Sau Giấc Mơ, Tôi Trở Thành Thai Phụ - Chương 37

Cập nhật lúc: 2024-12-08 16:14:17
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khẩu Khẩu còn hiểu tạm biệt là như thế nào. Cậu là do mới tỉnh Cố Yến Khanh ôm trong chốc lát còn thỏa mãn. Bây giờ Cố Yến Khanh rời nên trong lòng vui.

Cậu còn Cố Yến Khanh ôm ôm thêm lúc nữa.

Cho nên khi Cố Yến Khanh biến mất mắt Khẩu Khẩu, mới cảm thấy tủi , thành tiếng.

Cố Yến Khanh thấy tiếng con , vội mở cửa . Khẩu Khẩu thấy , đôi mắt còn vương nước mắt nhưng lập tức nín mỉm . Cậu nhóc giơ hai tay nhỏ ôm ôm.

“Con ngoan, ba ba .” Cố Yến Khanh ôm nhóc trong ngực, Khẩu Khẩu lập tức vùi đầu vai .

Từ đến nay Cố Yến Khanh từng “ba ba” mặt Khẩu Khẩu. Đầu tiên là sợ Kiều Vãn Tình vui, thêm đó là cũng cảm thấy xứng với chức ba nên thẹn dám .

hôm nay thấy dáng vẻ đáng thương của Khẩu Khẩu mới ý thức vị trí của khác với khác trong lòng Khẩu Khẩu. Khẩu Khẩu dính , đối với tình cảm trời sinh của dành cho . Bởi vì bế nên vui, bởi vì rời sẽ .

Khẩu Khẩu lặp lời , kêu “ba ba ba ba” mấy tiếng. Trái tim Cố tổng mềm .

Kiều Vãn Tình Khẩu Khẩu tủi dựa trong lòng n.g.ự.c Cố Yến Khanh chán thèm chửi thầm thằng nhóc ăn cây táo rào cây sung nữa .

Rõ ràng lâu lâu thằng bé mới gặp Cố Yến Khanh một , tuy rằng Cố Yến Khanh đối xử với nó thật đấy, cũng bế qua nó, nhưng chả mấy đứa nhỏ đều bệnh quên ? Chỉ cần vài ngày gặp nó là nó trở mặt nhận luôn còn gì?

Thế nhưng dù Khẩu Khẩu gặp Cố Yến Khanh trong thời gian dài đến nhường nào thì chỉ cần thấy tiếng hoặc thấy hình bóng nhóc cũng sẽ vô cùng vui vẻ chơi với . Bây giờ đến cả việc Cố Yến Khanh

rời thằng nhóc cũng . Quan hệ huyết thống thật sự kỳ diệu như hả?

“Nín nào, ba nữa.”

Cố Yến Khanh bế Khẩu Khẩu đóng cửa xe. Khẩu Khẩu đang lưu luyến . Đừng việc, đến cả đóng cửa công ty cũng . Anh thể chịu việc thằng nhóc thúi tủi .

Kiều Vãn Tình : “Không , bế nó một cái là . Thằng bé nó tủi chẳng qua là bế đủ thôi. Công việc quan trọng hơn, mau .”

là Cố Yến Khanh đang việc quan trọng. Anh định mở một cuộc họp qua video. Cuộc họp về dự án lớn mùa xuân công ty thực hiện, thể qua loa.

Khẩu Khẩu đang bám chặt quần áo , bộ dáng sợ rời , Cố Yến Khanh lập tức cảm thấy mấy dự án chỉ như gió thoảng mây bay, còn quan trọng nữa.

rõ ràng ý của Kiều Vãn Tình là tập trung việc, cần quan tâm mấy tình cảm nhỏ nhoi .

Khụ khụ. Cố Yến Khanh cảm thấy bốn chữ “công việc quan trọng” dễ nên quyết định thuận theo ý của Kiều Vãn Tình.

Ba trong nhà. Cố Yến Khanh chơi với Khẩu Khẩu còn Kiều Vãn Tình cầm bình sữa pha sữa cho Khẩu Khẩu uống.

Khẩu Khẩu Cố Yến Khanh chơi cùng một hồi lâu bắt đầu chán chán. Cậu nhóc đầu thấy Kiều Vãn Tình mang bình sữa đến, mắt nhỏ tức khắc sáng lên, “A a” đòi uống sữa.

Cố Yến Khanh duỗi tay lấy bình sữa trong tay cô, Kiều Vãn Tình đưa cho , : “Để tới cho con uống sữa .”

Cố Yến Khanh hiểu ý cô, đưa Khẩu Khẩu cho cô bế. Trong mắt Khẩu Khẩu chỉ sữa nên ngoan ngoãn trong lòng n.g.ự.c Kiều Vãn Tình cầm bình sữa uống.

“Anh .” Lúc Khẩu Khẩu đang say mê uống sữa thì Kiều Vãn Tình với .

Cố Yến Khanh chút lưu luyến Khẩu Khẩu. Đáng tiếc trong mắt Khẩu Khẩu chỉ sữa, thèm cho một cái .

Cố tổng vô cùng ưu thương rời .

Cho nên bảo bảo luyến tiếc gì đó, đều chỉ là plastic*.

*plastic: giả tạo á các nàng. Như chị em plastic – ngoài mặt xong đ.â.m lưng :v

Nhắc đến từ tui đề cử cho các nàng bộ Vợ chồng ngọt nhất giới hào môn – Ma An kể về một cặp vợ chồng plastic siêu siêu ngọt ~

Cố Yến Khanh chú ý tới loại sữa bột Kiều Vãn Tình cho Khẩu Khẩu uống loại mua. Hẳn là sữa mua Khẩu Khẩu uống hết . Nên gọi điện thoại bảo trợ lý mua chút sữa mang đây. Ngoài còn bảo trợ lý mua thêm đồ chơi, quần áo cho Khẩu Khẩu.

Anh còn bảo trợ lý mua đồ bổ để bồi bổ thể cho bà nội Kiều, còn Kiều Vãn Tình … Anh một bụng đầy ý mua cho cô.

Thêm đó còn bảo Vương Kiêu tuyển cho một trợ lý mới tới đây hỗ trợ một công việc. Anh sẽ ở đây một thời gian nên bắt buộc cần tới một trợ lý để xử lý việc vặt giúp , cùng với giúp giải quyết một thứ trong công việc.

Giống như tình huống hôm nay, nếu trợ lý thì cần chạy tới chạy lui như .

Vân Mộng Hạ Vũ

Hai hôm , hai Kiều Vãn Tình xuất viện.

Cố Yến Khanh cùng Kiều Vãn Tình, Khẩu Khẩu đến bệnh viện đón ông về. Hoàng Khoa Vĩ theo thường lệ tới đó kiểm tra cho hai, đó chúc mừng hai xuất viện, đồng thời thuận tiện phổ biến cho bọn họ những điều cần lưu ý khi xuất viện.

Sau khi trả phòng, trả tiền thuốc, lấy thuốc thì thể trở về ngay .

Vì là bạn học cũ nên Hoàng Khoa Vĩ hố Kiều Vãn Tình, thuốc kê đều là thuốc bắt buộc mua, hơn nữa cũng bắt Kiều Vãn Tình mua quá nhiều thuốc. Cậu hai Kiều Vãn Tình chỉ cần nghỉ ngơi thật , nên phụ thuộc quá nhiều thuốc thang.

“Đi thôi, tớ đưa tính tiền,” Sau khi xong việc, Hoàng Khoa Vĩ nhẹ giọng với Kiều Vãn Tình, “Thuận tiện báo cho một tin luôn.”

Cố Yến Khanh: “……”

còn đang đây mà dám thông đồng với của con mặt hả?!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-mo-toi-tro-thanh-thai-phu/chuong-37.html.]

Anh liếc mắt một cái thấy Hoàng Khoa Vĩ ý với Kiều Vãn Tình. Chỉ từ ánh mắt của là Cố Yến Khanh .

Mà Hoàng Khoa Vĩ cũng Kiều Vãn Tình con .

Thật Kiều Vãn Tình cũng từng đưa Khẩu Khẩu tới bệnh viện một , đó là hôm hai mới viện, nhưng hôm đó Hoàng Khoa Vĩ thấy.

Sau đó Kiều Vãn Tình một đống việc bận đến bù đầu, mặc dù Hoàng Khoa Vĩ tiếp cận cô mục đích nhưng cô cũng dư sức để ý, càng vô duyên vô cớ với Hoàng Khoa Vĩ rằng con.

Hơn nữa một sự thật đáng buồn. Khẩu Khẩu giống Kiều Vãn Tình.

Cho nên Hoàng Khoa Vĩ chỉ cho rằng Cố Yến Khanh và Khẩu Khẩu quan hệ gì khác với Kiều Vãn Tình, chỉ cho rằng Cố Yến Khanh cùng Khẩu Khẩu là của hai cô mà thôi. Tuy mặt mũi Cố Yến Khanh tồi nhưng con nên còn là uy h.i.ế.p lớn với nữa.

Rốt cuộc thì tuổi của Hoàng Khoa Vĩ cũng còn nhỏ nên cũng bắt đầu suy xét đến chuyện chung đại sự của .

Ở bệnh viện cũng hoan nghênh, nhưng ngày thường vẫn ai rung động, lâu dần cũng thấy nản, thậm chí còn quyết định bao giờ lên thành phố việc thì sẽ tìm nửa của . lúc , Kiều Vãn Tình xuất hiện.

Bất luận là diện mạo khí chất của Kiều Vãn Tình đều vô cùng , cô nơi để việc. Tuy rằng hiểu vì từ thành phố về nơi trồng rau nhưng cô vô cùng giống , thành phố về đóng góp cho quê nhà. Quả thật thích hợp đến thể thích hợp hơn.

Hơn nữa về nếu lên thành phố việc, Kiều Vãn Tình cũng vướng bận sự nghiệp nên thể dễ dàng theo .

Kiều Vãn Tình tự dưng cảm thấy khí chút thích hợp, : “Được, chứ. Vậy chờ tớ chút.”

Cố Yến Khanh bế Khẩu Khẩu, vẻ mặt nhàn nhạt : “ cũng .”

Hoàng Khoa Vĩ híp mắt một chút. Kiều Vãn Tình cũng nhân đó giới thiệu với : “Đây chính là… Cố Yến Khanh, bạn . Còn đây là con , Khẩu Khẩu. Đây là chủ nhiệm khoa Hoàng Khoa Vĩ.”

Một tay Cố Yến Khanh bế Khẩu Khẩu, một tay đưa bắt tay với Hoàng Khoa Vĩ: “Lần cảm ơn chủ nhiệm Hoàng chăm sóc Vãn Tình.”

Hoàng Khoa Vĩ: “……” Quan hệ hỗn loạn gì đây?

Trước Hoàng Khoa Vĩ từng bóng gió hỏi qua Kiều Vãn Tình, Kiều Vãn Tình hiện tại đang độc , với cũng tin tưởng Kiều Vãn Tình vô duyên vô cớ lừa .

hiện tại nhảy một vị Cố cùng một đứa nhỏ. Hơn nữa bộ dáng rõ ràng Cố là ba đứa nhỏ , Kiều Vãn Tình đối xử với cũng quá mật. Hoàng Khoa Vĩ suy đoán lẽ Kiều Vãn Tình ly hôn với vị Cố , hoặc là hai thai khi kết hôn.

“Việc nên .” Hoàng Khoa Vĩ hồi phục cảm xúc nhanh, vươn tay bắt lấy tay Cố Yến Khanh.

Vì Hoàng Khoa Vĩ chuyện cần với Kiều Vãn Tình nên hai cùng phía , còn Cố Yến Khanh giữ lịch sự bế Khẩu Khẩu đằng hai bước.

Tình cảm Hoàng Khoa Vĩ dành cho Kiều Vãn Tình lúc gần như cạn hết . Trừ bỏ chút tiếc nuối thì cũng cảm thấy may mắn vì bản lún quá sâu.

nếu là bạn học cũ thì vẫn nên giúp đỡ.

Anh : “Hai ngày bạn tớ cho tớ, chú của một chút quan hệ ở bên đó. Tớ sẽ cho phương thức liên hệ của , thể trực tiếp liên lạc cùng .”

“À, việc hả? Cảm ơn nhé!” Kiều Vãn Tình quên mất Hoàng Khoa Vĩ sẽ giúp nên quên kịp bảo là việc giải quyết khá thỏa . Bây giờ nợ nhân tình của . Cô ngượng ngùng : “ tớ bạn giúp tớ giải quyết việc , hiện tại việc sẽ giải quyết theo đúng pháp luật. Cho nên cần nữa ! Xin nha, phiền !”

“Hả?” Hoàng Khoa Vĩ bất ngờ, “Cậu tìm giúp hả?” “ , chính là vị Cố đây.”

Hả? Không thể nghĩ địa vị của vị Cố còn lớn. Chuyện Hoàng Khoa Vĩ cũng hỏi qua vài bạn , giải quyết thật sự khá phiền phức, nếu là bình thường thì chắc chắn sẽ bó tay.

Hoàng Khoa Vĩ : “Nếu thể giải quyết thì quá. Tớ thấy đợt quá lo lắng, nếu thì bây giờ thể ngủ an an !”

Kiều Vãn Tình gật đầu. là tối qua cô ngủ vô cùng ngon nên hôm nay tinh thần vô cùng .

“Phía chính là quầy thu ngân, tớ việc bận . Cậu qua đó thanh toán tiền đó lấy thuốc. À đúng , nhớ nhắc hai tiên đừng vội xuống ruộng trồng rau nha, nếu lưu di chứng đó.” Hoàng Khoa Vĩ chu đáo với cô.

“Được, tớ sẽ bảo chú ý,” Kiều Vãn Tình . Cô Hoàng Khoa Vĩ là chủ nhiệm nên ngày thường bận, “Lần thật sự cảm ơn . Bao giờ thời gian rảnh tớ mời ăn cơm nhé!”

“Không cần phiền , tớ chỉ là một bác sĩ tận chức trách thôi,” Hoàng Khoa Vĩ chào một y tá qua, , “Tớ .”

Nói cũng đợi Kiều Vãn Tình trả lời, tự rời .

Kiều Vãn Tình cũng đoán nguyên nhân vội vã rời như . Lần Hoàng Khoa Vĩ giúp đỡ cô cũng nhiều, nhưng lòng cô chỉ luôn nghĩ tới việc đòi công bằng cho hai chứ cũng để ý thêm gì khác. Hơn nữa

Hoàng Khoa Vĩ cũng từng thẳng thắn bày tỏ theo đuổi nên cô cũng cơ hội để với rằng con .

Bây giờ như thế , lẽ nào cảm thấy … lừa nhỉ?

Kiều Vãn Tình suy nghĩ miên man, thanh toán tiền xong lúc lấy thuốc thì cầm túi thuốc rời . Cô gái bán thuốc gọi cô : “A, chị ơi chị lấy thuốc ạ?”

Cố Yến Khanh nhận lấy túi thuốc từ cô gái bán thuốc, nhẹ, : “Vãn Tình, định lấy thuốc hả?”

Khẩu Khẩu học theo thanh âm của , mềm mại kêu: “Van, van.” Nó còn chữ “Vãn” nên chỉ kêu “van van”.

“… À, quên mất,” Kiều Vãn Tình nhận lấy túi thuốc, cất , nhẹ giọng , “Xem trí nhớ của .”

“Tình quên.” Cố Yến Khanh trêu cô. Kiều Vãn Tình: “……”

Loading...