Sau Giấc Mơ, Tôi Trở Thành Thai Phụ - Chương 20

Cập nhật lúc: 2024-12-08 16:09:18
Lượt xem: 107

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Củ cải nhà trồng to , ánh mặt trời còn ánh lên ánh sáng. Mấy củ nho nhỏ trông vô cùng đáng yêu. Kiều Vãn Tình nắm lá cây ném trong ao, khua khua một chút đất dính củ liền rơi hết, sạch nhanh.

“Dì ơi dì rửa cái gì ạ?” Uyên Uyên như cái đuôi nhỏ theo cô, ngước khuôn mặt nhỏ lên hỏi.

 

Kiều Vãn Tình phát hiện thể ghét tiểu nam chủ , chủ yếu là do đứa nhỏ quá đáng yêu, còn chút ngốc ngốc. Sau khi cô liền bắt đầu thích mấy đứa trẻ con, bọn nó mà ảo tưởng nghĩ về dáng vẻ con khi lớn lên.

Uyên Uyên phù hợp để cô tưởng tượng về hình ảnh của Khẩu Khẩu khi lớn lên. Cậu nhóc như hoàng tử nhỏ , đáng yêu còn ngốc ngốc, hoạt bát nhưng nghịch ngợm, tuy dính nhưng cảm thấy khó chịu.

Quả nhiên là mang trong thể chất của nam chủ, ngay từ nhỏ thu hút .

Kiều Vãn Tình : “Đây là củ cải nha.”

Uyên Uyên nghiêng đầu phía một lúc lâu, nghi ngờ hỏi: “Không củ cải trông đều trắng trắng to to ạ? Sao cái giống ạ?”

“Đây là củ cải đào, cùng chủng loại với củ cải trắng. Nào, đến đây, cho cháu ăn cái nè.”

Kiều Vãn Tình thấy Uyên Uyên rau trong tay , rửa sạch dưa chuột đưa cho nhóc.

Dưa chuột nhà cô ngon mát, dù là ăn sống rau trộn dưa chuột đều miệng đến kỳ lạ. Nếu bây giờ là mùa hè thì nhất định bán cái chạy.

“Cháy cảm ơn dì.” Uyên Uyên nhận tới liền cắn một ngụm, ánh sáng lấp lánh, “Ăn ngon lắm ạ.”

Lúc , Hoàng Đại Tiên đang phơi nắng nóc nhà nhảy xuống, chạy quanh chân Kiều Vãn Tình vài vòng, Kiều Vãn Tình cũng ném dưa chuột cho nó ăn. Nó tại chỗ chăm chú ăn ngon lành.

“Oa, nó là con gì ạ? Có mèo nhỏ ạ?” Uyên Uyên thấy Hoàng Đại Tiên, thì kinh ngạc mở to mắt nó.

“Nó là chồn,” Kiều Vãn Tình nghĩ nghĩ với nhóc, “Cháu điều ước gì thể với nó, nó sẽ giúp cháu thực hiện đấy!”

“Thật ạ?”

Kiều Vãn Tình mỉm gật đầu.

Thật cô cũng tin chuyện , nhưng rảnh rỗi quá đ.â.m tìm thú vui.

Vẻ mặt Uyên Uyên nghiêm túc hẳn lên, thành tâm : “Hy vọng ba sẽ cãi , ly hôn, nhanh chóng mang trở về sống cùng họ, sinh cho một em trai nhỏ hoặc em gái nhỏ.”

 

Tay Kiều Vãn Tình đang rửa củ cải dừng . Trong nguyên tác vì tác giả Cố Yến Khanh lý do nhận nam chủ con nuôi nên cho Uyên Uyên một thời thơ ấu .

Cuộc hôn nhân của ba ruột nam chủ là cuộc liên hôn vì lợi ích thương nghiệp, vì thế tình cảm của họ , kết hôn xong là nào sống phần của đó, thường xuyên cãi . kỳ lạ chính là tình huống đó, bọn họ còn sinh nam chủ .

khi sinh nam chủ , hai họ cũng chăm sóc, nuôi nấng nam chủ, mà cứ đẩy tới đẩy lui cho . Cuối cùng hai dứt khoát ném cho bảo mẫu chăm sóc.

Trong lúc riêng tư bảo mẫu ngược đãi nam chủ, cho ăn, cho sống hẳn hoi, thậm chí còn tay đánh . Uyên Uyên còn nhỏ nên mách, quan trọng nhất là mách cũng mách ai, cứ như cho đến năm ba tuổi.

Từ nhỏ nam chủ bệnh tật ốm yếu, trải qua đoạn thời gian đen tối như . Sau , phát hiện chuyện cũng là Cố Yến Khanh, khi điều tra chân tướng sự việc thì tức giận thôi, mắng cha của nam chủ một trận.

Cố Yến Khanh vô cùng tiếng trong gia đình nên ba của nam chủ ngoan ngoãn một thời gian. Sau đó họ thấy Cố Yến Khanh quản nữa liền bắt đầu ngo ngoe rục rịch mặc kệ nam chủ.

Cố Yến Khanh thấy rõ bộ mặt của bọn họ nên trực tiếp mang nam chủ đến bên nuôi nấng, để bọn họ tự suy nghĩ rõ ràng đem con của trở về.

Kết quả chờ bọn họ tới đón con về chờ tin ly hôn của hai , nam chủ về với bố, còn kế lắm…

Khụ khụ, với cốt truyện ngược tâm m.á.u chó như thì nam chủ “hợp tình hợp lý” Cố Yến Khanh nuôi nấng. Sau Cố Yến Khanh thấy Uyên Uyên thông minh mà bản cũng con nên dứt khoát bồi dưỡng thành thừa kế của .

Nam chủ tuổi còn nhỏ trải qua những chuyện đó, Kiều Vãn Tình ngờ mong lớn nhất của Uyên Uyên là cha hạnh phúc.

Kiều Vãn Tình cảm thấy nếu đổi là cô thì nhất định cô sẽ cầu nguyện cho cha đừng hạnh phúc để tiếp tục theo Cố Yến Khanh, dù thì Cố Yến Khanh cũng đối xử với nam chủ

Cho nên suy nghĩ của lớn khác nhiều so với suy nghĩ của trẻ con, thể Uyên Uyên hiện đang ở giai đoạn vô cùng khát vọng đôi cha vô lương tâm yêu thương.

Hẳn là hiện tại cốt truyện đang đến đoạn Cố Yến Khanh nuôi Uyên Uyên để ba Uyên Uyên suy nghĩ thật kĩ một thời gian. Nói chừng một ngày nào

 

đó nhận tin tức ba nam chủ ly hôn.

Trong lúc , hiểu Kiều Vãn Tình chút đau lòng với tiểu nam chủ ở mắt. Vốn cô cũng chỉ đùa , nhưng dáng vẻ nghiêm túc của thì Kiều Vãn Tình nhịn cởi găng tay xoa xoa đầu mềm mại của Uyên Uyên, : “Sẽ, Hoàng Đại Tiên sẽ giúp cháu thực hiện điều ước.”

Kể cả nó giúp đôi ba chó má của cháu hạnh phúc bên cũng sẽ giúp cháu cảm nhận ấm gia đình một nữa.

Uyên Uyên xong thì vô cùng vui vẻ, : “Cháu còn thể ước thêm điều nữa ạ?”

là tuổi nhỏ nhiều điều ước, Kiều Vãn Tình sợ ham quá, : “Điều ước ước nhiều thì sẽ linh nữa, nhưng cháu thể ước thêm một cái.”

“Dạ,” Uyên Uyên khó xử, một lúc lâu mới tiếp, “ chú tìm cho một thím dịu dàng xinh giống như dì Kiều , sinh cho một em trai đáng yêu như Khẩu Khẩu nữa.”

Kiều Vãn Tình: “……”

Đột nhiên Kiều Vãn Tình nhắc tới thì cảm thấy khá oan ức. Xinh thì cô đồng ý, chứ dịu dàng thì… Nam chủ ơi, hiểu lầm gì ?

Với , cháu là thuộc bộ sinh đẻ phái tới đây để gian tế ? Vì cả hai điều ước thể rời sinh em trai em gái ?

“Sinh em trai gì?” lúc , một giọng lạnh nhạt vang lên. Là Cố Yến Khanh.

Hả? Mấy xong nhanh như ư?

Uyên Uyên với : “Cháu đang cùng với dì Kiều ước với chồn!”

Vân Mộng Hạ Vũ

Cố Yến Khanh Hoàng Đại Tiên đang gặm dưa chuột ngon lành, Kiều Vãn Tình đang vùi đầu rửa rau , khóe miệng méo một cái, : “Ừ, chồn linh lắm, sẽ giúp Uyên Uyên thực hiện điều ước.”

Kiều Vãn Tình còn cho rằng Cố Yến Khanh cô cổ súy mê tín, kết quả như , quả thật cô khá bất ngờ, nhịn ngẩng đầu lên thoáng qua Cố Yến Khanh, bắt gặp cặp mắt tối tăm của .

Cố Yến Khanh như đoán cô sẽ ngẩng đầu, như cô.

Kiều Vãn Tình như thấy gì, như việc gì thu ánh mắt , vớt bộ củ cải trong nước lên, đem cho rổ phơi khô, như mới bẩn xe .

Uyên Uyên tiếp tục xem Hoàng Đại Tiên ăn dưa chuột, Cố Yến Khanh duỗi tay giúp Kiều Vãn Tình nhấc một rổ củ cải lên giá để ráo nước. Sức của đàn ông

 

lớn, ngày thường Kiều Vãn Tình dùng sức mới nâng , mà Cố Yến Khanh dùng một bàn tay thể nhẹ nhàng để lên . Kiều Vãn Tình cu li miễn phí cũng chê, mặc giúp .

Cố Yến Khanh: “Cô bán cho Đàm Việt nhiều như ?”

“Chỗ vẫn còn ít, bà còn đang ở vườn rau hái thêm, chờ tí nữa mang về.”

Cố Yến Khanh gật đầu : “Anh tiền, bán nhiều cho thì nhớ bán thật đắt .”

Kiều Vãn Tình vốn tưởng rằng Cố Yến Khanh sẽ bảo bán cho Đàm Việt, thế mới phù hợp với hình tượng bá đạo tổng tài của . Kết quả lời , cô chọc : “Đừng như là gian thương ? đều bán với giá thị trường thôi.”

Cố Yến Khanh thì dường như khá tiếc nuối: “Lần nhớ tăng giá lên.”

Kiều Vãn Tình: “……”

Im lặng một lát, Cố Yến Khanh hỏi: “Bọn họ gì cô cùng Khẩu Khẩu chứ?”

Bọn họ là ai cần cũng .

“Bọn họ chỉ tới nhà mua rau mà thôi, trộm đoạt thể chứ?” Kiều Vãn Tình lắc lắc cái eo, mệt c.h.ế.t cô, đồng thời sinh nhu cầu hóng chuyện, “Mấy cái gì thế?”

“Có thể cái gì, tới xem của , bọn họ tới mua rau của bọn họ. Làm , vẻ mặt của cô hình như đang chờ mong chúng sẽ đánh một trận nhỉ?”

Khụ khụ! Rõ ràng như ? Kiều Vãn Tình xoa xoa mặt, thật cô còn cho rằng bọn họ sẽ đánh một trận thật to nữa đó!

cho cùng, trong sách cũng Cố Yến Khanh vẫn luôn giữ thái độ nóng lạnh với Đàm tiểu thư. Đàm tiểu thư vẫn chỉ là theo đuổi thôi, đừng là con riêng, dù là kết hôn sinh con thì Đàm Hâm cũng thể gì.

Chỉ là quan hệ giữa bọn họ sẽ loạn như cào cào mà thôi.

cũng thể lừa dối Đàm tiểu thư dễ dàng như , Kiều Vãn Tình vẫn từ bỏ ý định, hỏi: “Anh định từ chối Đàm tiểu thư luôn ?”

Cố Yến Khanh nhướng mày: “Tại từ chối Đàm tiểu thư?”

“……” Kiều Vãn Tình suýt chút nữa để lộ chuyện , cô hai tiếng, , “Đoán, vì qua hai cũng là đôi trai tài gái sắc mà. Không đến với chắc cô cũng tiếc lắm.”

 

“Tại cảm thấy chúng mới giống trai tài gái sắc hơn?”

“Khụ khụ khụ,” Suýt chút nữa Kiều Vãn Tình tự sặc nước miếng của , lạnh lùng tặng cho Cố Yến Khanh hai chữ, “Cút .”

Cố Yến Khanh còn thêm cái gì một tiếng “Ô oa” lớn đánh gãy. Nhất định là Khẩu Khẩu đang ngủ trong phòng tỉnh, chờ nửa ngày thấy ai chơi với nên bắt đầu tìm cảm giác tồn tại.

Kiều Vãn Tình vô cùng ơn Khẩu Khẩu tỉnh kịp thời. Cô cảm thấy Cố Yến Khanh còn thêm một việc gì đó với nhưng cô bất kỳ hứng thú gì với , chỉ hy vọng mấy mau chóng để cô sống yên bình.

Kiều Vãn Tình bế Khẩu Khẩu lên, tã cho nhóc. Hôm nay trời nắng lớn, sẽ quá lạnh, Kiều Vãn Tình bọc thành bánh chưng. Khẩu Khẩu hoạt động thoải mái nên vô cùng vui vẻ.

Kiều Vãn Tình đặt trở về giường, dọn dẹp tã giấy bỏ , đầu liền thấy Khẩu Khẩu đang giường, cho hai chân hướng lên trời, vươn hai tay bắt bắt chân. Vì nó mặc nhiều quần áo nên khó bắt chân nhưng nhóc vẫn kiên trì như cũ, giơ giơ tay bắt lấy. Có thể nhóc chơi một vui.

Gần Khẩu Khẩu vô cùng mê chơi chân của , cứ như đó là một món đồ chơi thú vị. Lúc tâm trạng nhóc thể nắm lấy chân nhỏ của chơi cả buổi sáng. Lúc đầu Kiều Vãn Tình còn lo lắng vấn đề gì nhưng bà nội Kiều đây là giai đoạn sinh trưởng của một đứa nhỏ, thể hiện đứa nhỏ lớn lên một chút.

Trên mặt Kiều Vãn Tình hiện lên ý , bế nhóc ngoài.

Thằng nhóc vô lương tâm Khẩu Khẩu thấy Cố Yến Khanh thì vô cùng vui vẻ, sung sướng kêu lên “Ba ba ba”.

Tuy rằng Khẩu Khẩu đang cái gì.

“Con gọi ba ba?” Giọng điệu của Cố Yến Khanh chút vui sướng, duỗi tay bế Khẩu Khẩu qua ôm một cái.

Kiều Vãn Tình hắt bát nước lạnh : “Trùng hợp, Khẩu Khẩu chỉ một âm đơn giản, chữ “ba” chẳng qua âm điệu nó thích mà thôi.”

, Cố Yến Khanh vẫn vô cùng sung sướng, cứ coi như đối xử với Uyên Uyên giống với đứa con ruột của nhưng rốt cuộc Uyên Uyên cũng gọi là ba ba. Lần đầu tiên gọi là ba ba cảm giác… cũng khá là khó tả, vô cùng thoải mái và hạnh phúc.

Kiều Vãn Tình bế Khẩu Khẩu từ tay , thấy sắp tới giờ ăn cơm trưa. thấy Đàm Việt, Đàm Hâm, Cố Yến Khanh cùng Uyên Uyên ý định về, lẽ mấy còn tiết mục kịp biểu diễn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-mo-toi-tro-thanh-thai-phu/chuong-20.html.]

 

Một bên là khách hàng lớn, một bên là nam chủ, Kiều Vãn Tình tiện đuổi , cô nghĩ dù cũng mua nhiều vịt nên dứt khoát nấu cho mỗi bọn họ một bát miến vịt là .

Kiều Vãn Tình miến vịt vô cùng ngon, đầu tiên nấu nước đó cho hành gừng để cho thơm, đó xào nội tạng vịt. Kiều Vãn Tình ngửi mùi hương quyến rũ đó mà còn cầm lòng đậu chảy nước miếng.

Sau khi xào thơm nội tạng thì thả nó trong nước, cho thêm thịt vịt nấu cùng.

Nấu khá lâu nên Kiều Vãn Tình thừa dịp đó rửa sạch rau, đợi đến khi nước canh gần thì thả và cho thêm vài miếng đậu.

Nấu mềm thịt thì cho thêm gia vị , vị thơm nồng lên vô cùng quyến rũ.

Thật Kiều Vãn Tình miến vịt ngon, còn ngon hơn so với trong các quán bình thường nhiều. Đáng tiếc khi ăn cơm mỗi một tâm trạng riêng trong lòng nên tất cả đều miễn cưỡng ăn xong bữa ăn . Sau khi ăn trưa xong thì bà nội Kiều cho Khẩu Khẩu ăn, Kiều Vãn Tình dọn bát đũa xong thì tiếp tục xử lý chỗ rau Đàm Việt mua.

“Kiều tiểu thư.”

Lúc cô đang rửa bát thì một âm thanh đột nhiên phát từ phía dọa cô khiếp sợ, suýt chút nữa ném bát trong tay .

“Xin , dọa đến cô .” Đàm Hâm ngờ sẽ dọa đến Kiều Vãn Tình, lễ phép xin .

Kiều Vãn Tình thấy Đàm Hâm đến, khẽ thở dài, nghĩ tới trốn cũng , : “Không việc gì. Đàm tiểu thư hỏi gì thì cứ hỏi .”

“Khẩu Khẩu… Là con của cô và ?” Hỏi đến việc , Đàm Hâm tự , “À, việc rõ như còn hỏi vẻ ngu ngốc nhỉ?”

Kiều Vãn Tình: “……”

hiểu tại ngoài đều thấy Khẩu Khẩu và Cố Yến Khanh giống . Có thể là mắt cô kém, chẳng thấy Khẩu Khẩu giống Cố Yến Khanh chút nào, đó là hai gương mặt khác mà.

Hay là do cô Khẩu Khẩu nhiều quá nên mới ?

Đàm Hâm hỏi tiếp: “Cô cùng Cố … Thật sự từng kết hôn ly hôn ?”

“Không .”

“Vậy hiện tại quan hệ của cô cùng Cố là?” “Quan hệ chung một đứa con.”

 

“Không còn gì khác?” “Không .”

“Được, . Cảm ơn Kiều tiểu thư.” Đàm Hâm rời khỏi phòng bếp.

Kiều Vãn Tình thầm thở phào nhẹ nhõm, đó cúi đầu tiếp tục rửa bát. Quả bóng cao su chỉ thành công cô đá bay mà còn đá cho Cố Yến Khanh.

Cố Yến Khanh Đàm Hâm phiền thì sẽ còn rảnh rỗi tới mức việc gì tới nơi lắc lư mặt cô. Cô cũng coi như bẻ nguyên tác của cốt truyện một chút, nếu vì cô mà đổi cốt truyện thì cô cũng sẽ gây hậu quả gì nữa.

Ăn cơm xong, cuối cùng hai em Đàm Hâm, Đàm Việt cũng về. Trước khi , Đàm Hâm còn nán Cố Yến Khanh thêm vài . Cố Yến Khanh bế Khẩu Khẩu, cả ánh mắt cũng dư thừa cho cô .

Đàm tiểu thư buồn bã rời .

Sau khi bọn họ lên xe, Kiều Vãn Tình đang chuẩn trở về thì Đàm Việt gọi cô : “Kiều tiểu thư.”

Kiều Vãn Tình thấy Đàm Việt vốn dĩ đang ở ghế lái xuống. Cô dừng chân , hỏi: “Đàm còn việc gì ?”

“Hôm nay xin cô.” Đàm Việt hành động hôm nay của lắm, Kiều Vãn Tình quan hệ với , bởi mà bán Kiều Vãn Tình.

Kiều Vãn Tình xin cái gì, chút để ý : “Không .”

Đàm Việt gật gật đầu, nghĩ nghĩ : “Tuy rằng ở đây trồng rau nuôi con. nếu cô cần trợ giúp gì thì cứ việc tìm .”

“Được, cảm ơn .”

Đàm Việt dịu dàng , : “Hôm nay phiền , chúc Kiều tiểu thư năm mới vui vẻ sớm nhé!”

“… Năm mới vui vẻ.”

Tiễn hai em họ , Kiều Vãn Tình trở sân thấy Cố Yến Khanh đang cho Khẩu Khẩu ăn, bà nội Kiều đang thu dọn rau lung tung mặt đất. Mấy cái rau đó thể nhặt lên cho gà, ngỗng ăn.

Gà nhà cô bắt đầu đẻ trứng. Vì nhà cô cho gà ăn qua thức ăn chăn nuôi nên lứa đầu trứng còn nhỏ. đây là trứng gà nhà, cho Khẩu Khẩu ăn vô cùng .

 

Ngỗng nhà cô những đẻ trứng còn vô cùng bá đạo, giống ngỗng trong truyền thuyết ở xã hội, khó chịu với ai là lên mổ một cái. Kiều Vãn Tình sợ chúng nó mổ thương nên nhốt chúng nó , mỗi ngày ngỗng kêu quang quác trong chuồng, đau đầu.

Kiều Vãn Tình định đến Tết sẽ thịt một con để ăn cho đỡ phiền.

Hôm nay thức ăn của Khẩu Khẩu là bột cà rốt với cá trong ao. Khẩu Khẩu vô cùng thích ăn cá, mỗi Kiều Vãn Tình thịt cá là sẽ lấy thịt ở bụng xong cất ở trong tủ lạnh cho ăn. Khẩu Khẩu thích ăn cà rốt. Cho nên mặc dù thích ăn cá cũng ăn món một chút nào.

Kiều Vãn Tình Uyên Uyên đang ở cạnh đùa Khẩu Khẩu, chờ khi Khẩu Khẩu vui vẻ hé miệng thì Cố Yến Khanh nhân cơ hội đó nhét một thìa bột miệng nhóc. Khẩu Khẩu ngơ ngác ngẩn ngơ hiểu vì lừa.

Thằng nhóc đầu óc còn thẳng tắp đang trong trạng thái tự hỏi đùa nên quên luôn đồ ăn trong miệng mà ngoan ngoãn nuốt xuống.

Kiều Vãn Tình hỏi tại mấy còn , nhưng Uyên Uyên còn đang một bên, cô nên như mặt đứa nhỏ. Rốt cuộc thì ấn tượng của Uyên Uyên dành cho cô vẫn khá .

Nếu biện pháp thoát khỏi mấy nhân vật trong sách thì cô cũng chỉ thể nỗ lực tạo ấn tượng với mấy đó thôi.

Vì tạo ấn tượng với nam chủ, cô liền cố giữ thái độ một chút.

“Khi nào thì hai nhỉ?” Kiều Vãn Tình cố gắng đuổi khách một cách khéo nhất.

Dường như Cố Yến Khanh ngờ Kiều Vãn Tình chuyện “nhẹ nhàng” đến , cô một cái chậm rãi : “Sắc trời vẫn còn sớm, vội.”

Anh vội nhưng vội ?

Kiều Vãn Tình : “Hiện tại còn thể đuổi kịp chuyến bay về thành phố X đó.”

“À,” Cố Yến Khanh lau nước canh ở khóe miệng Khẩu Khẩu, , “Quên với cô, nửa năm mới sẽ dọn đến địa điểm mới ở thành phố C để việc.”

Kiều Vãn Tình: “……”

Trên đời vẫn còn chuyện trùng hợp đến ?

“Hơn nữa bây giờ cũng là thời gian nghỉ lễ Kiều tiểu thư ạ.” Kiều Vãn Tình cảm thấy chút mệt đầu.

Một lúc lâu Khẩu Khẩu ôm, lúc thấy tới, vươn tay “A a” cô ôm.

 

Kiều Vãn Tình bế nó , Cố Yến Khanh cầm thìa nhỏ, búng tay một cái cho Khẩu Khẩu xem, Khẩu Khẩu “A” một cái. Cố Yến Khanh đem bột cà rốt với cá nhét miệng nhóc

Khẩu Khẩu tủi định nhổ , Cố Yến Khanh vỗ tay hai cái thật to dời lực chú ý của nhóc. Khẩu Khẩu vô thức nuốt bột trong miệng .

Kiều Vãn Tình ngờ Cố Yến Khanh cho trẻ con ăn.

“Trước Uyên Uyên ăn cơm, thấy bảo mẫu cũng dỗ nó như ,” Dường như Cố Yến Khanh nghi hoặc của cô, giải thích.

Uyên Uyên thè lưỡi, cãi : “Bây giờ cháu tự ăn cơm !” “Ừ, bây giờ Uyên Uyên ngoan.” Cố Yến Khanh .

Kiều Vãn Tình phát hiện Cố Yến Khanh đối xử với trẻ con kiên nhẫn dịu dàng, thậm chí khí thế sợ xung quanh cũng thu ít, cứ như một cha bình thường. Lần đầu tiên cô thấy Cố Yến Khanh bế Khẩu Khẩu vụng về còn cho rằng Cố Yến Khanh nuông chiều từ bé, sự đời.

Cố Yến Khanh : “À, cô cũng nên ít qua với Đàm Việt thôi.”

Thật thì qua sự tình việc hôm nay thì ấn tượng của Kiều Vãn Tình với Đàm Việt cũng giảm nhiều. Trong sách thì hình tượng của Đàm Việt cũng . Có lẽ là do dùng nhiều loại thủ đoạn để đối phó nam chủ thương trường nên cô mới quý mến gì cho lắm.

Kiều Vãn Tình cảm thấy trong sách, tác giả lúc nào cũng thiên vị nam chủ nên cũng là từ góc cũng là từ nam chủ, vì thế đối phương cũng miêu tả quá .

Nói chừng ở góc độ của Đàm Việt, nam chủ cũng là từ thủ đoạn.

một sự thật là Đàm Việt vì ích lợi mà bán bạn bè. Như hôm nay đưa Đàm Hâm đến đây, tuy ảnh hưởng gì đến cô nhưng thật phá hỏng quan hệ giữa bọn họ.

Trong lòng Kiều Vãn Tình rõ ràng, nhưng nhịn với Cố Yến Khanh: “Hả? Không đối xử với cũng khá ?”

Cố Yến Khanh: “Nghe lời , sẽ hại cô.”

Kiều Vãn Tình liền buồn bực: “ cảm thấy nha. Anh còn dạy kinh doanh, nếu nhờ thì hai vườn rau của tong .”

Cố Yến Khanh đen mặt: “Về chuyện buôn bán cô cũng thể tới hỏi , cũng sẽ cho cô.”

Kiều Vãn Tình với , vẻ mặt vài phần ngây thơ hiểu sự đời: “ còn chủ động hỏi , với nha. cảm thấy

 

Đàm từ một vườn rau của mà còn nghĩ con đường giàu, đầu óc kinh doanh đấy!”

Cố Yến Khanh: “……”

Đàm gia lập nghiệp từ buôn bán nhỏ nên khá là khéo léo đưa đẩy. Cố Yến Khanh thích chuyện và tiếp xúc cùng loại như , bởi cảm giác sẽ tính kế, thật thoải mái. Đây cũng là nguyên nhân khá lớn khiến cho Cố Yến Khanh đến với Đàm Hâm.

So với buôn bán tính toán tỉ mỉ, càng thích quyết đấu và khiêu chiến các hạng mục lớn thương trường.

nếu về buôn bán thì đúng là chắc thể so với Đàm Việt.

“Tóm sẽ cố gắng hết sức thể giúp đỡ cô.” Cuối cùng Cố Yến Khanh .

Kiều Vãn Tình cố ý : “ đây chờ mong thầy Cố giúp giàu.”

……

Khẩu Khẩu ăn luôn hơn nửa bát bột cà rốt với cá, đó như thế nào cũng chịu há mồm ăn tiếp. Kiều Vãn Tình ăn no nên lấy thảm trải xuống đất, thả Khẩu Khẩu xuống cho bò.

Hiện tại Khẩu Khẩu nên Kiều Vãn Tình trực tiếp mua một cái thảm ấm áp, thoải mái. Ngày thường những lúc cô bận thì sẽ thả Khẩu Khẩu bò ở nơi đó.

Nếu cầm đồ chơi nhỏ ở bên đó chờ Khẩu Khẩu thì sẽ vui vẻ mà kéo lê cái bọc kín mít qua. Bò một chút thì còn ngây ngô , vô cùng đáng yêu.

Uyên Uyên chơi với Khẩu Khẩu, Kiều Vãn Tình ở bên cạnh xem đứa con vai ác của chơi vô cùng vui vẻ với nam chủ, trong lòng nhiều cảm xúc phức tạp. Rõ ràng là hai em, vì cuối cùng trở mặt thành thù.

 

 

Loading...