Sau Giấc Mơ, Tôi Trở Thành Thai Phụ - Chương 153

Cập nhật lúc: 2024-12-10 14:28:15
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Vãn Tình đành lên chứng minh cho Khẩu Khẩu thấy bên thật sự giấu đồ ăn. Sau khi ở bên chẳng gì ăn thì Khẩu Khẩu : “Mẹ nuôi là , lừa, khác!”

Đường Nguyệt Nguyệt bộ dáng của Khẩu Khẩu thì chọc chết, cô : “ đó! Mẹ nuôi lừa con đó, bây giờ?”

Vấn đề đúng là khó Khẩu Khẩu . Bởi chẳng nên phạt nuôi cái gì cho .

Kiều Vãn Tình Đường Nguyệt Nguyệt hố một hồi, nhanh chóng bắt lấy cơ hội : “Không , tí nữa con cho ba nuôi của con, ba nuôi sẽ dạy dỗ nuôi nha!”

Đường Nguyệt Nguyệt thấy hai chữ “ba nuôi” thì mặt đỏ lên theo bản năng.

Khẩu Khẩu lập tức vui vẻ, vênh mặt : “Được, bảo cho, ba nuôi!” Đường Nguyệt Nguyệt: “……”

Vì bà nội Kiều quen khí hậu nơi , mệt mỏi khi trải qua chuyến bay dài nên bà đến đây muộn. Lúc bà phòng, Kiều Vãn Tình trang điểm, mặc váy cưới xong thì cảm động, lau lau khóe mắt : “Ban đầu bà định qua đây trải đầu giúp cháu, nhưng vẫn kịp .”

Mợ hai từng với Kiều Vãn Tình, ở quê bọn họ, nếu trong nhà con gái gả thì lớn trong nhà sẽ phụ trách trải đầu cho cô dâu. nếu cô chờ bà nội Kiều đến trải đầu thì muộn giờ mất .

Kiều Vãn Tình kéo tay bà, : “Không bà ạ. Tí nữa cháu còn đội vương miện cùng khăn voan trùm đầu, bà giúp cháu đội là .”

Nhìn hai bà cháu như , đều bà nội Kiều chuyện định với Kiều Vãn Tình nên tự giác ngoài. Bà nội Kiều cầm cái túi trong tay nhét tay Kiều Vãn Tình : “Cháu kết hôn, bà cũng gì để tặng cháu cả. Đây là đồ mà ngày , khi bà gả cho ông cháu, cụ của cháu đưa cho bà. Bây giờ bà tặng nó cho cháu.”

Nhìn món đồ giống như “đồ gia truyền” trong tay, Kiều Vãn Tình định từ chối theo bản năng. nghĩ thì đây chính là tình cảm của bà nội Kiều nên cô nhận lấy, : “Cháu cảm ơn bà ạ.”

“Phải là bà cảm ơn cháu mới đúng, Vãn Tình,” Hốc mắt bà nội Kiều ửng hồng, “Cảm ơn cháu.”

Kiều Vãn Tình bà nội Kiều đang cảm ơn cái gì, nhưng chuyện cô cũng chẳng nên giải thích như thế nào nên cô cũng gì thêm nữa.

Mãi mới đến 11 giờ. Cố Yến Khanh cùng nhóm phù rể của tới đây đón dâu. Tuy nhiên, mở cửa phòng đón dâu thì chú rể trải qua nhiều thử thách khắc nghiệt đến từ đội phù dâu. Vì chuyện , Lục Vân Phỉ còn đặc biệt chuẩn cho Cố tổng sầu riêng mà ghét nhất để chỉnh .

Kết quả là Dư Sơ – chị họ của Cố Yến Khanh, con dâu của Lục gia vội vội vàng vàng chạy gõ cửa, bảo là chuyện gấp, cho cô nàng một chút. Đoàn phù dâu ngây thơ mở cửa cho cô nàng thật, cuối cùng Cố Yến Khanh cùng đoàn phù rể chen chúc thì mới lừa .

Hôm nay Cố tổng mặc một bộ vest màu đen, trai tuấn. Anh mang theo vẻ của đàn ông trưởng thành trong phòng.

Vừa qua cửa, với vợ còn đang ngơ ngác giường hiểu tại thể nhanh như : “Vợ ơi, tới đón em nè.”

Kiều Vãn Tình: “……”

Không bảo đón dâu chú rể trải qua 1001 thử thách ? Tại Cố Yến Khanh thể đây dễ như hả?

Lục Vân Phỉ cùng Đường Nguyệt Nguyệt đều Dư Sơ chọc tức phát . Lục Vân Phỉ với Dư Sơ: “Chị dâu , khổ cho em thật lòng tin tưởng chị, thế mà chị bán đồng đội như thế hả?”

“Là do mấy đứa ngây thơ chứ? Phù dâu phụ trách nhiệm vụ giữ phòng, dù trời sập cũng mở . Có ai đến, bảo gì cũng mở , thế mà mấy đứa dễ lừa thật, bảo một câu mở cửa .”

Cố Yến Khanh : “Ngây thơ quá!” Lục Vân Phỉ: “……”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-mo-toi-tro-thanh-thai-phu/chuong-153.html.]

Tiếp theo là lên xe hoa đến địa điểm diễn hôn lễ, cử hành hôn lễ. Toàn bộ quá trình diễn hôn lễ đều giống như mơ . Kiều Vãn Tình cảm thấy chính là cô dâu hạnh phúc nhất thế giới , sắp cưới yêu thương, sắp trải qua một hôn lễ mà cô gái nào cũng hằng mơ ước.

Tuy , trong quá trình diễn hôn lễ thì vẫn một chuyện ngoài ý nho nhỏ xảy . Khẩu Khẩu phù rể nhí, lúc mà Kiều Vãn Tình cùng Cố Yến Khanh bước lễ đường, thì Khẩu Khẩu đằng để tung hoa. Kết quả khi

b.ắ.n pháo hoa đủ các loại màu sắc thì nhóc cảm thấy hứng thú.

Trên đường chỗ nào cũng pháo hoa giấy b.ắ.n lên. Vì thế Khẩu Khẩu theo ba nữa mà tò mò chạy qua ống pháo trong tay . Sau đó thấy pháo hoa “bùm” lên một tiếng, b.ắ.n nhiều giấy màu nhỏ, hơn nữa pháo b.ắ.n xong còn biến mất như pháo hoa bình thường nữa!

Có thể nhặt !

Vì thế Khẩu Khẩu lập tức lệch khỏi quỹ đạo vốn , cầm rổ hoa của nhặt pháo hoa giấy.

Trong trường hợp nghiêm túc như , đột nhiên trở nên náo loạn như , tất cả các vị khách đều .

Mọi đều là quen của , Khẩu Khẩu là con của Cố Yến Khanh và Kiều Vãn Tình nên hành động đáng yêu của Khẩu Khẩu, đều một cách thiện ý chứ bàn tán lưng.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Khẩu Khẩu, mau qua đây nào.”

Đường Nguyệt Nguyệt cũng nhỏ với Khẩu Khẩu. Thấy gọi mà thì đành xin với các vị khách đó qua bế Khẩu Khẩu về.

“Khẩu Khẩu , chúng tung hoa, tí nữa mới thể nhặt hoa.” Uyên Uyên với Khẩu Khẩu, “Giống như nè!”

Khẩu Khẩu câu câu gãi đầu: “Khẩu Khẩu thích, nhặt, nhặt hoa!”

Rõ ràng bây giờ Khẩu Khẩu bắt đầu ham chơi . Cậu nhóc cảm thấy tung hoa vui bằng nhặt hoa.

Cố Yến Khanh cùng Kiều Vãn Tình cũng động tĩnh phía lưng nên dừng Khẩu Khẩu. Kiều Vãn Tình nhỏ giọng : “Con , tí nữa chúng nhặt, bây giờ đều đang xem con tung hoa đó!”

đó! Nếu mà con rải hẳn hoi thì sẽ con đó!” Cố Yến Khanh theo.

cũng là ba của Khẩu Khẩu nên lời của hai chọc đúng suy nghĩ trong lòng của Khẩu Khẩu.

Khẩu Khẩu thấy đều đang thật nên ngượng ngùng. Sau đó bắt đầu nghiêm túc tung hoa, trong miệng còn thúc giục: “Đi !”

Mọi đều hành động của Khẩu Khẩu chọc hết . Nhất là Cố Kính Chi cùng Cố phu nhân, thấy cháu đáng yêu như thì hai chỉ hận thể xông tới ôm Khẩu Khẩu lên hôn mấy cái.

Tiếp đó là đến nghi thức cha sứ hỏi hai nguyện ý cùng đối phương nắm tay hết quãng đường đời còn . Sau khi hai cùng câu “Con nguyện ý.” thì đeo nhẫn cho , đó chú rể hôn cô dâu.

Tuy rằng Kiều Vãn Tình cố gắng áp chế cảm xúc trong lòng nhưng cô vẫn nhịn cảm thấy kích động. Một năm cô còn sợ hãi thể thoát khỏi cốt truyện, sợ trở thành “vật hy sinh” trong cốt truyện.

Bây giờ cô sửa vận mệnh của thành công, trở thành cô gái hạnh phúc nhất đời .

Cố Yến Khanh hôn lên trán của cô. Kiều Vãn Tình ngước mắt, khẽ với : “Cố tổng, quãng đời còn xin chỉ giáo nhiều hơn!”

Loading...