Đã lâu lắm Đường Nguyệt Nguyệt ăn bò bít tết nên cô nàng ăn vô cùng hăng say. Ngẩng đầu lên, cô nàng phát hiện Kiều Vãn Tình như thích ăn món , còn động đũa. Sau khi Kiều Vãn Tình cắt một miếng bò bít tết , dùng đĩa đ.â.m thì chần chừ mãi chịu đưa miệng.
“Sao thế, thích ăn món hả?” Đường Nguyệt Nguyệt hỏi cô.
“Không , dạo khẩu vị của tớ , chẳng ăn cái gì cả, còn buồn nôn.”
Đường Nguyệt Nguyệt ha ha: “Hay là đứa nữa đấy?”
“Làm chuyện ? Tớ cùng Yến Khanh nào cũng biện pháp phòng tránh đầy đủ mà.”
Hơn nữa lúc nguyên chủ Khẩu Khẩu, ở giai đoạn đầu của thai kỳ ốm nghén nặng, nhưng giống cô của hiện tại. Lúc , nguyên chủ ăn cái gì là nôn ngay cái , lúc nào cũng chỉ ăn chua. Động đồ cay ngọt thì ăn , nhưng ăn cơm cùng củ cải chua, một bữa cô thể ăn ba bát!
Tuy rằng hiện tại thỉnh thoảng cô cũng buồn nôn, nhưng ăn gì cô cũng nôn như . Chỉ cần là đồ ăn quá dầu mỡ thì cô đều ăn .
Có lẽ là do đồ ăn.
“Được . Nãy tớ còn nghĩ sắp nuôi nữa đấy!”
“Cậu cứ yên tâm, thật mới thể nuôi nữa cơ. Vì thế cùng Kỳ tranh thủ thời gian đấy nhé!”
Đường Nguyệt Nguyệt: “……”
Mỗi Kiều Vãn Tình nhắc tới Kỳ nhà Đường Nguyệt Nguyệt là y như rằng cô nàng sẽ ngượng ngùng. Đường Nguyệt Nguyệt : “Tớ cùng còn xem tuổi , nhanh như ?”
“Mấy cái xem tuổi một giây là xong. Chỉ cần hai thì kết hôn ngay bây giờ cũng .” Kiều Vãn Tình trêu chọc cô nàng.
“Tớ vẫn nên giữ mối quan hệ như hiện tại thôi, chứ tớ vẫn yên tâm lắm. Tuy rằng hiện tại tớ cùng là yêu nhưng thỉnh thoảng tớ vẫn còn nghĩ linh tinh, cứ mong chờ một cái gì đó. Mà tớ cũng chẳng tớ vẫn còn đang chờ cái gì cơ, tớ như khá kỳ lạ ?”
Kiều Vãn Tình: “……” Cậu đúng là kỳ lạ thật.
Sau khi ăn trưa xong, Kiều Vãn Tình về nhà. Buổi sáng cô, Cố Yến Khanh cùng Khẩu Khẩu qua đây, lúc sáng trông Khẩu Khẩu , buổi chiều Cố Yến
Khanh việc đến công ty nên cô về trông Khẩu Khẩu.
Cô về đến gần nhà thì ngửi mùi kẹo cay. Nhìn ngoài thì cô thấy hai bạn nhỏ đang chia nửa túi kẹo cay ăn ngon lành.
Bình thường Kiều Vãn Tình sẽ ăn đồ linh tinh , đặc biệt là những “đồ ăn rác rưởi” như kẹo cay. hiểu tại hôm nay ngửi thấy mùi cay cay cô thèm ăn chịu nổi.
Kiều Vãn Tình nhịn nuốt nước miếng một cái, đó chạy nhanh thang máy về nhà.
mùi hương của kẹo cay cứ quanh quẩn bên chóp mũi của cô, mãi cũng mất . Đi khỏi chỗ hai bạn nhỏ , những cô hết thèm kẹo cay mà còn thèm hơn cả lúc mới ngửi nữa!
Đến tận lúc về nhà cô vẫn thèm!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-mo-toi-tro-thanh-thai-phu/chuong-159.html.]
Cố Yến Khanh đang bế Khẩu Khẩu ghế sô pha, thấy Kiều Vãn Tình về, nhíu mày: “Sao sắc mặt em trông kém thế? Trưa em ăn gì ?”
“Em ăn mà,” mà ăn nhiều, “A a a a, bây giờ em ăn kẹo cay quá huhuhuhu!”
Cố Yến Khanh: “……”
Cố tổng hiểu tại đột nhiên vợ ăn kẹo cay, nhưng Khẩu Khẩu hai chữ “kẹo cay” thì ánh mắt nhóc sáng hẳn lên: “Kẹo cay, ăn ngon!”
Kiều Vãn Tình qua cạnh Khẩu Khẩu, duỗi tay kéo kéo áo , hỏi: “Con dám ăn ?”
Khẩu Khẩu sợ cay, vì thế Khẩu Khẩu cũng sợ ăn kẹo cay. Tuy rằng nhiều lúc ngửi mùi kẹo cay nhóc thèm, nhưng cứ cắn một miếng là cay đến chảy nước mắt dám ăn nữa!
“Dám!” Khẩu Khẩu gật đầu một cái chắc nịch.
Kiều Vãn Tình sờ sờ đầu nhóc, đó nũng với Cố Yến Khanh đang ghế sô pha: “Phải bây giờ, em ăn quá!”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Thế để bảo quản gia mua nhé?”
“Mua, mua cái gì?” Khẩu Khẩu ngây thơ hỏi. Rõ ràng là nhóc quên béng luôn hai chữ “kẹo cay” .
“Mẹ con ăn kẹo cay, nên ba bảo quản gia mua cho .” Khẩu Khẩu im lặng một lúc, đó : “Khẩu Khẩu !”
Kiều Vãn Tình cùng Cố Yến Khanh liếc một cái. Bình thường thằng nhóc thúi thích giấu đồ ăn, nhóc thường nhân dịp lớn
để ý đến mà giấu đồ ăn vặt. Vì thế khi Khẩu Khẩu “ đánh khai” bảo kẹo cay thì cả hai đều tin luôn.
“Bây giờ ăn, Khẩu Khẩu cho một túi ?” Kiều Vãn Tình dỗ .
Khẩu Khẩu đồng ý, đó nhảy từ ghế sô pha xuống, xoay chạy qua phòng mà đợt Cố phu nhân ở. Cậu bảo Kiều Vãn Tình mở cửa giúp , còn cho Kiều Vãn Tình xem.
Một lát , Khẩu Khẩu ngoài. Trên tay cầm một túi kẹo cay, vui vẻ giơ cho Kiều Vãn Tình xem: “Đây !”
Kiều Vãn Tình: “……”
Được đó thằng nhóc thúi, hóa con giấu đồ ăn vặt thật!
Kiều Vãn Tình nhớ kỹ chuyện . Buổi chiều, nhân lúc Khẩu Khẩu ngủ trưa, cô phòng đợt Cố phu nhân ở, mở ngăn kéo phía tủ quần áo thì phát hiện kho giấu đồ ăn vặt của Khẩu Khẩu. Không ngờ bên trong nhiều đồ, chật ních cả một ngăn tủ.
Nhìn chỗ đồ ăn vặt , Kiều Vãn Tình là Khẩu Khẩu trộm giấu. Bởi vì một cái lớn, Khẩu Khẩu còn nhỏ như , nếu mà mang giấu thì nhất định cô phát hiện từ lâu .
Mà còn giấu với lượng lớn như thế thì nhất định Khẩu Khẩu .
Vì thế, chỗ đồ ăn vặt là của Cố phu nhân cho Khẩu Khẩu!