Từ nhà Kiều Vãn Tình tới C thị hết hai giờ.
Kiều Vãn Tình mang theo mấy cái túi theo. Khẩu Khẩu thấy cô xách túi thì thò đầu qua xem đồ bên trong, duỗi tay định lấy đồ ở trong .
“Khẩu Khẩu ngoan, nghịch túi của nhé!” Kiều Vãn Tình dạy Khẩu Khẩu.
Có nhiều đứa nhỏ tò mò, cảm thấy trong túi ba , túi khác giấu đồ nên thích lục xem. Kiều Vãn Tình ghét gặp mấy đứa nhỏ như , vô cùng hư.
Cho nên dạy Khẩu Khẩu ngay từ khi thằng nhóc còn bé, thể vì nó còn nhỏ, nghĩ nó hiểu mà chiều theo nó . Mấy đứa nhỏ lớn tới tuổi cũng nhận thức của riêng .
Ví dụ bảo nó nghịch lửa, sẽ bỏng. Nói vài thì nó sẽ hiểu : Lửa là thứ thể chơi, sẽ bỏng.
Có lẽ thằng bé cũng hiểu bỏng là gì, nhưng sẽ bỏng là .
“Khẩu Khẩu , ~” Khẩu Khẩu lay lay túi của cô chịu buông tay.
Kiều Vãn Tình nắm chặt mấy cái túi, : “Trong túi nhiều đồ quan trọng, thể đưa cho Khẩu Khẩu chơi.”
Tuy rằng khi Kiều Vãn Tình xong, Khẩu Khẩu là mấy túi đó thể chơi . chơi. Cậu tủi mím môi bẹp một cái, bộ nhưng .
Cố Yến Khanh đằng lái xe cầm dây trang trí ô tô treo gương bảo : “Khẩu Khẩu chơi cái ?”
“Không, , túi ~” Khẩu Khẩu lời.
“Khẩu Khẩu đừng nghịch, ảo thuật cho em xem.” Uyên Uyên một bên .
Khẩu Khẩu còn hai chữ “ảo thuật” bao giờ, ngay lập tức hấp dẫn sự chú ý. Thật cái “ảo thuật” mà Uyên Uyên bảo cũng hảo cho lắm, còn sơ hở nhiều chỗ. Kiều Vãn Tình qua Khẩu Khẩu, thằng nhóc ngốc nghếch dễ dỗ thật.
Kiều Vãn Tình thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng chỉnh túi nãy Khẩu Khẩu loạn.
Trong túi nhiều đồ, Kiều Vãn Tình dọn một chút, đó vớ tờ quảng cáo nông theo hướng hợp tác xã lúc phát. Cô vài , phát hiện tờ giấy tinh xảo, tỉ mỉ, cẩn thận, thoạt cũng khá đáng tin.
Cố Yến Khanh đầu tờ giấy tay cô, hỏi: “Em chuẩn bán rau quả online đấy ?”
“Không . Lần lúc dạo phố thì phát tờ giới thiệu cho em. Bây giờ em gì thời gian mấy việc khác.”
“Đưa xem nào.”
Cố Yến Khanh cầm tờ giấy , Kiều Vãn Tình sửa túi , : “Chương trình cũng khá , phương pháp hoạt động cũng khá hợp lý. Hơn nữa bọn họ còn chính phủ giúp đỡ nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-giac-mo-toi-tro-thanh-thai-phu/chuong-59.html.]
“Thế ?” Kiều Vãn Tình thuận miệng , “Nếu mà nó diễn nửa năm thì lẽ em sẽ suy nghĩ đến.”
Năm , rau nhà Kiều Vãn Tình nhiều chỗ bán. Lúc đầu cô cũng định bán rau qua mạng. khi tìm hiểu thì phát hiện mở shop online thì cần nguồn tài chính dồi dào cùng kinh nghiệm phong phú. Cô quá am hiểu cách kinh doanh, cũng quá rảnh nên đành nữa.
Bây giờ thì rau nhà cô còn đủ để bán nên cô cũng tham gia mấy cái , mệt mỏi.
“Chính sách giúp đỡ , đặc biệt là chỗ giúp đỡ giao hàng. Thật bán rau online thì vấn đề lớn nhất chính là giao hàng, nếu mà hỗ trợ giao hàng thì hạng mục sẽ thành công một nửa .”
“Thế hả? Hay em thử một chút nhỉ?”
Kiều Vãn Tình nghĩ Cố Yến Khanh sẽ đồng ý cho thử. Chưa đến bây giờ cô bận, hơn nữa tiền cô kiếm , với Kiều Vãn Tình thì là nhiều . với Cố Yến Khanh mà thì đó chỉ là một tiền nhỏ bé đáng kể.
Không nghĩ tới Cố Yến Khanh gật đầu : “Cũng . Em một doanh nhân về phương diện cũng là một ý định tồi.”
“Doanh nhân hả,” Kiều Vãn Tình bật , “Cố tổng, xem trọng em quá đấy!”
“Làm ước mơ.” Về vấn đề thì Cố Yến Khanh cứ như mấy tiếp thị, “Hơn nữa ở đây, em cứ yên tâm mà . Cùng lắm nếu mà thất bại thì sẽ nuôi em.”
Nghe , đúng là Kiều Vãn Tình chút động tâm.
Nếu mà thật sự mở shop bán rau online thì cô sẽ bán rau sống ngoài nữa, chỉ cung cấp rau cho quán ăn cùng rau cho shop. Hơn nữa, cô còn thể bán rau củ nướng.
Thêm đó cô cũng thể quảng cáo cho rau của nhà , thu hút thêm nhiều khách hàng tới mua hơn.
Vân Mộng Hạ Vũ
vấn đề cần giải quyết cũng nhiều, như bao bì thật , như nghĩ nên tuyên truyền như nào cho , vì bây giờ nhiều shop bán hàng giả, nếu công tác tuyên truyền thì khách hàng sẽ tin tưởng.
Nếu thành công thì nhất định đầu tư thật nhiều công sức nó.
Kiều Vãn Tình lắc lắc đầu, : “Cố tổng, nếu theo lời thì em sẽ mệt c.h.ế.t đó.”
“Em chỉ cần bà chủ phụ trách việc vạch phương hướng kinh doanh là . Em xem nè, chẳng những sự nghiệp của riêng , còn tiếp nhận một phần sản nghiệp của nhà . ngày nào cũng ở bên đó với em ? Em thấy bận ?”
“……” Cũng khá là…… hợp lý nhỉ?
Thời gian Cố Yến Khanh ở chỗ cô cũng ngắn, chỉ đúng một là về thành phố xử lý công việc, thỉnh thoảng cũng bận một xíu, còn bộ thời gian đều dành ở bên cạnh cô. là một chút phong thái nào của ông chủ bận rộn.
“Thế để em nghĩ .”
Cố Yến Khanh gật gật đầu, tờ quảng cáo một đó đưa cho cô.