tình , mơ mơ hồ hồ : “Ra, ~”
Kiều Vãn Tình buông nhóc mà hôn lên trán Khẩu Khẩu dỗ : “Ngoan nào, là đây ~”
Khẩu Khẩu tiếng của thì ngoan ngoãn trở , đó cam chịu vật sưởi ấm tay của , tiếp tục chìm giấc ngủ.
Cố Yến Khanh: “……”
Nhìn cô ngựa quen đường cũ như , chắc chắn đây là đầu tiên Khẩu Khẩu lợi dụng.
……
Vốn dĩ Kiều Vãn Tình chỉ định bán một chút măng mùa đông chơi chơi thôi, ai ngờ mới bán mấy ngày mà vô cùng đắt hàng. Ban đầu chỉ bán vài chục sản phẩm một ngày thôi, đó cô bán hẳn hơn 1000 sản phẩm một ngày.
Kiều Vãn Tình cũng vô cùng bất ngờ, hiểu vì bán đắt hàng đến .
mà tiền đến thì cứ kiếm thôi. Kiều Vãn Tình thuê hái măng đông giúp , hơn nữa cô còn thu mua với giá niêm yết là 3.5 tệ một cân, tất cả đều ưu tiên bán cho cô.
Rất nhanh cô bán hết sạch hàng……
Kiều Vãn Tình bán hàng với doanh cao như bên huyện chú ý tới. Tuy rằng cô là bán nhiều hàng nhất, thành công nhất khi tham gia khóa huấn luyện nông , nhưng cô bán nhiều hàng như các vị lãnh đạo trong huyện chú ý, còn đặc biệt phái tới thị sát sản phẩm măng mùa đông của shop Kiều Vãn Tình.
Biết 10 ngày nữa cô kết hôn, họ còn cho cô một bao lì xì lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-mo-toi-tro-thanh-thai-phu/chuong-149.html.]
Lãnh đạo tủm tỉm đang gói măng chuẩn giao hàng, với Kiều Vãn Tình: “Trùng hợp mùa xuân năm thì chúng hai suất tham gia tọa đàm giao lưu kinh doanh online, cô tham gia ?”
Buổi tọa đàm giao lưu kinh doanh online đó Kiều Vãn Tình cũng qua tin tức , nhưng cô còn tham gia nào. Nghe buổi tọa đàm mời nhiều nhân vật m.á.u mặt, thể học hỏi nhiều thứ.
Cách mục tiêu của đời gần hơn một bước, trong lòng Kiều Vãn Tình vô cùng kích động : “Cảm ơn lãnh đạo ạ!”
Lãnh đạo tỏ vẻ lòng.
Lần Kiều Vãn Tình thành tích lớn như , lãnh đạo cũng nở mày nở mặt, thể vui vui vẻ vẻ qua một năm như ý.
Sau đợt Kiều Vãn Tình trở thành doanh nhân nổi tiếng nhất chỉ ở trong thôn mà còn ở cả trấn nữa!
mà Kiều Vãn Tình vô cùng khiêm tốn, chỉ lúc đếm tiền cô mới tỏ vui vẻ thôi!
Cố Yến Khanh Kiều Vãn Tình đang mải mê tính toán thì lắc đầu , “Anh nghĩ em nên thuê một kế toán kiểm kê, đếm tiền giúp !”
“Không cần phiền như . Anh đoán xem đợt em kiếm bao nhiêu?”
“Chắc là tổng 5 chữ , đầu là 5 hoặc 6 gì đó.” Cố Yến Khanh đoán qua doanh thu của Kiều Vãn Tình.
Kiều Vãn Tình đoán trúng thì đẩy đẩy : “Sao ?” “Anh tính đó.”
Được thôi, thông minh hơn cô. mà cũng lúc Cố Yến Khanh tính sai mà, như là lúc quá ủng hộ cô bán măng đông, ngờ cô phát tài nhờ việc bán măng đông.
Kiều Vãn Tình : “Có khi đủ tiền mua phòng ở thành phố C đấy !”
Khẩu Khẩu cũng sắp hai tuổi . Đến 3 tuổi là nhà trẻ. Nhà trẻ ở trấn thể so với trong thành phố, Kiều Vãn Tình cũng Khẩu Khẩu thể theo học ở nhà trẻ nhất. Về an về vấn đề giáo dục cũng đều hơn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Vì thế việc cô chuyển lên sống ở thành phố cũng chỉ là chuyện sớm muộn.
Nếu lên thành phố sống, cô ở nhà của Cố Yến Khanh thì cũng chẳng vấn đề gì, nhưng chắc chắn bà nội Kiều đồng ý sống ở đó. Dù thì cũng chẳng là chủ của căn nhà, sống cũng thoải mái lắm. Vì thế Kiều Vãn Tình dứt khoát tự mua một căn hộ cho chính , nếu bà nội Kiều đồng ý lên thành phố sống thì thể sống ở đó, ngày thường cô cũng thể qua đó thăm bà.
Cậu hai mợ hai thỉnh thoảng cũng thể qua đó ở một vài ngày.
Vì thế Kiều Vãn Tình quyết định khi kiếm tiền thì việc đầu tiên cô chính là mua phòng.
Kể cả bà nội Kiều chỉ ở nông thôn, lên thành phố thì phòng ở nơi đó cũng sẽ rớt giá, coi như cô đầu tư cho khác thuê cũng .
“Em mua nhà?” Cố Yến Khanh bất ngờ, từng Kiều Vãn Tình bao giờ.
Kiều Vãn Tình khẽ: “Cố tổng, rằng kiếm tiền mua nhà, bao nuôi một tiểu bạch kiểm* là nguyện vọng của em ?”
*tiểu bạch kiểm: ý chỉ những trai trắng trẻo, xinh , khác bao nuôi (dùng với ý châm biếm)
Cố Yến Khanh: “……” Anh còn đủ ?
Kiều Vãn Tình bán hết cả măng đông ở xung quanh đó , đào cũng thể đào thêm nữa, vì thế Kiều Vãn Tình tạm thời khóa sản phẩm đó . Lúc chỉ còn cách ngày cô kết hôn 6 ngày, cả nhà ba cũng bay nước ngoài chuẩn cho hôn lễ.